Đại Việt Tu Chân

Chương 48 - Thái Độ Của Thành Chủ

/117


Chi Dung thấy Trần Tiến tỉnh dậy liền mỉm cười nói:

- Cậu đã tỉnh dậy rồi sao.

- Đúng vậy, cám ơn ông đã cho tôi nơi để tịnh dưỡng.

- Không có ơn huệ gì cả, cậu là người duy nhất có hy vọng cứu chữa con gái tôi. Những chuyện này không đáng gì.

- Ông tìm tôi có việc gì sao?

- Có người muốn đến thăm cậu, không biết có thể không?

Lời nói của Chi Dung bất giác trở nên có phần cung kính, ông ta thấy không phải ngẫu nhiên mà tên quản sự của Lâm Hoa thành rời đi vì có việc, mà hoàn toàn có thể vì lai lịch của hai người này.

Trần Tiến không hề quen biết ai ở Lâm Hoa thành này, nên nghi hoặc không biết ai, nhưng nghĩ đến cũng mặc kệ vì dù sao người ta cũng đến thăm mình mà.

- Không có việc gì đâu, có thể mời người đó vào.

Nghe Trần Tiến đồng ý, Chi Dung cũng nhanh chóng ra mời người đó vào. Bước vào phòng là một người đàn ông trung niên, dáng vẻ khoảng hơn năm mươi trông hết sức phong độ và bên cạnh là hai người đàn ông theo sau một người để râu có lẽ nhìn chỉ hơn bốn mươi còn người còn lại là một ông lão đã tóc bạc trắng. Khiến cả Trần Tiến lẫn Cố Tiểu Trầm kinh ngạc chính là không thể nhìn thấy tu vi của người trung niên đã ngoài năm mươi này. Từ điều đó cả hai có thể phỏng đoán người này ít nhất cũng đã Nguyên Anh. Còn hai người bên cạnh cũng đã là Kim Đan hậu kỳ rồi.

Người đàn ông trung niên vừa bước vào, nhìn thấy hai người liền nhiệt tình, vẫy tay chào hỏi:

- Xin chào cậu Trần, cô Cố, thật sự là xin lỗi không ngờ hai thanh niên trẻ đến thành Lâm Hoa lại gặp phiền phức, tất cả cũng do sự bảo an của chúng tôi không tốt, tôi là thành chủ Lâm Hoa thành Hoà Minh cùng hai trưởng lão đích thân đến đây tạ lỗi, mong hai người bỏ qua cho.

Trần Tiến vô cùng ngạc nhiên trước thái độ của thành chủ đối với mình, ở Lâm Hoa thành này tuy cũng có khá nhiều thế lực nhưng rất rõ ràng không ai có thể chạm đến ngưỡng uy hiếp đối với thế lực của Hoàng Triều tại Lâm Quốc này. Trần Tiến hoàn toàn được thụ sủng nhược kinh rất rõ ràng hắn không nghĩ mình đủ khả năng để mời một thành chủ hạ cố đến đây để cáo lỗi như vậy khi mà rõ ràng người giết người là mình.

Nhưng chợt nhớ đến lai lịch Cố Tiểu Trầm dường như Trần Tiến đã hiểu rõ tại sao thái độ của thành chủ Hoà Minh lại khách khí đến như vậy rồi.

Trần Tiến chưa kịp trả lời, thành chủ đã quay qua chào hỏi với Cố Tiểu Trầm:

- Chẳng hay cô nương có phải chính là Cố Tiểu Trầm.

- Đúng vậy, tôi chính là Cố Tiểu Trầm, không biết tại sao thành chủ lại biết tên tôi?

Dễ dàng nhận thấy thái độ của thành chủ đối với Cố Tiểu Trầm hoàn toàn lớn hơn so với Trần Tiến, có lẽ đến thăm Trần Tiến là phụ mà đến để làm quen với Cố Tiểu Trầm có khi mới là chính.

Từ khi nghe tin Mã Nguyên bị sát hại gã rất phẫn nộ lập tức cho thuộc hạ đi điều tra làm rõ. Thế nhưng bên này phái người đi chưa bao lâu thì ở bên khác đã nhận được tin tức từ Hoàng Triều truyền xuống, cô gái tên Cố Tiểu Trầm đang cư ngụ ở Lâm Hoa thành có lai lịch đặc biệt không thể làm phật lòng.

Vội vàng nhớ đến một trong hai người có hiềm nghi giết gã Mã Nguyên chính là cái tên đó, ông ta vội vàng sai thuộc hạ khác đến rút lui kẻo mang hoạ. Tên Hoà Minh này làm người rất thực tế, với những người có thực lực hay thế lực to lớn nào đó thì hắn luôn thể hiện mình rất nhiệt tình, là một người có thể nói là chuyên gia bợ đỡ. Nhưng trái lại với những người mà thực lực kém hơn hay không có ai chống lưng thì lại tỏ ra tàn nhẫn và rất biết cách bóc lột.

Thấy tên quản sự trở lại, Hoà Minh mới thở phào nhẹ nhõm, từ lúc nghe được thông báo của cấp trên từ Hoàng Triều gã đã lo lắng không yên rồi. Trong lòng thấp thỏm sợ bị liên luỵ, hắn biết tuy ở Lâm Hoa thành này mình là bá chủ một phương, nhưng so với những cao thủ tiền bối ở Hoàng Triều muốn giết hắn nào khác giết con kiến đâu.

Hôm nay lão nhận được thông tin Trần Tiến đã tỉnh dậy, liền chuẩn bị sửa soạn đến Liên Đan Các để thăm hỏi, ngoài ra còn thể hiện sự nhiệt tình tận tuỵ của mình. Trước để tránh làm phật lòng những người đứng sau ông ta ở Hoàng Triều, sau là để nhân cơ hội làm quen để lại ấn tượng tốt.

Tuy vậy, Trần Tiến cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng cố gắng ngồi dậy, Cố Tiểu Trầm thấy hắn cố gắng ngồi dậy, liền lại đỡ hắn.

- Không ngờ thành chủ cùng hai vị trưởng lão đại giá quang lâm, thứ cho tại hạ đang trọng thương trong người không tiện để thi lễ.

Hòa Minh cũng chẳng lấy đó làm giận ngược lại còn khách khí nói:

- Nghi lễ chỉ làm thêm phức tạp, chúng ta là người tu đạo hà tất phải để ý lễ nghi thế tục.

Chi Dung đã ở Lâm Hoa thành này gần mười năm rồi, làm sao không hiểu tính cách con người Hòa Minh này không ngờ hôm nay lại được tận mắt chứng kiến thành chủ này nói như vậy, quả nhiên là kẻ hai mặt mà.

Ngay cả hai vị trưởng lão cũng không rõ ràng lắm tại sao thành chủ của mình lại phải khách sáo như vậy với hai tên trẻ tuổi tu vi Trúc Cơ này. Theo họ rõ ràng nếu không phải có Chi Dung ra tay hỗ trợ làm sao hai tên này có thể giết được một Kim Đan kỳ tu sĩ.

Thái độ của gã thành chủ này khiến Trần Tiến không thích lắm vì rõ ràng gã tới đây không phải vì thật sự quan tâm mà chính là tạo mối quan hệ với thân phận phía sau của Cố Tiểu Trầm. Từ khi ở kiếp trước, Trần Tiến đã ghét nhất hạng người a dua, bợ đỡ, mặc dù một phần do tính cách của hắn không thích thiệt thòi cũng như cái tôi khá lớn.

Tuy nhiên hiện nay biết rõ bản thân vẫn nằm trong phạm vi thế lực của gã này nếu tỏ vẻ khó chịu thì chỉ mang đến thiệt thòi trước mắt thôi:

- Để đích thân thành chủ đến chỗ hèn này, Trần Tiến vô cùng cảm động, ba vị mau ngồi đi nếu không tại hạ chịu không nổi sự nồng hậu này.

- Được, cậu Trần đây thật là thẳng thắn, tôi cũng không dài dòng nữa từ nay về sau tôi sẽ xem cậu như là con cháu trong nhà có việc gì thì cứ nói với tôi. Tôi cũng sẽ không hề keo kiệt đâu. Hahaha…

Không cần nói đến Chi Dung, mà cả hai vị trưởng lão theo bên cạnh Hòa Minh mặt mũi cũng ngây ra, thầm cảnh giác bản thân không nên có sự sai lầm gì rất rõ ràng hai người này chắc chắn phải có thế lực chống lưng cực kì ghê gớm mới khiến thái độ thành chủ tận lực kết giao như vậy.

Chắc chính họ cũng không biết, ngay cả Hòa Minh cũng không biết lai lịch thật sự của Cố Tiểu Trầm, gã chỉ nhận được tin từ người bảo hộ hắn ở Hoàng Triều truyền xuống là không được gây ra bất kì sơ sót gì trong thời gian Cố Tiểu Trầm còn ở lại Lâm Hoa thành. Dĩ nhiên gã lập tức nhận định Cố Tiểu Trầm này là loại gã không thể không theo nịnh nọt, khiến người bảo hộ của gã còn phải lo lắng hà tất có ai là tầm thường.

Tình huống diễn ra làm sao Cố Tiểu Trầm không hiểu, rõ ràng là dù mình tự mình đi lịch lãm nhưng chắc chắn vẫn có một người âm thầm hỗ trợ rồi. Điều này khiến cô trong lòng hơi khó chịu, đây đâu thể nào gọi là rèn luyện nữa nếu không thực sự rơi vào cảnh tử thì làm sao mà gia tăng thực lực.


/117

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status