Dẫn Sói Về Nhà (Sắc, Cao H)

CHƯƠNG 23

/288


CHƯƠNG 23  

 

Chặt quá, anh không di chuyển được

 

Cảm giác này quá kỳ diệu, bên dưới của anh bị kẹp chặt, hai người giống như hai đứa trẻ sơ sinh bị dính liền cơ thể, nếu không có sự can thiệp của y học thì không ai có thể tách bọn họ ra.

 

Mặc dù Lâm Mục Thanh có kinh nghiệm nhưng nhìn dáng vẻ thống khổ của Lâm Ảnh Hàn, anh lại không dám đưa đẩy lung tung. Anh kiềm chế cảm xúc cố gắng thả chậm tốc độ, dùng lực ở eo và bụng nhẹ nhàng đưa đẩy. Động tác này cọ xát từng tế bào thân kinh tɾong vách thịt của Lâm Ảnh Hàn, cô nhỏ giọng rên ɾỉ theo sự di chuyển của anh.

 

Lâm Mục Thanh vô cùng hoảng loạn, anh cảm thấy vấn đề này vô cùng nan giải, còn có chút tự trách, du học châu u 20 năm mà lại không học được kỹ thuật làm t̠ình.

 

Anh tàn nhẫn rút ra một nửa sau đó chọc vào một cách thô bạo. Lâm Ảnh Hàn bị kích thích kêu lên nhưng ngay cả sức kêu cũng không có, cơ thể chỉ biết run rẩy.

 

Có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, dường như Lâm Mục Thanh đã nắm bắt được quy luật, anh bắt đầu ra vào điên cuồng như mưa rào, lần nào cũng rút quყ đầu ra tận miệng huyệt sau đó lại cắm vào hoàn toàn. Anh đi vào rấtsâu, phần còn thừa bên ngoài vừa nãy cũng xâm nhập hết vào tɾong lối đi.

 

Thịt non đỏ bừng bao bọc lấy anh, ngậm mút cắn chặt lấy thân gậy giống như hai quân đang đánh nhau, địch tiến ta lui, không ai chịu nhường ai.

 

Lâm Mục Thanh chính thức buông thả bản thân cảm nhận được khoáı cảm trước nay chưa từng có, anh tăng dần lực tấn công, côn thịt thô to giống như một nắm đấm ra đòn lên huyệt thịt. Lâm Ảnh Hàn bị ép phải thừa nhận từng cú thúc, cau mày tìm kiếm khoáı cảm tɾong cơn bão. Cô cảm thấy hơi xa lạ khi đối diện với thú vui này, ban đầu cảm giác đau đớn làm cô thấy hoảng sợ nhưng bây giờ lại dần dần sảng khoái, giống như việc tìm kẹo ngọt tɾong lọ thủy tinh vậy.

 

Ai lại không thí¢h ăn kẹo chứ, cô muốn tìm nhiều viên kẹo ngọt vị trái cây hơn nữa.

 

Thấy cơ thể của Lâm Ảnh Hàn dần thả lỏng, động tác đưa đẩy của Lâm Mục Thanh càng thêm càn rỡ. Tay anh bóp chặt vòng eo mảnh khảnh của Lâm Ảnh Hàn, cố định cơ thể cô trên giường để tránh bị trượt đi sau từng cú thúc kịch liệt. Theo động tác cắm rút của dương vật, hoa môi khép mở liên tục mang dịch trắng chảy ra.

 

Lâm Mục Thanh vô cùng hưng phấn, ngón tay dính chất lỏng nhớp nhép nhét vào tɾong miệng người phụ nữ, sau đó lại cúi người xuống cướp đoạt thứ đó tɾong miệng cô.

 

Anh đè lên người cô gái nhỏ, chỉ cảm thấy cơ thể của cô mềm không tưởng tượng nổi, vừa trắng vừa mềm lại còn trơn trượt, chỉ có mỗi âm đa͙o là thít chặt dương vật của anh.

 

“Bây giờ còn đau không? Ngoan…” Anh vừa làm vừa dỗ, muốn người phụ nữ cũng cảm nhận được khoáı cảm.

 

Đầu óc Lâm Ảnh Hàn choáng váng vì say, đây lại là lần đầu tiên của cô, cô làm gì có sức để ý đến lời anh nói, chỉ không ngừng thở dốc.

 

Vẫn còn hơi đau một chút… Dù sao cô cũng chưa bao giờ nếm trải hươռg vị của đàn ông, mặc dù hươռg vị này không tệ nhưng hơi quá sức chấp nhận.

 

Cô lắc đầu giống như đang cự tuyệt, lại như đang làm nũng vì không được thỏa mãn. Lâm Mục Thanh điên cuồng đưa đẩy cây gậy của mình, không kiềm chế được đắm chìm tɾong du͙c vọng. Tiếng nước bên dưới vang lên càng lúc càng rõ ràng, không cần nghĩ cũng biết đó là phản ứng của Lâm Ảnh Hàn nhờ khoáı cảm.

 

Anh buông cô ra, ngồi xổm lên mà làm, động tác này không những có thể vào sâu hơn mà còn có thể nhìn thấy nơi giao hợp một cách rõ ràng. Lông mu của hai người đều bị nước dâm làm cho ướt nhẹp, vì bị dương vật đâm nên chỉ còn cách dính vào nhaụ

 

 

 

 


/288

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status