- Vèo. . .
Ánh đao lóe lên mà qua, Hắc y nhân kia đang xông lại còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đoản đao Nguyên khí cấp ba của Trình Cung đã đâm xuyên qua cổ họng hắn. Sau một khắc nhìn như đoản đao rơi xuống mặt đất, nhưng thật ra là trực tiếp di chuyển trên mặt đất, trong chớp mắt đã đến trước người Trình Cung.
- Nhát gan nhu nhược, Ba Đặc, Ba Đức, chia người làm hai đội, phối hợp bổn đội trưởng bắt lấy hắn, nhớ kỹ, phải sống.
Thời điểm người này nói “phải sống”, hàm răng đã cắn vang lên. Một gia hỏa Tẩy Tủy kỳ, vậy mà liên tiếp giết người, mà mình chỉ có thể trơ mắt nhìn, cái này làm cho hắn như thế nào không giận.
Sỉ nhục, nhiều người như vậy đuổi bắt một người, liên tiếp tổn thất hai mạng, nhưng ngay cả góc áo của người này cũng chưa có đụng. Nếu như chuyện này truyền quay lại Cuồng Phong Mã Bang, về sau Ngân Bưu hắn còn ở Cuồng Phong gặp người thế nào, biết ăn nói thế nào với Phó bang chủ. Tuy tình báo có sai, nhưng Ngân Bưu tin tưởng mười phần như trước, dù sao hắn đã là Phạt Mạch kỳ, võ trung Thánh giả cũng không phải là nói giỡn, đây chính là vũ lực tồn tại đỉnh phong.
Hai đại hán Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong kia đáp ứng một tiếng, ba người còn lại phân biệt dựa sát vào bọn hắn, tránh bị Trình Cung tiêu diệt từng bộ phận.
Ngân Bưu tự tin mười phần, nhưng thật sự truy bắt lại phát hiện không phải có chuyện như vậy, tiểu tử này thật sự quá giảo hoạt. Hơn nữa bất luận mình lệnh thủ hạ vây bắt như thế nào, giống như hắn có thể sớm biết rõ, chẳng lẽ hắn có năng lực biết trước, nếu không làm sao hắn có thể biết được hướng đi của mình và tất cả mọi người. Trong đầu Ngân Bưu cũng nghĩ đến có khả năng tinh thần lực người kia rất cường đại, nhưng sau đó hắn lại chối bỏ ý nghĩ này, tinh thần lực của tiểu tử kia có cường đại cũng không thể so sánh với Phạt Mạch kỳ như hắn.
Giờ phút này đã dần dần tiến vào trong rừng, tại đây tuy không hung hiểm bằng Yêu Thú Sâm Lâm, nhưng như cũ là cây cối rậm rạp. Vừa tiến vào bên trong, vốn Ngân Bưu đang sử dụng tinh thần lực tập trung Trình Cung, đột nhiên cảm giác được chung quanh có tinh thần lực cường đại chấn động, lập tức đảo loạn nguyên khí, làm cho tinh thần lực của hắn không dò xét được bất kỳ vật gì.
Tại sao có thể như vậy, chẳng lẽ có Siêu Phàm kỳ xuất hiện, cũng chỉ có Siêu Phàm kỳ cao cao tại thượng, siêu việt phàm thai, siêu việt vũ lực, hiểu được vận dụng pháp lực mới có thể như thế. Ở nơi hoang dã này, làm sao có thể xuất hiện tồn tại như vậy.
- Ah!
Nhưng vào lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, bởi vì tinh thần lực bị quấy nhiễu, tầm nhìn lại bị hạn chế. Nghe được tiếng kêu thảm thiết, Ngân Bưu trực tiếp vọt tới, hắn vừa mới tiến lên đã thấy Ba Đặc rống giận phía trước, đụng gãy hai cây to đuổi theo về phía trước.
Mà trên mặt đất thì có một cỗ thi thể, đó là người vừa rồi dựa sát vào Ba Đặc. Ngân Bưu cũng rất tức giận, mấy cái lách mình đã đuổi theo Ba Đặc, nhưng mà chỉ có thể nhìn thấy Ba Đặc như là con ruồi không đầu, phẫn nộ đảo quanh tại chỗ, ót nổi gân xanh. Miếng vải đen trên mặt cũng bị nhánh cây kép rớt, lộ ra hình dáng đặc thù của người trong thảo nguyên.
- Nếu ngươi là Hùng Ưng trên bầu trời thì đi ra, là nam nhân thì chiến một trận cùng lão tử, nhát gan như chuột đất mới có thể ẩn núp như vậy.
Ba Đặc rống giận, vừa rồi tên thủ hạ kia bị đánh chết ở ngay trước mắt hắn. Bọn hắn là Cuồng Phong Mã Bang, tung hoành giết chóc, cũng dám chém giết đối kháng cùng quân chính quy, gần đây thanh danh vang xa, sinh tử chém giết hắn cũng gặp rất nhiều. Nhưng không có lần nào phiền muộn giống như bây giờ, từ khi bắt đầu đến bây giờ, đã chết nhiều người như vậy, nhưng ngay cả quần áo của đối phương cũng không có đụng thoáng một phát.
- Câm miệng.
Ngân Bưu nổi giận gầm lên một tiếng, sau khi trấn trụ Ba Đặc, lập tức phát ra tín hiệu triệu hoán Ba Đức tới. Hiện tại loại thời điểm này, phân tán ra chỉ có thể làm cho đối phương tiêu diệt từng bộ phận.
- Ah!
Hắn bên này vừa phát ra tín hiệu, bên kia lại truyền tới một tiếng hét thảm, Ngân Bưu cùng Ba Đặc vọt tới rất nhanh, bên kia Ba Đức đang bụm lấy phần bụng của một thủ hạ, phần bụng người kia không ngừng chảy ra máu tươi, tên còn lại thì yết hầu đã bị cắt, hiển nhiên sống không được.
Ngân Bưu giống như là hùng sư phẫn nộ, mãnh liệt giật khăn che mặt xuống, lộ ra cái mũi thật cao, hai mắt giống như hung ưng, lỗ mũi thở hổn hển. Ngân Bưu hắn là đại đội trưởng, ở trong Cuồng Phong Mã Bang nổi danh bưu hãn, cộng thêm hắn tu luyện Ngân Ảnh Trảo, hung tàn vô cùng, lúc chiến đấu thường xuyên bầm thây địch nhân, trong tất cả các đại đội trưởng của Cuồng Phong Mã Bang, cũng là bài danh trước mười.
Cho dù nhiều lần bị quân đội Thảo Nguyên Vương Đình cùng Lam Vân đế quốc vây khốn, sinh tử chém giết nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa có căm tức qua như thế.
Ba Đức so với Ba Đặc hiển nhiên vẫn còn chút ý trí, giờ phút này thấy thủ hạ trong ngực mình dần dần không xong, ngẩng đầu nhìn Ngân Bưu, thanh âm buồn bực nói:
- Đại đội trưởng, làm sao bây giờ?
Để cho Ngân Bưu đấu tranh anh dũng, chém giết coi như cũng được, nhưng bảo hắn bày mưu tính kế quả thực so với giết hắn đi còn thống khổ hơn, tuy danh tiếng của Ngân Bưu chỉ chính là hắn đủ hung hãn, nhưng đồng thời cũng nói rõ tính cách của hắn. Vốn cho là chuyện lần này dễ như trở bàn tay, nhiều nhất là chém giết cùng hộ vệ của Trình Cung này một phen, nhưng lần này hắn một mình đi ra, ở Ngân Bưu xem ra đây bất quá là Hùng Ưng bắt gà con, trực tiếp lao xuống dưới bắt là được.
Nhưng hiện tại con gà con này tử dĩ nhiên là một con hồ ly ngụy trang, hắn còn làm mình bị thương nặng nề.
- Hai người các ngươi cùng một chỗ, thực lực người kia chỉ có Tẩy Tủy kỳ, chỉ là rất am hiểu đánh lén. Chúng ta chia làm hai đội, có tin tức gì lập tức phát ra tín hiệu, sau đó cuốn lấy hắn.
Ngân Bưu siết chặt nắm đấm:
- Đến lúc đó ta sẽ cho hắn nếm thử thủ đoạn của Bưu gia gia, đến lúc đó hắn sẽ biết rõ, trên thế giới này còn có sự tình so với chết càng thống khổ gấp trăm lần.
Cho dù võ trung Thánh giả bình thường cũng rất khó hiểu được vận dụng tinh thần lực như thế nào, hơn nữa trước khi chưa có đạt tới Siêu Phàm kỳ, bình thường tinh thần lực cũng rất khó có tác dụng thực tính. Ít nhất khó có thể trực tiếp tiến hành công kích, tối đa chỉ có thể dùng để điều tra một ít tình huống, nhưng Trình Cung là ai, tuy không có biện pháp vận dụng tinh thần lực khống chế nguyên khí thiên địa, có được năng lực câu thông thiên địa, vận dụng pháp thuật. Nhưng lấy hiểu biết của hắn đối với tinh thần lực, thậm chí đối với tinh thần lực sau khi tiến vào Siêu Phàm kỳ, hơi chút quấy nhiễu tinh thần lực người khác là không phải việc khó gì.
Giờ phút này đám người Ngân Bưu không có biện pháp sử dụng tinh thần lực điều tra Trình Cung, nhưng nhất cử nhất động của bọn hắn, Trình Cung lại tinh tường nắm chắc. Giờ phút này Trình Cung đang ở trên một thân cây cao hơn trăm mét, lẳng lặng thông qua tinh thần lực quan sát nhất cử nhất động của bọn hắn. Từ vừa bắt đầu phát hiện bọn hắn đến từ thảo nguyên, đoán được bọn hắn là người Cuồng Phong Mã Bang, Trình Cung đã quyết định giải quyết bọn hắn trong rừng. Cái này giống như là một người chưa có đi qua sa mạc, đột nhiên tiến vào sa mạc chiến đấu, hoặc là người quanh năm ở sa mạc, đột nhiên tiến vào biển rộng chiến đấu. Bọn hắn là mã tặc cưỡi bảo mã rong ruổi giết địch, căn bản chưa quen thuộc chiến đấu trong rừng nhiệt đới, cộng thêm tinh thần lực bị ảnh hưởng, bọn hắn càng thêm không được.
Giờ phút này thấy phản ứng của bọn hắn, dưới tình huống tinh thần lực bị ảnh hưởng còn muốn tìm mình, Trình Cung cũng nhịn không được nở nụ cười. Đủ bưu hãn, cũng đủ ngốc, loại tình huống này còn dám như vậy.
Đám người kia với tư cách binh sĩ tuyệt đối không có vấn đề, nhưng mà độc lập tác chiến còn kém quá xa, sao Mã Huân lại một đám người phái như vậy đến?
Lúc này Ngân Bưu, Ba Đặc, Ba Đức đã tách ra lần nữa, tinh thần lực của Trình Cung bảo trì cảnh giác cao nhất, trước không đi cân nhắc những thứ khác, giải quyết bọn hắn trước nói sau.
Ba Đặc cùng Ba Đức đều là người lớn lên trong thảo nguyên, hai người cũng đã không có che vải đen, lộ ra diện mạo đặc thù của người trong thảo nguyên mới có. Giờ phút này Ba Đặc, Ba Đức đã tăng lực lượng lên tới đỉnh phong, rất tiếp cận Phạt Mạch kỳ. Trạng thái hiện tại của bọn hắn, có thể nói là trạng thái bán võ trung Thánh giả, hai người liên thủ cho dù Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất cũng không sợ.
Ba Đặc cùng Ba Đức đều không có mang vũ khí, vũ khí của bọn hắn chính là nắm đấm, tuy hai người còn không có đạt tới Phạt Mạch kỳ, nhưng bản thân bọn hắn là tu luyện thân thể. Quả đấm của bọn hắn, đã đủ để đối kháng nguyên khí dưới cấp hai, binh khí bình thường bọn hắn đều có thể đơn giản đánh nát. Chỉ là tốc độ có chút chậm, nhưng mà giờ phút này đã vây quanh Trình Cung, khí thế hai người không ngừng kéo lên, nguyên khí bành trướng vận chuyển, làn da trên thân thể cũng trở nên cứng rắn như sắt thép.
- Thiết Giáp Thân!
Hai huynh đệ này phản ứng cũng thật nhanh, Trình Cung mượn nhờ cây cối đột nhiên ám sát, lại phát hiện hai huynh đệ này ngoại trừ nguyên cương hộ thể ra, thân thể cũng như hắc thiết. Thời điểm gặp được Trình Cung ám sát, hai huynh đệ vô cùng ăn ý, một cái không tránh không né muốn trực tiếp liều mạng cùng Trình Cung, hiển nhiên là không tiếc hết thảy ngăn chặn Trình Cung, một người khác phát ra tín hiệu, sau đó cũng lao vào.
Bọn hắn chẳng những đạt tới Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong, bản thân còn tu luyện công pháp gia truyền, thân thể cứng rắn như sắt. Cộng thêm nguyên cương hộ thể, dưới hai tầng phòng ngự, cho dù muốn đánh lén một kích lấy mạng là rất khó.
Khi bọn hắn ăn ý cùng dốc sức liều mạng, thân thể Trình Cung trực tiếp lóe lên, đã tránh chính diện liều mạng cùng bọn họ.
Đã chết năm thủ hạ Tẩy Tủy kỳ tinh anh, đến bây giờ mới nhìn thấy Trình Cung, Ba Đặc cùng Ba Đức đồng thời nói:
- Tiểu tử, lúc này ngươi nhất định phải chết, nhìn ngươi còn chạy đi đâu.
- Thiết Giáp Nguyên Khí, Bạo Lực Cương Quyền.
Lực lượng của Ba Đặc cùng Ba Đức lập tức tăng vọt đến đỉnh điểm, với tư cách tồn tại mạnh nhất dưới Phạt Mạch kỳ, nhưng bọn hắn đối phó một người, đối phó mười người, hai mươi cũng đồng dạng liên thủ. Trước kia ngay cả bóng dáng của Trình Cung cũng không thấy đã chết năm người, lúc này rốt cục nhìn thấy Trình Cung, hai người điên cuồng xông tới.
Chính diện chiến đấu, bọn hắn phi thường có tự tin, bởi vì cho dù Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất bọn hắn cũng chiến qua. Tuy không có biện pháp đánh chết, nhưng mà có thể đối kháng cùng đối phương. Vì sợ Trình Cung mượn nhờ địa thế cùng tốc độ đào tẩu lần nữa, bọn hắn thậm chí buông tha phòng ngự, đem tốc độ cùng lực lượng phát huy đến cực hạn. Bởi vì bọn họ tự tin, cho dù một ít nguyên cương hộ thể, bằng vào bọn hắn tu luyện Thiết Giáp Thân cũng đủ để tự bảo vệ mình.
Nắm đấm hai huynh đệ bọn họ bạo phát ra lực lượng vô cùng kinh người, đã hoàn toàn siêu việt Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong bình thường, dưới tốc độ này, nếu như Trình Cung muốn chạy có thể chạy như trước, nhưng lần này hắn không có chạy.
Tốc chiến tốc thắng, bây giờ không phải là thời điểm kéo dài thời gian, dùng công pháp hai huynh đệ này, là cái loại da dày thịt béo, lộ tuyến chịu đánh nhịn đụng, coi như mình sử dụng Nguyên khí cấp ba trong tay du đấu cùng bọn họ, muốn nhanh chóng giải quyết cũng rất khó. Biện pháp tốt nhất để nhanh chóng giải quyết chiến đấu, là không tránh không né, liều mạng.
Ánh đao lóe lên mà qua, Hắc y nhân kia đang xông lại còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đoản đao Nguyên khí cấp ba của Trình Cung đã đâm xuyên qua cổ họng hắn. Sau một khắc nhìn như đoản đao rơi xuống mặt đất, nhưng thật ra là trực tiếp di chuyển trên mặt đất, trong chớp mắt đã đến trước người Trình Cung.
- Nhát gan nhu nhược, Ba Đặc, Ba Đức, chia người làm hai đội, phối hợp bổn đội trưởng bắt lấy hắn, nhớ kỹ, phải sống.
Thời điểm người này nói “phải sống”, hàm răng đã cắn vang lên. Một gia hỏa Tẩy Tủy kỳ, vậy mà liên tiếp giết người, mà mình chỉ có thể trơ mắt nhìn, cái này làm cho hắn như thế nào không giận.
Sỉ nhục, nhiều người như vậy đuổi bắt một người, liên tiếp tổn thất hai mạng, nhưng ngay cả góc áo của người này cũng chưa có đụng. Nếu như chuyện này truyền quay lại Cuồng Phong Mã Bang, về sau Ngân Bưu hắn còn ở Cuồng Phong gặp người thế nào, biết ăn nói thế nào với Phó bang chủ. Tuy tình báo có sai, nhưng Ngân Bưu tin tưởng mười phần như trước, dù sao hắn đã là Phạt Mạch kỳ, võ trung Thánh giả cũng không phải là nói giỡn, đây chính là vũ lực tồn tại đỉnh phong.
Hai đại hán Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong kia đáp ứng một tiếng, ba người còn lại phân biệt dựa sát vào bọn hắn, tránh bị Trình Cung tiêu diệt từng bộ phận.
Ngân Bưu tự tin mười phần, nhưng thật sự truy bắt lại phát hiện không phải có chuyện như vậy, tiểu tử này thật sự quá giảo hoạt. Hơn nữa bất luận mình lệnh thủ hạ vây bắt như thế nào, giống như hắn có thể sớm biết rõ, chẳng lẽ hắn có năng lực biết trước, nếu không làm sao hắn có thể biết được hướng đi của mình và tất cả mọi người. Trong đầu Ngân Bưu cũng nghĩ đến có khả năng tinh thần lực người kia rất cường đại, nhưng sau đó hắn lại chối bỏ ý nghĩ này, tinh thần lực của tiểu tử kia có cường đại cũng không thể so sánh với Phạt Mạch kỳ như hắn.
Giờ phút này đã dần dần tiến vào trong rừng, tại đây tuy không hung hiểm bằng Yêu Thú Sâm Lâm, nhưng như cũ là cây cối rậm rạp. Vừa tiến vào bên trong, vốn Ngân Bưu đang sử dụng tinh thần lực tập trung Trình Cung, đột nhiên cảm giác được chung quanh có tinh thần lực cường đại chấn động, lập tức đảo loạn nguyên khí, làm cho tinh thần lực của hắn không dò xét được bất kỳ vật gì.
Tại sao có thể như vậy, chẳng lẽ có Siêu Phàm kỳ xuất hiện, cũng chỉ có Siêu Phàm kỳ cao cao tại thượng, siêu việt phàm thai, siêu việt vũ lực, hiểu được vận dụng pháp lực mới có thể như thế. Ở nơi hoang dã này, làm sao có thể xuất hiện tồn tại như vậy.
- Ah!
Nhưng vào lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, bởi vì tinh thần lực bị quấy nhiễu, tầm nhìn lại bị hạn chế. Nghe được tiếng kêu thảm thiết, Ngân Bưu trực tiếp vọt tới, hắn vừa mới tiến lên đã thấy Ba Đặc rống giận phía trước, đụng gãy hai cây to đuổi theo về phía trước.
Mà trên mặt đất thì có một cỗ thi thể, đó là người vừa rồi dựa sát vào Ba Đặc. Ngân Bưu cũng rất tức giận, mấy cái lách mình đã đuổi theo Ba Đặc, nhưng mà chỉ có thể nhìn thấy Ba Đặc như là con ruồi không đầu, phẫn nộ đảo quanh tại chỗ, ót nổi gân xanh. Miếng vải đen trên mặt cũng bị nhánh cây kép rớt, lộ ra hình dáng đặc thù của người trong thảo nguyên.
- Nếu ngươi là Hùng Ưng trên bầu trời thì đi ra, là nam nhân thì chiến một trận cùng lão tử, nhát gan như chuột đất mới có thể ẩn núp như vậy.
Ba Đặc rống giận, vừa rồi tên thủ hạ kia bị đánh chết ở ngay trước mắt hắn. Bọn hắn là Cuồng Phong Mã Bang, tung hoành giết chóc, cũng dám chém giết đối kháng cùng quân chính quy, gần đây thanh danh vang xa, sinh tử chém giết hắn cũng gặp rất nhiều. Nhưng không có lần nào phiền muộn giống như bây giờ, từ khi bắt đầu đến bây giờ, đã chết nhiều người như vậy, nhưng ngay cả quần áo của đối phương cũng không có đụng thoáng một phát.
- Câm miệng.
Ngân Bưu nổi giận gầm lên một tiếng, sau khi trấn trụ Ba Đặc, lập tức phát ra tín hiệu triệu hoán Ba Đức tới. Hiện tại loại thời điểm này, phân tán ra chỉ có thể làm cho đối phương tiêu diệt từng bộ phận.
- Ah!
Hắn bên này vừa phát ra tín hiệu, bên kia lại truyền tới một tiếng hét thảm, Ngân Bưu cùng Ba Đặc vọt tới rất nhanh, bên kia Ba Đức đang bụm lấy phần bụng của một thủ hạ, phần bụng người kia không ngừng chảy ra máu tươi, tên còn lại thì yết hầu đã bị cắt, hiển nhiên sống không được.
Ngân Bưu giống như là hùng sư phẫn nộ, mãnh liệt giật khăn che mặt xuống, lộ ra cái mũi thật cao, hai mắt giống như hung ưng, lỗ mũi thở hổn hển. Ngân Bưu hắn là đại đội trưởng, ở trong Cuồng Phong Mã Bang nổi danh bưu hãn, cộng thêm hắn tu luyện Ngân Ảnh Trảo, hung tàn vô cùng, lúc chiến đấu thường xuyên bầm thây địch nhân, trong tất cả các đại đội trưởng của Cuồng Phong Mã Bang, cũng là bài danh trước mười.
Cho dù nhiều lần bị quân đội Thảo Nguyên Vương Đình cùng Lam Vân đế quốc vây khốn, sinh tử chém giết nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa có căm tức qua như thế.
Ba Đức so với Ba Đặc hiển nhiên vẫn còn chút ý trí, giờ phút này thấy thủ hạ trong ngực mình dần dần không xong, ngẩng đầu nhìn Ngân Bưu, thanh âm buồn bực nói:
- Đại đội trưởng, làm sao bây giờ?
Để cho Ngân Bưu đấu tranh anh dũng, chém giết coi như cũng được, nhưng bảo hắn bày mưu tính kế quả thực so với giết hắn đi còn thống khổ hơn, tuy danh tiếng của Ngân Bưu chỉ chính là hắn đủ hung hãn, nhưng đồng thời cũng nói rõ tính cách của hắn. Vốn cho là chuyện lần này dễ như trở bàn tay, nhiều nhất là chém giết cùng hộ vệ của Trình Cung này một phen, nhưng lần này hắn một mình đi ra, ở Ngân Bưu xem ra đây bất quá là Hùng Ưng bắt gà con, trực tiếp lao xuống dưới bắt là được.
Nhưng hiện tại con gà con này tử dĩ nhiên là một con hồ ly ngụy trang, hắn còn làm mình bị thương nặng nề.
- Hai người các ngươi cùng một chỗ, thực lực người kia chỉ có Tẩy Tủy kỳ, chỉ là rất am hiểu đánh lén. Chúng ta chia làm hai đội, có tin tức gì lập tức phát ra tín hiệu, sau đó cuốn lấy hắn.
Ngân Bưu siết chặt nắm đấm:
- Đến lúc đó ta sẽ cho hắn nếm thử thủ đoạn của Bưu gia gia, đến lúc đó hắn sẽ biết rõ, trên thế giới này còn có sự tình so với chết càng thống khổ gấp trăm lần.
Cho dù võ trung Thánh giả bình thường cũng rất khó hiểu được vận dụng tinh thần lực như thế nào, hơn nữa trước khi chưa có đạt tới Siêu Phàm kỳ, bình thường tinh thần lực cũng rất khó có tác dụng thực tính. Ít nhất khó có thể trực tiếp tiến hành công kích, tối đa chỉ có thể dùng để điều tra một ít tình huống, nhưng Trình Cung là ai, tuy không có biện pháp vận dụng tinh thần lực khống chế nguyên khí thiên địa, có được năng lực câu thông thiên địa, vận dụng pháp thuật. Nhưng lấy hiểu biết của hắn đối với tinh thần lực, thậm chí đối với tinh thần lực sau khi tiến vào Siêu Phàm kỳ, hơi chút quấy nhiễu tinh thần lực người khác là không phải việc khó gì.
Giờ phút này đám người Ngân Bưu không có biện pháp sử dụng tinh thần lực điều tra Trình Cung, nhưng nhất cử nhất động của bọn hắn, Trình Cung lại tinh tường nắm chắc. Giờ phút này Trình Cung đang ở trên một thân cây cao hơn trăm mét, lẳng lặng thông qua tinh thần lực quan sát nhất cử nhất động của bọn hắn. Từ vừa bắt đầu phát hiện bọn hắn đến từ thảo nguyên, đoán được bọn hắn là người Cuồng Phong Mã Bang, Trình Cung đã quyết định giải quyết bọn hắn trong rừng. Cái này giống như là một người chưa có đi qua sa mạc, đột nhiên tiến vào sa mạc chiến đấu, hoặc là người quanh năm ở sa mạc, đột nhiên tiến vào biển rộng chiến đấu. Bọn hắn là mã tặc cưỡi bảo mã rong ruổi giết địch, căn bản chưa quen thuộc chiến đấu trong rừng nhiệt đới, cộng thêm tinh thần lực bị ảnh hưởng, bọn hắn càng thêm không được.
Giờ phút này thấy phản ứng của bọn hắn, dưới tình huống tinh thần lực bị ảnh hưởng còn muốn tìm mình, Trình Cung cũng nhịn không được nở nụ cười. Đủ bưu hãn, cũng đủ ngốc, loại tình huống này còn dám như vậy.
Đám người kia với tư cách binh sĩ tuyệt đối không có vấn đề, nhưng mà độc lập tác chiến còn kém quá xa, sao Mã Huân lại một đám người phái như vậy đến?
Lúc này Ngân Bưu, Ba Đặc, Ba Đức đã tách ra lần nữa, tinh thần lực của Trình Cung bảo trì cảnh giác cao nhất, trước không đi cân nhắc những thứ khác, giải quyết bọn hắn trước nói sau.
Ba Đặc cùng Ba Đức đều là người lớn lên trong thảo nguyên, hai người cũng đã không có che vải đen, lộ ra diện mạo đặc thù của người trong thảo nguyên mới có. Giờ phút này Ba Đặc, Ba Đức đã tăng lực lượng lên tới đỉnh phong, rất tiếp cận Phạt Mạch kỳ. Trạng thái hiện tại của bọn hắn, có thể nói là trạng thái bán võ trung Thánh giả, hai người liên thủ cho dù Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất cũng không sợ.
Ba Đặc cùng Ba Đức đều không có mang vũ khí, vũ khí của bọn hắn chính là nắm đấm, tuy hai người còn không có đạt tới Phạt Mạch kỳ, nhưng bản thân bọn hắn là tu luyện thân thể. Quả đấm của bọn hắn, đã đủ để đối kháng nguyên khí dưới cấp hai, binh khí bình thường bọn hắn đều có thể đơn giản đánh nát. Chỉ là tốc độ có chút chậm, nhưng mà giờ phút này đã vây quanh Trình Cung, khí thế hai người không ngừng kéo lên, nguyên khí bành trướng vận chuyển, làn da trên thân thể cũng trở nên cứng rắn như sắt thép.
- Thiết Giáp Thân!
Hai huynh đệ này phản ứng cũng thật nhanh, Trình Cung mượn nhờ cây cối đột nhiên ám sát, lại phát hiện hai huynh đệ này ngoại trừ nguyên cương hộ thể ra, thân thể cũng như hắc thiết. Thời điểm gặp được Trình Cung ám sát, hai huynh đệ vô cùng ăn ý, một cái không tránh không né muốn trực tiếp liều mạng cùng Trình Cung, hiển nhiên là không tiếc hết thảy ngăn chặn Trình Cung, một người khác phát ra tín hiệu, sau đó cũng lao vào.
Bọn hắn chẳng những đạt tới Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong, bản thân còn tu luyện công pháp gia truyền, thân thể cứng rắn như sắt. Cộng thêm nguyên cương hộ thể, dưới hai tầng phòng ngự, cho dù muốn đánh lén một kích lấy mạng là rất khó.
Khi bọn hắn ăn ý cùng dốc sức liều mạng, thân thể Trình Cung trực tiếp lóe lên, đã tránh chính diện liều mạng cùng bọn họ.
Đã chết năm thủ hạ Tẩy Tủy kỳ tinh anh, đến bây giờ mới nhìn thấy Trình Cung, Ba Đặc cùng Ba Đức đồng thời nói:
- Tiểu tử, lúc này ngươi nhất định phải chết, nhìn ngươi còn chạy đi đâu.
- Thiết Giáp Nguyên Khí, Bạo Lực Cương Quyền.
Lực lượng của Ba Đặc cùng Ba Đức lập tức tăng vọt đến đỉnh điểm, với tư cách tồn tại mạnh nhất dưới Phạt Mạch kỳ, nhưng bọn hắn đối phó một người, đối phó mười người, hai mươi cũng đồng dạng liên thủ. Trước kia ngay cả bóng dáng của Trình Cung cũng không thấy đã chết năm người, lúc này rốt cục nhìn thấy Trình Cung, hai người điên cuồng xông tới.
Chính diện chiến đấu, bọn hắn phi thường có tự tin, bởi vì cho dù Phạt Mạch kỳ tầng thứ nhất bọn hắn cũng chiến qua. Tuy không có biện pháp đánh chết, nhưng mà có thể đối kháng cùng đối phương. Vì sợ Trình Cung mượn nhờ địa thế cùng tốc độ đào tẩu lần nữa, bọn hắn thậm chí buông tha phòng ngự, đem tốc độ cùng lực lượng phát huy đến cực hạn. Bởi vì bọn họ tự tin, cho dù một ít nguyên cương hộ thể, bằng vào bọn hắn tu luyện Thiết Giáp Thân cũng đủ để tự bảo vệ mình.
Nắm đấm hai huynh đệ bọn họ bạo phát ra lực lượng vô cùng kinh người, đã hoàn toàn siêu việt Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong bình thường, dưới tốc độ này, nếu như Trình Cung muốn chạy có thể chạy như trước, nhưng lần này hắn không có chạy.
Tốc chiến tốc thắng, bây giờ không phải là thời điểm kéo dài thời gian, dùng công pháp hai huynh đệ này, là cái loại da dày thịt béo, lộ tuyến chịu đánh nhịn đụng, coi như mình sử dụng Nguyên khí cấp ba trong tay du đấu cùng bọn họ, muốn nhanh chóng giải quyết cũng rất khó. Biện pháp tốt nhất để nhanh chóng giải quyết chiến đấu, là không tránh không né, liều mạng.
/1050
|