- Ngươi quên đây là nơi nào rồi sao, Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương Đỉnh, Tiên Giới ý chí thìđã làm sao, vẫn luyện hóa được như thường. Hơn nữa ta cũng không phải chỉ muốn tăng tiểu hư đỉnh lên tới hạ phẩm đạo khí, nếu vậy thì kỳ thật không cần phải cố sức thu thập tài liệu luyện khí như vậy. Ta còn phải nghĩ biện pháp đến Bà La Đa Thần Miếu thu lực lượng còn lại của địa mạch hỏa long, khiến khí linh của tiểu hư đỉnh triệt để nguyên vẹn, tiểu hư đỉnh có thể trở thành hạ phẩm đạo khí, tiểu hư đỉnh làĐan Đỉnh mà ta luyện chế và một mực sử dụng ở kiếp này, hơn nữa cóđịa mạch hỏa long rồi thì dùng để công kích, phòng ngựđều rất tốt, sau này ta muốn dùng nóđể trấn áp số mệnh Đan thành và cả môn phái, trấn áp toàn bộ số mệnh của Nam Chiêm Bộ Châu, cho nên tốt nhất phải tăng lên đến trung phẩm đạo khí mới được.
- Ách... Trung phẩm đạo khí!
Tiểu Phong Tử cũng hoảng sợ. Hắn trở thành đại sư luyện khí cấp năm, đãđã cóđược năng lực thử luyện chế hạ phẩm đạo khí, cho nên hắn mới tự tin như vậy khi luyện chế tuyệt phẩm Linh Khí, bởi vì thực lực bây giờ khôi phục, trở thành đại sư luyện khí cấp năm, hắn luyện chế tuyệt phẩm Linh Khíđã dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng đạo khí, cho dù là hạ phẩm đạo khí cũng đều chưa từng luyện chế qua, chỉ là có cơ hội, khoảng cách thật sự luyện chế ra vẫn còn quá xa chớ đừng nói chi đến trung phẩm đạo khí.
Trung phẩm đạo khí ah, đ ó tuyệt đối là thứ có thể trấn áp số mệnh của một môn phái muôn đời, Tiểu Phong Tử không nghĩ tới ân chủ vậy mà định tự luyện chế trung phẩm đạo khí, cái này cũng quá kinh người a.
Mặc dù nói, những siêu cấp đại thế lực trên Cửu Châu đại địa trong truyền thuyết đều có thượng phẩm đạo khí trấn áp nội tình, trấn áp số mệnh. Khi chưa đến lục triệt để tồn vong hoặc là Thiên địa đại biến động, loại vật này không thể nào sử dụng được. Về phần tuyệt phẩm đạo khí, đ ó là vật mà chỉ trong Linh Sơn mới có.
Nếu quả thật có một kiện trung phẩm đạo khí nguyên vẹn, vậy thìđối với tất cả thế lực lớn của Cửu Châu tuyệt đối là một lực chấn nhiếp cực đại.
- Ân chủ, ngươi. . . Ngươi sẽ không thật sự muốn khai tông lập phái đấyc chứ?
Tiểu Phong Tử cho rằng Trình Cung lúc ấy chỉ thuận miệng nói qua, căn bản không phải là thật.
- Không phải là vấn đề ta muốn hay không.
Trình Cung cười khổ nói:
- Là những người này buộc ngươi tiến về trước, ngươi không cường đại thì sẽ diệt vong, ngươi nói làm sao bây giờ. Hiện giờ không phải là hai người chúng ta năm đ ó, ta có thể giao ngươi cho Cự Nhân Tộc, tự mình tìm một chỗ bế quan, chậm rãi chơi với bọn hắn. Nếu như chỉ mỗi mình ta, hoặc chỉ hai người chúng ta thôi, nếu ta không chơi đến mức khiến những thế lực này quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thì ta không gọi là Trình Cung nữa. Bởi vì ta có chính là thời gian, có thể trốn đi chậm rãi chơi với bọn hắn. Nhưng hiện giờ không được nữa, ta phải vì người nhà, người bên cạnh mà cân nhắc.
- Hơn nữa, nếu chúng ta quay lại Linh Sơn, nếu không có căn cơ thì cũng không được, huống chi mấy thế lực này đã cùng ta kết xuống thù hận không thể giải được nữa, bất luận là vì gia gia, hay là Thiên Cung Thần Điện, ta cũng không thể tránh né, tóm lại đều rất phiền toái.
- Ân, Ân
Tiểu Phong Tử nghe xong liên tục gật đầu, một bên rất phiền não nói:
- Nhưng giờ khai tông lập phái không phải làđợi bọn chúng đả kích sao, căn bản khong thể nào chính diện đối kháng với bọn chúng được. Ngay cả với nội tình như Thiên Cung Thần Điện cũng không thểđồng thời đối kháng mấy thế lực lớn, huống chi chúng ta bây giờ. Trừ phi bọn hắn thực cho ta ba năm, đến lúc đ ó chúng ta dùng tất cả biện pháp tiến vào trong không gian tu luyện bí cảnh, ta thử chuyển Thuần Dương, ân chủ ngươi nếu khôi phục được một ít lực lượng coi như cũng được, nhưng... nhưng bọn chúng căn bản không thể nào cho chúng ta ba năm được.
- Không phải rất không có khả năng, mà là căn bản không có khả năng.
Trình Cung cũng rất tỉnh táo phân tích nói:
- Lúc ấy ta chẳng qua chỉ nói vậy, bây giờ thời gian có thể kéo dài là trăm ngày sau đ ánh một trận với Côn Bằng thái tử, lúc này bọn hắn sẽ chờđợi, bởi vì Hách Liên Lam Phượng tông chủ chuyển Thuần Dương thành công, Nhị thúc ta sử dụng Thiên Cung của Thiên Cung Thần Điện, công thêm thực lực mà chúng ta thể hiện ra, những thứ này cũng sẽ khiến bọn hắn hơi cố kị một chút. Dù sao năm đ ó Thiên Cung Thần Điện bịđ ánh tổn thương, bọn hắn cũng không tốt bao nhiêu. Những năm này bọn hắn đã ở tình cảnh thè lưỡi ra liếm miệng vết thương khôi phục, cho nên bọn hắn hi vọng nhìn thấy ta đ ánh một trận với Côn Bằng thái tử, nếu như ta chiến bại chết đi tốt nhất, nếu như Côn Bằng thái tử chết đi, vậy sau lưng của hắn có Yêu tộc và Côn Bằng đại đế, đến lúc đ ó dưới cơn giận lôi đình ta khẳng định không thể nào tốt được, cho nên bất luận trận chiến đấu này thắng bại ra sao bọn hắn đều nguyện ý nhìn thấy, thời gian trăm ngày bọn hắn nhất định sẽ đợi.
- Sau đ ó thì sao?
Tiểu Phong Tử ở trước mặt Trình Cung vĩnh viễn đều giống như đứa bé vậy, dù Trình Cung đã tái thế làm người, nhưng Tiểu Phong Tử vẫn như những năm lúc trước khi đi bên người Trình Cung, thấy cái gì không hiểu liền trực tiếp hỏi. Cũng chỉ có ở trước mặt Trình Cungt, hắn mới có thể không chút che dấu cách nghĩ, vấn đề, tâm tình của mình thôi.
Theo hắn thấy thì dù có kéo dài sau trăm ngày cũng không thể nào thay đổi được hiện trạng.
- Kỳ thật từ lúc mở ra bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, bố trí chiến đấu thế tục, chơi bọn Chu Dật Phàm, Côn Bằng thái tử ta đã nghĩ tới vấn đề này.
Trình Cung dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ đầu nói:
- Đây tuyệt đối là một vấn đề phi thường đau đầu, không thể tìm được phương pháp xử lý nào tốt, nếu như thời gian sung túc hơn một ít, có lẽ cũng không cần phải đau đầu như vậy. Nhưng sự thật vĩnh viễn như thế, thân là những thế lực cường đại trên Cửu Châu đại địa, bọn hắn nhìn chằm chằm vào Nam Chiêm Bộ Châu đã không phải chỉ một hai năm, sao có thểđể một thế lực quật khởi của thế tục đạt được chứ, lúc trước cho dù là Thiên Cung Thần Điện cũng khó mà tự chèo chống được.
- Cho tới bây giờ, vấn đề nan giải này đã lửa sém lông mày, trừ phi ta mang theo tất cả người nhà, bằng hữu của mình rời đi, nhưng vậy cũng không được thực tế lắm. Không nói tới bọn hắn còn có thân nhân, thân thích bằng hữu của bọn hắn càng liên lụy đến rất nhiều chuyện, hơn nữa chúng ta rời đi khẳng định không đổi được bình an, kết quả của nhượng bộ chính là chết càng thêm triệt để, khiến bọn hắn càng thêm kiên định chúng ta không cóát chủ bài, một tồn tại không có bối cảnh lại khiến bọn hắn thành ra như vậy, bọn hắn sẽ càng chơi chết chúng ta mất.
- Ách... Trung phẩm đạo khí!
Tiểu Phong Tử cũng hoảng sợ. Hắn trở thành đại sư luyện khí cấp năm, đãđã cóđược năng lực thử luyện chế hạ phẩm đạo khí, cho nên hắn mới tự tin như vậy khi luyện chế tuyệt phẩm Linh Khí, bởi vì thực lực bây giờ khôi phục, trở thành đại sư luyện khí cấp năm, hắn luyện chế tuyệt phẩm Linh Khíđã dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng đạo khí, cho dù là hạ phẩm đạo khí cũng đều chưa từng luyện chế qua, chỉ là có cơ hội, khoảng cách thật sự luyện chế ra vẫn còn quá xa chớ đừng nói chi đến trung phẩm đạo khí.
Trung phẩm đạo khí ah, đ ó tuyệt đối là thứ có thể trấn áp số mệnh của một môn phái muôn đời, Tiểu Phong Tử không nghĩ tới ân chủ vậy mà định tự luyện chế trung phẩm đạo khí, cái này cũng quá kinh người a.
Mặc dù nói, những siêu cấp đại thế lực trên Cửu Châu đại địa trong truyền thuyết đều có thượng phẩm đạo khí trấn áp nội tình, trấn áp số mệnh. Khi chưa đến lục triệt để tồn vong hoặc là Thiên địa đại biến động, loại vật này không thể nào sử dụng được. Về phần tuyệt phẩm đạo khí, đ ó là vật mà chỉ trong Linh Sơn mới có.
Nếu quả thật có một kiện trung phẩm đạo khí nguyên vẹn, vậy thìđối với tất cả thế lực lớn của Cửu Châu tuyệt đối là một lực chấn nhiếp cực đại.
- Ân chủ, ngươi. . . Ngươi sẽ không thật sự muốn khai tông lập phái đấyc chứ?
Tiểu Phong Tử cho rằng Trình Cung lúc ấy chỉ thuận miệng nói qua, căn bản không phải là thật.
- Không phải là vấn đề ta muốn hay không.
Trình Cung cười khổ nói:
- Là những người này buộc ngươi tiến về trước, ngươi không cường đại thì sẽ diệt vong, ngươi nói làm sao bây giờ. Hiện giờ không phải là hai người chúng ta năm đ ó, ta có thể giao ngươi cho Cự Nhân Tộc, tự mình tìm một chỗ bế quan, chậm rãi chơi với bọn hắn. Nếu như chỉ mỗi mình ta, hoặc chỉ hai người chúng ta thôi, nếu ta không chơi đến mức khiến những thế lực này quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thì ta không gọi là Trình Cung nữa. Bởi vì ta có chính là thời gian, có thể trốn đi chậm rãi chơi với bọn hắn. Nhưng hiện giờ không được nữa, ta phải vì người nhà, người bên cạnh mà cân nhắc.
- Hơn nữa, nếu chúng ta quay lại Linh Sơn, nếu không có căn cơ thì cũng không được, huống chi mấy thế lực này đã cùng ta kết xuống thù hận không thể giải được nữa, bất luận là vì gia gia, hay là Thiên Cung Thần Điện, ta cũng không thể tránh né, tóm lại đều rất phiền toái.
- Ân, Ân
Tiểu Phong Tử nghe xong liên tục gật đầu, một bên rất phiền não nói:
- Nhưng giờ khai tông lập phái không phải làđợi bọn chúng đả kích sao, căn bản khong thể nào chính diện đối kháng với bọn chúng được. Ngay cả với nội tình như Thiên Cung Thần Điện cũng không thểđồng thời đối kháng mấy thế lực lớn, huống chi chúng ta bây giờ. Trừ phi bọn hắn thực cho ta ba năm, đến lúc đ ó chúng ta dùng tất cả biện pháp tiến vào trong không gian tu luyện bí cảnh, ta thử chuyển Thuần Dương, ân chủ ngươi nếu khôi phục được một ít lực lượng coi như cũng được, nhưng... nhưng bọn chúng căn bản không thể nào cho chúng ta ba năm được.
- Không phải rất không có khả năng, mà là căn bản không có khả năng.
Trình Cung cũng rất tỉnh táo phân tích nói:
- Lúc ấy ta chẳng qua chỉ nói vậy, bây giờ thời gian có thể kéo dài là trăm ngày sau đ ánh một trận với Côn Bằng thái tử, lúc này bọn hắn sẽ chờđợi, bởi vì Hách Liên Lam Phượng tông chủ chuyển Thuần Dương thành công, Nhị thúc ta sử dụng Thiên Cung của Thiên Cung Thần Điện, công thêm thực lực mà chúng ta thể hiện ra, những thứ này cũng sẽ khiến bọn hắn hơi cố kị một chút. Dù sao năm đ ó Thiên Cung Thần Điện bịđ ánh tổn thương, bọn hắn cũng không tốt bao nhiêu. Những năm này bọn hắn đã ở tình cảnh thè lưỡi ra liếm miệng vết thương khôi phục, cho nên bọn hắn hi vọng nhìn thấy ta đ ánh một trận với Côn Bằng thái tử, nếu như ta chiến bại chết đi tốt nhất, nếu như Côn Bằng thái tử chết đi, vậy sau lưng của hắn có Yêu tộc và Côn Bằng đại đế, đến lúc đ ó dưới cơn giận lôi đình ta khẳng định không thể nào tốt được, cho nên bất luận trận chiến đấu này thắng bại ra sao bọn hắn đều nguyện ý nhìn thấy, thời gian trăm ngày bọn hắn nhất định sẽ đợi.
- Sau đ ó thì sao?
Tiểu Phong Tử ở trước mặt Trình Cung vĩnh viễn đều giống như đứa bé vậy, dù Trình Cung đã tái thế làm người, nhưng Tiểu Phong Tử vẫn như những năm lúc trước khi đi bên người Trình Cung, thấy cái gì không hiểu liền trực tiếp hỏi. Cũng chỉ có ở trước mặt Trình Cungt, hắn mới có thể không chút che dấu cách nghĩ, vấn đề, tâm tình của mình thôi.
Theo hắn thấy thì dù có kéo dài sau trăm ngày cũng không thể nào thay đổi được hiện trạng.
- Kỳ thật từ lúc mở ra bảo tàng Càn Khôn Đan Tông, bố trí chiến đấu thế tục, chơi bọn Chu Dật Phàm, Côn Bằng thái tử ta đã nghĩ tới vấn đề này.
Trình Cung dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ đầu nói:
- Đây tuyệt đối là một vấn đề phi thường đau đầu, không thể tìm được phương pháp xử lý nào tốt, nếu như thời gian sung túc hơn một ít, có lẽ cũng không cần phải đau đầu như vậy. Nhưng sự thật vĩnh viễn như thế, thân là những thế lực cường đại trên Cửu Châu đại địa, bọn hắn nhìn chằm chằm vào Nam Chiêm Bộ Châu đã không phải chỉ một hai năm, sao có thểđể một thế lực quật khởi của thế tục đạt được chứ, lúc trước cho dù là Thiên Cung Thần Điện cũng khó mà tự chèo chống được.
- Cho tới bây giờ, vấn đề nan giải này đã lửa sém lông mày, trừ phi ta mang theo tất cả người nhà, bằng hữu của mình rời đi, nhưng vậy cũng không được thực tế lắm. Không nói tới bọn hắn còn có thân nhân, thân thích bằng hữu của bọn hắn càng liên lụy đến rất nhiều chuyện, hơn nữa chúng ta rời đi khẳng định không đổi được bình an, kết quả của nhượng bộ chính là chết càng thêm triệt để, khiến bọn hắn càng thêm kiên định chúng ta không cóát chủ bài, một tồn tại không có bối cảnh lại khiến bọn hắn thành ra như vậy, bọn hắn sẽ càng chơi chết chúng ta mất.
/1050
|