Lập tức thần sắc Hách Liên Lam Phượng trở nên cực kỳ khoan khoái dễ chịu nói:
- Nhưng cuối cùng cũng may, lần này cơ hồ hủy diệt thượng cổ khôi lôi của hắn, còn đả thương nặng hắn, tuy rằng để hắn chạy trốn, nhưng nếu khôi phục bình thường thì không có một hai trăm năm khẳng định không thể nào. Ta lần này đột phá bởi vìđược ngươi truyền thụ cho những chí cao ma điển kia, còn có nguyên khíđặc biệt cường đại của Đan thành tương trợ, đã tiếp cận Thuần Dương sơ kỳ đỉnh phong. Ta đạt tới Thuần Dương trung kỳ tương đối dễ dàng hơn người khác một chút, cho dù không đạt tới Thuần Dương trung kỳ, một khi ta củng cố cảnh giới xong thì tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông cũng rất nhẹ nhàng.
Thiên Anh cơ hồ là cực hạn của lực lượng, nhất là Thiên Anh đỉnh phong lại càng như vậy, mà chuyển Thuần Dương là một loại biến hóa để chuẩn bị cho cảm ngộ Thiên địa đại đạo, phi thăng sau này. Cho nên sau khi đến Thuần Dương, cũng không đơn giản là dùng lực lượng để cân nhắc nữa, cảnh giới Thuần Dương cũng chỉ là chia làmbốn đại cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong thôi.
Vào thời điểm này lực lượng đương nhiên sẽ có một ít biến hóa, nhưng hơn nữa là một loại cảm ngộ đối với đạo. Hách Liên Lam Phượng được Trình Cung truyền thụ, mở ra một đại môn và Thiên địa rộng lớn hoàn toàn mới, lần này đột phá cũng không còn làđột pháđơn giản nữa, khiến khi nàng đột phá cảm ngộ ra Thiên địa quy tắc, đạo lý khác nhau rất lớn với trước kia, uốn nắn rất nhiều sai lầm, trực tiếp đạt tới Thuần Dương sơ kỳ đỉnh phong, Thuần Dương trung kỳ đã không phải xa không thể chạm nữa.
Sau khi đạt đến Thuần Dương, tu luyện nữa cũng không phải đơn giản là tích lũy lực lượng, đột phá, đôi khi lĩnh ngộ, đốn ngộ hoặc là người khác chỉđiểm một lần, thường thường có thể giúp tiết kiệm được cả trăm ngàn năm khổ tu.
Mà Hách Liên Lam Phượng cũng thật sựđãđạt tới cảnh giới nhất định, trực tiếp nói thẳng ra trước mặt Trình Cung, thậm chíĐông Phương Ngọc Sanh chuyện Trình Cung truyền thụ, tuy rằng một câu, nhưng hàm nghĩa lại khác nhau rất lớn, nàng cũng nhìn ra có thể ngốc ở bên người Trình Cung khẳng định không phải ngoại nhân, cho nên cũng không cố kị gì cả.
Nhưng lời này nghe lọt vào trong tai Đông Phương Ngọc Sanh, lại như Thiên Lôi nổ vang vậy, chấn cho tâm linh hắn rung động lên.
Không nghe lầm đấy chứ? Bọn hắn đang nói cái gì thế, đang nói vừa mới đ ánh một người có Thượng Cổ khôi lỗi Thiên Anh đỉnh phong, bản thân cũng là Thiên Anh đỉnh phong cóđược trung phẩm đạo khí còn không hài lòng.
Cái này. . . người tự mình đi nghênh đ ón Trình Cung này, vậy mà. . . Dĩ nhiên là cảnh giới Thuần Dương, tồn tại bực này cho dù là ở các đại gia tộc cũng là nhân vật Tôn cấp trăm ngàn năm không xuất hiện. Người như vậy, vậy mà tự mình đi nghênh đ ón Trình Cung, cái này cũng chưa tính, nàng. . . Nàng mới vừa nói truyền thụ, điều này sao có thể?
Đông Phương Ngọc Sanh lần này thực sự bị chấn động rồi, cái này cũng thật bất khả tư nghị, Trình Cung. . . Người mà lão tỷ của mình nhận định này. . . là người nào chứ! !
- Chỉ sợ sẽ không đợi đến lúc đ ó, tông chủ có thể ngẫm lại tính cách của Âm Trường Khiếu, hắn hiện giờ khẳng định đang rất sợ hãi, ta đoán hắn hiện giờ hơn phân nửa đã liên hệ với các thế lực khác, muốn được che chở. Đây là một phương diện, một mặt khác, hắn cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp đểđột phá, nếu không hắn biết rõ sớm muộn gì cũng chỉ còn đường chết, dù sao Nguyên Thủy Ma Tông không chỉ có nhất mạch Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù thế lực khác cũng sẽ không vì thu Phong Vân Kiếm Tông hắn màđắc tội Nguyên Thủy Ma Tông.
- Nguyên Thủy Ma Tông ta đã không có liên quan gìđến Nguyên Thủy Ma Tông ở Trung Châu nữa, chuyện của chúng ta là của chúng ta, không có liên hệ gì với bọn họ cả.
Hách Liên Lam Phượng đường đường là Thuần Dương Chân Thể, một đời tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông, giờ phút này vậy mà trực tiếp nhíu mày, ngữ khí cũng có biến hóa rất lớn.
Trình Cung một mực cảm giác thấy Nguyên Thủy Ma Tông của Nam Chiêm Bộ Châu có chút kỳ quái, bởi vì sáu thế lực lớn ở Trung Châu sẽ không cho phép tham gia vào tranh đoạt quyền khống chế tám châu khác ở Cửu Châu đại địa, bởi vì bọn họ là chấp pháp giả, hơn nữa Trung Châu cũng đủ để bọn họ tranh giành rồi, căn bản không cần quản tám châu khác làm gì. Nhưng Nam Chiêm Bộ Châu lại xuất hiện Nguyên Thủy Ma Tông, trong đ ó khẳng định có vấn đề gìđ ó, Trình Cung thuận tiện thăm dò một câu, phát hiện phản ứng của Hách Liên Lam Phượng, trong lòng của hắn cười nhạt một tiếng cũng không tiếp tục hỏi kỹ.
- Người khác có lẽ sẽ không thấy vậy, bất quá việc này cũng không phải trọng điểm, Âm Trường Khiếu kia tóm lại là một khố u ác tính, muốn diệt trừ còn phải quan tâm đến nó sẽ bị vỡ. Bất quá hiện giờ hắn bị tông chủ đ ánh trọng thương, trong thời gian ngắn sẽ không quấy rối được gì, trước tiên chúng ta cứđặt hắn sang một bên, lần này ta là có một số việc muốn thương lượng với tông chủ, cũng có chuyện muốn nhờ.
Bộ phận trọng yếu nhất trong kế hoạch của Trình Cung cần sự ủng hộ toàn lực của Hách Liên Lam Phượng mới được.
- Chỉ cần ta có thể làm được, cứ nói đừng ngại.
- Ta có chuyện phải rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu một thời gian ngắn, chuyện bên này còn cần tông chủ lo liệu, còn nữa, ta cần mượn Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông dùng một lát, ta muốn sử dụng thời gian gia tốc của không gian tu luyện bí cảnh, hơn nữa hiện giờ thời gian tương đối gấp gáp, tông chủ đại khái cũng biết ta đã tập kết hơn mười vạn Tu Chân Giả của Nam Chiêm Bộ Châu lại, chính là muốn nắm chặt thời gian để huấn luyện bọn hắn.
- Cái này ngươi yên tâm, chỉ cần ta còn có thể chiếu cố được, sẽ một mực che chở Trình gia các ngươi. Về phần Vạn Ma Lôi Trì cũng không thành vấn đề, chỉ là hơn mười vạn người...
Hách Liên Lam Phượng tự nhiên muốn giúp, chỉ là cũng có chút khó xử nói:
- Vạn Ma Lôi Trì tiêu hao cực lớn, hơn nữa trước kia ta chuyển Thuần Dương hao phí cực lớn, một ít tài nguyên mang đi từ Nguyên Thủy Ma Tông đã tiêu hao cơ hồ không còn gì, ngươi cũng biế một chi Nguyên Thủy Ma Tông chúng ta khác với Trung Châu, cũng không đủ tài nguyên chèo chống, cho dù ta có thể đưa Vạn Ma Lôi Trì cho ngươi mượn, chỉ sợ cũng không có cách nào chèo chống hơn mười vạn người sử dụng thời gian gia tốc được.
Hiện giờ khác với trước kia, trước kia quan hệ không đủ, Trình Cung ở trong mắt Hách Liên Lam Phương bất quá chỉ là cóý tứ, là một đệ tử quần làáo lượt ở thế tục, sau lưng rất có thể có một vị sư tôn cường đại. Nhưng hôm nay địa vị của Trình Cung trong mắt nàng đã tăng lên, sau lần truyền đạo lúc trước, mỗi lần Hách Liên Lam Phượng nhìn Trình Cung đều cảm giác nhìn không thấu, hơn nữa kẻ này tiến bộ cực nhanh càng vượt quá tưởng tượng của nàng.
Cộng thêm nàng hôm nay đãđạt tới Thuần Dương, chuyện của Nguyên Thủy Ma Tông nàng hoàn toàn có thể làm chủ toàn bộ.
- Cái này tông chủ cứ việc yên tâm, tuy rằng mượn Vạn Ma Lôi Trì, nhưng tất cả tiêu hao tự nhiên do ta gánh chịu.
Trình Cung rất nắm chắc nói.
Hách Liên Lam Phượng nghe xong cũng rất bất ngờ, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ là trong nội tâm ẩn ẩn cảm giác được Trình Cung đã nhận được không ít chỗ tốt trong Càn Khôn Đan Tông.
- Tốt.
- Lại có chuyện làm phiền tông chủ, mang tất cả mọi người vào trong không gian tu luyện bí cảnh Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông, sau đ ó năm ngày sau đ ó mang bọn ta tiến đến Đông Nam Vũ Châu Lý gia cách Nam Chiêm Bộ Châu một tòa thành phố lớn.
Đông Phương Ngọc Sanh ở một bên càng nghe càng kinh hãi, càng nghe càng im lặng, đồng thời cũng có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Trách không được hắn một mực thong dong bố trí, không nóng nảy đuổi qua, nguyên lai là hắn có tính toán này, vậy mà để nhân vật Tôn cấp cảnh giới Thuần Dương làm công nhân bốc vác, chẳng những giúp đỡ hắn tiến đến Đông Nam Vũ Châu, còn phải trợ giúp hắn di động hơn mười vạn người nữa.
Chưa từng thấy qua người nào xa xỉ như vậy, phá sản như vậy, vậy mà sử dụng nhân vật Tôn Cấp làm công nhân bốc vác, lời này nếu nói ra chỉ sợ không có người nào tin.
Quá xa xỉ, quá khoa trương!
Nhưng cũng chỉ có cách này thôi, phải biết rằng sau khi Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn tất cả thế lực lớn không ngừng chinh chiến ở Nam Chiêm Bộ Châu, Tu Chân Giới chinh chiến, thế tục chiến đấu, cũng không biết đã tiến hành bao lâu, Truyền Tống Trận vốn cố định đã sớm bị hủy diệt rồi.
Đối với Nhân Anh mà nói, nếu như không có Truyền Tống Trận hoặc là cánh cửa không gian, đi ngang qua một châu rất nguy hiểm. Coi như tồn tại Địa Anh tồn cũng phải hao phí hơn mười ngày mười đem không ngừng nghỉ, nếu kéo dài qua hai châu vậy cũng đừng nói nữa. Dù một mực không ngừng phi hành với tốc độ cao nhất cũng cần thời gian rất dài. Thiên Anh ngược lại có thể dựa lực lượng của mình để qua lại, nhưng thời gian cũng không ngắn, thường thường cũng cần mấy ngày.
Cũng chỉ người đạt tới Thuần Dương, tồn tại đỉnh phong của Cửu Châu mới có thể làm chuyện kéo dài qua một châu, đối với bọn họ mà nói nhiều nhất chỉ mất mấy canh giờ làđi qua được một châu rồi.
Thẳng đến lúc này, Đông Phương Ngọc Sanh mới hơi tỉnh ngộ, đã chạm được một chút vào mạch suy nghĩ của Trình Cung, nhưng cũng chỉ một chút thôi, bởi vì hắn vn có quá nhiều chỗ không rõ.
Mà lúc này hắn đột nhiên cảm giác thấy cảnh vật trước mặt đột nhiên biến mất, hắn mặc dù tất cảđều bị Trình Cung khống chế, nhưng có thể nhìn, có thể nghe, có thể nghĩ, khiếp sợ phát hiện giờ phút này bọn hắn vậy mà đã ở trên không Song Long thành. Tuy rằng hắn là người của Đông Phương gia tộc, nhưng tồn tại Tôn Cấp trong các đại gia tộc cũng cao cao tại thượng, trong trí nhớ của hắn cũng chỉ có gia gia hawnsnhinf thấy lúc nhỏ, nhưng khi đ ó là gia gia hắn, hắn tự nhiên không cảm thụ được gì rồi, giờ phút này trong lòng lại vô cùng rung động.
Tốc độ của Trình Cung phải bay bao lâu, hắn lại liên tưởng đến mình phải bay bao lâu, mà giờ khắc này chẳng qua chỉ một ý niệm, Hách Liên tông chủ này đã mang theo bọn hắn hắn xé rách không gian đi tới trên không Song Long thành rồi.
- Đều ở đây sao?
Giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nhìn về phía Song Long thành, trong mắt cũng hiện lên một tia hồ nghi, không hiểu Trình Cung tụ tập đ ám ô hợp này đến làm gì. Trên thực tế Hách Liên Lam Phượng càng thưởng thức những người dưới tay được hắn bồi dưỡng kia.
- Đoàn thất bát tao cả, đều là những người này ah! !
Hách Liên Hồng Liên cũng trực tiếp bị Hách Liên Lam Phượng mang thep bên người, nhìn bộ dạng hơn mười vạn tán tụ tụ lại từ Nam Chiêm Bộ Châu ở bên dưới, Hách Liên Hồng Liên nhẹ giọng lầm bầm.
- A...
Trình Cung nhạt cười nhạt nói:
- Đó là ngươi còn chưa thấy qua bọn hắn càng cuồng dã và tình huống ban đầu, cái này đã tốt hơn gấp trăm lần rồi, trước kia giết một đ ám, cộng thêm bọn Tiểu Phong Tử bộc phát dọa sợ một đ ám, hiện giờ những người này đã trung thực hơn nhiều. Người trong toàn bộ Song Long thành, những người khác ta đều tạm thời để bọn hắn rời khỏi Song Long thành rồi.
Hơn mười vạn người, Hách Liên Lam Phượng căn bản không biết nói gì với Trình Cung, phải biết rằng bình thường mang theo người rời đi, đừng nói là xé rách không gian, coi như phi hành đều phải là người một nhà mới được, nếu không dưới tình huống không biết rõ, người khác đột nhiên công kích hoặc phản kháng, vậy thì sẽ rất phiền toái.
Nhưng giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nghe Trình Cung nói xong, vung tay lên, hơn mười vạn người trực tiếp không tự chủ được bay lên, sau một khắc trực tiếp cảnh vật không gian biến hóa, vậy mà trực tiếp mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua.
Tồn tại Thiên Anh bình thường có thể xé rách không gian xuyên qua trong khoảng cách ngắn, nhưng cũng phải rất cẩn thận. Ở một ít chỗ nguyên khí không ổn định, không gian không ổn định cũng không dám tùy ý xuyên qua, vn phải dựa vào phi hành và pháp bảo. Nếu Thiên Anh trên tầng bảy, vậy khoảng cách xé rách không gian xuyên qua sẽ lớn hơn rất nhiều, nhưng xé rách không gian xuyên qua khoảng cách càng dài tiêu hao càng lớn, cho nên lúc không cần sẽ không dễ dàng sử dụng. Nếu ở bên ngoài Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù nhiều tồn tại Thiên Anh hơn nữa, cũng sẽ chọn sử dụng Truyền Tống Trận, bởi vì như vậy càng ổn định hơn.
Về phần Thiên Anh đỉnh phong, cho dù mang một ít người xé rách không gian xuyên qua cũng không có vấn đề gì, nhưng mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua như vậy, cũng chỉ có tồn tại Thuần Dương mới có thể làm được.
Đương nhiên, hơn mười vạn người dù sao cũng không phải con số nhỏ, cho nên sự bảo hộ đối với mỗi người cũng sẽ không ổn định như vậy. Sẽ không giống như đối với bọn Trình Cung, Hách Liên Hồng Liên, Đông Phương Ngọc Sanh, cái gì cũng không cảm thụ được, khi hơn mười vạn người này hiểu được đã tiến vào trong hư không rồi.
Loạn lưu cuồng loạn trong hư không, năng lượng, khí tức cuồng bạo khó có thể hấp thu, chỉ tiếp xúc lên người những người này thôi đã khiến bọn hắn thống khổ vạn phần rồi.
- Tại sao có thể như vậy, đây là. . . Đây là trong hư không bị xé rách, ông trời ơi..!
- Sao chúng ta lại tiến vào đây, sao lại như vậy.
- Quá kinh khủng, nhanh câm miệng vận công.
... ...
Nhiều người tụ tập cùng một chỗ, đều trực tiếp bị mang theo xé rách hư không xuyên qua, bọn hắn lại lần nữa bị hù rồi, cảđ ám đều nhao nhao nói chuyện với nhau, nhưng sau đ ó có một ít lực lượng hàng lâm, có không ít người trực tiếp bị xé nứt, càng thêm rối loạn.
Nhưng mọi người cũng không quá ngốc, đều đã nghĩđến một vấn đề, có thể mang theo hơn mười vạn người xé rách hư không xuyên qua có bao nhiêu khủng bố, giờ phút này bọn hắn đột nhiên có một loại cảm giác xấu, tiện nghi của Trình Cung Trình đại thiếu này, tựa hồ không dễ chiếm như vậy.
Nhưng hiện giờ hối hận cũng đã chậm, muốn đi cũng đã không còn kịp rồi.
Ngược lại bọnTiểu Phong Tử, sắc quỷ, Túy Miêu, mập mạp đều biết chuyện gì xảy ra, cũng không có bất kỳ bối rối nào.
Lần này khác với từĐan thành đến Song Long thành, coi như là Hách Liên Lam Phượng, cũng phải xuyên qua hư không rất nhiều lần mới tới được Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng cũng phải phí hơn hai canh giờ.
- Nhưng cuối cùng cũng may, lần này cơ hồ hủy diệt thượng cổ khôi lôi của hắn, còn đả thương nặng hắn, tuy rằng để hắn chạy trốn, nhưng nếu khôi phục bình thường thì không có một hai trăm năm khẳng định không thể nào. Ta lần này đột phá bởi vìđược ngươi truyền thụ cho những chí cao ma điển kia, còn có nguyên khíđặc biệt cường đại của Đan thành tương trợ, đã tiếp cận Thuần Dương sơ kỳ đỉnh phong. Ta đạt tới Thuần Dương trung kỳ tương đối dễ dàng hơn người khác một chút, cho dù không đạt tới Thuần Dương trung kỳ, một khi ta củng cố cảnh giới xong thì tiêu diệt Phong Vân Kiếm Tông cũng rất nhẹ nhàng.
Thiên Anh cơ hồ là cực hạn của lực lượng, nhất là Thiên Anh đỉnh phong lại càng như vậy, mà chuyển Thuần Dương là một loại biến hóa để chuẩn bị cho cảm ngộ Thiên địa đại đạo, phi thăng sau này. Cho nên sau khi đến Thuần Dương, cũng không đơn giản là dùng lực lượng để cân nhắc nữa, cảnh giới Thuần Dương cũng chỉ là chia làmbốn đại cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong thôi.
Vào thời điểm này lực lượng đương nhiên sẽ có một ít biến hóa, nhưng hơn nữa là một loại cảm ngộ đối với đạo. Hách Liên Lam Phượng được Trình Cung truyền thụ, mở ra một đại môn và Thiên địa rộng lớn hoàn toàn mới, lần này đột phá cũng không còn làđột pháđơn giản nữa, khiến khi nàng đột phá cảm ngộ ra Thiên địa quy tắc, đạo lý khác nhau rất lớn với trước kia, uốn nắn rất nhiều sai lầm, trực tiếp đạt tới Thuần Dương sơ kỳ đỉnh phong, Thuần Dương trung kỳ đã không phải xa không thể chạm nữa.
Sau khi đạt đến Thuần Dương, tu luyện nữa cũng không phải đơn giản là tích lũy lực lượng, đột phá, đôi khi lĩnh ngộ, đốn ngộ hoặc là người khác chỉđiểm một lần, thường thường có thể giúp tiết kiệm được cả trăm ngàn năm khổ tu.
Mà Hách Liên Lam Phượng cũng thật sựđãđạt tới cảnh giới nhất định, trực tiếp nói thẳng ra trước mặt Trình Cung, thậm chíĐông Phương Ngọc Sanh chuyện Trình Cung truyền thụ, tuy rằng một câu, nhưng hàm nghĩa lại khác nhau rất lớn, nàng cũng nhìn ra có thể ngốc ở bên người Trình Cung khẳng định không phải ngoại nhân, cho nên cũng không cố kị gì cả.
Nhưng lời này nghe lọt vào trong tai Đông Phương Ngọc Sanh, lại như Thiên Lôi nổ vang vậy, chấn cho tâm linh hắn rung động lên.
Không nghe lầm đấy chứ? Bọn hắn đang nói cái gì thế, đang nói vừa mới đ ánh một người có Thượng Cổ khôi lỗi Thiên Anh đỉnh phong, bản thân cũng là Thiên Anh đỉnh phong cóđược trung phẩm đạo khí còn không hài lòng.
Cái này. . . người tự mình đi nghênh đ ón Trình Cung này, vậy mà. . . Dĩ nhiên là cảnh giới Thuần Dương, tồn tại bực này cho dù là ở các đại gia tộc cũng là nhân vật Tôn cấp trăm ngàn năm không xuất hiện. Người như vậy, vậy mà tự mình đi nghênh đ ón Trình Cung, cái này cũng chưa tính, nàng. . . Nàng mới vừa nói truyền thụ, điều này sao có thể?
Đông Phương Ngọc Sanh lần này thực sự bị chấn động rồi, cái này cũng thật bất khả tư nghị, Trình Cung. . . Người mà lão tỷ của mình nhận định này. . . là người nào chứ! !
- Chỉ sợ sẽ không đợi đến lúc đ ó, tông chủ có thể ngẫm lại tính cách của Âm Trường Khiếu, hắn hiện giờ khẳng định đang rất sợ hãi, ta đoán hắn hiện giờ hơn phân nửa đã liên hệ với các thế lực khác, muốn được che chở. Đây là một phương diện, một mặt khác, hắn cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp đểđột phá, nếu không hắn biết rõ sớm muộn gì cũng chỉ còn đường chết, dù sao Nguyên Thủy Ma Tông không chỉ có nhất mạch Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù thế lực khác cũng sẽ không vì thu Phong Vân Kiếm Tông hắn màđắc tội Nguyên Thủy Ma Tông.
- Nguyên Thủy Ma Tông ta đã không có liên quan gìđến Nguyên Thủy Ma Tông ở Trung Châu nữa, chuyện của chúng ta là của chúng ta, không có liên hệ gì với bọn họ cả.
Hách Liên Lam Phượng đường đường là Thuần Dương Chân Thể, một đời tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông, giờ phút này vậy mà trực tiếp nhíu mày, ngữ khí cũng có biến hóa rất lớn.
Trình Cung một mực cảm giác thấy Nguyên Thủy Ma Tông của Nam Chiêm Bộ Châu có chút kỳ quái, bởi vì sáu thế lực lớn ở Trung Châu sẽ không cho phép tham gia vào tranh đoạt quyền khống chế tám châu khác ở Cửu Châu đại địa, bởi vì bọn họ là chấp pháp giả, hơn nữa Trung Châu cũng đủ để bọn họ tranh giành rồi, căn bản không cần quản tám châu khác làm gì. Nhưng Nam Chiêm Bộ Châu lại xuất hiện Nguyên Thủy Ma Tông, trong đ ó khẳng định có vấn đề gìđ ó, Trình Cung thuận tiện thăm dò một câu, phát hiện phản ứng của Hách Liên Lam Phượng, trong lòng của hắn cười nhạt một tiếng cũng không tiếp tục hỏi kỹ.
- Người khác có lẽ sẽ không thấy vậy, bất quá việc này cũng không phải trọng điểm, Âm Trường Khiếu kia tóm lại là một khố u ác tính, muốn diệt trừ còn phải quan tâm đến nó sẽ bị vỡ. Bất quá hiện giờ hắn bị tông chủ đ ánh trọng thương, trong thời gian ngắn sẽ không quấy rối được gì, trước tiên chúng ta cứđặt hắn sang một bên, lần này ta là có một số việc muốn thương lượng với tông chủ, cũng có chuyện muốn nhờ.
Bộ phận trọng yếu nhất trong kế hoạch của Trình Cung cần sự ủng hộ toàn lực của Hách Liên Lam Phượng mới được.
- Chỉ cần ta có thể làm được, cứ nói đừng ngại.
- Ta có chuyện phải rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu một thời gian ngắn, chuyện bên này còn cần tông chủ lo liệu, còn nữa, ta cần mượn Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông dùng một lát, ta muốn sử dụng thời gian gia tốc của không gian tu luyện bí cảnh, hơn nữa hiện giờ thời gian tương đối gấp gáp, tông chủ đại khái cũng biết ta đã tập kết hơn mười vạn Tu Chân Giả của Nam Chiêm Bộ Châu lại, chính là muốn nắm chặt thời gian để huấn luyện bọn hắn.
- Cái này ngươi yên tâm, chỉ cần ta còn có thể chiếu cố được, sẽ một mực che chở Trình gia các ngươi. Về phần Vạn Ma Lôi Trì cũng không thành vấn đề, chỉ là hơn mười vạn người...
Hách Liên Lam Phượng tự nhiên muốn giúp, chỉ là cũng có chút khó xử nói:
- Vạn Ma Lôi Trì tiêu hao cực lớn, hơn nữa trước kia ta chuyển Thuần Dương hao phí cực lớn, một ít tài nguyên mang đi từ Nguyên Thủy Ma Tông đã tiêu hao cơ hồ không còn gì, ngươi cũng biế một chi Nguyên Thủy Ma Tông chúng ta khác với Trung Châu, cũng không đủ tài nguyên chèo chống, cho dù ta có thể đưa Vạn Ma Lôi Trì cho ngươi mượn, chỉ sợ cũng không có cách nào chèo chống hơn mười vạn người sử dụng thời gian gia tốc được.
Hiện giờ khác với trước kia, trước kia quan hệ không đủ, Trình Cung ở trong mắt Hách Liên Lam Phương bất quá chỉ là cóý tứ, là một đệ tử quần làáo lượt ở thế tục, sau lưng rất có thể có một vị sư tôn cường đại. Nhưng hôm nay địa vị của Trình Cung trong mắt nàng đã tăng lên, sau lần truyền đạo lúc trước, mỗi lần Hách Liên Lam Phượng nhìn Trình Cung đều cảm giác nhìn không thấu, hơn nữa kẻ này tiến bộ cực nhanh càng vượt quá tưởng tượng của nàng.
Cộng thêm nàng hôm nay đãđạt tới Thuần Dương, chuyện của Nguyên Thủy Ma Tông nàng hoàn toàn có thể làm chủ toàn bộ.
- Cái này tông chủ cứ việc yên tâm, tuy rằng mượn Vạn Ma Lôi Trì, nhưng tất cả tiêu hao tự nhiên do ta gánh chịu.
Trình Cung rất nắm chắc nói.
Hách Liên Lam Phượng nghe xong cũng rất bất ngờ, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ là trong nội tâm ẩn ẩn cảm giác được Trình Cung đã nhận được không ít chỗ tốt trong Càn Khôn Đan Tông.
- Tốt.
- Lại có chuyện làm phiền tông chủ, mang tất cả mọi người vào trong không gian tu luyện bí cảnh Vạn Ma Lôi Trì của Nguyên Thủy Ma Tông, sau đ ó năm ngày sau đ ó mang bọn ta tiến đến Đông Nam Vũ Châu Lý gia cách Nam Chiêm Bộ Châu một tòa thành phố lớn.
Đông Phương Ngọc Sanh ở một bên càng nghe càng kinh hãi, càng nghe càng im lặng, đồng thời cũng có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Trách không được hắn một mực thong dong bố trí, không nóng nảy đuổi qua, nguyên lai là hắn có tính toán này, vậy mà để nhân vật Tôn cấp cảnh giới Thuần Dương làm công nhân bốc vác, chẳng những giúp đỡ hắn tiến đến Đông Nam Vũ Châu, còn phải trợ giúp hắn di động hơn mười vạn người nữa.
Chưa từng thấy qua người nào xa xỉ như vậy, phá sản như vậy, vậy mà sử dụng nhân vật Tôn Cấp làm công nhân bốc vác, lời này nếu nói ra chỉ sợ không có người nào tin.
Quá xa xỉ, quá khoa trương!
Nhưng cũng chỉ có cách này thôi, phải biết rằng sau khi Nam Chiêm Bộ Châu đại loạn tất cả thế lực lớn không ngừng chinh chiến ở Nam Chiêm Bộ Châu, Tu Chân Giới chinh chiến, thế tục chiến đấu, cũng không biết đã tiến hành bao lâu, Truyền Tống Trận vốn cố định đã sớm bị hủy diệt rồi.
Đối với Nhân Anh mà nói, nếu như không có Truyền Tống Trận hoặc là cánh cửa không gian, đi ngang qua một châu rất nguy hiểm. Coi như tồn tại Địa Anh tồn cũng phải hao phí hơn mười ngày mười đem không ngừng nghỉ, nếu kéo dài qua hai châu vậy cũng đừng nói nữa. Dù một mực không ngừng phi hành với tốc độ cao nhất cũng cần thời gian rất dài. Thiên Anh ngược lại có thể dựa lực lượng của mình để qua lại, nhưng thời gian cũng không ngắn, thường thường cũng cần mấy ngày.
Cũng chỉ người đạt tới Thuần Dương, tồn tại đỉnh phong của Cửu Châu mới có thể làm chuyện kéo dài qua một châu, đối với bọn họ mà nói nhiều nhất chỉ mất mấy canh giờ làđi qua được một châu rồi.
Thẳng đến lúc này, Đông Phương Ngọc Sanh mới hơi tỉnh ngộ, đã chạm được một chút vào mạch suy nghĩ của Trình Cung, nhưng cũng chỉ một chút thôi, bởi vì hắn vn có quá nhiều chỗ không rõ.
Mà lúc này hắn đột nhiên cảm giác thấy cảnh vật trước mặt đột nhiên biến mất, hắn mặc dù tất cảđều bị Trình Cung khống chế, nhưng có thể nhìn, có thể nghe, có thể nghĩ, khiếp sợ phát hiện giờ phút này bọn hắn vậy mà đã ở trên không Song Long thành. Tuy rằng hắn là người của Đông Phương gia tộc, nhưng tồn tại Tôn Cấp trong các đại gia tộc cũng cao cao tại thượng, trong trí nhớ của hắn cũng chỉ có gia gia hawnsnhinf thấy lúc nhỏ, nhưng khi đ ó là gia gia hắn, hắn tự nhiên không cảm thụ được gì rồi, giờ phút này trong lòng lại vô cùng rung động.
Tốc độ của Trình Cung phải bay bao lâu, hắn lại liên tưởng đến mình phải bay bao lâu, mà giờ khắc này chẳng qua chỉ một ý niệm, Hách Liên tông chủ này đã mang theo bọn hắn hắn xé rách không gian đi tới trên không Song Long thành rồi.
- Đều ở đây sao?
Giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nhìn về phía Song Long thành, trong mắt cũng hiện lên một tia hồ nghi, không hiểu Trình Cung tụ tập đ ám ô hợp này đến làm gì. Trên thực tế Hách Liên Lam Phượng càng thưởng thức những người dưới tay được hắn bồi dưỡng kia.
- Đoàn thất bát tao cả, đều là những người này ah! !
Hách Liên Hồng Liên cũng trực tiếp bị Hách Liên Lam Phượng mang thep bên người, nhìn bộ dạng hơn mười vạn tán tụ tụ lại từ Nam Chiêm Bộ Châu ở bên dưới, Hách Liên Hồng Liên nhẹ giọng lầm bầm.
- A...
Trình Cung nhạt cười nhạt nói:
- Đó là ngươi còn chưa thấy qua bọn hắn càng cuồng dã và tình huống ban đầu, cái này đã tốt hơn gấp trăm lần rồi, trước kia giết một đ ám, cộng thêm bọn Tiểu Phong Tử bộc phát dọa sợ một đ ám, hiện giờ những người này đã trung thực hơn nhiều. Người trong toàn bộ Song Long thành, những người khác ta đều tạm thời để bọn hắn rời khỏi Song Long thành rồi.
Hơn mười vạn người, Hách Liên Lam Phượng căn bản không biết nói gì với Trình Cung, phải biết rằng bình thường mang theo người rời đi, đừng nói là xé rách không gian, coi như phi hành đều phải là người một nhà mới được, nếu không dưới tình huống không biết rõ, người khác đột nhiên công kích hoặc phản kháng, vậy thì sẽ rất phiền toái.
Nhưng giờ phút này Hách Liên Lam Phượng nghe Trình Cung nói xong, vung tay lên, hơn mười vạn người trực tiếp không tự chủ được bay lên, sau một khắc trực tiếp cảnh vật không gian biến hóa, vậy mà trực tiếp mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua.
Tồn tại Thiên Anh bình thường có thể xé rách không gian xuyên qua trong khoảng cách ngắn, nhưng cũng phải rất cẩn thận. Ở một ít chỗ nguyên khí không ổn định, không gian không ổn định cũng không dám tùy ý xuyên qua, vn phải dựa vào phi hành và pháp bảo. Nếu Thiên Anh trên tầng bảy, vậy khoảng cách xé rách không gian xuyên qua sẽ lớn hơn rất nhiều, nhưng xé rách không gian xuyên qua khoảng cách càng dài tiêu hao càng lớn, cho nên lúc không cần sẽ không dễ dàng sử dụng. Nếu ở bên ngoài Nam Chiêm Bộ Châu, cho dù nhiều tồn tại Thiên Anh hơn nữa, cũng sẽ chọn sử dụng Truyền Tống Trận, bởi vì như vậy càng ổn định hơn.
Về phần Thiên Anh đỉnh phong, cho dù mang một ít người xé rách không gian xuyên qua cũng không có vấn đề gì, nhưng mang theo hơn mười vạn người xé rách không gian xuyên qua như vậy, cũng chỉ có tồn tại Thuần Dương mới có thể làm được.
Đương nhiên, hơn mười vạn người dù sao cũng không phải con số nhỏ, cho nên sự bảo hộ đối với mỗi người cũng sẽ không ổn định như vậy. Sẽ không giống như đối với bọn Trình Cung, Hách Liên Hồng Liên, Đông Phương Ngọc Sanh, cái gì cũng không cảm thụ được, khi hơn mười vạn người này hiểu được đã tiến vào trong hư không rồi.
Loạn lưu cuồng loạn trong hư không, năng lượng, khí tức cuồng bạo khó có thể hấp thu, chỉ tiếp xúc lên người những người này thôi đã khiến bọn hắn thống khổ vạn phần rồi.
- Tại sao có thể như vậy, đây là. . . Đây là trong hư không bị xé rách, ông trời ơi..!
- Sao chúng ta lại tiến vào đây, sao lại như vậy.
- Quá kinh khủng, nhanh câm miệng vận công.
... ...
Nhiều người tụ tập cùng một chỗ, đều trực tiếp bị mang theo xé rách hư không xuyên qua, bọn hắn lại lần nữa bị hù rồi, cảđ ám đều nhao nhao nói chuyện với nhau, nhưng sau đ ó có một ít lực lượng hàng lâm, có không ít người trực tiếp bị xé nứt, càng thêm rối loạn.
Nhưng mọi người cũng không quá ngốc, đều đã nghĩđến một vấn đề, có thể mang theo hơn mười vạn người xé rách hư không xuyên qua có bao nhiêu khủng bố, giờ phút này bọn hắn đột nhiên có một loại cảm giác xấu, tiện nghi của Trình Cung Trình đại thiếu này, tựa hồ không dễ chiếm như vậy.
Nhưng hiện giờ hối hận cũng đã chậm, muốn đi cũng đã không còn kịp rồi.
Ngược lại bọnTiểu Phong Tử, sắc quỷ, Túy Miêu, mập mạp đều biết chuyện gì xảy ra, cũng không có bất kỳ bối rối nào.
Lần này khác với từĐan thành đến Song Long thành, coi như là Hách Liên Lam Phượng, cũng phải xuyên qua hư không rất nhiều lần mới tới được Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng cũng phải phí hơn hai canh giờ.
/1050
|