Trình Cung con mắt quét ngang, bọn người Đông Phương Ngọc Sanh, sắc quỷ lập tức đình chỉ, không còn phản ứng gì khác nữa.
Trình Cung lúc này mới cất bước đi đến trước mặt Đông Phương Suất, cung kính thi lễ thật sâu:
- Nhạc phụ đại nhân ở trên, xin nhận tiểu tế thi lễ.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, Đông Phương Suất đường đường là người có cảnh giới Thuần Dương, vậy mà lại ngẩn cả người.
- Cái kia. . . Ngươi, Trình Cung, Trình đại thiếu...
Lúc này Đông Phương Suất mới chợt hiểu hiểu ra, một ít chuyện lúc trước nhanh chóng xuất hiện trong đầu, chỉ là hắn vẫn dừng lại ở việc Trình Cung là một đại thiếu ở thế tục, hoàn toàn không nghĩ tới Trình Cung lại là...
Hơn nữa hắn còn chúýđến một chi tiết, con của mình, Đông Phương Ngọc Sanh tuy rằng không quần làáo lượt, không chịu nổi như những đệ tử thế gia khác, nhưng tính tình cũng rất nóng nảy, tính cách xúc động, coi như mình nói cái gì hắn cũng rất phản nghịch, thích chống đối. Nhưng khiến Đông Phương Suất không nghĩ tới chính là, hôm nay chẳng những như biến thành một người khác, vừa rồi một ánh mắt của Trình Cung vậy mà so với mình đường đường là giả chủ Đông Phương gia tộc, cha ruột của Đông Phương Ngọc Sanh giảng đạo lý một trận còn có uy lực hơn, đây là có chuyện gì thế.
- Tỷ phu vì cứu ngài đang mang theo đại quân đến Đông Bắc Đan Châu, còn tự thân tiến vào chủ phong hỏa mạch, hơn nữa tỷ phu hiện giờđã thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, Nguyệt Minh thái tử, Tần Vô Ngân đều bị hắn giết rồi, mà ngay cả Côn Bằng thái tử cũng bị tỷ phu đ ánh cho răng rơi đầy đất đấy.
Đông Phương Ngọc Sanh nhìn thấy phụ thân không lên tiếng, hắn biết rõ phụ thân không biết biến hóa mấy năm nay, còn lo lắng phụ thân cóý khác, vội vàng nói chuyện về Trình Cung ra.
Những chuyện này đều là bọn mập mạp, sắc quỷ nói cho hắn khi ở trong Hỏa Vân Thành, giờ phút này Đông Phương Ngọc Sanh sốt ruột cũng không biết nên nói từ chỗ nào nên mới nói ra vài lời như vậy.
Mập mạp vỗ vỗ cái bụng phình lên của mình, bộ dạng có vẻ như rất bất đắc dĩ lắc đầu, đứa nhỏ này vẫn còn thiếu khuyết rèn luyện ah.
Sắc quỷ cũng cố nén cười, loại lời này nên nói cho ngoại nhân, nhưng tuyệt đối không phải nói với Đông Phương Suất.
Trình Cung ngược lại không nóng nảy, vẫn bảo trì tư thế thi lễ như trước.
- Đứa nhỏ này ah, vừa cho là hắn đã lớn giờ lại lòi đuôi rồi.
Trong nội tâm Đông Phương Suất nghĩ đến, nhưng nói tóm lại vẫn rất vui mừng, Đông Phương Ngọc Sanh có thể tiến bộ như thế hắn đã rất hài lòng, vô cùng hài lòng rồi, mà biết được tất cả đều là vì Trình Cung trước mắt này, nam tử này càng trực tiếp, càng khí phách, dám ở trước mặt mình trực tiếp xưng là tiểu tế.
Theo Đông Phương Suất thấy thì một câu kia của Trình Cung đã sớm dung nhập quyết tâm, cách nghĩ, tính cách của hắn vào trong đó cả rồi. Loại cảm giác này, thực chất bên trong ngược lại rất tương tự với nữ nhi Đông Phương Linh Lung của mình rất tương tự, hắn tin tưởng nếu mình là một phụ thân, một gia chủ ngoan cố, tự cho làđ úng muốn an bài tất cả cho con gái, vậy thì nữ nhi của mình nhất định sẽ ở cùng một chỗ với Trình đại thiếu ở trước mắt này, bất luận ngăn trở gì cũng không tiếc, loại cảm giác này rất rõ ràng.
- Ha ha...
Đông Phương Suất đột nhiên cười lớn tiến lên, hai tay nâng Trình Cung dậy:
- Người nhà mình cần gì phải khách khí như vậy, người quả thật đã xem ta là loại người cổ hủ, không thông tình đạt lý rồi, cho dù ngươi không cứu ta, ngươi chỉ là một kẻ phàm nhân thế tục, chỉ cần Linh Lung thích thì chính là con rể của Đông Phương Suất ta. Đông Phương gia tộc đứng sừng sững ở Cửu Châu đại địa, còn không cần dựa vào ngoại lực làm gì cả. Coi như là một phàm nhân thế tục, chúng ta cũng sẽ khiến hắn hưởng thụ vạn năm vinh hoa. Bất quáánh mắt của Linh Lung quả nhiên không kém, Yêu tộc, Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông đều đ ánh chủ ý lên Nam Chiêm Bộ Châu, nếu ngươi thắng được chiến tranh thế tục, vậy kế tiếp chính là tranh toàn tàn khốc của Tu Chân Giới, người can đảm chơi với bọn họ đi, con rể của Đông Phương Suất ta, ta xem bọn hắn ai dám khi dễ.
Đông Phương Suất tuy rằng không rõ tình thế Nam Chiêm Bộ Châu mấy năm nay, nhưng thân là gia chủ chính thức của Đông Phương gia tộc, sự hiểu rõ của hắn đối với đại cục người bình thường không thể nào bằng được, chỉ từ mấy câu của Đông Phương Ngọc Sanh đã suy đoán ra được hoàn cảnh và tình huống của Trình Cung hiện giờ rồi.
Sắc quỷ nhướng mày, trong lòng tự nhủ, lợi hại ah!
Mập mạp thì ở một bên tự nhủ trong lòng, ặc, nếu không phải đại thiếu chúng ta đoạt kịp thời thì..
- Phụ thân ngài mấy năm này một mực ở trong chủ phong hỏa mạch, không biết tình huống bên ngoài. Tên hỗn đản Đông Phương Thiên Báo kia đã trở thành đại gia chủ, cũng dùng tỷ tỷ để thông gia với Bắc Minh gia tộc, phong bế lực lượng tỷ tỷ lại muốn gả cho Bắc Minh Triều, nếu không phải lúc đó tỷ phu cướp dâu, hiện giờ không biết đã ra thế nào nữa. Đúng rồi, còn có cháu trai của Đông Phương Thiên Báo nữa, tên hỗn đản Đông Phương Nhất Minh kia còn muốn tỷ tỷ ra tay, bất quá đã bị tỷ phu trực tiếp giết chết, một chi của Đông Phương Thiên Báo cũng không có ai tốt lành cả.
Bọn Mập mạp, sắc quỷ trở ngại thân phận Đông Phương Suất là nhạc phụ của đại thiếu, dù sao có đại thiếu và đại tẩu ở đó, bọn hắn chỉ lầm bầm nghĩ đến trong nội tâm, nhưng Đông Phương Ngọc Sanh cũng không để ý đến những thứ kia, trực tiếp thốt lên.
Bắc Minh Triều thì tính là gì, loại người cặn bãđ ó vậy mà cũng muốn lấy nữ nhi, Đông Phương Thiên Báo, hắn vậy mà lại trở về làm đại gia chủ rồi, tất cả chuyện...
-Thái thượng trưởng lão trong gia tộc không ngăn cản sao?
Khí tức toàn thân Đông Phương Suất đột nhiên trầm xuống, khiến mọi người cảm giác chung quanh lập tức trở nên vô cùng áp lực, lúc này Đông Phương Suất bị lửa giận thiêu đốt hơi phóng ra một chút uy áp của Thuần Dương, vậy cũng đã khủng bố dị thường rồi.
Trình Cung nở nụ cười, tuy rằng hắn không nói thêm gì, nhưng cũng như lời Đông Phương Suất, một câu kia cũng đã đủ rồi. Mà bây giờ, vị nhạc phụ mà hắn hao phí đại lượng tài nguyên cứu sống cũng đã rất hài lòng rồi, đừng nhìn Trình đại thiếu vừa rồi khách khí như vậy, nếu như Đông Phương Suất này thật sự là loại cao cao tại thượng, tự cho là đúng, hoặc vì đoán được Trình Cung đắc tội với các loại thế lực cường đại như Yêu tộc mà có chỗ cố kỵ..., như vậy Trình Cung tự nhiên cũng có biện pháp để đối đãi hắn.
Hắn sẽ không để cho Linh Lung khó xử, nhưng cũng sẽ không ngại tiếp xúc một chút với loại nhạc phụ này.
- Khi cướp dâu ở Hỏa Vân Thành, mắng bọn hắn một trận, có một nhóm người coi như không triệt để chết lặng, bất quá những người kia cũng đã bị Đông Phương Thiên Báo đưa đến tuyến đầu chiến đấu với Bắc Minh gia tộc.
Mà câu hỏi của Đông Phương Suất hiện giờ, cũng là đang hỏi trong tâm khảm Trình Cung.
- Mắng tốt lắm xem ra trước kia quả thật có chút thư giãn rồi, bọn hắn vậy mà có thểđể người đã bị đuổi khỏi gia tộc trở về làm đại gia chủ, chẳng lẽ Đông Phương gia tộc chúng ta không có người sao.
Trình Cung lúc này mới cất bước đi đến trước mặt Đông Phương Suất, cung kính thi lễ thật sâu:
- Nhạc phụ đại nhân ở trên, xin nhận tiểu tế thi lễ.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, Đông Phương Suất đường đường là người có cảnh giới Thuần Dương, vậy mà lại ngẩn cả người.
- Cái kia. . . Ngươi, Trình Cung, Trình đại thiếu...
Lúc này Đông Phương Suất mới chợt hiểu hiểu ra, một ít chuyện lúc trước nhanh chóng xuất hiện trong đầu, chỉ là hắn vẫn dừng lại ở việc Trình Cung là một đại thiếu ở thế tục, hoàn toàn không nghĩ tới Trình Cung lại là...
Hơn nữa hắn còn chúýđến một chi tiết, con của mình, Đông Phương Ngọc Sanh tuy rằng không quần làáo lượt, không chịu nổi như những đệ tử thế gia khác, nhưng tính tình cũng rất nóng nảy, tính cách xúc động, coi như mình nói cái gì hắn cũng rất phản nghịch, thích chống đối. Nhưng khiến Đông Phương Suất không nghĩ tới chính là, hôm nay chẳng những như biến thành một người khác, vừa rồi một ánh mắt của Trình Cung vậy mà so với mình đường đường là giả chủ Đông Phương gia tộc, cha ruột của Đông Phương Ngọc Sanh giảng đạo lý một trận còn có uy lực hơn, đây là có chuyện gì thế.
- Tỷ phu vì cứu ngài đang mang theo đại quân đến Đông Bắc Đan Châu, còn tự thân tiến vào chủ phong hỏa mạch, hơn nữa tỷ phu hiện giờđã thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, Nguyệt Minh thái tử, Tần Vô Ngân đều bị hắn giết rồi, mà ngay cả Côn Bằng thái tử cũng bị tỷ phu đ ánh cho răng rơi đầy đất đấy.
Đông Phương Ngọc Sanh nhìn thấy phụ thân không lên tiếng, hắn biết rõ phụ thân không biết biến hóa mấy năm nay, còn lo lắng phụ thân cóý khác, vội vàng nói chuyện về Trình Cung ra.
Những chuyện này đều là bọn mập mạp, sắc quỷ nói cho hắn khi ở trong Hỏa Vân Thành, giờ phút này Đông Phương Ngọc Sanh sốt ruột cũng không biết nên nói từ chỗ nào nên mới nói ra vài lời như vậy.
Mập mạp vỗ vỗ cái bụng phình lên của mình, bộ dạng có vẻ như rất bất đắc dĩ lắc đầu, đứa nhỏ này vẫn còn thiếu khuyết rèn luyện ah.
Sắc quỷ cũng cố nén cười, loại lời này nên nói cho ngoại nhân, nhưng tuyệt đối không phải nói với Đông Phương Suất.
Trình Cung ngược lại không nóng nảy, vẫn bảo trì tư thế thi lễ như trước.
- Đứa nhỏ này ah, vừa cho là hắn đã lớn giờ lại lòi đuôi rồi.
Trong nội tâm Đông Phương Suất nghĩ đến, nhưng nói tóm lại vẫn rất vui mừng, Đông Phương Ngọc Sanh có thể tiến bộ như thế hắn đã rất hài lòng, vô cùng hài lòng rồi, mà biết được tất cả đều là vì Trình Cung trước mắt này, nam tử này càng trực tiếp, càng khí phách, dám ở trước mặt mình trực tiếp xưng là tiểu tế.
Theo Đông Phương Suất thấy thì một câu kia của Trình Cung đã sớm dung nhập quyết tâm, cách nghĩ, tính cách của hắn vào trong đó cả rồi. Loại cảm giác này, thực chất bên trong ngược lại rất tương tự với nữ nhi Đông Phương Linh Lung của mình rất tương tự, hắn tin tưởng nếu mình là một phụ thân, một gia chủ ngoan cố, tự cho làđ úng muốn an bài tất cả cho con gái, vậy thì nữ nhi của mình nhất định sẽ ở cùng một chỗ với Trình đại thiếu ở trước mắt này, bất luận ngăn trở gì cũng không tiếc, loại cảm giác này rất rõ ràng.
- Ha ha...
Đông Phương Suất đột nhiên cười lớn tiến lên, hai tay nâng Trình Cung dậy:
- Người nhà mình cần gì phải khách khí như vậy, người quả thật đã xem ta là loại người cổ hủ, không thông tình đạt lý rồi, cho dù ngươi không cứu ta, ngươi chỉ là một kẻ phàm nhân thế tục, chỉ cần Linh Lung thích thì chính là con rể của Đông Phương Suất ta. Đông Phương gia tộc đứng sừng sững ở Cửu Châu đại địa, còn không cần dựa vào ngoại lực làm gì cả. Coi như là một phàm nhân thế tục, chúng ta cũng sẽ khiến hắn hưởng thụ vạn năm vinh hoa. Bất quáánh mắt của Linh Lung quả nhiên không kém, Yêu tộc, Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông đều đ ánh chủ ý lên Nam Chiêm Bộ Châu, nếu ngươi thắng được chiến tranh thế tục, vậy kế tiếp chính là tranh toàn tàn khốc của Tu Chân Giới, người can đảm chơi với bọn họ đi, con rể của Đông Phương Suất ta, ta xem bọn hắn ai dám khi dễ.
Đông Phương Suất tuy rằng không rõ tình thế Nam Chiêm Bộ Châu mấy năm nay, nhưng thân là gia chủ chính thức của Đông Phương gia tộc, sự hiểu rõ của hắn đối với đại cục người bình thường không thể nào bằng được, chỉ từ mấy câu của Đông Phương Ngọc Sanh đã suy đoán ra được hoàn cảnh và tình huống của Trình Cung hiện giờ rồi.
Sắc quỷ nhướng mày, trong lòng tự nhủ, lợi hại ah!
Mập mạp thì ở một bên tự nhủ trong lòng, ặc, nếu không phải đại thiếu chúng ta đoạt kịp thời thì..
- Phụ thân ngài mấy năm này một mực ở trong chủ phong hỏa mạch, không biết tình huống bên ngoài. Tên hỗn đản Đông Phương Thiên Báo kia đã trở thành đại gia chủ, cũng dùng tỷ tỷ để thông gia với Bắc Minh gia tộc, phong bế lực lượng tỷ tỷ lại muốn gả cho Bắc Minh Triều, nếu không phải lúc đó tỷ phu cướp dâu, hiện giờ không biết đã ra thế nào nữa. Đúng rồi, còn có cháu trai của Đông Phương Thiên Báo nữa, tên hỗn đản Đông Phương Nhất Minh kia còn muốn tỷ tỷ ra tay, bất quá đã bị tỷ phu trực tiếp giết chết, một chi của Đông Phương Thiên Báo cũng không có ai tốt lành cả.
Bọn Mập mạp, sắc quỷ trở ngại thân phận Đông Phương Suất là nhạc phụ của đại thiếu, dù sao có đại thiếu và đại tẩu ở đó, bọn hắn chỉ lầm bầm nghĩ đến trong nội tâm, nhưng Đông Phương Ngọc Sanh cũng không để ý đến những thứ kia, trực tiếp thốt lên.
Bắc Minh Triều thì tính là gì, loại người cặn bãđ ó vậy mà cũng muốn lấy nữ nhi, Đông Phương Thiên Báo, hắn vậy mà lại trở về làm đại gia chủ rồi, tất cả chuyện...
-Thái thượng trưởng lão trong gia tộc không ngăn cản sao?
Khí tức toàn thân Đông Phương Suất đột nhiên trầm xuống, khiến mọi người cảm giác chung quanh lập tức trở nên vô cùng áp lực, lúc này Đông Phương Suất bị lửa giận thiêu đốt hơi phóng ra một chút uy áp của Thuần Dương, vậy cũng đã khủng bố dị thường rồi.
Trình Cung nở nụ cười, tuy rằng hắn không nói thêm gì, nhưng cũng như lời Đông Phương Suất, một câu kia cũng đã đủ rồi. Mà bây giờ, vị nhạc phụ mà hắn hao phí đại lượng tài nguyên cứu sống cũng đã rất hài lòng rồi, đừng nhìn Trình đại thiếu vừa rồi khách khí như vậy, nếu như Đông Phương Suất này thật sự là loại cao cao tại thượng, tự cho là đúng, hoặc vì đoán được Trình Cung đắc tội với các loại thế lực cường đại như Yêu tộc mà có chỗ cố kỵ..., như vậy Trình Cung tự nhiên cũng có biện pháp để đối đãi hắn.
Hắn sẽ không để cho Linh Lung khó xử, nhưng cũng sẽ không ngại tiếp xúc một chút với loại nhạc phụ này.
- Khi cướp dâu ở Hỏa Vân Thành, mắng bọn hắn một trận, có một nhóm người coi như không triệt để chết lặng, bất quá những người kia cũng đã bị Đông Phương Thiên Báo đưa đến tuyến đầu chiến đấu với Bắc Minh gia tộc.
Mà câu hỏi của Đông Phương Suất hiện giờ, cũng là đang hỏi trong tâm khảm Trình Cung.
- Mắng tốt lắm xem ra trước kia quả thật có chút thư giãn rồi, bọn hắn vậy mà có thểđể người đã bị đuổi khỏi gia tộc trở về làm đại gia chủ, chẳng lẽ Đông Phương gia tộc chúng ta không có người sao.
/1050
|