Trừ phi có trung phẩm đạo đan Phá Thiên Đan, hiệu quả sẽ khá hơn một chút, nhưng hao phí cực lớn, vượt qua việc tài bồi vài tên Thiên Anh, cũng chỉ có những người thương yêu con cháu không tiếc trả giá lớn mới có thể luyện chế những thứ này. Về phần thượng phẩm đạo đan Phá Thiên Đan, cái đồ chơi kia chỉ có trong truyền thuyết, tuy có thể bảo chứng tăng lên Thiên Anh, nhưng cái giá tương đương với một kiện trung phẩm đạo khí, cho dù tất cả thế lực lớn trên Cửu Châu đại địa, cũng không chơi nổi.
Chuyện này cũng giống như người thế tục cầm vàng cho tên ăn mày, căn bản được không bù mất, luyện chế một khỏa thượng phẩm đạo đan Phá Thiên Đan hao phí tài nguyên, cơ hồ có thể cho một môn phái bồi dưỡng ra một tên Thiên Anh đỉnh phong, hơn mười tên Thiên Anh, ai cũng không vì giúp một người tăng lên, lãng phí như thế, thậm chí bản thân người nọ cũng không đồng ý, có tài nguyên hoàn toàn có thể dùng vào chuyện khác mà...
Trình Cung cũng không sợ lãng phí tài nguyên, chỉ cần hắn có hắn sẽ dám dùng, nhưng hiện giờ hắn cần tìm Âm Dương Thảo và xương của Huyền Quy vạn năm mới có thể luyện chế trung phẩm đạo đan Âm Dương Phá Thiên Đan, đương nhiên, hắn muốn luyện chếđan dược ẩn chứa Âm Dương, cho nên hiểu quả kinh người hơn những đan dược bình thường.
Thời điểm Trình Cung đang tính toán, trong thần niệm của Hỏa Phượng Ma Long đã xuất hiện một tòa thành thị cực lớn, có thể cảm nhận được trận pháp cường đại gia trì bên trong, khắp nơi đều có Tu Chân Giả bay tới bay lui. Trình Cung cũng cảm nhận rõ ràng, nơi đãđã tiến vào địa bàn của Bắc Câu Lô Châu, là giao giới giữa Bắc Câu Lô Châu và Bắc Minh gia tộc, bên trong tương đối phồn hoa.
Thậm chí Trình Cung cảm nhận được vài đạo khí tức Thiên Anh, đây là thành thị trọng điểm giao giới giữa Bắc Câu Lô Châu cùng Đông Bắc Đan Châu Bắc Minh gia tộc, làđịa phương Bắc Minh gia tộc bán đan dược và thu thập dược liệu, cũng là thành thị giao dịch lớn nhất trong mấy mươi vạn dặm giữa Đông Bắc Đan Châu và Bắc Câu Lô Châu.
Vừa vặn Trình Cung nghĩđến luyện đan cần một ít tài liệu, tuy có thể ở đây hắn không tìm được Âm Dườn Thảo và xương Huyền Quy vạn năm, nhưng hắn một vẫn có thể tìm được dược liệu khác, vừa vặn thuận tiện lý giải tình huống của Bắc Câu Lô Châu một chút.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, Trình Cung đã rời khỏi không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung xuất hiện ở bên ngoài, thần niệm khẽ động, thu thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long vào bên trong.
Trình Cung không cần che dấu bất cứ cái gì, trực tiếp bay xuống, thời điểm ở vạn mét trên không trung đã cảm nhận được lực lượng ngưng tụ lại, ẩn chứa một tia thiên ác đạo quy tắc viết ra hai chữ lớn Sở thành .
Người ghi hai chữ này nhất định là Thuần Dương thái tôn, bởi vì trên hai chữ này có ẩn chứa một tia khí tức đặc biệt hàm sức của Đạo, quy tắc thiên ác, tuy còn chưa đạt tới bổn mạng Đạo quy như Cửu Âm Ma Đế, nhưng cũng không giống bình thường.
Bất luận làĐông Phương gia tộc thành Hỏa Vân, hay là giao giới Nam Chiêm Bộ Châu cùng Đông Bắc Đan Châu, từ quy mô của nó mà có thể nhìn ra tình huống, Nam Chiêm Bộ Châu rớt lại sau những châu khác rất nhiều, muốn đuổi theo còn muốn phí chút thời gian.
Trong Sở thành không có bất cứ thứ gì ngăn cản, Tu Chân Giả có thể tùy ý ra vào, cũng không có gì khác với các tòa thành khác trong Cửu Châu đại địa, thành thị chính là nơi giao dịch và kiếm lợi nhuận, hoặc là cung cấp một ít nơi tu luyện cho tu chân giả, cung cấp đan dược nhất định, luyện khí cũng đạt được một cấp tương ứng, cho nên không có hạn chế người ra vào.
Sở thành phân chia thành tám khu vực, trong mỗi khu vực cóít nhất trăm vạn người, cả tòa thành thị cóít nhất ngàn vạn nhân khẩu. Những đều là người bên ngoài, ở chỗ này đều dùng phàm nhân làm chủ, chỉnh thể tu luyện vô cùng thịnh vượng, hiển nhiên đây là vùng ven. Còn khu vực hạch tâm chỉ có Tu Chân Giả mới có thể vào, mà ở khu vực hạch tâm, người ở lại cũng không nhiều, nhưng yếu nhất cũng đều là tồn tại Thoát Tục Kỳ, bởi vì Thoát Tục Kỳ là thường nhất, Nhân Anh tùy ý có thể thấy được, Địa Anh tồn tại cũng có thể nhìn thấy, về phần Thiên Anh cũng rất ít xuất hiện.
Đương nhiên, cho dù Thiên Anh xuất hiện, người bình thường cũng không phát hiện được, Trình Cung tiến vào trong Sở thành, liền cảm thấy có một Thiên Anh đang tùy ýđi dạo trên phố, ở trong khu vực không tới mười dặm này vô cùng náo nhiệt, cũng cảm nhận được ở chỗ khác có vài đạo khí tức Thiên Anh.
Đình đ ài lầu các, một ít cửa hàng lớn đang bay lơ lửng trên không trung, mà cảnh quan chung quanh xinh đẹp dị thường, tản ra các loại hào quang, người ra vào như tiến vào tiên cảnh. có thể, người ra vào những cửa hàng trên không trung, ít nhất cũng ngoài Địa Anh tầng năm, mà ở dưới đường phố có thể nhìn thấy khắp nơi. Có một ít tán tu đạt được một ít gìđ ó, không có tác dụng gì sẽ tới đi bán đi, cho nên cóít người cũng tới chỗ này là vì thế, bởi vì trong tán tu có những người đạt được đồ vật không biết nên bán đi, có thể là các loại bảo bối trong truyền thuyết cũng không chừng.
- Đây chính là mảnh vỡ pháp bảo của một bước lên trời, cao cao tại thượng Thiên Anh đỉnh phong cũng không nhận ra, rất có thểđây chính là mảnh vỡ tuyệt phẩm đạo khí trong truyền thuyết.
- Thứ này rất thần kỳ, thủy hỏa bất xâm, bất luận là lực lượng gì cũng khó làm cho nó bị hao tổn, nhà của ta nhiều thế hệ tu luyện còn truyền lại, đều dựa vào cái này. Ngươi xem hiện giờ ta làĐịa Anh tầng hai, nếu không phải trong nhà gặp cướp khó sống, ta tuyệt đối không bán nóđâu.
- Bảo vật trong nước sâu, cho dùđạo khíđều cũng không oanh kích nó vỡ ra, rất có thểđây là một món đồ trong Thần Long Tiên Cung lọt ra ngoài, các ngươi biết rõ Thần Long Tiên Cung chứ, không biết, ngay cảđiều này cũng không rõ màđ òi đi tu chân, nói cho các ngươi...
Khác với người thế tục thét to món đồ mà mình muốn bán, tán tu ở đây rất thần bí, chủ yếu là cường điệu câu hỏi, làm cho đồ vật của mình thần bí khó lường, ai cũng không biết là cái gì, chờ ngươi đi thăm dò, chờ ngươi có vận may mở nó ra, có lẽ sẽ có một mảnh vỡ của tuyệt phẩm đạo khí, cũng có thể là bí tịch, hoặc làđan dược, cũng có thể là truyền thừa của tuyệt thế cường giả.
Quả nhiên là khí hậu dưỡng con người, ngay cả không khí Tu Chân khác nhau thì tình huống cũng khác nhau, rất thú vị.
Trình Cung dùng thần niệm dò xét đồ vật của mấy gia hỏa này, đều là một ít thứ bình thường, hắn không có hứng thú quá lớn, trực tiếp đem ánh mắt chuyển dời qua những người bán dược tài, kỳ trân trên người tán tu. Những những địa phương tán tu ra vào, đạt được nhiều thứ thiên kỳ bách quái.
Tuyệt đại đa số là những thứ bọn họ không rõ là vật gì, nhưng những thứ này không che dấu được Trình Cung, đối với phương diện dược liệu, kỳ trân, đừng nói tại Cửu Châu đại địa, cho dù tại linh sơn, Trình Cung cũng có thể nói là số một.
Chuyện này cũng giống như người thế tục cầm vàng cho tên ăn mày, căn bản được không bù mất, luyện chế một khỏa thượng phẩm đạo đan Phá Thiên Đan hao phí tài nguyên, cơ hồ có thể cho một môn phái bồi dưỡng ra một tên Thiên Anh đỉnh phong, hơn mười tên Thiên Anh, ai cũng không vì giúp một người tăng lên, lãng phí như thế, thậm chí bản thân người nọ cũng không đồng ý, có tài nguyên hoàn toàn có thể dùng vào chuyện khác mà...
Trình Cung cũng không sợ lãng phí tài nguyên, chỉ cần hắn có hắn sẽ dám dùng, nhưng hiện giờ hắn cần tìm Âm Dương Thảo và xương của Huyền Quy vạn năm mới có thể luyện chế trung phẩm đạo đan Âm Dương Phá Thiên Đan, đương nhiên, hắn muốn luyện chếđan dược ẩn chứa Âm Dương, cho nên hiểu quả kinh người hơn những đan dược bình thường.
Thời điểm Trình Cung đang tính toán, trong thần niệm của Hỏa Phượng Ma Long đã xuất hiện một tòa thành thị cực lớn, có thể cảm nhận được trận pháp cường đại gia trì bên trong, khắp nơi đều có Tu Chân Giả bay tới bay lui. Trình Cung cũng cảm nhận rõ ràng, nơi đãđã tiến vào địa bàn của Bắc Câu Lô Châu, là giao giới giữa Bắc Câu Lô Châu và Bắc Minh gia tộc, bên trong tương đối phồn hoa.
Thậm chí Trình Cung cảm nhận được vài đạo khí tức Thiên Anh, đây là thành thị trọng điểm giao giới giữa Bắc Câu Lô Châu cùng Đông Bắc Đan Châu Bắc Minh gia tộc, làđịa phương Bắc Minh gia tộc bán đan dược và thu thập dược liệu, cũng là thành thị giao dịch lớn nhất trong mấy mươi vạn dặm giữa Đông Bắc Đan Châu và Bắc Câu Lô Châu.
Vừa vặn Trình Cung nghĩđến luyện đan cần một ít tài liệu, tuy có thể ở đây hắn không tìm được Âm Dườn Thảo và xương Huyền Quy vạn năm, nhưng hắn một vẫn có thể tìm được dược liệu khác, vừa vặn thuận tiện lý giải tình huống của Bắc Câu Lô Châu một chút.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, Trình Cung đã rời khỏi không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung xuất hiện ở bên ngoài, thần niệm khẽ động, thu thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long vào bên trong.
Trình Cung không cần che dấu bất cứ cái gì, trực tiếp bay xuống, thời điểm ở vạn mét trên không trung đã cảm nhận được lực lượng ngưng tụ lại, ẩn chứa một tia thiên ác đạo quy tắc viết ra hai chữ lớn Sở thành .
Người ghi hai chữ này nhất định là Thuần Dương thái tôn, bởi vì trên hai chữ này có ẩn chứa một tia khí tức đặc biệt hàm sức của Đạo, quy tắc thiên ác, tuy còn chưa đạt tới bổn mạng Đạo quy như Cửu Âm Ma Đế, nhưng cũng không giống bình thường.
Bất luận làĐông Phương gia tộc thành Hỏa Vân, hay là giao giới Nam Chiêm Bộ Châu cùng Đông Bắc Đan Châu, từ quy mô của nó mà có thể nhìn ra tình huống, Nam Chiêm Bộ Châu rớt lại sau những châu khác rất nhiều, muốn đuổi theo còn muốn phí chút thời gian.
Trong Sở thành không có bất cứ thứ gì ngăn cản, Tu Chân Giả có thể tùy ý ra vào, cũng không có gì khác với các tòa thành khác trong Cửu Châu đại địa, thành thị chính là nơi giao dịch và kiếm lợi nhuận, hoặc là cung cấp một ít nơi tu luyện cho tu chân giả, cung cấp đan dược nhất định, luyện khí cũng đạt được một cấp tương ứng, cho nên không có hạn chế người ra vào.
Sở thành phân chia thành tám khu vực, trong mỗi khu vực cóít nhất trăm vạn người, cả tòa thành thị cóít nhất ngàn vạn nhân khẩu. Những đều là người bên ngoài, ở chỗ này đều dùng phàm nhân làm chủ, chỉnh thể tu luyện vô cùng thịnh vượng, hiển nhiên đây là vùng ven. Còn khu vực hạch tâm chỉ có Tu Chân Giả mới có thể vào, mà ở khu vực hạch tâm, người ở lại cũng không nhiều, nhưng yếu nhất cũng đều là tồn tại Thoát Tục Kỳ, bởi vì Thoát Tục Kỳ là thường nhất, Nhân Anh tùy ý có thể thấy được, Địa Anh tồn tại cũng có thể nhìn thấy, về phần Thiên Anh cũng rất ít xuất hiện.
Đương nhiên, cho dù Thiên Anh xuất hiện, người bình thường cũng không phát hiện được, Trình Cung tiến vào trong Sở thành, liền cảm thấy có một Thiên Anh đang tùy ýđi dạo trên phố, ở trong khu vực không tới mười dặm này vô cùng náo nhiệt, cũng cảm nhận được ở chỗ khác có vài đạo khí tức Thiên Anh.
Đình đ ài lầu các, một ít cửa hàng lớn đang bay lơ lửng trên không trung, mà cảnh quan chung quanh xinh đẹp dị thường, tản ra các loại hào quang, người ra vào như tiến vào tiên cảnh. có thể, người ra vào những cửa hàng trên không trung, ít nhất cũng ngoài Địa Anh tầng năm, mà ở dưới đường phố có thể nhìn thấy khắp nơi. Có một ít tán tu đạt được một ít gìđ ó, không có tác dụng gì sẽ tới đi bán đi, cho nên cóít người cũng tới chỗ này là vì thế, bởi vì trong tán tu có những người đạt được đồ vật không biết nên bán đi, có thể là các loại bảo bối trong truyền thuyết cũng không chừng.
- Đây chính là mảnh vỡ pháp bảo của một bước lên trời, cao cao tại thượng Thiên Anh đỉnh phong cũng không nhận ra, rất có thểđây chính là mảnh vỡ tuyệt phẩm đạo khí trong truyền thuyết.
- Thứ này rất thần kỳ, thủy hỏa bất xâm, bất luận là lực lượng gì cũng khó làm cho nó bị hao tổn, nhà của ta nhiều thế hệ tu luyện còn truyền lại, đều dựa vào cái này. Ngươi xem hiện giờ ta làĐịa Anh tầng hai, nếu không phải trong nhà gặp cướp khó sống, ta tuyệt đối không bán nóđâu.
- Bảo vật trong nước sâu, cho dùđạo khíđều cũng không oanh kích nó vỡ ra, rất có thểđây là một món đồ trong Thần Long Tiên Cung lọt ra ngoài, các ngươi biết rõ Thần Long Tiên Cung chứ, không biết, ngay cảđiều này cũng không rõ màđ òi đi tu chân, nói cho các ngươi...
Khác với người thế tục thét to món đồ mà mình muốn bán, tán tu ở đây rất thần bí, chủ yếu là cường điệu câu hỏi, làm cho đồ vật của mình thần bí khó lường, ai cũng không biết là cái gì, chờ ngươi đi thăm dò, chờ ngươi có vận may mở nó ra, có lẽ sẽ có một mảnh vỡ của tuyệt phẩm đạo khí, cũng có thể là bí tịch, hoặc làđan dược, cũng có thể là truyền thừa của tuyệt thế cường giả.
Quả nhiên là khí hậu dưỡng con người, ngay cả không khí Tu Chân khác nhau thì tình huống cũng khác nhau, rất thú vị.
Trình Cung dùng thần niệm dò xét đồ vật của mấy gia hỏa này, đều là một ít thứ bình thường, hắn không có hứng thú quá lớn, trực tiếp đem ánh mắt chuyển dời qua những người bán dược tài, kỳ trân trên người tán tu. Những những địa phương tán tu ra vào, đạt được nhiều thứ thiên kỳ bách quái.
Tuyệt đại đa số là những thứ bọn họ không rõ là vật gì, nhưng những thứ này không che dấu được Trình Cung, đối với phương diện dược liệu, kỳ trân, đừng nói tại Cửu Châu đại địa, cho dù tại linh sơn, Trình Cung cũng có thể nói là số một.
/1050
|