- Thanh danh, có ít người vì cái này có thể không tiếc tánh mạng, nhưng đối với chúng ta mà nói nó giống như cái rắm, thối không ngửi được, thả ra càng thêm thoải mái, lưu lại là độc. Kiếm chỗ tốt mới là thật, chúng ta không cần người khác nói, chúng ta vốn chính là đế đô Tứ đại hại, chúng ta thừa nhận, bọn hắn nguyện ý giúp tuyên truyền, chúng ta cảm tạ còn không kịp. Còn có bảy ngày, ta phải đi về luyện đan, những ngày này các ngươi ở lại đây, bên Tống Phúc ta đã cho gia gia bắt chuyện cùng Tống thúc thúc, nhưng mà điều kiện là thị vệ trong nhà cùng tiểu Cửu phải đi theo.
Lúc Tống Phúc đi ra từ trang viên Tống gia đã biết rõ tin tức này, tuy có chút khó chịu như trước, nhưng tổng so với nhốt một chỗ thì đỡ một ít. Nghe Trình Cung nhắc tới tiểu Cửu, Tống Phúc hỏi thăm nhìn về phía Trình Cung.
- Một đứa bé rất nghe lời, lại bị ngươi nói thành đáng sợ như vậy, hình như là phụ thân ngươi gọi nàng về có chuyện nhắn nhủ, sau đó sẽ trở lại. Tốt rồi, Bàn Tử ngươi mau chóng xử lý xong tình huống Trịnh gia, Túy Miêu hảo hảo ở lại chỗ này, đan dược ngươi phục dụng ta đều giao cho Sắc Quỷ, trong khoảng thời gian này ngươi không được phục dụng Liệt Diễm Tửu.
Trình Cung nói xong đứng dậy đi ra ngoài, hiện tại còn có rất nhiều sự tình, phải làm xong trước khi đại quân xuất chinh.
Tuy cái kia có gia gia, Bạch thúc thúc hỗ trợ, không cần hắn đi quan tâm, nhưng trước khi lên đường vẫn phải làm rất nhiều chuẩn bị. Đầu tiên chính là phải luyện chế một đám đan dược, kể cả gom góp một đám tài liệu luyện chế La Hán Kim Đan, mặc dù có mười vạn đại quân còn có Đại tướng quân Bạch Khải Nguyên, gia gia cũng phái đám người Trình Trảm đi theo, nhưng ở kiếp trước Trình Cung quen làm việc phải có đầy đủ lực lượng mới yên tâm.
Không nên ký thác hi vọng cùng tánh mạng vào người khác, không bằng làm cho mình trở nên mạnh hơn nữa, nếu như ngoại lực có thể tương trợ tự nhiên là tốt nhất, nếu quả thật có một khắc ngoại lực mất đi tác dụng hoặc là không kịp, mình cũng không trở thành thúc thủ vô sách.
Tiếp theo là luyện chế vũ khí, đáng tiếc giải thi đấu Tứ đại tài tử bị trì hoãn, nếu không mình đoạt Tinh Hải Ngọc tới tay, lại nghĩ biện pháp luyện chế một ít đan dược, tuyệt đối có thể trực tiếp trùng kích Phạt Mạch kỳ. Tuy ở lúc chiến đấu cùng Ngân Bưu, đã cảm giác được cảnh giới có chút buông lỏng, nhưng muốn thật sự đột phá còn cần một đoạn thời gian. Đối với người bình thường mà nói, từ Tẩy Tủy kỳ tầng thứ chín đến Phạt Mạch kỳ, cho dù cần trải qua một năm nửa năm cũng rất bình thường, tuyệt đại đa số người cả đời cũng rất khó đột phá cảnh giới này.
Tự nhiên Trình Cung sẽ không bị vây quá lâu, hắn cần làm chỉ là tận lực nắm tốt cân đối, dưới tình huống không tổn hại tiềm lực thân thể, tăng lên nhanh nhất.
Tống Phúc nhún nhún vai, trong lòng tự nhủ về sau ngươi sẽ biết, đây là một chuyện không có dừng lại, căn bản không có cách giải quyết. Bàn Tử thì lấy ra một ít sổ sách nhìn lại, Túy Miêu giống như bệnh nặng mới khỏi, tuy hắn trực tiếp đạt đến Tẩy Tủy kỳ tầng thứ sáu, nhưng hắn cũng như đi qua Luân Hồi một phen, này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm.
Trình Cung rời Đổ Thần phủ, trực tiếp chạy tới Nhất Chùy Định Âm Đường, tuy Trịnh Tam Nguyên là một trong những thương nhân dược liệu lớn nhất Vân Ca Thành. Nhưng hắn chỉ là bôn bán dược tài, dược liệu trân quý trong nhà cũng không ít, nhưng có chút ít quý hiếm hắn cũng sẽ không biết dự trữ, dù sao mục đích của hắn là vì kiếm tiền mà không phải luyện đan. Cho nên như Giải Độc Đan, La Hán Kim Đan, Hồi Nguyên Đan Địa cấp trung phẩm... mặc dù có chủ vị, những dược vị khác cũng có chín thành, nhưng ít nhiều cũng thiếu một ít.
Quan trọng nhất là lần này Trình Cung còn muốn luyện chế Tụ Nguyên Đan, Tụ Nguyên Đan thuộc về đan dược siêu cấp tiêu hao, trước khi xét nhà Trịnh gia, Trình Cung cũng không dám luyện chế, đồ chơi này chính là một cái vực sâu không đáy. Bởi vì mỗi viên Tụ Nguyên Đan, hiệu quả chỉ có hai mươi bốn giờ, tác dụng cũng chỉ là tăng tốc độ hấp thu nguyên khí lên, bình thường Luyện đan sư luyện chế ra Tụ Nguyên Đan Địa cấp hạ phẩm cũng có thể tăng lên năm thành tốc độ hấp thu nguyên khí, Địa cấp trung phẩm cũng có thể tăng lên gấp đôi, Địa cấp thượng phẩm có thể tăng lên gấp ba. Đồng dạng cách điều chế Trình Cung hơi chút cải biến một ít, cộng thêm khống chế cùng kỹ thuật luyện đan của hắn, hắn luyện chế Tụ Nguyên Đan đồng cấp so với Đan sư bình thường luyện chế mạnh hơn gấp đôi.
Dù vậy, tiêu hao cũng thật sự quá lớn, cũng may hiện tại vừa mới dò xét tồn kho Trịnh Tam Nguyên, đủ tiêu hao một thời gian ngắn. Hiệu quả của Tụ Nguyên Đan Địa cấp đối với dưới Siêu Phàm kỳ rất lớn, nếu như cảnh giới Siêu Phàm kỳ phục dụng, hiệu quả sẽ giảm phân nửa, mà tồn tại Thoát Tục kỳ như gia gia phục dụng thì căn bản không có một chút hiệu quả. Trừ khi đạt tới Tụ Nguyên Đan Thiên cấp, chỉ là cái đồ chơi kia toàn bộ Lam Vân Đế Quốc cũng tìm không ra mấy nhà có thể tiêu hao được, hơn nữa khẳng định kể cả hoàng thất.
- Muốn làm gì?
Cách Nhất Chùy Định Âm Đường còn có một đoạn đường, đột nhiên có người chạy ra đón chào, Trình Trảm lập tức cất bước tiến lên quát lạnh một tiếng.
Người nọ cũng bị Trình Trảm dọa hoảng sợ, thực tế trên người Trình Trảm cùng vài tên thành viên Huyết Chiến phát ra huyết tinh, chiến ý, càng làm cho thân thể người nọ thoáng một phát cứng đờ.
- Đừng khẩn trương như vậy, sẽ làm người sợ.
Trình Cung từ trong trầm tư phục hồi tinh thần lại, nhìn thoáng qua người tới, đi ra phía trước vỗ vỗ Trình Trảm:
- Nhìn ấn ký bên hông hắn, đó là dấu hiệu của Vân gia Vân Ca Thành chúng ta, vạn nhất làm người ta sợ, về sau ngươi còn muốn mua dược tài thì coi chừng người ta nhân đôi giá tiền.
- Ha ha. . .
Người tới tuổi chừng lục tuần, nghe xong liền vội vàng khom người thi lễ nói:
- Đại thiếu nói giỡn, là tiểu nhân không hiểu quy cũ. Tiểu nhân là một hạ nhân của Vân gia, nhận được mệnh lệnh của gia chủ, tới đấy mời đại thiếu qua kia một chuyến.
Kỳ thật vừa mới nhìn thấy người nọ là người Vân gia, Trình Cung đã minh bạch xảy ra chuyện gì, giờ phút này nghe hắn nói liền trực tiếp đồng ý, bảo hắn phía trước dẫn đường.
Chỉ là làm cho Trình Cung hơi có chút ngoài ý muốn chính là, địa điểm gặp mặt lại ở trong Nhất Chùy Định Âm Đường, chỉ là từ cửa hông tiến vào mà thôi. Sau khi tiến vào đi một vòng, cuối cùng đi vào một gian phòng độc lập.
- Bởi vì một chút khó xử nên không có tự tiến đến nghênh đón, kính xin đại thiếu chớ trách móc.
Cửa ra vào có một người sớm cung nghênh ở đó, tuổi thoạt nhìn đã tiếp cận bảy mươi, dáng người không tính quá mức cao lớn, trên trán mang theo một vẻ lo lắng, nhưng cấp bậc lễ nghĩa lại mười phần. Người này đúng là Vân gia gia chủ Vân Dịch Bá. Trước kia Vân gia chiếm bảy thành thị trường dược liệu, hàng da Vân Ca Thành, chỉ là về sau bị Trịnh gia dần dần chiếm đi rất nhiều, nhưng Vân gia thâm căn cố đế không phải Trịnh gia có thể so sánh.
Cho tới bây giờ không có đầu nhập vào thế lực nào, nhưng ba trăm năm qua lại đứng vững không ngã, càng lúc càng lớn. Thậm chí trăm năm trước tiên đế còn ngự bút ban cho bọn hắn một bảng hiệu, ca ngọi là thương nhân điển hình. Vân Dịch Bá hoàn toàn bất đồng cùng Trịnh Tam Nguyên, vừa nhìn là cho người một cảm giác thân thiết, cấp bậc lễ nghĩa càng chu đáo làm cho Trình Cung cũng ngoài ý muốn.
- Vân gia chủ khách khí, hiện tại thời gian của ta hơi bề bộn, chúng ta trực tiếp nói trắng ra, có chuyện gì ngài nói đi?
Trình Cung nhìn không gian bên trong rộng rãi, người chưa tiến vào đã trực tiếp hỏi.
Vân Dịch Bá cũng rất ngoài ý muốn, bởi vì lúc trước nghe rất nhiều sự tích về vị đại thiếu này, cho nên hắn cũng đặc biệt chú ý cẩn thận. Lại không nghĩ rằng, Trình Cung vừa vào cửa đã nói như thế. Bình thường mà nói, Vân Dịch Bá là cần phải mời Trình Cung vào bên trong nói chuyện, nhưng nhớ tới vị đại thiếu này không giống người thường, trong lòng của hắn rất nhanh suy nghĩ thoáng một phát, vẫn quyết định theo vị đại thiếu này nói chuyện.
- Đại thiếu đã nói như thế, ta cũng không nói lời khách sáo. Đầu tiên Vân mỗ muốn cảm tạ đại thiếu, nếu như không có đại thiếu, đến nay ta còn không nghĩ Trịnh Tam Nguyên này tàn nhẫn đến mức đó, dám làm ra sự tình cấu kết mã. Về sau nếu như đại thiếu có chỗ cần Vân gia ta, cứ mở miệng. Một chuyện tình khác chính là con thứ hai Vân Hiểu Phong của ta bị Cuồng Phong Mã Bang bắt, trước kia ta vẫn muốn xử lý, còn rất kỳ quái vì sao những mã tặc này thay đổi tác phong dĩ vãng, cho dù ta ra tiền chuộc người cũng không được, lúc này mới biết được nguyên nhân. Hiện tại Trịnh gia đã xảy ra chuyện, ta sợ mã bang lại sinh biến cố, mà đại quân sắp xuất chinh tiễu phỉ, cho nên mới tìm đại thiếu thương lượng một chút, muốn nhờ đại thiếu hỗ trợ bảo toàn tánh mạng cho con ta.
Vân Dịch Bá cẩn thận nói xong, trong nội tâm thầm than, hiện tại hết thảy cũng chỉ có thể đi bước này, tuy vị đại thiếu này không đáng tin cậy, nhưng ít ra còn có thể có một đường sinh cơ. Nếu không chiến đấu đánh nhau, ai quản nhiều như vậy.
- Được.
Trình Cung rất thống khoái một lời đáp ứng, sau đó lập tức chuẩn bị ly khai, hiện tại thời gian cấp bách, hắn muốn giành giật từng giây, tranh thủ trước khi đại quân xuất phát hoàn thành sự tình luyện đan:
- Không có chuyện khác, vừa vặn ta muốn một ít đồ, xem ra các ngươi rất quen ở đây, tìm người dẫn đường cho ta.
Này. . . Đây cũng quá thống khoái a, thống khoái làm cho người ta cảm giác như một trò đùa, làm cho Vân Dịch Bá cảm giác Trình Cung này căn bản là không có để trong lòng ah. Lập tức nghĩ đến thủ đoạn Trình Cung diệt Trịnh gia, hắn lập tức hiểu được, đây là ngại mình không có ra ah!
- Đại thiếu muốn cái gì cứ nói với ta, Vân gia chúng ta hợp tác cùng Nhất Chùy Định Âm Đường đã gần trăm năm, chỉ cần bên này có, thậm chí không cần đấu giá cũng có thể mua.
Vân Dịch Bá nói xong, tay khẽ động đã có một xấp ngân phiếu:
- Mặt khác, biết rõ đại thiếu xuất chinh vất vả, đây là một chút tâm ý ta đại biểu Thương gia Vân Ca Thành thăm hỏi các tướng sĩ, kính xin đại thiếu nhận cho, sau khi trở về Vân gia có thâm tạ khác.
Đây là chuyện tốt, đám bọn họ chạy đến đưa tiền. Cũng không biết mã bang kia làm khó dễ Vân gia này như thế nào, vậy mà làm cho bọn hắn tuyệt vọng chạy đến tìm mình, ha ha, bất quá có lợi không thu đó là ngu ngốc, Trình Cung không chút khách khí lấy tới nhìn thoáng qua.
Một trăm vạn kim phiếu, toàn bộ đều là kim phiếu mười vạn lượng của Tứ Bảo Lâu. Bất quá cũng tốt, mình vừa mới diệt Trịnh gia, hắn biết biết điều như vậy là không sai.
- Ngươi đã có thành ý như vậy, đến lúc đó ta sẽ an bài tinh nhuệ nhất đi cứu con của ngươi, nếu như ngươi lo lắng muốn phái mấy người đi theo cũng không thành vấn đề. Đúng rồi, dược vật ta muốn ngươi tận lực cho người nhanh chóng gom góp, có chút số lượng hơi nhiều.
Không cần mính bỏ tiền, có người hỗ trợ sưu tập dược tài tự nhiên giảm bớt rất nhiều phiền toái, huống chi là Vân gia.
Trình Cung không chút khách khí nói xong dược tài cần dùng, mới cười chắp tay:
- Vân gia chủ quá khách khí, về sau có chuyện gì cứ tới tìm ta, đúng rồi, dược vật tận lực trước lúc trời tối đưa đến Trình gia, không quấy rầy.
Cùng Vân Dịch Bá đưa Trình Cung đi ra, vị quản gia bên người Vân Dịch Bá hơn nửa ngày không có bình tĩnh lại, cái này đã xong rồi sao. Làm sao lại nhanh như vậy, còn tưởng rằng loại chuyện này cũng phải đi vào nơi bí mật trao đổi, ngươi tới ta đi một phen đấu trí so dũng, thậm chí ngay cả vấn đề Trình Cung muốn triệt để lôi kéo Vân gia, trước kia cũng nghĩ qua, thậm chí nghĩ tới phương pháp đối đãi như thế nào, nhưng hiện tại hết thảy lại quá mức đơn giản.
- Gia chủ. . . Này. . . Cũng có chút như đừa giỡn a, chúng ta mang hơn một nghìn vạn lượng bạc đi ra ngoài, vậy mà hắn không có một chút phản ứng, giống như là chuyện rất bình thường vậy.
Đứng ở bên người Vân Dịch Bá, quản rốt cục sự này nhịn không được mở miệng.
Lúc Tống Phúc đi ra từ trang viên Tống gia đã biết rõ tin tức này, tuy có chút khó chịu như trước, nhưng tổng so với nhốt một chỗ thì đỡ một ít. Nghe Trình Cung nhắc tới tiểu Cửu, Tống Phúc hỏi thăm nhìn về phía Trình Cung.
- Một đứa bé rất nghe lời, lại bị ngươi nói thành đáng sợ như vậy, hình như là phụ thân ngươi gọi nàng về có chuyện nhắn nhủ, sau đó sẽ trở lại. Tốt rồi, Bàn Tử ngươi mau chóng xử lý xong tình huống Trịnh gia, Túy Miêu hảo hảo ở lại chỗ này, đan dược ngươi phục dụng ta đều giao cho Sắc Quỷ, trong khoảng thời gian này ngươi không được phục dụng Liệt Diễm Tửu.
Trình Cung nói xong đứng dậy đi ra ngoài, hiện tại còn có rất nhiều sự tình, phải làm xong trước khi đại quân xuất chinh.
Tuy cái kia có gia gia, Bạch thúc thúc hỗ trợ, không cần hắn đi quan tâm, nhưng trước khi lên đường vẫn phải làm rất nhiều chuẩn bị. Đầu tiên chính là phải luyện chế một đám đan dược, kể cả gom góp một đám tài liệu luyện chế La Hán Kim Đan, mặc dù có mười vạn đại quân còn có Đại tướng quân Bạch Khải Nguyên, gia gia cũng phái đám người Trình Trảm đi theo, nhưng ở kiếp trước Trình Cung quen làm việc phải có đầy đủ lực lượng mới yên tâm.
Không nên ký thác hi vọng cùng tánh mạng vào người khác, không bằng làm cho mình trở nên mạnh hơn nữa, nếu như ngoại lực có thể tương trợ tự nhiên là tốt nhất, nếu quả thật có một khắc ngoại lực mất đi tác dụng hoặc là không kịp, mình cũng không trở thành thúc thủ vô sách.
Tiếp theo là luyện chế vũ khí, đáng tiếc giải thi đấu Tứ đại tài tử bị trì hoãn, nếu không mình đoạt Tinh Hải Ngọc tới tay, lại nghĩ biện pháp luyện chế một ít đan dược, tuyệt đối có thể trực tiếp trùng kích Phạt Mạch kỳ. Tuy ở lúc chiến đấu cùng Ngân Bưu, đã cảm giác được cảnh giới có chút buông lỏng, nhưng muốn thật sự đột phá còn cần một đoạn thời gian. Đối với người bình thường mà nói, từ Tẩy Tủy kỳ tầng thứ chín đến Phạt Mạch kỳ, cho dù cần trải qua một năm nửa năm cũng rất bình thường, tuyệt đại đa số người cả đời cũng rất khó đột phá cảnh giới này.
Tự nhiên Trình Cung sẽ không bị vây quá lâu, hắn cần làm chỉ là tận lực nắm tốt cân đối, dưới tình huống không tổn hại tiềm lực thân thể, tăng lên nhanh nhất.
Tống Phúc nhún nhún vai, trong lòng tự nhủ về sau ngươi sẽ biết, đây là một chuyện không có dừng lại, căn bản không có cách giải quyết. Bàn Tử thì lấy ra một ít sổ sách nhìn lại, Túy Miêu giống như bệnh nặng mới khỏi, tuy hắn trực tiếp đạt đến Tẩy Tủy kỳ tầng thứ sáu, nhưng hắn cũng như đi qua Luân Hồi một phen, này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm.
Trình Cung rời Đổ Thần phủ, trực tiếp chạy tới Nhất Chùy Định Âm Đường, tuy Trịnh Tam Nguyên là một trong những thương nhân dược liệu lớn nhất Vân Ca Thành. Nhưng hắn chỉ là bôn bán dược tài, dược liệu trân quý trong nhà cũng không ít, nhưng có chút ít quý hiếm hắn cũng sẽ không biết dự trữ, dù sao mục đích của hắn là vì kiếm tiền mà không phải luyện đan. Cho nên như Giải Độc Đan, La Hán Kim Đan, Hồi Nguyên Đan Địa cấp trung phẩm... mặc dù có chủ vị, những dược vị khác cũng có chín thành, nhưng ít nhiều cũng thiếu một ít.
Quan trọng nhất là lần này Trình Cung còn muốn luyện chế Tụ Nguyên Đan, Tụ Nguyên Đan thuộc về đan dược siêu cấp tiêu hao, trước khi xét nhà Trịnh gia, Trình Cung cũng không dám luyện chế, đồ chơi này chính là một cái vực sâu không đáy. Bởi vì mỗi viên Tụ Nguyên Đan, hiệu quả chỉ có hai mươi bốn giờ, tác dụng cũng chỉ là tăng tốc độ hấp thu nguyên khí lên, bình thường Luyện đan sư luyện chế ra Tụ Nguyên Đan Địa cấp hạ phẩm cũng có thể tăng lên năm thành tốc độ hấp thu nguyên khí, Địa cấp trung phẩm cũng có thể tăng lên gấp đôi, Địa cấp thượng phẩm có thể tăng lên gấp ba. Đồng dạng cách điều chế Trình Cung hơi chút cải biến một ít, cộng thêm khống chế cùng kỹ thuật luyện đan của hắn, hắn luyện chế Tụ Nguyên Đan đồng cấp so với Đan sư bình thường luyện chế mạnh hơn gấp đôi.
Dù vậy, tiêu hao cũng thật sự quá lớn, cũng may hiện tại vừa mới dò xét tồn kho Trịnh Tam Nguyên, đủ tiêu hao một thời gian ngắn. Hiệu quả của Tụ Nguyên Đan Địa cấp đối với dưới Siêu Phàm kỳ rất lớn, nếu như cảnh giới Siêu Phàm kỳ phục dụng, hiệu quả sẽ giảm phân nửa, mà tồn tại Thoát Tục kỳ như gia gia phục dụng thì căn bản không có một chút hiệu quả. Trừ khi đạt tới Tụ Nguyên Đan Thiên cấp, chỉ là cái đồ chơi kia toàn bộ Lam Vân Đế Quốc cũng tìm không ra mấy nhà có thể tiêu hao được, hơn nữa khẳng định kể cả hoàng thất.
- Muốn làm gì?
Cách Nhất Chùy Định Âm Đường còn có một đoạn đường, đột nhiên có người chạy ra đón chào, Trình Trảm lập tức cất bước tiến lên quát lạnh một tiếng.
Người nọ cũng bị Trình Trảm dọa hoảng sợ, thực tế trên người Trình Trảm cùng vài tên thành viên Huyết Chiến phát ra huyết tinh, chiến ý, càng làm cho thân thể người nọ thoáng một phát cứng đờ.
- Đừng khẩn trương như vậy, sẽ làm người sợ.
Trình Cung từ trong trầm tư phục hồi tinh thần lại, nhìn thoáng qua người tới, đi ra phía trước vỗ vỗ Trình Trảm:
- Nhìn ấn ký bên hông hắn, đó là dấu hiệu của Vân gia Vân Ca Thành chúng ta, vạn nhất làm người ta sợ, về sau ngươi còn muốn mua dược tài thì coi chừng người ta nhân đôi giá tiền.
- Ha ha. . .
Người tới tuổi chừng lục tuần, nghe xong liền vội vàng khom người thi lễ nói:
- Đại thiếu nói giỡn, là tiểu nhân không hiểu quy cũ. Tiểu nhân là một hạ nhân của Vân gia, nhận được mệnh lệnh của gia chủ, tới đấy mời đại thiếu qua kia một chuyến.
Kỳ thật vừa mới nhìn thấy người nọ là người Vân gia, Trình Cung đã minh bạch xảy ra chuyện gì, giờ phút này nghe hắn nói liền trực tiếp đồng ý, bảo hắn phía trước dẫn đường.
Chỉ là làm cho Trình Cung hơi có chút ngoài ý muốn chính là, địa điểm gặp mặt lại ở trong Nhất Chùy Định Âm Đường, chỉ là từ cửa hông tiến vào mà thôi. Sau khi tiến vào đi một vòng, cuối cùng đi vào một gian phòng độc lập.
- Bởi vì một chút khó xử nên không có tự tiến đến nghênh đón, kính xin đại thiếu chớ trách móc.
Cửa ra vào có một người sớm cung nghênh ở đó, tuổi thoạt nhìn đã tiếp cận bảy mươi, dáng người không tính quá mức cao lớn, trên trán mang theo một vẻ lo lắng, nhưng cấp bậc lễ nghĩa lại mười phần. Người này đúng là Vân gia gia chủ Vân Dịch Bá. Trước kia Vân gia chiếm bảy thành thị trường dược liệu, hàng da Vân Ca Thành, chỉ là về sau bị Trịnh gia dần dần chiếm đi rất nhiều, nhưng Vân gia thâm căn cố đế không phải Trịnh gia có thể so sánh.
Cho tới bây giờ không có đầu nhập vào thế lực nào, nhưng ba trăm năm qua lại đứng vững không ngã, càng lúc càng lớn. Thậm chí trăm năm trước tiên đế còn ngự bút ban cho bọn hắn một bảng hiệu, ca ngọi là thương nhân điển hình. Vân Dịch Bá hoàn toàn bất đồng cùng Trịnh Tam Nguyên, vừa nhìn là cho người một cảm giác thân thiết, cấp bậc lễ nghĩa càng chu đáo làm cho Trình Cung cũng ngoài ý muốn.
- Vân gia chủ khách khí, hiện tại thời gian của ta hơi bề bộn, chúng ta trực tiếp nói trắng ra, có chuyện gì ngài nói đi?
Trình Cung nhìn không gian bên trong rộng rãi, người chưa tiến vào đã trực tiếp hỏi.
Vân Dịch Bá cũng rất ngoài ý muốn, bởi vì lúc trước nghe rất nhiều sự tích về vị đại thiếu này, cho nên hắn cũng đặc biệt chú ý cẩn thận. Lại không nghĩ rằng, Trình Cung vừa vào cửa đã nói như thế. Bình thường mà nói, Vân Dịch Bá là cần phải mời Trình Cung vào bên trong nói chuyện, nhưng nhớ tới vị đại thiếu này không giống người thường, trong lòng của hắn rất nhanh suy nghĩ thoáng một phát, vẫn quyết định theo vị đại thiếu này nói chuyện.
- Đại thiếu đã nói như thế, ta cũng không nói lời khách sáo. Đầu tiên Vân mỗ muốn cảm tạ đại thiếu, nếu như không có đại thiếu, đến nay ta còn không nghĩ Trịnh Tam Nguyên này tàn nhẫn đến mức đó, dám làm ra sự tình cấu kết mã. Về sau nếu như đại thiếu có chỗ cần Vân gia ta, cứ mở miệng. Một chuyện tình khác chính là con thứ hai Vân Hiểu Phong của ta bị Cuồng Phong Mã Bang bắt, trước kia ta vẫn muốn xử lý, còn rất kỳ quái vì sao những mã tặc này thay đổi tác phong dĩ vãng, cho dù ta ra tiền chuộc người cũng không được, lúc này mới biết được nguyên nhân. Hiện tại Trịnh gia đã xảy ra chuyện, ta sợ mã bang lại sinh biến cố, mà đại quân sắp xuất chinh tiễu phỉ, cho nên mới tìm đại thiếu thương lượng một chút, muốn nhờ đại thiếu hỗ trợ bảo toàn tánh mạng cho con ta.
Vân Dịch Bá cẩn thận nói xong, trong nội tâm thầm than, hiện tại hết thảy cũng chỉ có thể đi bước này, tuy vị đại thiếu này không đáng tin cậy, nhưng ít ra còn có thể có một đường sinh cơ. Nếu không chiến đấu đánh nhau, ai quản nhiều như vậy.
- Được.
Trình Cung rất thống khoái một lời đáp ứng, sau đó lập tức chuẩn bị ly khai, hiện tại thời gian cấp bách, hắn muốn giành giật từng giây, tranh thủ trước khi đại quân xuất phát hoàn thành sự tình luyện đan:
- Không có chuyện khác, vừa vặn ta muốn một ít đồ, xem ra các ngươi rất quen ở đây, tìm người dẫn đường cho ta.
Này. . . Đây cũng quá thống khoái a, thống khoái làm cho người ta cảm giác như một trò đùa, làm cho Vân Dịch Bá cảm giác Trình Cung này căn bản là không có để trong lòng ah. Lập tức nghĩ đến thủ đoạn Trình Cung diệt Trịnh gia, hắn lập tức hiểu được, đây là ngại mình không có ra ah!
- Đại thiếu muốn cái gì cứ nói với ta, Vân gia chúng ta hợp tác cùng Nhất Chùy Định Âm Đường đã gần trăm năm, chỉ cần bên này có, thậm chí không cần đấu giá cũng có thể mua.
Vân Dịch Bá nói xong, tay khẽ động đã có một xấp ngân phiếu:
- Mặt khác, biết rõ đại thiếu xuất chinh vất vả, đây là một chút tâm ý ta đại biểu Thương gia Vân Ca Thành thăm hỏi các tướng sĩ, kính xin đại thiếu nhận cho, sau khi trở về Vân gia có thâm tạ khác.
Đây là chuyện tốt, đám bọn họ chạy đến đưa tiền. Cũng không biết mã bang kia làm khó dễ Vân gia này như thế nào, vậy mà làm cho bọn hắn tuyệt vọng chạy đến tìm mình, ha ha, bất quá có lợi không thu đó là ngu ngốc, Trình Cung không chút khách khí lấy tới nhìn thoáng qua.
Một trăm vạn kim phiếu, toàn bộ đều là kim phiếu mười vạn lượng của Tứ Bảo Lâu. Bất quá cũng tốt, mình vừa mới diệt Trịnh gia, hắn biết biết điều như vậy là không sai.
- Ngươi đã có thành ý như vậy, đến lúc đó ta sẽ an bài tinh nhuệ nhất đi cứu con của ngươi, nếu như ngươi lo lắng muốn phái mấy người đi theo cũng không thành vấn đề. Đúng rồi, dược vật ta muốn ngươi tận lực cho người nhanh chóng gom góp, có chút số lượng hơi nhiều.
Không cần mính bỏ tiền, có người hỗ trợ sưu tập dược tài tự nhiên giảm bớt rất nhiều phiền toái, huống chi là Vân gia.
Trình Cung không chút khách khí nói xong dược tài cần dùng, mới cười chắp tay:
- Vân gia chủ quá khách khí, về sau có chuyện gì cứ tới tìm ta, đúng rồi, dược vật tận lực trước lúc trời tối đưa đến Trình gia, không quấy rầy.
Cùng Vân Dịch Bá đưa Trình Cung đi ra, vị quản gia bên người Vân Dịch Bá hơn nửa ngày không có bình tĩnh lại, cái này đã xong rồi sao. Làm sao lại nhanh như vậy, còn tưởng rằng loại chuyện này cũng phải đi vào nơi bí mật trao đổi, ngươi tới ta đi một phen đấu trí so dũng, thậm chí ngay cả vấn đề Trình Cung muốn triệt để lôi kéo Vân gia, trước kia cũng nghĩ qua, thậm chí nghĩ tới phương pháp đối đãi như thế nào, nhưng hiện tại hết thảy lại quá mức đơn giản.
- Gia chủ. . . Này. . . Cũng có chút như đừa giỡn a, chúng ta mang hơn một nghìn vạn lượng bạc đi ra ngoài, vậy mà hắn không có một chút phản ứng, giống như là chuyện rất bình thường vậy.
Đứng ở bên người Vân Dịch Bá, quản rốt cục sự này nhịn không được mở miệng.
/1050
|