Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1252: Bán thần cửu kiếp. (2)

/1830


- Nguyên lai đây là bán thần cảnh giới…Xem ra thành thần quả nhiên không dễ dàng.

Sau khi lật xem điển tịch hồi lâu, Tần Phàm thở ra một hơi, miệng thì thào nói.

Thật giống như từ võ đồ đến võ thánh phân thành chín tiểu cảnh giới, bán thần cảnh giới tuy rằng đều xưng là bán thần, nhưng trên thực tế đều phân thành chín tiểu cảnh giới, được gọi là bán thần cửu kiếp.

Nói cách khác ở bán thần cảnh giới được phân từ nhất kiếp bán thần tới cửu kiếp bán thần. Mà từ võ thánh đạt tới bán thần, phải vượt qua đệ nhất trọng bán thần kiếp, sau khi thành công vượt qua, sẽ thành nhất kiếp bán thần, muốn thành nhị kiếp bán thần thì phải vượt qua đệ nhị trọng bán thần kiếp, cứ chiếu theo cách đó tóm lại mỗi khi thăng lên một bậc đều phải vượt qua một bán thần kiếp, về phần những thần linh giống như Chân Võ Thần hay Thần Thú, là phải vượt qua chân thần kiếp, theo trong điển tịch miêu tả sơ lược, chân thần kiếp cực kỳ khủng bố đáng sợ, mười người cũng khó có người vượt qua nổi, choneen cũng có cửu kiếp bán thần tuy rằng đã đạt được điều kiện nhưng đều luôn áp chế thực lực của mình không đi độ kiếp.

- Bên trong điển tịch miêu tả, ban đầu cửu cấp yêu thú mà mình gặp tại Vũ Thiên đại lục chỉ sợ mới đạt tới thực lực nhất kiếp hay nhị kiếp bán thần đi…mà cấp bậc như Yêu Thần, nếu như không đoán sai phải là cửu kiếp bán thần, thực lực chênh lệch thật sự là không thể so sánh…

Giải thích xong cảnh giới bán thần, Tần Phàm không khỏi nhíu mày nghĩ thầm.

Muốn đề thăng lên bán thần cảnh giới thật sự khó khăn hơn đề thăng võ thánh không ít, mà mỗi một lần vượt qua bán thần kiếp, thực lực cũng hơn xa cấp bậc tiểu cảnh giới của võ thánh. Thực lực của cửu kiếp bán thần đi tới trình độ nào, hiện tại Tần Phàm còn chưa thể nghĩ ra, việc mà hắn cần làm hiện tại là phải nhanh chóng đạt tới cửu cấp võ thánh, sau đó vượt qua đệ nhất trọng bán thần kiếp, trở thành một bán thần. Chỉ chờ sau khi hắn chân chính trở thành bán thần, hắn mới có thể sống yên trong Tân Thế Giới hơn nữa cũng có khả năng đi thăm dò thêm nhiều điều mà bản thân còn chưa hay biết.

Đơn giản nhất mà nói, một võ thánh muốn đi qua bảy mươi hai thần đảo quả thật là khó hơn lên trời, chỉ khi nào thành bán thần mới có thể thử nghiệm một lần.

Mà muốn thành bán thần cường giả, đối với Tần Phàm hiện tại mà nói phải không ngừng lịch lãm, như vậy càng tốt hơn chỉ mải miết ở yên một chỗ tu luyện.



Ba ngày sau.

Tần Phàm đi tới trước tòa thành màu đen khí thế rộng lớn bàng bạc, lần này nhiệm vụ hộ tống hắn không để Kỷ Huyên Nhi cùng tham gia, bởi vì tuy nàng đã là võ thánh, hơn nữa mạnh hơn võ thánh bình thường, nhưng dù sao nàng chỉ mới thành thánh không lâu, chỉ là sơ cấp võ thánh mà thôi.

Lần này tham gia nhiệm vụ hộ tống yêu cầu thấp nhất phải là cửu cấp võ thánh, nghe nói cũng có cả bán thần đã vượt qua đệ nhất trọng cùng đệ nhị trọng bán thần kiếp. Đương nhiên, tuy rằng hiện tại Tần Phàm chỉ là bát cấp võ thánh cảnh giới, nhưng thực lực của hắn còn lợi hại hơn cửu cấp võ thánh rất nhiều, người tuyên bố nhiệm vụ chỉ chứng minh một chút sau đó cho hắn tiếp nhận nhiệm vụ này.

Tòa thành màu đen uy vũ trước mắt gọi là Mạo Hiểm thành bảo, là địa phương chuyên ban bố nhiệm vụ mạo hiểm của Hoàng Hôn Thành, nơi này cũng có vô số mạo hiểm giả tập kết cùng nhận nhiệm vụ tại đây.

Mạo hiểm giả là một chức nghiệp vô cùng nguy hiểm, nếu thực lực không đủ mà tùy tiện tiếp nhận nhiệm vụ, như vậy sinh tử phải tự gánh vác, thậm chí là không hề có bồi thường.

- Xem ra lấy thực lực hiện tại của ta, muốn sống yên tại chỗ này cũng không dễ dàng.

Tần Phàm nhìn mạo hiểm giả lui tới, số lượng bán thần thật đông đúc, đại bộ phận là nhất kiếp cùng nhị kiếp bán thần, tam kiếp cùng tứ kiếp bán thần cũng không thiếu, thậm chí thỉnh thoảng còn thấy có ngũ kiếp bán thần xuất hiện.

Hắn cảm giác được áp lực khá lớn.

Thật vất vả mới hỗn được hàng ngũ cường giả đứng đầu trên Vũ Thiên đại lục, ở trong này lại phải một lần nữa bắt đầu.

- Nhưng loại cảm giác phấn đấu này…không tệ đâu!

May mắn tâm tính của Tần Phàm cũng không tệ lắm, nhớ tới khi mười lăm tuổi mới bước ra đời, một người đi tới Yêu Thú sơn mạch hung hiểm lịch lãm, trên mặt hắn nổi lên tia gợn sóng, sau đó chậm rãi bước vào bên trong.

Tiểu Chiến vẫn giữ nguyên trạng thái nhỏ xíu ngồi xổm trên vai hắn.

Không thể không nói, hiện tại tiểu Chiến càng lợi hại hơn cả yêu thú cùng cấp với nó, đã thành cửu cấp yêu thú, sức chiến đấu chung cực của nó đạt tới trình độ nào, Tần Phàm cũng thập phần chờ mong.

Cửu cấp yêu thú, tương đương thực lực bán thần, mà tiểu Chiến so sánh được với mấy kiếp bán thần, hắn cũng chưa biết rõ.

- Đội ngũ mà chúng ta hộ tống lần này ở bên đó!

Tần Phàm đi vào Mạo Hiểm thành bảo, hướng đội buôn tuyên bố nhiệm vụ đi tới, lúc này đội ngũ đội buôn đã tập kết gần xong.

- Di?

Bỗng nhiên thần sắc hắn hơi động một chút, hắn nhận ra một thân ảnh khá quen thuộc trong đội ngũ hộ tống, sau đó người kia cũng dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn qua hắn.

Người này chính là đại hán tóc đỏ cùng hắn kết oán kết thù lúc mới đi vào Hoàng Hôn Thành, bán thần cường giả Nhạc Đăng.

- Là hắn?

Tần Phàm xuyên thấu qua đám người nhận ra đại hán tóc đỏ Nhạc Đăng, người này lúc trước khi vào thành suýt nữa đã đánh nhau với hắn, không thể tưởng được nhiệm vụ hộ tống lần này lại còn gặp mặt.

Lúc trước Nhạc Đăng mở miệng vũ nhục Kỷ Huyên Nhi, có thể nói là xúc phạm nghịch lân của Tần Phàm. Tuy rằng lúc ấy bởi vì Tần Phàm vừa đến Hoàng Hôn Thành nên không muốn làm lớn chuyện, nhưng hành vi của người này đã đủ hắn nổi lên sát tâm.

Vào lúc ấy cả hai bên đều nói khi nào gặp lại nhất định phải giết chết đối phương.

Hiện tại, cừu nhân gặp lại!

- Hắc hắc, tiểu tạp chủng, ta còn đang lo lắng sau này không tìm được ngươi, không thể tưởng được ngươi lại tự mình đưa lên tới cửa! Tốt, rất tốt, lần trước không phải ngươi đã nói khi gặp lại sẽ giết ta sao? Bây giờ nếu là nam nhân thì cũng đừng buông tha nhiệm vụ, đi ra khỏi Hoàng Hôn Thành chúng ta dễ giải quyết chuyện kia!

Thấy được Tần Phàm đi tới, trên mặt Nhạc Đăng lộ vẻ trêu tức cười lạnh nói.

- Ngày tháng còn lại của ngươi không còn nhiều lắm!

Đối mặt với ánh mắt hùng hổ dọa người của Nhạc Đăng, sắc mặt Tần Phàm không chút thay đổi, hắn bình tĩnh tiếp tục đi tới, thản nhiên nói.

- Hống…hồng mao tặc, ngươi…đáng chết!

Tiểu Chiến nằm trên vai Tần Phàm lúc này lộ ra vẻ hung ác vươn móng vuốt hướng Nhạc Đăng hung hăng nói. Linh trí của nó cực cao, hơn nữa trong khoảng thời gian này ở chung với Kỷ Huyên Nhi rất tốt, biết Nhạc Đăng đắc tội Kỷ Huyên Nhi cùng Tần Phàm, nó tự nhiên là thập phần phẫn nộ.

- Di? Hai người này có cừu oán?

Những mạo hiểm giả khác trong đội ngũ hộ tống vào lúc này cũng rõ ràng nhìn ra được thù hận giữa Tần Phàm cùng Nhạc Đăng, không khỏi đưa mắt nhìn với vẻ hiếu kỳ.

- Thú vị, một bát cấp võ thánh mà cũng dám nói chuyện với nhất kiếp bán thần như vậy, không biết là do hắn vô tri hay hắn có chỗ dựa nào.

/1830

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status