Đan Vũ Càn Khôn

Chương 712: Lại tạm biệt. (2)

/1830


Điều này làm không ít tộc nhân Cổ gia cảm thấy vô cùng uất ức, mà hôm nay nỗi uất ức trong lòng rốt cục có thể hoàn toàn phát tiết ra ngoài.

Cổ gia đã một lần nữa trở thành chủ nhân Hắc Hỏa Thành!

Đặc biệt như Cổ Thông cùng những lão tộc nhân từng kinh nghiệm qua năm mươi năm bị xua đuổi, cả nhóm người đều bị kích động không ngừng rơi nước mắt.

Đêm đó Cổ gia bày tiệc rượu, cả tộc cùng chúc mừng, nhưng Tần Phàm cũng không tham gia, chỉ ứng phó một chút thì quay trở về phòng của mình.

- Lão nhân, ngươi quyết định muốn ở lại Hắc Hỏa Thành hay sao?

Trở lại phòng, Tần Phàm xếp bằng ngồi dưới đất, trước mặt đặt đỉnh lô mà Cổ Mặc gởi thân, lúc này Cổ Mặc phiêu phù trên đỉnh lô, hai người nhìn nhau nói chuyện.

Cổ Mặc trầm mặc gật đầu, trên thực tế hắn cũng có chút luyến tiếc tách khỏi tiểu tử này, rất muốn bồi đệ tử cùng nhau đi khắp đại lục một chuyến, nhưng hiện tại Cổ gia mới bắt đầu nắm giữ lại Hắc Hỏa Thành, còn có thật nhiều chuyện chưa được ổn định, cho nên hắn có chút không thể yên lòng mà rời đi.

Tần Phàm cũng trầm mặc, nếu như vậy hắn nhất định phải cô độc lên đường, nhưng hắn cũng hiểu được tình cảnh cùng tâm tình của Cổ Mặc.

- Được rồi, nếu lão nhân ngươi tâm ý đã quyết, tiểu tử sẽ điên cuồng cho ngươi một lần đi.

Sau một lúc lâu, Tần Phàm nhìn Cổ Mặc lập tức vỗ nhẹ lên đỉnh lô cười nói.

- Tiểu tử ngươi muốn làm gì?

Cổ Mặc nghi hoặc hỏi.

- Hiện tại không phải ngươi đã khôi phục tới lục cấp võ tôn sao? Hiện giờ ta xem có biện pháp nào giúp ngươi khôi phục tới thực lực cửu cấp võ tôn hay không.

Tần Phàm chỉ tùy ý nói, về phần muốn giúp Cổ Mặc khôi phục tới võ thánh thật sự khó khăn quá lớn, tạm thời hắn còn chưa có biện pháp làm được.

- Vậy thì cần đan khí thập phần khủng bố, hơn nữa đan dược bình thường không có mấy tác dụng đối với ta.

Cổ Mặc không khỏi kinh ngạc nói, tuy rằng Tần Phàm nói chuyện thật nhẹ nhàng, nhưng hắn cũng biết bên trong khó khăn đến bao nhiêu. Nhưng hắn cũng hiểu được đệ tử trọng tình trọng nghĩa, nói ra được thì tuyệt đối sẽ cố gắng làm được.

- Trong Hắc Hỏa Thành dược tài phong phú, ta ở chỗ giao dịch của Cổ gia thu hoạch được không ít, cộng thêm trong Phong gia cũng thu hoạch được một ít linh dược tương đối trân quý, Thanh Tuyết tỷ đều giao cho ta, vậy bây giờ ta cũng có điều kiện luyện chế một ít đan dược tương đối mạnh mẽ rồi.

Tần Phàm gật gật đầu, bất dắc dĩ giang tay nói:

- Đương nhiên, những loại đan dược này luyện chế thập phần khó khăn, hơn nữa bị ngươi hút đi đan khí chẳng khác nào biến thành phế phẩm, cũng thật lãng phí.

- Khụ khụ, vậy sao…

Cổ Mặc sờ sờ mũi xấu hổ cười nói:

- Vậy sau này nếu Cổ gia chúng ta có được linh dược gì trân quý sẽ lưu lại cho ngươi là được.

- Tốt lắm, ta cũng không phải tính toán với lão nhân ngươi đâu, hiện tại ta chuẩn bị bắt đầu luyện chế, ngươi nên chuẩn bị hấp thu đi.

Tần Phàm nói tới đó liền bắt đầu điều chỉnh lại tâm tình của mình, bắt đầu chuẩn bị luyện chế đan dược.

Một khi tiến vào trạng thái luyện đan, Tần Phàm sẽ thập phần chuyên chú, cẩn thận tỉ mỉ, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao hắn có thể duy trì cực cao khả năng thành đan.

Từng viên đan dược bị luyện chế ra, sau đó bị Cổ Mặc hút đi đan khí, không thể không nói Tần Phàm thoáng có chút đau lòng, nhưng tính tình của hắn vốn là như thế, đối với địch nhân sẽ không nhân từ nương tay, nhưng đối với thân nhân bằng hữu thì trọng tình trọng nghĩa, một giọt ân tình sẽ suối tuôn tương báo.

Lão đầu này từng giúp đỡ hắn rất nhiều lần, quan hệ với hắn vừa là sư vừa là bằng hữu, tuy rằng ban đầu hai người có chút ý tứ lợi dụng lẫn nhau, nhưng dần dần Tần Phàm đã hoàn toàn tín nhiệm hắn.

Nhớ tới ngày trước hắn cùng Cổ Mặc đi tìm kiếm viên ma chủng đầu tiên, nếu không nhờ lão nhân này tự thiêu đốt linh hồn cứu hắn, có lẽ hắn đã không còn sống tới bây giờ. Hơn nữa trong võ đạo cùng thái độ xử sự làm người, Cổ Mặc lúc này cũng chỉ dẫn cho hắn, nếu không chưa chắc hắn có thể đạt tới trình độ như hiện tại, trở thành kỳ tích chi tử danh chấn nửa đại lục.

Hơn nữa trong một năm hắn tiến vào Chân Võ thánh địa, Cổ Mặc cũng vô oán vô hối giúp hắn canh giữ Nam Phong Tần gia.

Đủ loại ân tình, Tần Phàm cũng biết lão đầu tử già mà không nên nết này đã vì hắn trả giá rất nhiều, giúp hắn rất nhiều, Tần Phàm đối với hắn thật tâm cảm kích.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã tới thời gian hừng đông.

Một đêm này Tần Phàm không hề nghỉ ngơi, liên tục luyện chế đan dược, luôn hết sức chuyên chú, tinh thần tập trung cao độ, cũng may hắn đã đạt tới võ tôn cảnh giới, có thể trực tiếp dùng nguyên khí chuyển hóa thành đan hỏa, không cần lo lắng phải bị hao tổn hết võ khí như trước kia.

- Hô…

Rốt cục luyện chế xong viên đan dược cuối cùng, Tần Phàm thở ra một hơi nhẹ nhàng, tinh thần luôn căng thẳng cũng đã buông lỏng xuống.

Tuy rằng khí lực hắn cường đại cũng không làm cho hắn cảm thấy mỏi mệt, cho dù không ngủ nghỉ mười ngày mười đêm cũng không cần ngại, nhưng luyện đan hao phí tâm thần, hắn vẫn cảm thấy không khỏe, tinh thần uể oải vô cùng khó chịu.

Tối hôm qua hắn luyện chế đan dược cũng có loại đan dược khôi phục tinh thần, đáng tiếc đan khí đã bị Cổ Mặc hấp thu, mà luyện dược dành cho cấp võ tôn chỉ có thể là hình thái đan dược, cho dù là linh hoàn cũng không có tác dụng gì.

Ngược lại với tinh thần uể oải của Tần Phàm, Cổ Mặc lại vô cùng phấn chấn, thậm chí còn vô cùng hưng phấn. Trong vòng một đêm từ lục cấp võ tôn khôi phục tới cửu cấp võ tôn, rốt cục hắn đã cảm nhận được khoái cảm thực lực tăng lên, thật sự không gì sánh kịp.

Hơn nữa thực lực Cổ Mặc khôi phục, đan khí ngưng tụ thành linh thể cũng càng ngày càng ngưng thật, có thể phát huy ra được thực lực càng ngày càng mạnh, ít nhất hiện tại Tần Phàm cũng biết mình không phải đối thủ, thực lực như vậy trấn thủ Hắc Hỏa Thành chỉ cần không có võ thánh nào cảm thấy hứng thú đối với nơi này, vậy thì không còn gì đáng lo ngại.

Hết thảy xử lý xong, Tần Phàm bỏ xuống được gánh nặng, nhìn sắc trời sắp sáng, hắn dự tính khôi phục lại chút tinh thần.

Thần Thú gia tộc, sơn cốc thần bí, còn có đủ loại khó khăn dọc theo đường đi, Tần Phàm biết được cuối cùng cần một mình hắn đi đối mặt.

Hừng đông, hắn lại lần thứ hai cô độc ra đi.

Đại Kiền quốc, trong Kiền Kinh Thành phồn hoa.

Nhất phẩm chân võ thế gia Kiền Kinh Tần gia, không thể nghi ngờ chính là một trong những thế gia có thế lực khổng lồ trong Kiền Kinh, môn hộ cao lớn, khí thế bàng bạc.

Nhưng rất nhiều người cũng biết, cổng của Kiền Kinh Tần gia từng bị một thiếu niên nổi giận dỡ bỏ trước mặt mọi người, cho dù ngày sau xây lại chỉnh chu xinh đẹp thế nào, uy phong lẫm lẫm ra sao, nhưng vẫn không cách nào hủy diệt được vũ nhục đã có, mặc dù là do chính bọn hắn tự chuốc lấy.

Toàn bộ người của Kiền Kinh Tần gia cơ hồ đều hận thanh y thiếu niên thấu xương, hận không thể lập tức đem hắn nghiền xương thành tro.

/1830

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status