Tất cả 6 người còn lại đều đang cố để hiểu sao tự nhiên thủ lĩnh của họ lại có vấn đề như vậy? Thực sự là khó hiểu và đáng ngạc nhiên, vì cũng ít khi họ thấy Vũ Phong cười kiểu như vậy- sảng khoái.
Mãi sau 1 lúc cười sặc sụa, Hạ Vũ Phong mới bình tĩnh để đưa tất cả trở lại bình thường, và những người kia cũng ko dám hỏi nhiều, thủ lĩnh càng lạ thì càng ghê gớm!
Vũ Phong hắng giọng, xem 1 vài tập giấy ở trên bàn rồi nói:
“ Ngày mai bên học viện quý tộc có lời thách đấu tham gia 1 cuộc đánh đấm với Intel chúng ta,. Sao? Ai có thể chắc chắn thắng?”
Nghe xong câu nói của Phong, Tuấn tỏ vẻ ngạc nhiên:
“ Bên đó tuần trước đã thua chúng ta rồi mà, lại mua thua tiếp sao?”
Phong nhún vai, vẻ mặt bình thản.
Vũ Long lấy tập giấy trên bàn xem lại rồi lại vứt xuống mặt bàn, tỏ vẻ chán nản. Bên đó đúng là 1 lũ cứng đầu!
Nhã Hưng cũng cầm tập giấy lên xem, xong đưa sang bên phần Đặng Tùng, vẻ mặt thích thủ:
“ Anh Phong, hay là để em và Tùng đi cho! Dù sao dạo này bọn em hơi căng thẳng!”
Tùng gật gù, bổ sung:
“ Phải đó! Hơn nữa, lần trước anh Long và anh Tuấn đã đi rồi, lần này bọn em đi cũng là đúng luật! “
Phong toan gật đầu, nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó, lại lên tiếng:
“ Ko, tôi muốn thành viên mới làm!”
Lời cậu vừa nói ra ko làm Quân và Hùng kinh ngạc, có gì đâu. 2 người họ gật đầu, nhưng Phong lại lắc đầy:
“ Chỉ 1 người thôi! Trương Thành Quân, cậu đi đi!”
Quân khẽ gật đầu, mặc dù hơi thắc mắc nhưng ngại hỏi nên thôi! HÙng cũng có phần hơi thắc mắc nhưng thấy ko cần thiết nên cũng im lặng luôn! Sau đó Phong đang dặn dò Quân 1 số điều về ngày mai thì chợt có điện thoại. Phong rất bình thản nghe điện thoại:
“ Có chuyện gì sao?”
“ Mấy giờ anh mới về, hôm nay lại có lịch gì đến khuya hay sao?”
“ Uhmm… Em muốn làm gì hả?”
“ Em ko muốn nấu cơm, anh về sớm đi rồi 2 anh em ra ngoài chơi nha!”
“ Được rôi!”
Có lẽ các bạn đoán ra ai vừa gọi rồi nhỉ? Phải, là cô em gái rắc rối và khó chiều của Phong. Thôi vậy, đồng ý rồi thì phải về thôi. Nghĩ là làm, Phong lấy cặp sách và 1 số tài liệu rồi đứng lên, nói:
“ Tuấn, cậu ở lại giới thiệu cho người mới nha! Còn Quân,ngày mai nhất định phải thắng đó!”
Tuấn lộ vẻ mặt gian xảo:
“ Biết rồi, biết rồi! Cậu cứ về với bạn gái đi!”
“ Bạn gái gì chứ?”- Phong cau mặt đáp lại
Hưng cười tinh ranh:
“ Cô ấy tài thiệt, có thể sai khiến cả thủ lĩnh lạnh lung của chúng ta!”
Phong quay ra lườm Hưng, dọa nạt:
“ Ăn nói cho cẩn thận, biết gì mà nói hả?”
Lần này là Tùng trêu chọc:
“ Biết chứ sao ko? Mấy lần thấy anh cứ nghe điện thoại của cái người anh lưu là V.I.P xong là lại đi về luôn, mặt còn hơi lo lắng nữa chứ!”
Phong bặm môi, mấy tên này đúng là liều thật! Còn dám xem trộm điện thoại của anh nữa chứ! Nếu ko phải về ngay thì anh sẽ cho mấy đứa này mai khỏi đi học luôn! PHong trợn mắt, rồi chỉ tay vào mấy tên đang ngồi ở ghế. Xong, anh lập tức quay lưng, đi về nhà!
…………………………
Sau khi Vũ Phong đi hẳn, Hùng mới tò mò quay sang hỏi mọi người:
“ Anh Vũ Phong.. có bạn gái rồi hả?”
“ Chỉ suy đoán vậy thôi, chứ đã có ai được gặp bao giờ đâu!”- Hưng nhún vai đáp.
Riêng Tuấn thì mỉm cười ranh mãnh, nói ngập ngừng:
“ Chọc vậy thôi… nhưng… ko phải bạn gái đâu!”
“Sao biết?”- Long nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng
“ Cái gì mà Vũ Như Tuấn chả biết!”
Khó hiểu! Thực sự chỉ có thể dùng từ đó với mấy con người ở đây!
………………
Hôm sau, sau khi tan học, Quân theo đúng hẹn đến khu bỏ hoang đằng sau siêu thị lớn của thành phố! Có vẻ sự sầm uất của siêu thị phía trước đã khiến chẳng có ai quan tâm đến nơi này nữa. Lúc Quân đến nơi thì đã thấy khoảng 30 người mặc đồng phục học viện quý tộc đến trước chờ sẵn ở đó. Thấy người mặc đồng phục học viện Intel, bon ia cũng biết nên ko nói nhiều lập tức xông thẳng vào luôn!
1 cú đá nhắm thẳng mặt Quân, cậu né người sang bên cạnh, lại có 1 cú đấm cực manh nhắm vào bụng cậu, , Quân ngửa người ra sau rồi lộn vòng, lùi ra ngoài mấy bước. Chết tiệt Bọn họ ko phải hạng xoàng. Ngay lập tức lại có thêm mấy tên xông lên tung cú đấm về phía cậu, Quân khéo léo nhảy lên tránh được, nhưng ở đằng sau có 1 tên cầm gậy đã nhân lúc cậu vừa đáp đát đánh vào sau gáy, Quân mất đà ngã xuống, liền tất cả xông lên đạp và đánh vào người cậu! Chúng quá đong, Quân cố gắng đưng lên nhưng bọn chúng lại giữ chặt tay và bóp mạnh vào gáy cậu! Quân chỉ đành nằm đó để chúng tiếp tục hành hạ.
…………………………
Trong 1 quán caafe sang trọng, Phong và Tuấn đang ngồi nhâm nhi 2 li cafe của mình. Nhưng Phong có vẻ hơi vội, anh nhìn vào đồng hồ rồi lên tiếng:
“ Có chuyện gì thì cậu nói lẹ đi! Lát nữa mình còn phải đi chụp hình!”
Tuấn khẽ nhếch mép tạo thành nửa nụ cười:
“ Việc cậu chỉ định Quân phải đi 1 mình tới vụ đánh nhau với bên học viện quý tộc là cố tình đúng ko?”
“ Thì sao?”
“ Cậu đang trả thù cậu ta hả?”
Lần này là Phong cười, anh biết chứ! 1 mình Quân sao có thể dối phó hết bọn chúng được! Việc này hoàn toàn là cố ý. Phải, để trả thù vụ cậu ta dám gây sự với em gái anh! Phong chẳng quan tâm, dù cậu ta có gãy xương hay chết cũng chẳng sao!
………………………
Tại siêu thị trước khu nhà bỏ hoang đó, Vill đang mua đồ trong siêu thị, có vài món đồ cần thiết! Đang mua, Vill vô tình nhìn qua cửa sổ và thấy có 1 đám thanh niên đang quay lại đánh 1 người! Đúng là hèn thật!
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Vill cũng chỉ bỏ lại ánh mắt thương hại rồi quay đi. Nhưng… bất chợt nghĩ ra điều gì đó, Vill quay lại nhìn, khẽ mỉm cười ma mãnh!
Mãi sau 1 lúc cười sặc sụa, Hạ Vũ Phong mới bình tĩnh để đưa tất cả trở lại bình thường, và những người kia cũng ko dám hỏi nhiều, thủ lĩnh càng lạ thì càng ghê gớm!
Vũ Phong hắng giọng, xem 1 vài tập giấy ở trên bàn rồi nói:
“ Ngày mai bên học viện quý tộc có lời thách đấu tham gia 1 cuộc đánh đấm với Intel chúng ta,. Sao? Ai có thể chắc chắn thắng?”
Nghe xong câu nói của Phong, Tuấn tỏ vẻ ngạc nhiên:
“ Bên đó tuần trước đã thua chúng ta rồi mà, lại mua thua tiếp sao?”
Phong nhún vai, vẻ mặt bình thản.
Vũ Long lấy tập giấy trên bàn xem lại rồi lại vứt xuống mặt bàn, tỏ vẻ chán nản. Bên đó đúng là 1 lũ cứng đầu!
Nhã Hưng cũng cầm tập giấy lên xem, xong đưa sang bên phần Đặng Tùng, vẻ mặt thích thủ:
“ Anh Phong, hay là để em và Tùng đi cho! Dù sao dạo này bọn em hơi căng thẳng!”
Tùng gật gù, bổ sung:
“ Phải đó! Hơn nữa, lần trước anh Long và anh Tuấn đã đi rồi, lần này bọn em đi cũng là đúng luật! “
Phong toan gật đầu, nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó, lại lên tiếng:
“ Ko, tôi muốn thành viên mới làm!”
Lời cậu vừa nói ra ko làm Quân và Hùng kinh ngạc, có gì đâu. 2 người họ gật đầu, nhưng Phong lại lắc đầy:
“ Chỉ 1 người thôi! Trương Thành Quân, cậu đi đi!”
Quân khẽ gật đầu, mặc dù hơi thắc mắc nhưng ngại hỏi nên thôi! HÙng cũng có phần hơi thắc mắc nhưng thấy ko cần thiết nên cũng im lặng luôn! Sau đó Phong đang dặn dò Quân 1 số điều về ngày mai thì chợt có điện thoại. Phong rất bình thản nghe điện thoại:
“ Có chuyện gì sao?”
“ Mấy giờ anh mới về, hôm nay lại có lịch gì đến khuya hay sao?”
“ Uhmm… Em muốn làm gì hả?”
“ Em ko muốn nấu cơm, anh về sớm đi rồi 2 anh em ra ngoài chơi nha!”
“ Được rôi!”
Có lẽ các bạn đoán ra ai vừa gọi rồi nhỉ? Phải, là cô em gái rắc rối và khó chiều của Phong. Thôi vậy, đồng ý rồi thì phải về thôi. Nghĩ là làm, Phong lấy cặp sách và 1 số tài liệu rồi đứng lên, nói:
“ Tuấn, cậu ở lại giới thiệu cho người mới nha! Còn Quân,ngày mai nhất định phải thắng đó!”
Tuấn lộ vẻ mặt gian xảo:
“ Biết rồi, biết rồi! Cậu cứ về với bạn gái đi!”
“ Bạn gái gì chứ?”- Phong cau mặt đáp lại
Hưng cười tinh ranh:
“ Cô ấy tài thiệt, có thể sai khiến cả thủ lĩnh lạnh lung của chúng ta!”
Phong quay ra lườm Hưng, dọa nạt:
“ Ăn nói cho cẩn thận, biết gì mà nói hả?”
Lần này là Tùng trêu chọc:
“ Biết chứ sao ko? Mấy lần thấy anh cứ nghe điện thoại của cái người anh lưu là V.I.P xong là lại đi về luôn, mặt còn hơi lo lắng nữa chứ!”
Phong bặm môi, mấy tên này đúng là liều thật! Còn dám xem trộm điện thoại của anh nữa chứ! Nếu ko phải về ngay thì anh sẽ cho mấy đứa này mai khỏi đi học luôn! PHong trợn mắt, rồi chỉ tay vào mấy tên đang ngồi ở ghế. Xong, anh lập tức quay lưng, đi về nhà!
…………………………
Sau khi Vũ Phong đi hẳn, Hùng mới tò mò quay sang hỏi mọi người:
“ Anh Vũ Phong.. có bạn gái rồi hả?”
“ Chỉ suy đoán vậy thôi, chứ đã có ai được gặp bao giờ đâu!”- Hưng nhún vai đáp.
Riêng Tuấn thì mỉm cười ranh mãnh, nói ngập ngừng:
“ Chọc vậy thôi… nhưng… ko phải bạn gái đâu!”
“Sao biết?”- Long nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng
“ Cái gì mà Vũ Như Tuấn chả biết!”
Khó hiểu! Thực sự chỉ có thể dùng từ đó với mấy con người ở đây!
………………
Hôm sau, sau khi tan học, Quân theo đúng hẹn đến khu bỏ hoang đằng sau siêu thị lớn của thành phố! Có vẻ sự sầm uất của siêu thị phía trước đã khiến chẳng có ai quan tâm đến nơi này nữa. Lúc Quân đến nơi thì đã thấy khoảng 30 người mặc đồng phục học viện quý tộc đến trước chờ sẵn ở đó. Thấy người mặc đồng phục học viện Intel, bon ia cũng biết nên ko nói nhiều lập tức xông thẳng vào luôn!
1 cú đá nhắm thẳng mặt Quân, cậu né người sang bên cạnh, lại có 1 cú đấm cực manh nhắm vào bụng cậu, , Quân ngửa người ra sau rồi lộn vòng, lùi ra ngoài mấy bước. Chết tiệt Bọn họ ko phải hạng xoàng. Ngay lập tức lại có thêm mấy tên xông lên tung cú đấm về phía cậu, Quân khéo léo nhảy lên tránh được, nhưng ở đằng sau có 1 tên cầm gậy đã nhân lúc cậu vừa đáp đát đánh vào sau gáy, Quân mất đà ngã xuống, liền tất cả xông lên đạp và đánh vào người cậu! Chúng quá đong, Quân cố gắng đưng lên nhưng bọn chúng lại giữ chặt tay và bóp mạnh vào gáy cậu! Quân chỉ đành nằm đó để chúng tiếp tục hành hạ.
…………………………
Trong 1 quán caafe sang trọng, Phong và Tuấn đang ngồi nhâm nhi 2 li cafe của mình. Nhưng Phong có vẻ hơi vội, anh nhìn vào đồng hồ rồi lên tiếng:
“ Có chuyện gì thì cậu nói lẹ đi! Lát nữa mình còn phải đi chụp hình!”
Tuấn khẽ nhếch mép tạo thành nửa nụ cười:
“ Việc cậu chỉ định Quân phải đi 1 mình tới vụ đánh nhau với bên học viện quý tộc là cố tình đúng ko?”
“ Thì sao?”
“ Cậu đang trả thù cậu ta hả?”
Lần này là Phong cười, anh biết chứ! 1 mình Quân sao có thể dối phó hết bọn chúng được! Việc này hoàn toàn là cố ý. Phải, để trả thù vụ cậu ta dám gây sự với em gái anh! Phong chẳng quan tâm, dù cậu ta có gãy xương hay chết cũng chẳng sao!
………………………
Tại siêu thị trước khu nhà bỏ hoang đó, Vill đang mua đồ trong siêu thị, có vài món đồ cần thiết! Đang mua, Vill vô tình nhìn qua cửa sổ và thấy có 1 đám thanh niên đang quay lại đánh 1 người! Đúng là hèn thật!
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Vill cũng chỉ bỏ lại ánh mắt thương hại rồi quay đi. Nhưng… bất chợt nghĩ ra điều gì đó, Vill quay lại nhìn, khẽ mỉm cười ma mãnh!
/56
|