Danh Môn Thê Ước, Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Cao Lãnh

Chương 144: Hồng hạnh xuất tường

/189


Chương 144: Hồng hạnh xuất tường
Editor: Táo đỏ phố núi

Tần Ngu tắm rửa xong liền chui vào trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt đen láy, mặt đỏ tới mang tai nhìn người đàn ông chỉ mặc mỗi đồ lót màu đen lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt cô, “Đi nhanh về nhanh, em chờ anh.”

Người đàn ông nhìn về phía người phụ nữ có khuôn mặt non mềm phấn nộn kia, ánh mắt chợt loé lên sự vui vẻ. Di ien n#d ang# lle e#q quiq on

Nhìn bóng dáng cao lớn khoẻ mạnh của người đàn ông đi vào trong phòng tắm, Tần Ngu kéo chăn lên che kín đầu của mình, cuộn tròn vào trong chăn mượn chút ánh sáng qua khe hở cẩn thận nhìn chiếc bao cao su đủ có màu rực rõ giống như bảy sắc cầu vồng kia.

Xoắn ốc giác quan thứ sáu băng hoả, dòng chữ trên vỏ bên ngoài sáng lấp lánh, tim của Tần Ngu đập thình thịch, thực sự có cảm giác giống như hai tầng lửa và băng? Di ien n#d ang# lle e#q quiq on

Nằm ở trên giường vừa căng thẳng vừa không ngừng tưởng tượng một lát, rồi chui ra khỏi chăn, đem giác quan thứ sáu bỏ vào trong túi áo ngủ, khẽ vỗ vỗ một cái, rồi nằm lỳ trên giường nhìn về phía phòng tắm.

Bởi vì kế hoạch từ từ rồi tính của cô, cho nên cô cũng không thay bộ nội y tình thú, mà vẫn mặc bộ đồ ngủ hoạt hình như trước, loại mà bên hông có chiếc túi, thoạt nhìn có chút trẻ con.

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy rào rào, mông lung và mơ hồ, nhưng lại khiến cho người ta suy nghĩ miên man.

Trong đầu của Tần Ngu phác hoạ vóc người của người đàn ông giống như người mẫu trong tạp chí thời trang, chiếc chân trắng nõn cũng lắc lư theo nhịp đập trái tim của cô.

Nhưng mà, hình như thời gian tắm rửa của người đàn ông này hơi dài thì phải?

Sau một lúc dao động, cuối cùng mí mắt trên và mí mắt dưới của Tần Ngu bắt đầu dính chặt lấy nhau tương thân tương ái, sức mạnh của tình yêu quả nhiên là rất vĩ đại, cuối cùng Tần Ngu cũng bị chúng nó liên hợp lại đánh bại, nằm yên ở trên giường, cứ như vậy ngủ thiếp đi.

―――

Trong phòng tắm, người đàn ông để trần nửa người trên đang đánh răng, khoé môi vẫn còn dính một chút bọt, dưới ánh đèn hiện ra một khuôn mặt trắng trẻo điển trai.

Lần này anh tắm rửa cực kỳ sạch sẽ, dù sao cũng là xa cách lâu ngày, tại sao không xuất hiện với trạng thái tốt nhất?

Nhưng mà, khi anh lấy trạng thái tốt nhất, sạch sẽ pha chút lạnh lùng và kiêu căng đi ra khỏi phòng tắm, thì người phụ nữ nhỏ bé của anh đã cuộn người nằm ngủ ở trên giường giống như một con mèo nhỏ.

Anh hoảng hốt chớp mắt một cái, đi thẳng lại, ngồi xuống giường.

Ánh sáng dịu nhẹ, sợi tóc mềm mại đen nhánh như ẩn như hiện che mất nửa khuôn mặt của cô, chỉ lộ ra chiếc cằm hơi nhọn.

Ồ, thực sự rất đáng yêu.

Anh cúi đầu nhìn một lúc lâu, vươn tay ra nhẹ nhàng gạt ra, rồi lại lấy khăn tắm ra, vén chăn lên nằm xuống, ôm cơ thể nho nhỏ của cô vào trong lòng.

Ngay lập tức Tần Ngu giống như cây tầm gửi vậy, một tay ôm lấy cổ của anh, môt chân thì gác lên ngang hông của anh.

Ôm nhau ngủ.

―――

Sáng sớm chủ nhật, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, Tần Ngu hỗn loạn tỉnh lại, theo bản năng đưa tay hướng bên người vừa sờ, trống rỗng, không có gì cả, một mảnh lạnh buốt.

Trong lòng hoảng hốt, chợt tỉnh táo lại, mở choàng mắt ra. Đồ ngủ vẫn mặc đầy đủ ở trên ngươi, không đau lưng giống như tưởng tượng, cũng không có cảm giác đau nhức không chịu nổi giống như tưởng tượng, chẳng lẽ, tối hôm qua… Cô đã mộng xuân? Cơ bản là Tống Mạc không hề trở về.

Đưa tay gãi gãi đầu, trong nháy mắt mất hết tinh thần, lúc đang muốn lặng lẽ nhắm mắt lại một lần nữa, xem có thể mơ hết giấc mơ tối qua không, cánh cửa, có người khẽ đẩy ra.

Tống Lãng cầm một ly sữa, trên khoé miệng nhỏ nhắn vẫn còn dính một ít bọt, một bộ dạng nghiêm trang, nhìn rất mắc cười nhìn cô, “Nên dậy rồi, mẹ mà không dậy nữa thì ba sẽ phải đi hâm nóng đồ lại lần thứ ba đó.”

Ba... Tống Mạc? Diienn#d ang# lle e#q quiq on

Tần Ngu giật mình, "Ba con đã trở về rồi sao?"

Tống Lãng liếm mép một cái, nhìn Tần Ngu với vẻ mặt ghét bỏ, “Mẹ, có phải mẹ bị mất trí nhớ rồi không? Tối ngày hôm qua ba đã trở về rồi mà?”

Tối ngày hôm qua đã trở về rồi? Trong lòng Tần Ngu mừng rỡ, "Vèo" một tiếng, lập tức vén chăn lên đi dép lê vào đi xuống lầu.

Trong phòng bếp, quả nhiên thoáng nhìn thấy bóng dáng 


/189

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status