Danh Môn Thê Ước, Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Cao Lãnh

Chương 176 - Chương 173

/189


Phó Quan lại tiếp nhận điều tra một lần nữa, địa điểm lúc này chính là cục cảnh sát.

Trong phòng ánh sáng ảm đạm đến cực điểm, Phó Quan điềm tĩnh ngồi trên ghế, một đôi mắt trong vắt sáng bức người, cho dù ở trong hoàn cảnh như vậy, cô cũng tỏa ra vô cùng tao nhã, ngồi ngay ngắn tại chỗ đó giống như phu nhân Thủ tướng.

Cố Viêm Chi lẳng lặng nhìn cô, hai con ngươi đen nhánh, lông mi dài nhẹ chau lại, ánh sáng làm nổi bật mũi cao môi mỏng của anh, mặt mày lạnh lùng cương quyết, lặng im trong chốc lát, anh nói ngay vào điểm chính: Ngày đó tại sao nói dối?

Phó Quan khẽ nhếch góc môi, trong mắt không một vẻ bối rối, Ngày đó là tôi nhớ nhầm, Thẩm tiểu thư đúng là có hợp tác với Giao thị của tôi, bất quá không thân cận cho lắm, sau đó tôi mới nhớ, ngày đó cô tìm tôi, là vì một chút chuyện riêng.

Cố Viêm Chi: Chuyện gì?

Phó Quan: Các người có điều không biết, Thẩm Vi Nhi có bệnh trầm cảm, trên phương diện tinh thần có chút ít vấn đề, mà anh trai tôi là Giao Minh lại là bác sĩ tâm lý nổi tiếng trong nước.

Cái tên Giao Minh này không xa lạ gì với mọi người.

Cố Viêm Chi nhìn bộ dáng trấn định tự nhiên của Phó Quan, đột nhiên nhếch môi, kiêu căng cùng vui vẻ thoáng hiện lên đáy mắt, trộn lẫn một tia lạnh thấu xương, lại có một cỗ tà mị, mười ngón tay của anh đan xen, một gương mặt lạnh lùng tuấn tú chậm rãi dựa vào gần Phó Quan, Nếu như nói ngày đó là ngoài ý muốn, như vậy 'Chồn đen' xuất hiện ở nhà cô, cô giải thích sao đây? Chẳng lẽ vị sát thủ quốc tế đang chạy trốn này cũng có bệnh thần kinh cần anh trai anh minh thần võ của cô đến cứu vớt, sát thủ cũng giống Thẩm Vi Nhi có hợp tác với Giao thị sao? Trên mặt Cố Viêm Chi tràn đầy mỉa mai cùng vui vẻ, ngày hôm qua khi đến công ty của Phó Quan kiểm tra camera lại thu được thứ ngoài ý muốn, cái camera mini kia là do anh đã đặt ở Giao thị, bất quá cũng không thu được tin tức hữu dụng gì, không ngờ ngày hôm qua, lúc anh thuận tay thu hồi, lại bắt được bóng dáng của Chồn đen người mà mất tích đã lâu.

Sắc mặt của Phó Quan trong nháy mắt trở nên tái nhợt, trên mặt luôn duy trì vui vẻ từ nãy giờ, bây giờ nhìn lại có chút tự rước lấy nhục, cắn môi dưới, vô lực cãi lại ra một câu: Cái gì là chồn đen? Tôi không biết!

Khóe môi của Cố Viêm Chi càng mở rộng, đưa tay vỗ tay một cái, Kiều Hi lập tức ngầm hiểu ý nâng lên một xấp hình.

Cố Viêm Chi mở ảnh chụp ra, lần lượt từng cái một chính diện trực quan bày ở trước mặt Phó Quan, ngón tay thon dài nhẹ nhàng điểm điểm trên tấm ảnh: Chẳng lẽ Phó tiểu thư mắt mù đến ngay cả mình cũng nhận không ra sao?

Sắc mặt của Phó Quan thoáng chốc trở nên phá lệ đặc sắc, trong chốc lát hồng, trong chốc lát đen, giống như bàn đổ điều sắc, thay đổi một hồi lâu, cuối cùng hoàn toàn đen lại, tựa hồ mặt nạ giả nhân giả nghĩa của cô ta trong nháy mắt bị xé toang, ánh mắt của cô nảy sinh ác độc nhìn chằm chằm Cố Viêm Chi, tựa như không cam lòng, lại phẫn hận, một hồi lâu mới nghiến răng nghiến lợi nói: Anh tính kế tôi?

Cố Viêm Chi vô vị nhún vai, trên mặt đầy đắc ý lại tự đại: Như thế nào? Phó tiểu thư còn tính lừa gạt cảnh sát sao? Cô cho rằng cảnh sát đều là một đám ngốc mặc cô đùa bỡn sao?

Phó Quan hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn Cố Viêm Chi.

Cố Viêm Chi nhướn mày: Phó tiểu thư là người thông minh, nếu khai sự thật còn được xử lý nhẹ còn nói dối lừa gạt cảnh sát thì, tôi nghĩ Phó tiểu thư biết rõ nhất.

Nói dứt lời, vẻ mặt thản nhiên dựa về trên ghế ngồi, bưng cà phê lên khẽ nhấp một cái, thần thái sáng láng như muốn nói tôi rất rảnh ngồi chờ cô khai báo.

Bây giờ đã là bốn giờ rạng sáng, kể từ tối hôm qua đột nhiên bị người đưa tới cục cảnh sát cho đến bây giờ Phó Quan còn chưa chợp mắt, cả người rất mệt mỏi, Cố Viêm Chi lại là một con cáo già, thân thể của Phó Quan được chăm sóc kĩ lưỡng đương nhiên sẽ không chống cự nổi.

Huống chi, hiện nay cảnh sát điều tra đã tiến hành đến bước này, anh tin tưởng không được bao lâu nữa mọi chuyện sẽ được phơi bày, đến lúc đó, còn cần chờ đợi cô ta làm gì nữa?

Đáy lòng của Phó Quan bách chuyển thiên hồi, ước chừng suy nghĩ được nửa canh giờ, mới nhụt chí nói thẳng mọi chuyện ra.

Xế chiều hôm nay đột nhiên có một người đàn ông xa lạ tới công ty tìm tôi, thông qua nói chuyện với nhau, tôi biết rõ hắn là người của Thẩm Vi Nhi phái tới, mục đích là vì muốn hợp tác với tôi. Thẩm Vi Nhi nói muốn tôi xuất tiền thay cô ta thuê ‘chồn đen’ bắt cóc con trai của Tần Ngu, khiến Tần Ngu sống không bằng chết, nhận hết mọi hành hạ cuối cùng chết một cách khác thường, cô ta nói chỉ cần đến lúc đó Tống Mạc vợ con ly tán, cửa nát nhà tan, cô ta sẽ nghĩ biện pháp trước khi cô ta chết đi sẽ cho tôi ngồi vào vị trí thiếu phu nhân Tống

/189

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status