Thời gian chầm chậm trôi đi, vừa chớp mắt đã qua 7 tháng, 7 tháng trôi qua xảy ra rất nhiều việc kỳ diệu:
Gia tộc nhà Blank chính thức mua địa điểm ở Hồng Kông, sáng lập công ty đồng thời định cư ở Hồng Kông.
Em họ Lãnh Vũ Hiên là Lãnh Vũ Trách cuối cùng rời đoàn nghệ thuật trở về sự nghiệp gia tộc, thậm chí còn bắt đầu nghiêm túc nghĩ tới việc lấy vợ sinh con, đương nhiên vấn đề trước mắt là anh đủ nhẫn nại khiến cô gái bình thường nhưng cố chấp kia đồng ý lấy anh;
Ông ngoại Tiếu Trác với sự chữa trị của châm cứu cuối cùng có thể dựa vào cây ba-toong mà đứng dậy, thậm chí có thể bước chầm chậm;
Tần Như và Mark, đôi tình nhân hoàn hảo giống như trong đồng thoại *(truyện nhi đồng) cũng bước vào lễ đường kết hôn trong tiếng chúc phúc, đồng thời 8 tháng sau sẽ lên chức cha mẹ.;
Đôi địch lâu năm Lãnh Vũ Hiên và Tiếu Thiên Hào tuy vẫn ghét nhau những cũng không xảy ra cuộc tấn công tay chân, trước mặt người ngoại họ thậm chí còn có thể trái lương tâm mà bắt tay hàn huyên;
Tiếu Trác cũng chuyển tổng công ty về Hồng Kông, ngoan ngoãn chuyển vào nhà họ Lãnh với danh nghĩa Lãnh phu nhân;
Đương nhiên sự thay đổi lớn nhất phải nói tới bụng Tiếu Trác, bây giờ cô đã là bụng phệ danh xứng với thực rồi.
Nhưng không thay đổi chính là cho tới nay Lãnh phu nhân và Lãnh tiên sinh vẫn vì chuyện vặt mà đấu tranh không ngừng.
Hồng Kông, văn fòng tổng giám đốc công ty Roland- Andy:
“Em không uống!” Tiếu Trác cố chấp quay đầu hướng khác
“Em nhất định phải uống.” Lãnh Vũ Hiên vặn bình giữ nhiệt đổ canh vào bát.
“Đều nói đàn ông sẽ không thả mồi cho cá đã cắn câu, ban đầu em còn cảm thấy anh sẽ khác, không ngờ quạ trên thiên hạ đều đen như nhau, con vẫn chưa ra đời, anh đã bắt đầu kêu hét em rồi!” Tiếu Trác vội vàng lùi mấy bước, mùi thuốc làm cô rất khó chịu.
“Năm anh hai tuổi đã biết phép khích tường rồi, kế nào không có tách dụng với anh, bà Lưu nói rồi, thuóc này tốt cho em và con.” Lần thứ 100 Lãnh Vũ Hiên lặp lại câu này, “qua hai tuần nữa con sẽ sinh rồi, em chịu đựng thêm chút.”
“Nhưng vị giác của em nói cho em biết, em và con đều không thích canh này!” Tiếu Trác lần thứ 100 nói câu như vậy. Không phải nói vị canh bà Lưu không ngon, mà là canh có ngon hơn nữa, cũng không thể mỗi ngày mỗi bữa đều uống, phải biết cô từ nhỏ đã ghét uống
canh rồi!
“Mỗi người nhường một bước, em uống ít một chút!” Lãnh Vũ Hiên nhìn đồng hồ, chiều nay anh còn có cuộc hẹn quan trọng, phải tốc chiến tốc thắng!
“Yeah, em đã biết anh không phải là quạ đen!” Tiếu Trác hưng phấn nói, hiếm khi Lãnh Vũ Hiên bằng lòng nhượng bộ! Nhưng không đầy hai giây cô liền xịu mặt xuống, Lãnh Vũ Hiên lại dùng thìa canh nhỏ múc ra một thìa đổ xuống thùng rác bên cạnh, “quạ chết toi, anh chơi em!”
“Anh không có, anh rất giữ lời hứa để em uống ít đi một chút. Bà xã, nếu em không hợp tác, anh đành bón cho em!” Lãnh Vũ Hiên làm bộ cho canh vào miệng, anh không lưu tâm chuyện làm “công nhân bón cơm”.
“Anh độc ác!” Tiếu Trác chặn bát canh, một hơi uống hết, cô điên mới để Lãnh Vũ Hiên miệng bón miệng cho cô!
“Ngoan——” Lãnh Vũ Hiên vỗ vỗ đầu Tiếu Trác, “Ngoan như vậy chắc đưa em phần thưởng nhỉ?”
“Em muốn ăn cá viên Mễ Ký!” hai mắt Tiếu Trác sáng lên, cô nhớ không ra mình đã bao lâu chưa được thưởng thức món ngon rồi.
“Nhưng thứ đó mỳ chính nhiều, không thích hợp cho phụ nữ mang thai!” Lãnh Vũ Hiên lập tức cự tuyệt.
“Vậy em muốn ăn cháo cá!”
“Có thể là có thể, có điều không được đi ăn ở hàng vỉa hè! Đi khách sạn Duyệt Khải nhé, đó là khách sạn của học tỷ* (chị bạn học khóa trên) anh, chiều nay cũng vừa vặn anh phải đi tìm cô ấy nói chuyện công việc. 4h30 anh kêu lái xe đến đón em, lúc đó chắc anh nói chuyện công việc xong, có thể cùng em ăn cháo.”
“Có ai để ăn một bát cháo mà đi khách sạn cao cấp không?” Dù là nhà giàu mới nổi cũng không cần huyênh hoang như vậy!
“Anh thì có thể! Nhớ đừng để mình mệt, anh phải đi cho kịp hẹn rồi!” Lãnh Vũ Hiên nhướng nhướng khóe miệng, hôn trán Tiếu Trác vội vàng rời đi đến khách sạn Duyệt Khải.
Đúng hẹn tới nhà hàng Duyệt Khải, sau khi nhìn thấy học tỉ đã lâu không gặp chính là Nhu Miễu Vy – tổng giám đốc, Lãnh Vũ Hiên bất giác ngạc nhiên! Anh không thấy lạ cô nhóc thiên tài 13 tuổi học năm thứ 2 đại học Cambrigde năm đó lại có thể sinh một đôi long phụng hơn 5 tuổi; anh cũng không thấy lạ học tỉ ưu tú như vậy có thể làm bà mẹ đơn thân; anh chỉ kinh ngạc vì sao cặp đôi long phụng kia của học tỉ lại giống anh họ Tiếu Trác Richard. Tin tức động trời thế đợi lát nhất định phải kể Tiếu Trác biết, trực giác nói cho anh biết trong đó nhất định có ẩn tình.
Chỉ là Lãnh Vũ Hiên chưa kịp tám đã bị điện thoại gọi tới nỗi liền chạy khỏi khách sạn Duyệt Khải, vì Tần Như gọi điện nói Tiếu Trác đã trên đường tới bệnh viện, xem ra con của anh và Tiếu Trác dường như đợi không nổi phải ra xem đại thế giới này trước rồi!
Gia tộc nhà Blank chính thức mua địa điểm ở Hồng Kông, sáng lập công ty đồng thời định cư ở Hồng Kông.
Em họ Lãnh Vũ Hiên là Lãnh Vũ Trách cuối cùng rời đoàn nghệ thuật trở về sự nghiệp gia tộc, thậm chí còn bắt đầu nghiêm túc nghĩ tới việc lấy vợ sinh con, đương nhiên vấn đề trước mắt là anh đủ nhẫn nại khiến cô gái bình thường nhưng cố chấp kia đồng ý lấy anh;
Ông ngoại Tiếu Trác với sự chữa trị của châm cứu cuối cùng có thể dựa vào cây ba-toong mà đứng dậy, thậm chí có thể bước chầm chậm;
Tần Như và Mark, đôi tình nhân hoàn hảo giống như trong đồng thoại *(truyện nhi đồng) cũng bước vào lễ đường kết hôn trong tiếng chúc phúc, đồng thời 8 tháng sau sẽ lên chức cha mẹ.;
Đôi địch lâu năm Lãnh Vũ Hiên và Tiếu Thiên Hào tuy vẫn ghét nhau những cũng không xảy ra cuộc tấn công tay chân, trước mặt người ngoại họ thậm chí còn có thể trái lương tâm mà bắt tay hàn huyên;
Tiếu Trác cũng chuyển tổng công ty về Hồng Kông, ngoan ngoãn chuyển vào nhà họ Lãnh với danh nghĩa Lãnh phu nhân;
Đương nhiên sự thay đổi lớn nhất phải nói tới bụng Tiếu Trác, bây giờ cô đã là bụng phệ danh xứng với thực rồi.
Nhưng không thay đổi chính là cho tới nay Lãnh phu nhân và Lãnh tiên sinh vẫn vì chuyện vặt mà đấu tranh không ngừng.
Hồng Kông, văn fòng tổng giám đốc công ty Roland- Andy:
“Em không uống!” Tiếu Trác cố chấp quay đầu hướng khác
“Em nhất định phải uống.” Lãnh Vũ Hiên vặn bình giữ nhiệt đổ canh vào bát.
“Đều nói đàn ông sẽ không thả mồi cho cá đã cắn câu, ban đầu em còn cảm thấy anh sẽ khác, không ngờ quạ trên thiên hạ đều đen như nhau, con vẫn chưa ra đời, anh đã bắt đầu kêu hét em rồi!” Tiếu Trác vội vàng lùi mấy bước, mùi thuốc làm cô rất khó chịu.
“Năm anh hai tuổi đã biết phép khích tường rồi, kế nào không có tách dụng với anh, bà Lưu nói rồi, thuóc này tốt cho em và con.” Lần thứ 100 Lãnh Vũ Hiên lặp lại câu này, “qua hai tuần nữa con sẽ sinh rồi, em chịu đựng thêm chút.”
“Nhưng vị giác của em nói cho em biết, em và con đều không thích canh này!” Tiếu Trác lần thứ 100 nói câu như vậy. Không phải nói vị canh bà Lưu không ngon, mà là canh có ngon hơn nữa, cũng không thể mỗi ngày mỗi bữa đều uống, phải biết cô từ nhỏ đã ghét uống
canh rồi!
“Mỗi người nhường một bước, em uống ít một chút!” Lãnh Vũ Hiên nhìn đồng hồ, chiều nay anh còn có cuộc hẹn quan trọng, phải tốc chiến tốc thắng!
“Yeah, em đã biết anh không phải là quạ đen!” Tiếu Trác hưng phấn nói, hiếm khi Lãnh Vũ Hiên bằng lòng nhượng bộ! Nhưng không đầy hai giây cô liền xịu mặt xuống, Lãnh Vũ Hiên lại dùng thìa canh nhỏ múc ra một thìa đổ xuống thùng rác bên cạnh, “quạ chết toi, anh chơi em!”
“Anh không có, anh rất giữ lời hứa để em uống ít đi một chút. Bà xã, nếu em không hợp tác, anh đành bón cho em!” Lãnh Vũ Hiên làm bộ cho canh vào miệng, anh không lưu tâm chuyện làm “công nhân bón cơm”.
“Anh độc ác!” Tiếu Trác chặn bát canh, một hơi uống hết, cô điên mới để Lãnh Vũ Hiên miệng bón miệng cho cô!
“Ngoan——” Lãnh Vũ Hiên vỗ vỗ đầu Tiếu Trác, “Ngoan như vậy chắc đưa em phần thưởng nhỉ?”
“Em muốn ăn cá viên Mễ Ký!” hai mắt Tiếu Trác sáng lên, cô nhớ không ra mình đã bao lâu chưa được thưởng thức món ngon rồi.
“Nhưng thứ đó mỳ chính nhiều, không thích hợp cho phụ nữ mang thai!” Lãnh Vũ Hiên lập tức cự tuyệt.
“Vậy em muốn ăn cháo cá!”
“Có thể là có thể, có điều không được đi ăn ở hàng vỉa hè! Đi khách sạn Duyệt Khải nhé, đó là khách sạn của học tỷ* (chị bạn học khóa trên) anh, chiều nay cũng vừa vặn anh phải đi tìm cô ấy nói chuyện công việc. 4h30 anh kêu lái xe đến đón em, lúc đó chắc anh nói chuyện công việc xong, có thể cùng em ăn cháo.”
“Có ai để ăn một bát cháo mà đi khách sạn cao cấp không?” Dù là nhà giàu mới nổi cũng không cần huyênh hoang như vậy!
“Anh thì có thể! Nhớ đừng để mình mệt, anh phải đi cho kịp hẹn rồi!” Lãnh Vũ Hiên nhướng nhướng khóe miệng, hôn trán Tiếu Trác vội vàng rời đi đến khách sạn Duyệt Khải.
Đúng hẹn tới nhà hàng Duyệt Khải, sau khi nhìn thấy học tỉ đã lâu không gặp chính là Nhu Miễu Vy – tổng giám đốc, Lãnh Vũ Hiên bất giác ngạc nhiên! Anh không thấy lạ cô nhóc thiên tài 13 tuổi học năm thứ 2 đại học Cambrigde năm đó lại có thể sinh một đôi long phụng hơn 5 tuổi; anh cũng không thấy lạ học tỉ ưu tú như vậy có thể làm bà mẹ đơn thân; anh chỉ kinh ngạc vì sao cặp đôi long phụng kia của học tỉ lại giống anh họ Tiếu Trác Richard. Tin tức động trời thế đợi lát nhất định phải kể Tiếu Trác biết, trực giác nói cho anh biết trong đó nhất định có ẩn tình.
Chỉ là Lãnh Vũ Hiên chưa kịp tám đã bị điện thoại gọi tới nỗi liền chạy khỏi khách sạn Duyệt Khải, vì Tần Như gọi điện nói Tiếu Trác đã trên đường tới bệnh viện, xem ra con của anh và Tiếu Trác dường như đợi không nổi phải ra xem đại thế giới này trước rồi!
/72
|