Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ, Bá Hạ luôn trong mắt không có ai, khiêu chiến nhiều thiên tài, ngạo thị chư hùng. Hôm nay Băng Ngữ Hạ muốn đánh tan nhuệ khí của bọn họ cũng không có gì không được.
Như Băng Ngữ Hạ đã nói, chẳng lẽ Đông Bách Thành chỉ cho Diêu Quang cổ quốc ăn hiếp người, không cho người ta khi dễ lại?
Học sinh Thánh Thế viện cũng im lặng. Tuy Băng Ngữ Hạ vào Nhàn Thế viện nhưng thực lực, phong độ của nàng lấn át nhiều thiên tài yêu nghiệt Thánh Thế viện.
Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ không sợ khiêu chiến:
- Tốt, ta muốn nhìn xem Tiệt Thiên Thủ Băng Vũ cung vô địch như thế nào!
Mặt Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ trầm xuống, huyết khí như chân long phóng lên cao. Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ bước ra một bước, đẩu chuyển tinh di, động đất như có thần thú thức tỉnh. Người Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ phát ra khí thế hùng hồn làm các học sinh run rẩy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trời đất lắc lư. Ban đầu mọi người tưởng Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ cường đại đến mức rung động đất đai, nhưng giây sau thiên địa rung động dữ dội hơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất nứt ra, Đoạn Long đài cũng bị nứt nẻ. Một khe hở to hiện ra trước mặt mọi người. Chớp mắt trời sụp đất nứt, nhiều học sinh chứng kiến cảnh tượng đáng sợ. Trong Thiên Đạo Viện, nhiều sơn phong nứt ra, từng tòa cổ điện thần lâu sụp đổ.
- Có chuyện gì???
Nhiều học sinh giật mình, bọn họ bay lên cao né khỏi trời sụp đât nứt.
Keng!
Chợt có tiếng ngân vang khắp thiên địa. Lãnh thổ vô tận trong Thiên Đạo Viện bỗng có vô số tiên quang bắn lên cao, trong phút chốc từng đại đạo pháp tắc thô to như ngân hà khóa mặt đất, trấn áp biến dị dưới đất ngăn trời đất quay cuồng.
Ngay giây phút trời sụp đất nước thì vô thượng đạo cơ tổ uẩn bên dưới Thiên Đạo Viện đã trấn áp cuộc biến dị.
- Xảy ra chuyện gì?
Nhiều học sinh biến sắc mặt, đặc biệt là học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện đạo hạnh khá yếu cảm giác như tận thế đến.
Có mấy học sinh Thánh Thế viện đôi mắt sâu thẳm, dường như đã hiểu điều gì.
Viện chủ Thánh Thế viện trầm giọng nói:
- Về hết đi, ai về viện nấy, tạm thời đừng đi ra ngoài.
Nhiều học sinh nhìn viện chủ Thánh Thế viện, muốn biết chuyện gì xảy ra. Nhưng viện chủ không chịu nói, ra lệnh các học sinh về viện của mình.
Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ nhìn chằm chằm vào Băng Ngữ Hạ, Lý Thất Dạ, không ra tay nữa, gã xoay người bỏ đi.
Băng Ngữ Hạ nhỏ giọng nói:
- Sắp xảy ra.
Băng Ngữ Hạ dứt khoát rời đi.
Các học sinh cảm thấy không ổn, lục tục rời đi trở về học viện của mình, hy vọng viện chủ có thể nói rõ ràng chuyện gì xảy ra.
Lý Thất Dạ đang định quay về thì viện chủ Thánh Thế viện bước tới nói:
- Lý công tử, lão tổ muốn gặp công tử.
Lý Thất Dạ nhìn viện chủ Thánh Thế viện, dặn dò Trì Tiểu Điệp:
- Các người về trước, ta đi chút rồi về.
Viện chủ Thánh Thế viện dẫn Lý Thất Dạ vào sâu bên trong Thiên Đạo Viện, chỗ dó vượt qua phạm vi năm đại viện, chỉ đại nhân vật mới được vào.
Trong mtọ tòa cổ điện, Lý Thất Dạ thấy Bành lão đạo sĩ Trường Sinh Viện. Đừng nhìn Bành lão đạo sĩ lôi thôi, lão thuộc đẳng cấp lão tổ Thiên Đạo Viện. Viện chủ Thánh Thế viện dẫn Lý Thất Dạ đến nơi, khom người lặng lẽ rời đi.
Bành lão đạo sĩ nhìn Lý Thất Dạ, lắc đầu, nói ngay:
- Sợ là Vực Thần không được nữa.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
- Ngươi bảo không được ý chỉ cái gì? Tuổi thọ hao mòn hay cái khác?
Vẻ mặt Bành lão đạo sĩ nghiêm túc nói:
- Không phải cạn kiệt tuổi thọ.
Bành lão đạo sĩ biểu tình nghiêm túc nói:
- Vực Thần có xu hướng nhập ma, mới rồi đột nhiên nôn nóng, các vị sư đệ hợp sức miễn cưỡng trấn an nó.
Vừa rồi Thiên Đạo Viện đột nhiên trời sụp đất nứt là do Vực Thần nóng nảy, nếu nó phát cuồng thì chẳng phải là hủy diệt Thiên Đạo Viện hay thậm chí toàn Đông Bách Thành?
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút nói:
- Môn hộ các người sắp mở, Vực Thần có cảm ứng với Hư Không Môn.
Nếu nói Tiểu Nê Thu đến từ Hư Không Môn chỉ là suy đoán của Vạn Tướng Chân Thần thì Vực Thần đúng là ra từ Hư Không Môn. Tiếc rằng khi Vực Thần ra khỏi Hư Không Môn nó còn rất nhỏ, trừ tổ tiên Thiên Đạo Viện ôm nó ra, bản thân Vực Thần cũng khó nói rõ quan hệ giữa mình và Hư Không Môn.
Bành lão đạo sĩ nói:
- Đúng vậy! Vực Thần có suy tính chắc chắn môn hộ sẽ mở, trước kia cũng có mở. Nhưng những lần trước Vực Thần không nôn nóng như vậy, Vực Thần không kiềm chế được bản thân, Vực Thần chỉ đành phong ấn mình để tránh nhập ma hủy hoại Thiên Đạo Viện.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Thiên Đạo Viện các người thành cũng Vực Thần, mà thua cũng do Vực Thần.
Lý Thất Dạ trầm ngâm nói:
- Lần này khác với bình thường, có lẽ là cơ hội tìm hiểu môn hộ Thiên Đạo Viện các người.
Bành lão đạo sĩ khẽ thở dài:
- Mấy vị sư đệ đã bàn bạc, khi môn hộ mở ra sẽ đón chào người trong thiên hạ đến, cho phép bất cứ ai vào trong.
Lý Thất Dạ bật cười nói:
- Như thế nào? Các người cũng được tin tức?
Bành lão đạo sĩ mỉm cười nói:
- Trên đời không có gì không lọt gió. Một số người mưu đồ Thiên Đạo Viện ta, đây không phải bí mật gì. Nếu đến thì Thiên Đạo Viện ta sẽ mở rộng cửa đón khách.
Lý Thất Dạ sờ cằm nói:
- Chắc Thiên Đạo Viện các người sẽ không lấy vãn bối của bọn họ khai đao đi?
Bành lão đạo sĩ nheo mắt nói:
- Cái này thì khó nói.
Bành lão đạo sĩ cười tủm tỉm:
- Thiên Đạo Viện mở rộng cửa cho thiên hạ là đã đủ, nếu có người chưa thỏa mãn thì đưng trách Thiên Đạo Viện chúng ta giơ đồ đao!
Thiên Đạo Viện không phải thiện nam tín nữ gì, không hiền chút nào. Thiên Đạo Viện sừng sững đến bây giờ, nó trải qua nhiều huyết chiến. Bình thường Thiên Đạo Viện tự xưng là học viện, chiêu nhận đệ tử trong thiên hạ, giảng dạy giải thích thắc mắc. Nhưng khi cần thiết Thiên Đạo Viện sẽ huyết tẩy bát phương!
- Đã có người gom đủ vài đế khí, mời tiên đế chân khí.
Bành lão đạo sĩ cười nói:
- Ha ha, vài người cho rằng Thiên Đạo Viện gặp tai họa đến nơi, tận thế. Miếng thịt mỡ như vậy có biết bao nhiêu người muốn cắn một miếng! Đến khi đó đến dễ nhưng đi thì khó.
Lý Thất Dạ lờ mờ đoán được:
- Các người định làm sao?
Một vài lão già sớm ngửi được không khí khác lạ, tai họa đến, Thiên Đạo Viện chờ chết.
Ánh mắt Bành lão đạo sĩ lạnh lùng nói:
- Theo hiểu biết cá nhân ta thì không hy vọng ngươi vào môn hộ. Nếu những người thèm muốn Thiên Đạo Viện, muốn môn hộ không chịu điều đình thì trong môn hộ là địa ngục Tu La!
Bành lão đạo sĩ nhắc nhở Lý Thất Dạ trước.
Đừng nhìn Bành lão đạo sĩ bất cần đời, lão trải qua bao nhiêu sóng gió to, khi hành động thì tuyệt đối sát phạt dứt khoát, máu lạnh vô tình.
- Các người định đại khai sát giới trong môn hộ?
Lý Thất Dạ đã hiểu ý đồ của Thiên Đạo Viện, đóng cửa đánh chó.
Lý Thất Dạ trầm ngâm một chút, lắc đầu, nói:
- Muốn cởi gút cần người thắt nút, Vực Thần của các người xao động, muốn giải quyết dứt khoát cần tìm trong môn hộ.
Như Băng Ngữ Hạ đã nói, chẳng lẽ Đông Bách Thành chỉ cho Diêu Quang cổ quốc ăn hiếp người, không cho người ta khi dễ lại?
Học sinh Thánh Thế viện cũng im lặng. Tuy Băng Ngữ Hạ vào Nhàn Thế viện nhưng thực lực, phong độ của nàng lấn át nhiều thiên tài yêu nghiệt Thánh Thế viện.
Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ không sợ khiêu chiến:
- Tốt, ta muốn nhìn xem Tiệt Thiên Thủ Băng Vũ cung vô địch như thế nào!
Mặt Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ trầm xuống, huyết khí như chân long phóng lên cao. Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ bước ra một bước, đẩu chuyển tinh di, động đất như có thần thú thức tỉnh. Người Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ phát ra khí thế hùng hồn làm các học sinh run rẩy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trời đất lắc lư. Ban đầu mọi người tưởng Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ cường đại đến mức rung động đất đai, nhưng giây sau thiên địa rung động dữ dội hơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất nứt ra, Đoạn Long đài cũng bị nứt nẻ. Một khe hở to hiện ra trước mặt mọi người. Chớp mắt trời sụp đất nứt, nhiều học sinh chứng kiến cảnh tượng đáng sợ. Trong Thiên Đạo Viện, nhiều sơn phong nứt ra, từng tòa cổ điện thần lâu sụp đổ.
- Có chuyện gì???
Nhiều học sinh giật mình, bọn họ bay lên cao né khỏi trời sụp đât nứt.
Keng!
Chợt có tiếng ngân vang khắp thiên địa. Lãnh thổ vô tận trong Thiên Đạo Viện bỗng có vô số tiên quang bắn lên cao, trong phút chốc từng đại đạo pháp tắc thô to như ngân hà khóa mặt đất, trấn áp biến dị dưới đất ngăn trời đất quay cuồng.
Ngay giây phút trời sụp đất nước thì vô thượng đạo cơ tổ uẩn bên dưới Thiên Đạo Viện đã trấn áp cuộc biến dị.
- Xảy ra chuyện gì?
Nhiều học sinh biến sắc mặt, đặc biệt là học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện đạo hạnh khá yếu cảm giác như tận thế đến.
Có mấy học sinh Thánh Thế viện đôi mắt sâu thẳm, dường như đã hiểu điều gì.
Viện chủ Thánh Thế viện trầm giọng nói:
- Về hết đi, ai về viện nấy, tạm thời đừng đi ra ngoài.
Nhiều học sinh nhìn viện chủ Thánh Thế viện, muốn biết chuyện gì xảy ra. Nhưng viện chủ không chịu nói, ra lệnh các học sinh về viện của mình.
Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ nhìn chằm chằm vào Băng Ngữ Hạ, Lý Thất Dạ, không ra tay nữa, gã xoay người bỏ đi.
Băng Ngữ Hạ nhỏ giọng nói:
- Sắp xảy ra.
Băng Ngữ Hạ dứt khoát rời đi.
Các học sinh cảm thấy không ổn, lục tục rời đi trở về học viện của mình, hy vọng viện chủ có thể nói rõ ràng chuyện gì xảy ra.
Lý Thất Dạ đang định quay về thì viện chủ Thánh Thế viện bước tới nói:
- Lý công tử, lão tổ muốn gặp công tử.
Lý Thất Dạ nhìn viện chủ Thánh Thế viện, dặn dò Trì Tiểu Điệp:
- Các người về trước, ta đi chút rồi về.
Viện chủ Thánh Thế viện dẫn Lý Thất Dạ vào sâu bên trong Thiên Đạo Viện, chỗ dó vượt qua phạm vi năm đại viện, chỉ đại nhân vật mới được vào.
Trong mtọ tòa cổ điện, Lý Thất Dạ thấy Bành lão đạo sĩ Trường Sinh Viện. Đừng nhìn Bành lão đạo sĩ lôi thôi, lão thuộc đẳng cấp lão tổ Thiên Đạo Viện. Viện chủ Thánh Thế viện dẫn Lý Thất Dạ đến nơi, khom người lặng lẽ rời đi.
Bành lão đạo sĩ nhìn Lý Thất Dạ, lắc đầu, nói ngay:
- Sợ là Vực Thần không được nữa.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
- Ngươi bảo không được ý chỉ cái gì? Tuổi thọ hao mòn hay cái khác?
Vẻ mặt Bành lão đạo sĩ nghiêm túc nói:
- Không phải cạn kiệt tuổi thọ.
Bành lão đạo sĩ biểu tình nghiêm túc nói:
- Vực Thần có xu hướng nhập ma, mới rồi đột nhiên nôn nóng, các vị sư đệ hợp sức miễn cưỡng trấn an nó.
Vừa rồi Thiên Đạo Viện đột nhiên trời sụp đất nứt là do Vực Thần nóng nảy, nếu nó phát cuồng thì chẳng phải là hủy diệt Thiên Đạo Viện hay thậm chí toàn Đông Bách Thành?
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút nói:
- Môn hộ các người sắp mở, Vực Thần có cảm ứng với Hư Không Môn.
Nếu nói Tiểu Nê Thu đến từ Hư Không Môn chỉ là suy đoán của Vạn Tướng Chân Thần thì Vực Thần đúng là ra từ Hư Không Môn. Tiếc rằng khi Vực Thần ra khỏi Hư Không Môn nó còn rất nhỏ, trừ tổ tiên Thiên Đạo Viện ôm nó ra, bản thân Vực Thần cũng khó nói rõ quan hệ giữa mình và Hư Không Môn.
Bành lão đạo sĩ nói:
- Đúng vậy! Vực Thần có suy tính chắc chắn môn hộ sẽ mở, trước kia cũng có mở. Nhưng những lần trước Vực Thần không nôn nóng như vậy, Vực Thần không kiềm chế được bản thân, Vực Thần chỉ đành phong ấn mình để tránh nhập ma hủy hoại Thiên Đạo Viện.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Thiên Đạo Viện các người thành cũng Vực Thần, mà thua cũng do Vực Thần.
Lý Thất Dạ trầm ngâm nói:
- Lần này khác với bình thường, có lẽ là cơ hội tìm hiểu môn hộ Thiên Đạo Viện các người.
Bành lão đạo sĩ khẽ thở dài:
- Mấy vị sư đệ đã bàn bạc, khi môn hộ mở ra sẽ đón chào người trong thiên hạ đến, cho phép bất cứ ai vào trong.
Lý Thất Dạ bật cười nói:
- Như thế nào? Các người cũng được tin tức?
Bành lão đạo sĩ mỉm cười nói:
- Trên đời không có gì không lọt gió. Một số người mưu đồ Thiên Đạo Viện ta, đây không phải bí mật gì. Nếu đến thì Thiên Đạo Viện ta sẽ mở rộng cửa đón khách.
Lý Thất Dạ sờ cằm nói:
- Chắc Thiên Đạo Viện các người sẽ không lấy vãn bối của bọn họ khai đao đi?
Bành lão đạo sĩ nheo mắt nói:
- Cái này thì khó nói.
Bành lão đạo sĩ cười tủm tỉm:
- Thiên Đạo Viện mở rộng cửa cho thiên hạ là đã đủ, nếu có người chưa thỏa mãn thì đưng trách Thiên Đạo Viện chúng ta giơ đồ đao!
Thiên Đạo Viện không phải thiện nam tín nữ gì, không hiền chút nào. Thiên Đạo Viện sừng sững đến bây giờ, nó trải qua nhiều huyết chiến. Bình thường Thiên Đạo Viện tự xưng là học viện, chiêu nhận đệ tử trong thiên hạ, giảng dạy giải thích thắc mắc. Nhưng khi cần thiết Thiên Đạo Viện sẽ huyết tẩy bát phương!
- Đã có người gom đủ vài đế khí, mời tiên đế chân khí.
Bành lão đạo sĩ cười nói:
- Ha ha, vài người cho rằng Thiên Đạo Viện gặp tai họa đến nơi, tận thế. Miếng thịt mỡ như vậy có biết bao nhiêu người muốn cắn một miếng! Đến khi đó đến dễ nhưng đi thì khó.
Lý Thất Dạ lờ mờ đoán được:
- Các người định làm sao?
Một vài lão già sớm ngửi được không khí khác lạ, tai họa đến, Thiên Đạo Viện chờ chết.
Ánh mắt Bành lão đạo sĩ lạnh lùng nói:
- Theo hiểu biết cá nhân ta thì không hy vọng ngươi vào môn hộ. Nếu những người thèm muốn Thiên Đạo Viện, muốn môn hộ không chịu điều đình thì trong môn hộ là địa ngục Tu La!
Bành lão đạo sĩ nhắc nhở Lý Thất Dạ trước.
Đừng nhìn Bành lão đạo sĩ bất cần đời, lão trải qua bao nhiêu sóng gió to, khi hành động thì tuyệt đối sát phạt dứt khoát, máu lạnh vô tình.
- Các người định đại khai sát giới trong môn hộ?
Lý Thất Dạ đã hiểu ý đồ của Thiên Đạo Viện, đóng cửa đánh chó.
Lý Thất Dạ trầm ngâm một chút, lắc đầu, nói:
- Muốn cởi gút cần người thắt nút, Vực Thần của các người xao động, muốn giải quyết dứt khoát cần tìm trong môn hộ.
/5110
|