Một nguyên lão khác là sư phụ của Lâm trưởng lão, Vương nguyên lão gật gù đồng ý:
- Chuyện này liên quan nghiêm trọng, đúng lànên bắt Lý Thất Dạ lại.
- Chúng ta còn không biết bí mật âm dương đàm, tại sao Lý Thất Dạ biết?
Dương lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, trầm giọng nói:
- Không chừng Lý Thất Dạ có uyên nguyên sâu xa với Thiên Lý Hà chúng ta.
- Dương sư huynh, một người ngoài thì có uyên nguyên gì với chúng ta?
Vương nguyên lão cười khẩy nói:
- Không chừng tiểu quỷ này rình ngó bí mật Thiên Lý Hà, trộm cách vào âm dương đàm từ Thiên Lý Hà chúng ta.
- Rình ngó bí mật của chúng ta? Trộm cách vào âm dương đàm từ Thiên Lý Hà?
Dương lão liếc Vương nguyên lão:
- Nếu chúng ta có cách đi vào cần gì đợi đến hôm nay? Vương sư đệ biết cách vào không? Đừng nói chúng ta không biết, dù là lão tổ phong ấn cũng không biết. Chẳng lẽ lão tổ biết bí mật đó rồi nói cho người ngoài nghe?
Vương nguyên lão trầm giọng nói:
- Bắt hắn lại tra khảo thì sợ gì hắn không khai? Khi đó chúng ta biết ngay Lý Thất Dạ làm cách nào biết được bí mật này.
Dương lão lắc đầu, nói:
- Cá nhân ta không đồng ý tra khảo, có thể nói chuyện với Lý Thất Dạ.
Một nguyên lão khác gật đầu, nói:
- Chúng ta vừa ra tay đã trao khảo này nọ đúng là nôn nóng, nhưng phải nói chuyện với tiểu quỷ này.
- Các vị sư thúc.
Bảo Quy đạo nhân ho khan:
- Chuyện Lý Thất Dạ chúng ta hay gác sang một bên, ta cảm thấy nên lặn xuống âm dương đàm nhìn một cái.
- Đúng vậy!
Nghe Bảo Quy đạo nhân nói, các trưởng lão, nguyên lão phấn chấn tinh thần.
- Chúng ta nên đi xem!
Chư lão Thiên Lý Hà hành động ngay, bọn họ phong tỏa đảo, không cho phép bất cứ người nào đến gần. Mấy trưởng lão, nguyên lão cầm báu vật lặn xuống âm dương đàm. Bọn họ làm theo cách Lam Vân Trúc nói, muốn xuống đáy âm dương đàm.
Nhưng mặc cho bọn họ dùng thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi của Thiên Lý tiên đế thử nghiệm đều không thể xuống đáy âm dương đàm được, cừng không nói tới trông thấy hoàng kim thần liễu, thần điện hoàng kim.
Sau khi liên tục thất bại, đám người Bảo Quy đạo nhân nhận ra mấu chốt vấn đề không ở thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi mà là Lý Thất Dạ.
Chư lão chung một ý kiến:
- Tìm tiểu quỷ kia nói chuyện!
Mặc kệ thế nào bọn họ quyết hỏi Lý Thất Dạ khai ra bí mật cho bằng được.
Giữa trưa, Lục Bạch Thu vội vàng xông vào, vừa thấy Lý Thất Dạ liền kinh kêu:
- Công tử, nguy rồi!
Lý Thất Dạ nhìn Lục Bạch Thu. Hỏi:
- Xảy ra chuyện lớn gì mà hoảng hốt như thế?
Lục Bạch Thu nhìn xung quanh như sợ bị ai nghe thấy, nàng nhỏ giọng nói:
- Công tử, chiều hôm nay quanh sân riêng chúng ta có thêm rất nhiều đệ tử Thiên Lý Hà tuần tra, sợ là Thiên Lý Hà có ý đồ xấu với chúng ta.
Lục Bạch Thu từng làm đường chủ, làm việc cẩn thận cảnh giác, khi nàng thấy trên đường đột niên thêm nhiều đệ tử Thiên Lý Hà tuần tra liền biết có chuyện không hay.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Vậy sao?
Chuyện này nằm trong dự đoán của Lý Thất Dạ. Lam Vân Trúc báo cáo đáy âm dương đàm thì tất nhiên Thiên Lý Hà sẽ gióng trống khua chiêng.
Lục Bạch Thu căng thẳng tinh thần, nhỏ giọng nói:
- Có khi nào Thiên Lý Hà đổi ý hôn ước không? Nhưng công tử, ta thấy Trúc tiên nữ khá thích công tử.
Lý Thất Dạ búng trán Lục Bạch Thu:
- Nha đầu nghĩ đi đâu vậy?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Không có chuyện đó, việc này không liên quan Trúc nha đầu.
Lục Bạch Thu có trực giác nguy hiểm rất mạnh, nhỏ giọng nói:
- Nhưng Trúc tiên nữ nên cảnh báo công tử mói đúng. Bây giờ không thấy bóng dáng Trúc tiên nữ đâu, hay Trúc tiên nữ định hủy bỏ hôn ước?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Nàng đừng suy nghĩ quá nhiều.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Chuyện này dù là Trúc nha đầu cũng không làm chủ được, có lẽ bản thân nàng cũng thân bất do kỷ.
Bí mật đáy âm dương đàm liên quan hưng suy của Thiên Lý Hà, chuyện như vậy đừng nói là đệ tử như Lam Vân Trúc, dù là chưởng môn Thiên Lý Hà Bảo Quy đạo nhân cũng không chủ đạo được.
- Vậy chúng ta nên làm gì?
Lục Bạch Thu nhỏ giọng nói:
- Công tử, hay chúng ta nhân dịp đêm bỏ trốn đi?
- Trốn? Tại sao phải trốn?
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Yên tâm đi, trời sập xuống dưới có công tử chống cho nàng, sợ gì?
Lục Bạch Thu hít sâu, gật mạnh đầu nói:
- Ta cùng công tử tiến lùi có nhau!
Lý Thất Dạ bật cười, không nói gì thêm. Lý Thất Dạ khép mắt lại chờ đợi.
Qua buổi trưa, đệ tử tuần tra quanh chỗ Lý Thất Dạ ở càng lúc càng nhiều, sắp chật như nêm cối.
Lúc này đệ tử trong Thiên Lý Hà có ngốc mấy cũng hiểu xảy ra chuyện lớn. Toàn Thiên Lý Hà kín miệng như bưng, đệ tử bình thường không dám hỏi viẹc lớn gì xảy ra.
Lục Bạch Thu thấy ngày càng nhiều đệ tử tuần tra thì tim đập chân run, chỉ khi nhìn Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh ung dung mới nhẹ lòng.
Buổi tối, rốt cuộc Bảo Quy đạo nhân đến gặp Lý Thất Dạ. Bọn họ không thể xuống đáy âm dương đàm, bó tay chịu trói. Bọn họ biết mấu chốt nằm ở Lý Thất Dạ, nên Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn tự mình đi nói chuyện với hắn.
Bảo Quy đạo nhân vừa ngồi xuống, Lý Thất Dạ không dài dòng, hỏi thẳng:
- Chưởng môn đến vì chuyện đáy âm dương đàm?
Bảo Quy đạo nhân cười gật đầu, nói:
- Lý công tử đúng là người thấu suốt, nếu mọi người đều hiểu thì chúng ta nói thẳng đi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta rửa tai lắng nghe.
Bảo Quy đạo nhân nhìn Lý Thất Dạ, hít sâu, ngồi ngay ngắn.
Bảo Quy đạo nhân trầm giọng nói:
- Lý công tử, Thiên Lý Hà chúng ta nhất định phải biết bí mật mấu chốt xuống đáy âm dương đàm. Xin Lý công tử chỉ cách cho chúng ta xuống đáy âm dương đàm.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cách xuống đáy âm dương đàm?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Thật xin lỗi, không có cách gì, nơi này chỉ có mình ta vào được.
Bảo Quy đạo nhân con ngươi co rút, trầm giọng nói:
- Lý công tử, chuyện này liên quan rất lớn, mong Lý công tử nói năng cẩn thận.
Lý Thất Dạ liếc Bảo Quy đạo nhân, nói:
- Nếu ngươi không tin thì ta đành chịu, và ta có một lời khuyên, đừng mơ tưởng xuống đáy âm dương đàm.
Bảo Quy đạo nhân giật mình kêu lên:
- Tại sao?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Chô đó không phải các người nên vào, nếu chưởng môn muốn ta nói dễ hiểu hơn thì là các người chưa có tư cách vào đó.
Lý Thất Dạ nói câu đó làm Bảo Quy đạo nhân biến sắc mặt, trầm giọng nói:
- Lý công tử đừng quên nơi đây là Thiên Lý Hà, là Thiên Lý Hồ. Trong Thiên Lý Hồ không có chỗ nào là Thiên Lý Hà chúng ta không thể đi vào!
Nghe Bảo Quy đạo nhân nói, Lý Thất Dạ lắc đầu:
- Ngươi nói sai rồi. Chính xác hơn là có âm dương đàm mới có Thiên Lý Hà các người. Cõi yên vui Thiên Lý Hồ dựa vào âm dương đàm, âm dương đàm không thuộc về Thiên Lý Hà các người. Chưởng môn hiểu chưa?
Bảo Quy đạo nhân luôn thiên vị Lý Thất Dạ nhưng hôm nay lời hắn nói làm gã tứ giận. Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn, cố gắn giữ phong độ chủ một môn.
- Chuyện này liên quan nghiêm trọng, đúng lànên bắt Lý Thất Dạ lại.
- Chúng ta còn không biết bí mật âm dương đàm, tại sao Lý Thất Dạ biết?
Dương lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, trầm giọng nói:
- Không chừng Lý Thất Dạ có uyên nguyên sâu xa với Thiên Lý Hà chúng ta.
- Dương sư huynh, một người ngoài thì có uyên nguyên gì với chúng ta?
Vương nguyên lão cười khẩy nói:
- Không chừng tiểu quỷ này rình ngó bí mật Thiên Lý Hà, trộm cách vào âm dương đàm từ Thiên Lý Hà chúng ta.
- Rình ngó bí mật của chúng ta? Trộm cách vào âm dương đàm từ Thiên Lý Hà?
Dương lão liếc Vương nguyên lão:
- Nếu chúng ta có cách đi vào cần gì đợi đến hôm nay? Vương sư đệ biết cách vào không? Đừng nói chúng ta không biết, dù là lão tổ phong ấn cũng không biết. Chẳng lẽ lão tổ biết bí mật đó rồi nói cho người ngoài nghe?
Vương nguyên lão trầm giọng nói:
- Bắt hắn lại tra khảo thì sợ gì hắn không khai? Khi đó chúng ta biết ngay Lý Thất Dạ làm cách nào biết được bí mật này.
Dương lão lắc đầu, nói:
- Cá nhân ta không đồng ý tra khảo, có thể nói chuyện với Lý Thất Dạ.
Một nguyên lão khác gật đầu, nói:
- Chúng ta vừa ra tay đã trao khảo này nọ đúng là nôn nóng, nhưng phải nói chuyện với tiểu quỷ này.
- Các vị sư thúc.
Bảo Quy đạo nhân ho khan:
- Chuyện Lý Thất Dạ chúng ta hay gác sang một bên, ta cảm thấy nên lặn xuống âm dương đàm nhìn một cái.
- Đúng vậy!
Nghe Bảo Quy đạo nhân nói, các trưởng lão, nguyên lão phấn chấn tinh thần.
- Chúng ta nên đi xem!
Chư lão Thiên Lý Hà hành động ngay, bọn họ phong tỏa đảo, không cho phép bất cứ người nào đến gần. Mấy trưởng lão, nguyên lão cầm báu vật lặn xuống âm dương đàm. Bọn họ làm theo cách Lam Vân Trúc nói, muốn xuống đáy âm dương đàm.
Nhưng mặc cho bọn họ dùng thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi của Thiên Lý tiên đế thử nghiệm đều không thể xuống đáy âm dương đàm được, cừng không nói tới trông thấy hoàng kim thần liễu, thần điện hoàng kim.
Sau khi liên tục thất bại, đám người Bảo Quy đạo nhân nhận ra mấu chốt vấn đề không ở thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi mà là Lý Thất Dạ.
Chư lão chung một ý kiến:
- Tìm tiểu quỷ kia nói chuyện!
Mặc kệ thế nào bọn họ quyết hỏi Lý Thất Dạ khai ra bí mật cho bằng được.
Giữa trưa, Lục Bạch Thu vội vàng xông vào, vừa thấy Lý Thất Dạ liền kinh kêu:
- Công tử, nguy rồi!
Lý Thất Dạ nhìn Lục Bạch Thu. Hỏi:
- Xảy ra chuyện lớn gì mà hoảng hốt như thế?
Lục Bạch Thu nhìn xung quanh như sợ bị ai nghe thấy, nàng nhỏ giọng nói:
- Công tử, chiều hôm nay quanh sân riêng chúng ta có thêm rất nhiều đệ tử Thiên Lý Hà tuần tra, sợ là Thiên Lý Hà có ý đồ xấu với chúng ta.
Lục Bạch Thu từng làm đường chủ, làm việc cẩn thận cảnh giác, khi nàng thấy trên đường đột niên thêm nhiều đệ tử Thiên Lý Hà tuần tra liền biết có chuyện không hay.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Vậy sao?
Chuyện này nằm trong dự đoán của Lý Thất Dạ. Lam Vân Trúc báo cáo đáy âm dương đàm thì tất nhiên Thiên Lý Hà sẽ gióng trống khua chiêng.
Lục Bạch Thu căng thẳng tinh thần, nhỏ giọng nói:
- Có khi nào Thiên Lý Hà đổi ý hôn ước không? Nhưng công tử, ta thấy Trúc tiên nữ khá thích công tử.
Lý Thất Dạ búng trán Lục Bạch Thu:
- Nha đầu nghĩ đi đâu vậy?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Không có chuyện đó, việc này không liên quan Trúc nha đầu.
Lục Bạch Thu có trực giác nguy hiểm rất mạnh, nhỏ giọng nói:
- Nhưng Trúc tiên nữ nên cảnh báo công tử mói đúng. Bây giờ không thấy bóng dáng Trúc tiên nữ đâu, hay Trúc tiên nữ định hủy bỏ hôn ước?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Nàng đừng suy nghĩ quá nhiều.
Lý Thất Dạ cười cười:
- Chuyện này dù là Trúc nha đầu cũng không làm chủ được, có lẽ bản thân nàng cũng thân bất do kỷ.
Bí mật đáy âm dương đàm liên quan hưng suy của Thiên Lý Hà, chuyện như vậy đừng nói là đệ tử như Lam Vân Trúc, dù là chưởng môn Thiên Lý Hà Bảo Quy đạo nhân cũng không chủ đạo được.
- Vậy chúng ta nên làm gì?
Lục Bạch Thu nhỏ giọng nói:
- Công tử, hay chúng ta nhân dịp đêm bỏ trốn đi?
- Trốn? Tại sao phải trốn?
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Yên tâm đi, trời sập xuống dưới có công tử chống cho nàng, sợ gì?
Lục Bạch Thu hít sâu, gật mạnh đầu nói:
- Ta cùng công tử tiến lùi có nhau!
Lý Thất Dạ bật cười, không nói gì thêm. Lý Thất Dạ khép mắt lại chờ đợi.
Qua buổi trưa, đệ tử tuần tra quanh chỗ Lý Thất Dạ ở càng lúc càng nhiều, sắp chật như nêm cối.
Lúc này đệ tử trong Thiên Lý Hà có ngốc mấy cũng hiểu xảy ra chuyện lớn. Toàn Thiên Lý Hà kín miệng như bưng, đệ tử bình thường không dám hỏi viẹc lớn gì xảy ra.
Lục Bạch Thu thấy ngày càng nhiều đệ tử tuần tra thì tim đập chân run, chỉ khi nhìn Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh ung dung mới nhẹ lòng.
Buổi tối, rốt cuộc Bảo Quy đạo nhân đến gặp Lý Thất Dạ. Bọn họ không thể xuống đáy âm dương đàm, bó tay chịu trói. Bọn họ biết mấu chốt nằm ở Lý Thất Dạ, nên Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn tự mình đi nói chuyện với hắn.
Bảo Quy đạo nhân vừa ngồi xuống, Lý Thất Dạ không dài dòng, hỏi thẳng:
- Chưởng môn đến vì chuyện đáy âm dương đàm?
Bảo Quy đạo nhân cười gật đầu, nói:
- Lý công tử đúng là người thấu suốt, nếu mọi người đều hiểu thì chúng ta nói thẳng đi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta rửa tai lắng nghe.
Bảo Quy đạo nhân nhìn Lý Thất Dạ, hít sâu, ngồi ngay ngắn.
Bảo Quy đạo nhân trầm giọng nói:
- Lý công tử, Thiên Lý Hà chúng ta nhất định phải biết bí mật mấu chốt xuống đáy âm dương đàm. Xin Lý công tử chỉ cách cho chúng ta xuống đáy âm dương đàm.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cách xuống đáy âm dương đàm?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Thật xin lỗi, không có cách gì, nơi này chỉ có mình ta vào được.
Bảo Quy đạo nhân con ngươi co rút, trầm giọng nói:
- Lý công tử, chuyện này liên quan rất lớn, mong Lý công tử nói năng cẩn thận.
Lý Thất Dạ liếc Bảo Quy đạo nhân, nói:
- Nếu ngươi không tin thì ta đành chịu, và ta có một lời khuyên, đừng mơ tưởng xuống đáy âm dương đàm.
Bảo Quy đạo nhân giật mình kêu lên:
- Tại sao?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Chô đó không phải các người nên vào, nếu chưởng môn muốn ta nói dễ hiểu hơn thì là các người chưa có tư cách vào đó.
Lý Thất Dạ nói câu đó làm Bảo Quy đạo nhân biến sắc mặt, trầm giọng nói:
- Lý công tử đừng quên nơi đây là Thiên Lý Hà, là Thiên Lý Hồ. Trong Thiên Lý Hồ không có chỗ nào là Thiên Lý Hà chúng ta không thể đi vào!
Nghe Bảo Quy đạo nhân nói, Lý Thất Dạ lắc đầu:
- Ngươi nói sai rồi. Chính xác hơn là có âm dương đàm mới có Thiên Lý Hà các người. Cõi yên vui Thiên Lý Hồ dựa vào âm dương đàm, âm dương đàm không thuộc về Thiên Lý Hà các người. Chưởng môn hiểu chưa?
Bảo Quy đạo nhân luôn thiên vị Lý Thất Dạ nhưng hôm nay lời hắn nói làm gã tứ giận. Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn, cố gắn giữ phong độ chủ một môn.
/5110
|