Liễu Giai Giai thực tình cũng không thể hiểu rõ, Tiểu Huyết trừ dấu ấn trên mi tâm ra thì hoàn toàn không khác biệt gì với các tinh linh khác, nhưng cũng đâu dễ nhận biết nó rút cục là có gì khác thường ? Dấu ấn như một cái bớt màu xanh, cùng lắm người ta chỉ xem lướt qua, đâu cần để ý rõ ?!
Vòng tay bất ngờ rung một tiếng, Tiểu Huyết liền hiện thân. Mặc kệ phản ứng khá kinh ngạc của Mạc Đoan Hạo Nhiên, nó làm bộ thân thiết cúi đầu cọ cọ vào chân Liễu Giai Giai, nâng đôi mắt chờ mong hướng cửa suối nhìn nàng. Mà Mạc Đoan Hạo Nhiên cũng tinh tế phát hiện dấu ấn, tuy trong mắt có tia nghi hoặc nhưng thấy Tiểu Huyết như vậy hắn liền giơ tay làm động tác mời vào. Liễu Giai Giai thu hết toàn bộ cảnh tượng này vào mắt, cũng hơi an tâm thở nhẹ ra một hơi, quay người cùng hắn tiến vào suối.
***
Gió thổi lay động muôn ngàn cánh hoa phấp phới, từng đợt cánh hoa uyển chuyển rơi xuống mặt nước, để lại mùi hương thanh nhàn mà cuốn hút trong không khí. Phía xa, từng dãy núi hùng vĩ, cao lớn bị che khuất bởi lớp sương mờ ảo, tạo cho cảnh đẹp ở suối thêm một điểm nhấn khó phai.
Tiểu Huyết được các tiên nữ chỉ dẫn hướng đi vào khu vực dành cho Tinh Linh, Tiêu Nguyệt cùng Liễu Giai Giai đành phải đứng chờ nó.
"Chủ tử, ta vào trong vòng ngọc tu luyện chân khí nhé ?"
Tiêu Nguyệt coi bộ rất chán nản, hướng nàng mè nheo nói
Liễu Giai Giai thấy Tiêu Nguyệt một bộ dáng đã sớm thấm mệt bèn gật đầu đáp ứng, tức thì nàng ta liền biến mất. Liễu Giai Giai tìm một chỗ có bóng râm để nghỉ ngơi một chút, nhìn lại thương thế trên người nàng không khỏi cười khổ. Hết vết thương này đến vết thương khác cứ liên tiếp chồng chất, nàng đúng là vận cứt chó ...!
"Công tử, ngài bị thương rồi"
Một giọng nói dịu dàng lôi kéo tâm trí của Liễu Giai Giai về hiện thực. Nàng nhìn quanh một lượt thì không thấy bóng dáng ai, cho là mình bị ảo giác liền lắc đầu vài cái để tỉnh táo, nào ngờ giọng nói ấy vẫn vang lên nhè nhẹ, trong lời nói nghe có chút buồn cười.
"Ách.. Công tử, ta ở đây !"
Âm thanh phát ra sau lưng khiến Liễu Giai Giai bất đắc dĩ phải ngoái cổ lại. Chỉ thấy một tiểu tiên nữ xinh đẹp đang hướng nàng mỉm cười.
"Quá-- Làm sao ngươi biết ?"
Nàng tò mò hỏi, vết thương chỉ tụ máu, cùng lắm là bầm dập toàn thân, nàng trong lúc đấu đã cố ý sử dụng chân khí của Tiểu Huyết cùng ba phần nội lực nhằm áp chế lại chiêu thức của Bạch Linh mới có thể chỉ khiến vết thương tụ máu, không có xuất huyết.
Tiểu tiên nữ mặt không đổi sắc nhẹ nhàng tiếp lời
"Tiểu tiên vốn có khả năng quan sát rất tỉ mỉ, vừa nãy liền thấy cử động của công tử có phần cứng nhắc, lúc ngồi xuống mặt lại hơi nhăn, có vẻ đang chịu đựng một thứ gì đó rất khó chịu. Lại thêm lúc quay đầu lại nhìn tiểu tiên, ngài có vẻ rất khổ sở. Nghe nói công tử khiêu chiến với Bạch Linh tỷ tỷ, từ đó suy ra cái này cũng không phải là việc khó khăn."
Liễu Giai Giai không khỏi há hốc mồm, nàng lộ liễu đến như vậy sao ?!
Tiểu tiên nữ thấy vẻ mặt của nàng như vậy nhất thời cười vui vẻ. lại hướng nàng nói
"Công tử có thể chữa thương ngay tại đây, tuy không có thuốc thang nhưng nước suối sẽ làm đỡ phần nào"
Liễu Giai Giai hiện tại lưng nhấc không nổi, cầu còn không được, vội vàng sáng mắt hỏi "Thật sao ? Mau dẫn ta đi a"
***
Nhẹ nhàng liếc quanh một lượt, cũng may Tiểu Huyết là tinh linh đến muộn nhất nên thành ra ở suối không có ai ngoài bọn nàng. Việc khiến Liễu Giai Giai bận tâm duy nhất chính là tiêu tiên nữ đang bay vòng vòng cạnh mình này
"Ách... Tiểu tiên nữ à, ngươi..."
"Hì hì, công tử cứ tự nhiên đi, dẫu sao tiểu tiên cũng chỉ là một tiên nữ, có thể làm gì ngài chứ ?"
Tiểu tiên nữ hướng nàng cười hồn nhiên nói
".. Ý ta là ngươi không đi sao ta có thể xuống suối đây ?"
Lời vừa nói ra khiến tiểu tiên nữ lập tức đỏ mặt, lắp bắp nói "A.. ta chính là nhất thời quên mất, công tử xin thứ lỗi.. Ách... ta đi đây" Dứt lời liền bay 'vù' một cái như lẩn trốn.
Liễu Giai Giai nhìn theo hướng bay của nàng thở dài lắc đầu.
Nhìn xung quanh thêm một lần nữa, nàng mới từ từ trút bỏ y phục, để lộ ra làn da trắng muốt, mịn màng. Sắp xếp y phục gọn gàng bỏ qua một bên, Liễu Giai Giai mới thò chân xuống nước. Dòng nước vừa mát lạnh vừa thơm mùi hương của bách hoa, nhất thời khiến nàng đắm chìm vào cảnh sắc tuyệt diễm trước mắt. Khung cảnh tuyệt sắc nữ tử hòa quyện cùng thiên nhiên gợi lên một cảnh đẹp cuốn hút, quyến rũ lòng người.
Ngâm mình một lúc lâu, khi mở mắt ra trước mắt đã một màu tối sầm. Liễu Giai Giai không khỏi hốt hoảng, nàng từ khi nào đã ngủ thiếp đi a ? Vội vàng nhìn xung quanh một lượt, thấy không có ai mới thở phào nhẹ nhõm. Quyến luyến rời xa làn nước nãy giờ cứ vỗ về thân mình, nàng cảm thán một câu: Thực sảng khoái nga ~!
Thời điểm mặc xong y phục, nghe thấy tiếng bước chân hướng chỗ nàng đi tới. Tuy nói trời đã sập tối nhưng cảnh vật trong suối như được thắp đèn, một loạt đom đóm cùng màu sáng của đèn đuốc giúp tầm nhìn của nàng trở nên rõ ràng hơn. Người tới là Hạo Vương Gia - Mạc Đoan Hạo Nhiên, bên cạnh hắn là tiểu hồ ly ban sáng khiêu chiến với nàng - Bạch Linh. Nhắc tới Bạch Linh lại nhớ tới Tiểu Huyết, không biết giới tính của nó rút cục là gì nhỉ ?
Mạc Đoan Hạo Nhiên thấy nàng cũng không ngạc nhiên, chỉ thản nhiên nói
"Tinh Linh của ngươi đã sớm hoàn thành xong, ngươi cũng nhanh chóng đi gặp nó đi"
"Ân, cảm ơn ngươi."
Liễu Giai Giai mỉm cười đáp, lại không kìm được nhìn về phía Bạch Linh, chỉ thấy tiểu hồ ly cũng đang nhìn nàng, bốn mắt chạm nhau liền 'hừ' một tiếng ngoảnh mặt đi. Nàng trong lòng cười khổ không dứt.
"Tinh Linh của ngươi thật đặc biệt." Đang yên đang lành hắn lại mở miệng ra nói đến vấn đề này khiến Liễu Giai Giai một phen giật thót tim, hắn nhận ra điều gì khác biệt sao ?
Nàng ú ớ chưa kịp trả lời thì Mạc Đoan Hạo Nhiên lại bồi thêm một câu trấn an "Tinh Linh hệ Hỏa thực sự rất hiếm thấy, mà trên mi tâm còn có cái bớt. Khẳng định sau này khi đạt đến trình độ siêu cấp ắt hẳn hơn tinh linh hệ Thủy" Nói xong lại nhìn Bạch Linh một cái khiến nó không khỏi tức giận.
Bạch Linh là tinh linh hệ Thủy ?!
Tiểu Huyết là tinh linh hệ Hỏa ?!
Trời ạ ! Sao nàng một chút cũng không biết gì về con cáo này vậy ? Nó là tinh linh của Tử Thần, tất nhiên sẽ có sức mạnh hơn hẳn tinh linh bình thường. Nhưng sao nàng vẫn thấy thật rối loạn, rút cục con cáo này còn có điều gì bí mật không kể cho nàng hay a ?!
Vòng tay bất ngờ rung một tiếng, Tiểu Huyết liền hiện thân. Mặc kệ phản ứng khá kinh ngạc của Mạc Đoan Hạo Nhiên, nó làm bộ thân thiết cúi đầu cọ cọ vào chân Liễu Giai Giai, nâng đôi mắt chờ mong hướng cửa suối nhìn nàng. Mà Mạc Đoan Hạo Nhiên cũng tinh tế phát hiện dấu ấn, tuy trong mắt có tia nghi hoặc nhưng thấy Tiểu Huyết như vậy hắn liền giơ tay làm động tác mời vào. Liễu Giai Giai thu hết toàn bộ cảnh tượng này vào mắt, cũng hơi an tâm thở nhẹ ra một hơi, quay người cùng hắn tiến vào suối.
***
Gió thổi lay động muôn ngàn cánh hoa phấp phới, từng đợt cánh hoa uyển chuyển rơi xuống mặt nước, để lại mùi hương thanh nhàn mà cuốn hút trong không khí. Phía xa, từng dãy núi hùng vĩ, cao lớn bị che khuất bởi lớp sương mờ ảo, tạo cho cảnh đẹp ở suối thêm một điểm nhấn khó phai.
Tiểu Huyết được các tiên nữ chỉ dẫn hướng đi vào khu vực dành cho Tinh Linh, Tiêu Nguyệt cùng Liễu Giai Giai đành phải đứng chờ nó.
"Chủ tử, ta vào trong vòng ngọc tu luyện chân khí nhé ?"
Tiêu Nguyệt coi bộ rất chán nản, hướng nàng mè nheo nói
Liễu Giai Giai thấy Tiêu Nguyệt một bộ dáng đã sớm thấm mệt bèn gật đầu đáp ứng, tức thì nàng ta liền biến mất. Liễu Giai Giai tìm một chỗ có bóng râm để nghỉ ngơi một chút, nhìn lại thương thế trên người nàng không khỏi cười khổ. Hết vết thương này đến vết thương khác cứ liên tiếp chồng chất, nàng đúng là vận cứt chó ...!
"Công tử, ngài bị thương rồi"
Một giọng nói dịu dàng lôi kéo tâm trí của Liễu Giai Giai về hiện thực. Nàng nhìn quanh một lượt thì không thấy bóng dáng ai, cho là mình bị ảo giác liền lắc đầu vài cái để tỉnh táo, nào ngờ giọng nói ấy vẫn vang lên nhè nhẹ, trong lời nói nghe có chút buồn cười.
"Ách.. Công tử, ta ở đây !"
Âm thanh phát ra sau lưng khiến Liễu Giai Giai bất đắc dĩ phải ngoái cổ lại. Chỉ thấy một tiểu tiên nữ xinh đẹp đang hướng nàng mỉm cười.
"Quá-- Làm sao ngươi biết ?"
Nàng tò mò hỏi, vết thương chỉ tụ máu, cùng lắm là bầm dập toàn thân, nàng trong lúc đấu đã cố ý sử dụng chân khí của Tiểu Huyết cùng ba phần nội lực nhằm áp chế lại chiêu thức của Bạch Linh mới có thể chỉ khiến vết thương tụ máu, không có xuất huyết.
Tiểu tiên nữ mặt không đổi sắc nhẹ nhàng tiếp lời
"Tiểu tiên vốn có khả năng quan sát rất tỉ mỉ, vừa nãy liền thấy cử động của công tử có phần cứng nhắc, lúc ngồi xuống mặt lại hơi nhăn, có vẻ đang chịu đựng một thứ gì đó rất khó chịu. Lại thêm lúc quay đầu lại nhìn tiểu tiên, ngài có vẻ rất khổ sở. Nghe nói công tử khiêu chiến với Bạch Linh tỷ tỷ, từ đó suy ra cái này cũng không phải là việc khó khăn."
Liễu Giai Giai không khỏi há hốc mồm, nàng lộ liễu đến như vậy sao ?!
Tiểu tiên nữ thấy vẻ mặt của nàng như vậy nhất thời cười vui vẻ. lại hướng nàng nói
"Công tử có thể chữa thương ngay tại đây, tuy không có thuốc thang nhưng nước suối sẽ làm đỡ phần nào"
Liễu Giai Giai hiện tại lưng nhấc không nổi, cầu còn không được, vội vàng sáng mắt hỏi "Thật sao ? Mau dẫn ta đi a"
***
Nhẹ nhàng liếc quanh một lượt, cũng may Tiểu Huyết là tinh linh đến muộn nhất nên thành ra ở suối không có ai ngoài bọn nàng. Việc khiến Liễu Giai Giai bận tâm duy nhất chính là tiêu tiên nữ đang bay vòng vòng cạnh mình này
"Ách... Tiểu tiên nữ à, ngươi..."
"Hì hì, công tử cứ tự nhiên đi, dẫu sao tiểu tiên cũng chỉ là một tiên nữ, có thể làm gì ngài chứ ?"
Tiểu tiên nữ hướng nàng cười hồn nhiên nói
".. Ý ta là ngươi không đi sao ta có thể xuống suối đây ?"
Lời vừa nói ra khiến tiểu tiên nữ lập tức đỏ mặt, lắp bắp nói "A.. ta chính là nhất thời quên mất, công tử xin thứ lỗi.. Ách... ta đi đây" Dứt lời liền bay 'vù' một cái như lẩn trốn.
Liễu Giai Giai nhìn theo hướng bay của nàng thở dài lắc đầu.
Nhìn xung quanh thêm một lần nữa, nàng mới từ từ trút bỏ y phục, để lộ ra làn da trắng muốt, mịn màng. Sắp xếp y phục gọn gàng bỏ qua một bên, Liễu Giai Giai mới thò chân xuống nước. Dòng nước vừa mát lạnh vừa thơm mùi hương của bách hoa, nhất thời khiến nàng đắm chìm vào cảnh sắc tuyệt diễm trước mắt. Khung cảnh tuyệt sắc nữ tử hòa quyện cùng thiên nhiên gợi lên một cảnh đẹp cuốn hút, quyến rũ lòng người.
Ngâm mình một lúc lâu, khi mở mắt ra trước mắt đã một màu tối sầm. Liễu Giai Giai không khỏi hốt hoảng, nàng từ khi nào đã ngủ thiếp đi a ? Vội vàng nhìn xung quanh một lượt, thấy không có ai mới thở phào nhẹ nhõm. Quyến luyến rời xa làn nước nãy giờ cứ vỗ về thân mình, nàng cảm thán một câu: Thực sảng khoái nga ~!
Thời điểm mặc xong y phục, nghe thấy tiếng bước chân hướng chỗ nàng đi tới. Tuy nói trời đã sập tối nhưng cảnh vật trong suối như được thắp đèn, một loạt đom đóm cùng màu sáng của đèn đuốc giúp tầm nhìn của nàng trở nên rõ ràng hơn. Người tới là Hạo Vương Gia - Mạc Đoan Hạo Nhiên, bên cạnh hắn là tiểu hồ ly ban sáng khiêu chiến với nàng - Bạch Linh. Nhắc tới Bạch Linh lại nhớ tới Tiểu Huyết, không biết giới tính của nó rút cục là gì nhỉ ?
Mạc Đoan Hạo Nhiên thấy nàng cũng không ngạc nhiên, chỉ thản nhiên nói
"Tinh Linh của ngươi đã sớm hoàn thành xong, ngươi cũng nhanh chóng đi gặp nó đi"
"Ân, cảm ơn ngươi."
Liễu Giai Giai mỉm cười đáp, lại không kìm được nhìn về phía Bạch Linh, chỉ thấy tiểu hồ ly cũng đang nhìn nàng, bốn mắt chạm nhau liền 'hừ' một tiếng ngoảnh mặt đi. Nàng trong lòng cười khổ không dứt.
"Tinh Linh của ngươi thật đặc biệt." Đang yên đang lành hắn lại mở miệng ra nói đến vấn đề này khiến Liễu Giai Giai một phen giật thót tim, hắn nhận ra điều gì khác biệt sao ?
Nàng ú ớ chưa kịp trả lời thì Mạc Đoan Hạo Nhiên lại bồi thêm một câu trấn an "Tinh Linh hệ Hỏa thực sự rất hiếm thấy, mà trên mi tâm còn có cái bớt. Khẳng định sau này khi đạt đến trình độ siêu cấp ắt hẳn hơn tinh linh hệ Thủy" Nói xong lại nhìn Bạch Linh một cái khiến nó không khỏi tức giận.
Bạch Linh là tinh linh hệ Thủy ?!
Tiểu Huyết là tinh linh hệ Hỏa ?!
Trời ạ ! Sao nàng một chút cũng không biết gì về con cáo này vậy ? Nó là tinh linh của Tử Thần, tất nhiên sẽ có sức mạnh hơn hẳn tinh linh bình thường. Nhưng sao nàng vẫn thấy thật rối loạn, rút cục con cáo này còn có điều gì bí mật không kể cho nàng hay a ?!
/32
|