Đệ Nhất Lười Phi Khuynh Thành

Chương 67 - Trái với trần trụi 3

/71


Nàng nói: "Nếu còn muốn sống, đừng trêu chọc ta."

Những người mặc đồ đen kinh sợ, rõ ràng là một thân gây gò, giọng nói nhẹ nhàng với đôi mắt lười biếng, nhưng khi nói những lời này, thân thể gầy gò của nàng dường như lại có thêm mấy kiêu ngạo, bộ dáng trắng trẻo kia có vẻ cực kỳ cao lớn, mà trong ánh mắt lười biếng của nàng có chút lạnh lùng, ngay cả trong giọng nói nhẹ nhàng cũng mang mấy phần lãnh ý làm người ta khiếp sợ.

Một câu nói rất đơn giản, tám chữ, điều mà sát thủ nào cũng nói khi gặp những người biết võ công "lời nói hung ác" , muốn hù doạ đối phương, nhưng, câu nói của Liễu Tịch Nhược, lại làm cho mấy tên sát thủ này hai mặt nhìn nhau, nhìn nhau, theo tiềm thức lui về phía sau.

Liễu Tịch Nhược nhìn bọn họ một lần nữa, sau đó lạnh lùng quay đầu, tiếp tục đi về phía trước, căn bản không hề lo lắng người phía sau có đột nhiên đánh lén nàng hay không.

Nàng đi rất nhanh, mặc dù nàng vẫn muốn làm mình điềm tĩnh lại, nhưng bước chân ngày càng nhanh của nàng đã để lộ tâm tư của nàng.

Thời gian đã không có nhiều, từ lúc nàng rời khỏi Kỳ Vương phủ đến bây giờ đã sáu ngày rồi, mà hôm nay là kỳ hạn ngày cuối cùng, không biết Mục Kỳ thế nào, hắn sẽ phản ứng ra sao khi biết mình biến mất, tốt nhất đừng kích động. Nếu như khiến cho chất độc phát tán, còn không biết lại xảy ra biến cố gì nữa đây?

Nhưng, không ngờ tới lúc này, những tên áo đen đáng chết kia lại gây rắc rối. Nếu như bình thường, Liễu Tịch Nhược nói không chừng còn hứng thú, có lẽ sẽ cùng bọn họ chơi đùa một chút, nhưng bây giờ, hình như không có tâm trạng tốt như vậy.

Những người áo đen kia thấy Liễu Tịch Nhược muốn rời đi, trong nháy mắt cũng không quan tâm đến sợ hãi, ánh đao chợt lóe, một lần nữa chém về phía Liễu Tịch Nhược.

Liễu Tịch Nhược cau mày không vui, trong mắt loé lên một tia lạnh lẽo, trong nháy mắt quay lại, trong tay đã có một chiếc quạt xếp.

Nàng nhẹ nhàng dung chiếc quạt đỡ lấy, thanh đao muốn lấy sinh mạng của nàng đã bị chặn lại, phát ra một tiếng"Keng ——", gần như có thể nhìn thấy âm thanh rung động của đao ngay trước mắt. Sau đó, khóe miệng nàng nở một nụ cười nhẹ, người cầm đại đao kia đã bị đẩy lùi ra vài bước.

Mà lúc này, đột nhiên cây quạt trong tay Liễu Tịch Nhược chuyển động, cây quạt kia vốn đang còn gấp lại đột nhiên mở ra, liên kết thành một thanh kiếm dài màu vàng sáng ngời!

Mà màu sắc của thân kiếm dĩ nhiên chính là màu trán của chiếc quạt, nhìn vào thậm chí có thể thấy hoa văn trên thân kiếm, thật dài, nối liền, giống như hoa văn lại giống như một con rồng khác thường!

Mấy người áo đen đều kinh hãi, không tin nhìn thanh kiếm đột nhiên xuất hiện, liên tục trừng mắt nhìn vài lần, con ngươi co lại chốc lát trở nên lớn hơn.

Lúc này, không biết người nào nhỏ giọng nói một câu: "Thanh. . . . . . Thanh Long kiếm!" Âm thanh của hắn không lớn, hơn nữa còn mang theo vài phần run rẩy cùng hơi thở dốc.

Thanh Long kiếm! Nghe tên rất đơn giản, nhưng trong chốn giang hồ, trong hoàng cung, ở trong kinh thành, trong nước Mục Thiên, thậm chí còn là sự tồn tại thần bí trong dị giới, duy nhất, khiến người ta sợ hãi.

Bởi vì chủ nhân của nó chỉ có một, đó chính là uy chấn bốn phương, là người đứng đầu tứ đại Ảnh Vệ vô vùng thần bí!

Dân chúng bình thường hoặc tiểu bối trong chốn giang hồ có thể không biết, nhưng đối với loại sát thủ chuyên đi giết người như bọn hắn lại nghe lệnh hoàng cung rất rõ. Nhưng bọn hắn cũng chỉ nghe nói về bọn họ qua tin đồn, ngay cả Thanh Long kiếm cũng chỉ là nghe người ta nói qua hình dạng căn bản,


/71

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status