Đế Quân

Chương 626: Thần tích. (2)

/1432


Trong Chúng Thần Chi Mộ, nếu có tồn tại năng lượng có khả năng làm cho Thiên Đao khôi phục, như vậy chắc hẳn phải là ở chỗ này. Phạm vi hoạt động cùng với tính cảnh giác của Thiên Đao hẳn sẽ cao hơn Thần Dạ và Tử Huyên.

Linh Nhi vốn so sánh với Thiên Đao thì càng thích hợp hơn. Dù sao Đao Linh cũng chưa thức tỉnh, chỉ là Thần Dạ không yên lòng khi để cho Linh Nhi làm người dò đường.

Thiên Đao vốn là Hồn Nguyên Chi Bảo, cho dù không còn ở trong trạng thái đỉnh cao, nhưng nếu gặp phải nguy hiểm gì thì so sánh với Linh Nhi cũng có được nhiều dư địa hơn để cứu vãn.

Thiên Đao lơ lửng tại phía trước. Đao mang tựa vầng sáng trắng tạo hình giống như mũi tên chiếu vào trong sương mù dày đặc ở phía trước. Nhất cử nhất động, phàm là có gì phát hiện được thì sẽ lập tức thông qua Thiên Đao truyền cho Thần Dạ.

Điều làm Thần Dạ bất ngờ là ở trong sương mù dày đặc phía trước lại là cực kì im lặng. Yên tĩnh đến hình như là rơi vào trong thế giới không tiếng động, yên tĩnh làm cho người ta bất giác có vài phần sợ hãi !

Mà liền ở trọng sự im lặng với trình độ cao nhất này, thông qua Thiên Đao mà Thần Dạ đúng là lại cũng không cách nào cảm ứng được, năng lượng trước đây đã ngăn chặn Linh Hồn Chi Lực của hắn phảng phất mới vừa rồi Thần Dạ cảm ứng được, nó chỉ là hư ảo chứ cũng không phải thực sự tồn tại.

Quả nhiên là đủ kì dị cổ quái a!

- Thiên Đao, trở lại ngay!

Sau một lát, sắc mặt Thần Dạ chợt biến đổi mạnh, hắn không nhịn được mà quát nhẹ.

Âm thanh vừa mới vang lên, vùng đất phía trước rõ ràng là phảng phất như xuất hiện một đạo kết giới. Mặc dù tâm thần Thần Dạ cùng Thiên Đao vẫn nối thông, thế nhưng giờ này khắc này đều là phải rất dụng tâm thì mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó !

Thần Dạ lập tức đưa Linh Nhi vào trong lòng Tử Huyên, không có thời gian lên tiếng kêu gọi thì bóng dáng đã động. Hắn trực tiếp lao nhanh về phía trước.

Thiên Đao đối với hắn mà nói, cũng khá quan trọng!

Không chỉ vì là nó có khả năng trợ giúp Thần Dạ. Ở trên con đường võ đạo sau này sẽ có sự trợ giúp tuyệt đối. Mà điều càng làm cho Thần Dạ đêm ngày nghĩ tới vì chính là, Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện đều đã từng ở trên Bắc Vọng Sơn.

Ngay lúc đó ở Bắc Vọng Sơn rốt cuộc xảy ra cái gì, ngoại trừ chính Thần Dạ ra thì cũng chỉ có hai người bọn họ biết được.

Cổ Đế Điện thức tỉnh, phải cần tu vi của bản thân Thần Dạ. Về điểm này, mặc dù Thần Dạ cũng đủ tự tin, nhưng hắn cũng biết là trong khoảng thời gian ngắn thì không có khả năng khiến cho Cổ Đế Điện khôi phục như lúc ban đầu.

Đúng là vì nguyên nhân này, nhiều lần sử dụng Cổ Đế Điện, mặc dù làm nó bị tổn thương không ít. Nhưng chỉ cần Thần Dạ bất tử, tu vi lại thăng tiến, thì Cổ Đế Điện kia cũng không xảy ra chuyện gì.

Thiên Đao phải cần năng lượng ngoại lai. Điểm này thì Thần Dạ có thể dốc hết khả năng thỏa mãn cho nó !

Quá khứ ở Bắc Vọng Sơn, Thần Dạ biết nhưng lại không biết rõ. Có lẽ Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện, so với hắn muốn thì sẽ biết càng nhiều hơn một chút.

Đao Linh đã từng nói qua. Cho dù để cho Thần Dạ sớm biết rõ thì điều đó sẽ làm được cái gì? Với thực lực của hắn, hẳn cũng sẽ không làm được cái gì.

Mẫu thân bị bắt là nỗi đau lớn nhất trong lòng Thần Dạ. Hắn làm sao lại không muốn sớm được biết, xem đến tột cùng là một chốn thế lực nào đã bắt mẫu thân đi, tại sao muốn bắt!

Thậm chí hắn đều cho rằng, nếu như không có phát sinh sự kiện kia, thì mặc dù tại kiếp trước, hoàng thất của Đại Hoa hoàng triều, nếu như muốn tiếp tục ra tay đối với Thần gia thì đều phải suy nghĩ rất nhiều. Bởi vì thiên phú tu luyện bẩm sinh của Thần Dạ hắn vẫn còn!

Liền giống như kiếp nầy, Thần Dạ may mà còn sống tốt. Như vậy, Đại Hoa hoàng thất cũng không được tùy ý đuổi theo giết người của Thần gia. Mà đối với các tướng lĩnh trong quân thuần phục với Thần gia, hoàng thất cũng là không dám tùy ý giết !

Nhưng tất cả điều này, đều phải cần sau khi Thiên Đao khôi phục thì mới có thể đủ biết được.

Cho nên, cho dù là vì giữa hắn cùng Thiên Đao và Cổ Đế Điện có quan hệ tình cảm không giống như giữa người với người kia, thì vẫn còn mặt khác cũng không thể cho phép Thiên Đao phát sinh sự cố bất ngờ.

Đến lúc bóng dáng xuất hiện ở một chỗ thật giống như phong ấn trước đây thì, Thần Dạ biến chưởng thành đao. Năng lượng Huyền Khí bắt đầu khởi động ra hóa thành đao mang, hướng phía trước mà nổi giận chém xuống!

- Bịch!

Kình khí hút hồn, khi va đập trên phong ấn thì làm xuất hiện những đạo rung động như vòng nước gợn đang lan ra cực kì nhanh chóng. Tuy nhiên, nó cũng chưa từng khiến cho không gian này phải run rẩy chút nào.

Thế nhưng cả người Thần Dạ ngược lại là bị nện liên tục lui về phía sau.

Vào lúc đang cắn răng, khi Thần Dạ chuẩn bị cho đợt công kích lần thứ hai thì bóng dáng của Tử Huyên đã sớm hơn hắn một bước, nhanh như tia chớp nện về hướng đạo phong ấn kia.

Lôi Kình Diệt Thế Thương, có khí thế vô cùng bá đạo ngang ngược, lấy uy lực chém sắt như bùn mà nhằm hướng về phía trước để đâm tới !

- Xoẹt!

Tiếng xé gió bén nhọn vang vọng, trong khoảnh khắc sau đó, trường thương nặng nề chống ở trên đạo phong ấn kia. Lực lượng Lôi Đình bá đạo như núi lửa phun trào, liền điên cuồng thổi quét.

Với thực lực hơn xa Thần Dạ, lại là toàn lực xuất chiêu, nên một kích này tạo ra một khe hở nhỏ ở chỗ Tử Huyên đâm vào. Khe hở đó giống như mạng nhện tức thì khuếch tán lan đi. Không được một hồi, liền nó đều bao trùm cả phong ấn này.

- Răng rắc!

Trong tiếng vang của rung động rất nhỏ, thật giống như thủy tinh bị nghiền nát. Cả vùng trời này bỗng trở nên thoáng đãng, sương mù dày đặc bao phủ xuống cũng là chỉ trong thoáng chốc đã biến mất bặt vô âm tín.

Nhưng mà xa xa ở phía trước, lại có một tòa nhà cực kỳ khổng lồ, rộng lớn mang phong thái cung điện đang trôi nổi ở giữa không trung.

Chung quanh cung điện có hào quang vạn trượng chiếu rọi, những con chim tiên không biết tên xoay tròn bay lượn xung quanh. Ở trước cánh cổng đại môn kia của cung điện có hai pho tượng Thạch Sư khổng lồ cao ước hơn mười thước, chúng lại đang chớp chớp ánh mắt sắc bén bắn về phía trước.

Một khối đá Ngọc Thạch xanh hình vuông thật lớn xây thành sân điện, nó nối thông cùng cung điện cũng đang trôi nổi giữa không trung... Mà Thiên Đao, giờ phút này, liền nằm cực kỳ bình tĩnh ở trên đỉnh một cột đá Bạch Ngọc tại chính giữa sân điện !

Ít nhất trước mắt, Thiên Đao cũng không xảy ra tình huống gì... Thần Dạ hơi hơi thở phào nhẹ nhõm. Hắn cũng không xúc động muốn lập tức triệu hồi Thiên Đao, mà nhìn một lượt cung điện cùng sân điện. Vẻ mặt của hắn, trong bất tri bất giác bỗng trở nên cực kì nặng nề.

Vào lúc trước đây, hắn không cảm ứng được ở trong màn sương mù dày đặc lại có cảnh tượng như thế tồn tại!


/1432

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status