Khi nào thì điện cạnh Trung Quốc cũng trở nên lợi hại như vậy?
Đội viên chuyên nghiệp kia có phần hoài nghi, muốn xác nhận thân phận đối phương một chút, dù sao thì vẫn thường có vài người Đông Kinh(Tokyo) dùng tên chữ Hán.
Nào biết, ngay lúc này, liền nghe “Bang! ” một tiếng vang lên!
Người bên cạnh hắn hung hăng đập
phím, dùng tiếng Nhật nói: “Có lầm hay không, tốc độ nhanh như vậy? Ngay cả thời gian để tôi phản ứng cũng không cho, lại còn là tên chữ tiếng Trung!”
Đội viên chuyên nghiệp vừa nghe bạn mình nói, nghiêng người tới trước máy tính của cậu ta nhìn thoáng qua.
Lại là người Trung Quốc, xem không hiểu, chỉ xem hiểu mỗi cái danh hiệu: “Z? “
Phó Cửu chơi game xưa nay đều như vậy, 1V1 nhất quyết muốn tiêu diệt đối phương một cách nhanh chóng.
Chẳng qua làm Lưu Ly không rõ chính là, người đàn ông ngồi bên cạnh cô lúc này, tại sao lối đánh lại bất đồng với trước kia như vậy?!
Lười biếng tự phụ, không hoảng hốt không vội vàng, hắn, hôm nay là như thế nào?
Tần Mạc trong mắt đầy lạnh lẽo, thông qua các thao tác chuột cùng bàn phím, toàn bộ đều truyền tới trong trò chơi.
Ngay khi các đội viên Đế Minh thật vất vả mới tiêu diệt được một tên, thời điểm tính toán diệt tên thứ hai, liền thấy tên của đội trưởng nhà họ đã xuất hiện trên bảng xếp hạng diệt Nhật.
Vào bảng xếp hạng?!
Tuy chỉ là hạng 1V1, nhưng là cậu ta tới đây mỗi ngày như vậy thì các đội viên chức nghiệp sẽ nghĩ như thế nào!
Hơn nữa…… Tiểu Hắc Đào cậu ta đang làm cái quỷ gì, nếu không sao cũng mất trí như vậy, lại cùng đội trưởng xếp hạng liền sát thứ nhất!
Lâm Phong nghiêng đầu, hướng Phó Cửu bên này nhìn sang, gõ gõ tai nghe, ý là muốn Phó Cửu nghe thấy giọng nói.
Phó Cửu một bên thao tác trò chơi, một bên không quên thấp giọng mở miệng: “Làm sao vậy? “
“Cậu cùng đội trưởng sao lại thế này? Đây là muốn đem người ép điên sao? “Lâm Phong đè thấp giọng nói:” Ở trước mặt các cô em, chừa lại cho anh trai chút mặt mũi, không cần đẹp trai quá, bằng không lát nữa tôi biết ra tay như thế nào? “
Phó Cửu nhẹ nhàng cười một tiếng:” Em chơi game quả có nhanh, tí nữa em sẽ chậm lại. “
”Kỳ thật cậu còn chấp nhận được, như thế nào hôm nay ngay cả đội trưởng đều như vậy?! “Lâm Phong thở dài một hơi:” Anh ấy ngày thường, phong cách đâu phải như thế, chẳng lẽ biện pháp các em kích thích, cũng áp dụng được với đội trưởng? Lưu Ly thật đẹp, đội trưởng vậy mà khuất phục? “
Phó Cửu nghe nói như thế, hướng bên tay trái cách đó không xa nhìn qua.
Tần Mạc đang di chuyển con chuột, tay trái đặt trên bàn phím hoạt động qua lại, đầu ngón tay gõ xuống thật nhanh, làm người khác khó mà thấy rõ động tác của anh.
Cẩn thận nhớ lại, Phó Cửu vẫn là lần đầu tiên đại thần chơi game nghiêm túc như vậy.
Rất tuấn tú.
Ngón tay cũng đẹp.
Chẳng trách sẽ có nhiều người muốn xem đại thần phát sóng trực tiếp như vậy!
Cùng nhân viên chuyên nghiệp đích xác không giống nhau
Huống chi gương mặt tuấn mỹ của ác ma kia, vô luận khi nào, cũng cho người ta cảm giác cao quí khó nói thành lời.
Chỗ ngồi của đội trưởng cùng với bọn họ, hai vị trí cũng không giống nhau, ở giữa còn có khe hở một người đi vừa, đây là đặc thù của mỗi đội trưởng chiến đội.
Đại khái là đánh quá chuyên chú, vài ngọn tóc màu đen từ trên đầu hạ xuống, theo sau động tác lúc này của người đàn ông, mạnh mẽ đến mười phần.
Phó Cửu không khỏi nhìn nhiều thêm chút, lại không dễ dàng mà bắt gặp ánh mắt của người đang ngồi bên cạnh Tần Mạc lúc này.
Cái này cũng không kỳ quái, dẫu sao từ lúc Tần Mạc bắt đầu trò chơi đến bây giờ, Lưu Li liền không có bắt đầu một ván trò chơi, mà là vẫn luôn ngồi nhìn người đàn ôn đang ngồi bên cạnh cô ta.
Bởi vì chỉ có lúc này, ánh mắt si mê của cô ta mới không bị ai phát hiện.
Chỉ là không nghĩ tới, thiếu niên cũng sẽ quay đầu qua.
Cho nên hiện tại lúc ánh mắt hai người giao nhau, Lưu Li cũng không biết tại sao, liền cảm thấy cái nhìn đó đối với cô ta mà nói có hơi chướng mắt……
Đội viên chuyên nghiệp kia có phần hoài nghi, muốn xác nhận thân phận đối phương một chút, dù sao thì vẫn thường có vài người Đông Kinh(Tokyo) dùng tên chữ Hán.
Nào biết, ngay lúc này, liền nghe “Bang! ” một tiếng vang lên!
Người bên cạnh hắn hung hăng đập
phím, dùng tiếng Nhật nói: “Có lầm hay không, tốc độ nhanh như vậy? Ngay cả thời gian để tôi phản ứng cũng không cho, lại còn là tên chữ tiếng Trung!”
Đội viên chuyên nghiệp vừa nghe bạn mình nói, nghiêng người tới trước máy tính của cậu ta nhìn thoáng qua.
Lại là người Trung Quốc, xem không hiểu, chỉ xem hiểu mỗi cái danh hiệu: “Z? “
Phó Cửu chơi game xưa nay đều như vậy, 1V1 nhất quyết muốn tiêu diệt đối phương một cách nhanh chóng.
Chẳng qua làm Lưu Ly không rõ chính là, người đàn ông ngồi bên cạnh cô lúc này, tại sao lối đánh lại bất đồng với trước kia như vậy?!
Lười biếng tự phụ, không hoảng hốt không vội vàng, hắn, hôm nay là như thế nào?
Tần Mạc trong mắt đầy lạnh lẽo, thông qua các thao tác chuột cùng bàn phím, toàn bộ đều truyền tới trong trò chơi.
Ngay khi các đội viên Đế Minh thật vất vả mới tiêu diệt được một tên, thời điểm tính toán diệt tên thứ hai, liền thấy tên của đội trưởng nhà họ đã xuất hiện trên bảng xếp hạng diệt Nhật.
Vào bảng xếp hạng?!
Tuy chỉ là hạng 1V1, nhưng là cậu ta tới đây mỗi ngày như vậy thì các đội viên chức nghiệp sẽ nghĩ như thế nào!
Hơn nữa…… Tiểu Hắc Đào cậu ta đang làm cái quỷ gì, nếu không sao cũng mất trí như vậy, lại cùng đội trưởng xếp hạng liền sát thứ nhất!
Lâm Phong nghiêng đầu, hướng Phó Cửu bên này nhìn sang, gõ gõ tai nghe, ý là muốn Phó Cửu nghe thấy giọng nói.
Phó Cửu một bên thao tác trò chơi, một bên không quên thấp giọng mở miệng: “Làm sao vậy? “
“Cậu cùng đội trưởng sao lại thế này? Đây là muốn đem người ép điên sao? “Lâm Phong đè thấp giọng nói:” Ở trước mặt các cô em, chừa lại cho anh trai chút mặt mũi, không cần đẹp trai quá, bằng không lát nữa tôi biết ra tay như thế nào? “
Phó Cửu nhẹ nhàng cười một tiếng:” Em chơi game quả có nhanh, tí nữa em sẽ chậm lại. “
”Kỳ thật cậu còn chấp nhận được, như thế nào hôm nay ngay cả đội trưởng đều như vậy?! “Lâm Phong thở dài một hơi:” Anh ấy ngày thường, phong cách đâu phải như thế, chẳng lẽ biện pháp các em kích thích, cũng áp dụng được với đội trưởng? Lưu Ly thật đẹp, đội trưởng vậy mà khuất phục? “
Phó Cửu nghe nói như thế, hướng bên tay trái cách đó không xa nhìn qua.
Tần Mạc đang di chuyển con chuột, tay trái đặt trên bàn phím hoạt động qua lại, đầu ngón tay gõ xuống thật nhanh, làm người khác khó mà thấy rõ động tác của anh.
Cẩn thận nhớ lại, Phó Cửu vẫn là lần đầu tiên đại thần chơi game nghiêm túc như vậy.
Rất tuấn tú.
Ngón tay cũng đẹp.
Chẳng trách sẽ có nhiều người muốn xem đại thần phát sóng trực tiếp như vậy!
Cùng nhân viên chuyên nghiệp đích xác không giống nhau
Huống chi gương mặt tuấn mỹ của ác ma kia, vô luận khi nào, cũng cho người ta cảm giác cao quí khó nói thành lời.
Chỗ ngồi của đội trưởng cùng với bọn họ, hai vị trí cũng không giống nhau, ở giữa còn có khe hở một người đi vừa, đây là đặc thù của mỗi đội trưởng chiến đội.
Đại khái là đánh quá chuyên chú, vài ngọn tóc màu đen từ trên đầu hạ xuống, theo sau động tác lúc này của người đàn ông, mạnh mẽ đến mười phần.
Phó Cửu không khỏi nhìn nhiều thêm chút, lại không dễ dàng mà bắt gặp ánh mắt của người đang ngồi bên cạnh Tần Mạc lúc này.
Cái này cũng không kỳ quái, dẫu sao từ lúc Tần Mạc bắt đầu trò chơi đến bây giờ, Lưu Li liền không có bắt đầu một ván trò chơi, mà là vẫn luôn ngồi nhìn người đàn ôn đang ngồi bên cạnh cô ta.
Bởi vì chỉ có lúc này, ánh mắt si mê của cô ta mới không bị ai phát hiện.
Chỉ là không nghĩ tới, thiếu niên cũng sẽ quay đầu qua.
Cho nên hiện tại lúc ánh mắt hai người giao nhau, Lưu Li cũng không biết tại sao, liền cảm thấy cái nhìn đó đối với cô ta mà nói có hơi chướng mắt……
/717
|