ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH
Chương 461: Mẹ, người như thế nào lại tới đây
/717
|
Beta:Nm
Phó Cửu lại một lần nữa thấy may mắn vì hiện tại là mùa đông.Trước ngực cô còn quấn băng vải rồi mặc thêm chiến phục, chỉ cần không quá gần liền không có vấn đề gì.
Tần Mạc cũng cảm thấy mình ôm thiếu niên có chút lâu, nhưng mà tay vẫn không buông ra, mãi đến khi các fan CP (COUPLE) kích động bắt đầu chụp ảnh mới đưa tay đẩy thiếu niên ra.
Nhưng chỉ cần một hình ảnh như vậy, đã có đủ cho các em gái suy nghĩ lung tung rồi.
Các xô nghĩ muốn hỏi một chút, Tần thần, anh xác định ở chỗ này phát đường sao? ngọt aaaaaa......
Mọi người a mọi người, lại có đề tài!!!
Trận đầu tiên đánh xuất sắc như vậy, đương nhiên phải có chúc mừng.Này hoàn toàn phù hợp với phong cách của Tần thần. Cơm chiều chính là tại khách sạn lớn nhất Lâm thành.Tần Mạc trừ bỏ Đế Minh chiến đội, còn phải xử lý một số công tác khác, cho nên đến trễ.
Ngồi bên cạnh Phó Cửu chính là Tiết Dao Dao, toàn bộ người ngồi đây đều là Đế Minh chiến đội, vốn đang rất náo nhiệt, liền thấy cửa phòng bị đẩy ra, đầu tiên là người phục vụ, trông phục vụ kia đối với người chuẩn bị tiến vào vô cùng khách khí, cho người đi phía trước dẫn đường.
Phó Cửu đang chờ xem người đến như thế nào, mày nhướng một cái, này không phải.... Đây không phải vị phu nhân gọi là fan của nàng sao?
Cơ hồ trong nháy mắt.
Phó Cửu liền cảm thấy được không khí xung quanh có chút......Không thể nói đó là cảm giác gì.
Chỉ là tay cầm rượu vang của Lâm Phong đã cứng lại rồi, Vân Hổ cũng trở nên đoan chính ngồi một bên.Có điểm như học sinh trung học gặp được chủ nhiệm lớp....Phó Cửu nghiêng mắt, tình huống là như thế nào?
“Ta liền nói bọn họ tới đây.” Ảnh hậu mở miệng, ưu nhã hướng tới Phó Cửu cười:” Đại thần, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Phốc!
Nghe xong hai chữ đại thần kia, Lâm Phong khống chế không được, ho khan!
Hắn theo bản năng bên này đưa mắt ra hiệu cho Phó Cửu ý muốn hỏi em là như thế nào quen biết nữ thần nhà chúng ta?
Vì cái gì mà nữ thần kêu em là đại thần!
Phó Cửu thật sự không lĩnh hội được ý tứ của hắn, tùy ý đứng lên, thái độ lễ phép:” Vị phu nhân này, vô cùng ngại ngùng, tôi không biết người như thế nào tới nơi này tìm tôi, nhưng nơi này là nơi chiến đội của chúng tôi tụ họp, lần này không thể cùng ngươi chơi trò chơi."
Lâm Phong nghe xong lời kia, bay thẳng đến túm ống áo của Phó Cửu, ý tứ em nhanh ngồi xuống, ngồi xuống a!!!
Phó Cửu nhướng mày, chẳng lẽ vừa rồi cô không lễ phép?
"Ảnh hậu, đó là ảnh hậu!”Bên này Lâm Phong còn đang nhắc nhở.
Bên kia Ảnh hậu đã nở nụ cười:” Không hổ là Hắc Đào Z, thật có cá tính, cháu thật sự không muốn nổi tiếng sao. Vòng giải trí của chúng tôi có nhiều người đẹp hơn so với vòng Điện Cạnh, hiện tại cháu không có bạn gái đúng không? Tôi có thể giới thiệu giúp cháu, với khuôn mặt này quả thực hoàn mỹ!”
"Tôi... "Phó Cửu còn chưa nói xong.
Lâm Phong liền đánh gãy lời cậu:” Hắn nói hắn có thể suy xét suy xét!”
Phó Cửu:............Còn có thể bán đồng đội như vậy sao? Ngoài ý muốn, Vân Hổ cư nhiên không có quản Lâm Phong, sao lại thế này?
Trên thực tế, Vân Hổ không quản Lâm Phong vì hắn biết Lâm Phong cũng không biết sự thật. Mơ hồ từ bậc cha chú nghe qua, thân phận của vị ảnh hậu này......
Chỉ là, hắn làm sao nhắc nhở tiểu Hắc Đào?
Hơn nữa, đội trưởng sẽ nói chuyện này sao?
Chủ yếu là tiểu Hắc Đào cùng đối phương quen biết như thế nào?
Hẳn là nghề nghiệp của hai người chẳng có chút liên quan nào mới đúng.
Bên này Vân Hổ xòn đang suy nghĩ, bên kia Ảnh hậu đã nói không ngừng:” Cháu yên tâm, việc đó cũng không ảnh hưởng đến chơi game, thời điểm cháu muốn đánh đều có thể trở về, chỉ.....”
Liền ngay tại lúc đó, một giọng nói từ phía cửa bị đẩy ra đánh gãy lời của ảnh hậu, ngữ khí lãnh đạm:” Mẹ, người như thế nào lại ở chỗ này?”
Phó Cửu lại một lần nữa thấy may mắn vì hiện tại là mùa đông.Trước ngực cô còn quấn băng vải rồi mặc thêm chiến phục, chỉ cần không quá gần liền không có vấn đề gì.
Tần Mạc cũng cảm thấy mình ôm thiếu niên có chút lâu, nhưng mà tay vẫn không buông ra, mãi đến khi các fan CP (COUPLE) kích động bắt đầu chụp ảnh mới đưa tay đẩy thiếu niên ra.
Nhưng chỉ cần một hình ảnh như vậy, đã có đủ cho các em gái suy nghĩ lung tung rồi.
Các xô nghĩ muốn hỏi một chút, Tần thần, anh xác định ở chỗ này phát đường sao? ngọt aaaaaa......
Mọi người a mọi người, lại có đề tài!!!
Trận đầu tiên đánh xuất sắc như vậy, đương nhiên phải có chúc mừng.Này hoàn toàn phù hợp với phong cách của Tần thần. Cơm chiều chính là tại khách sạn lớn nhất Lâm thành.Tần Mạc trừ bỏ Đế Minh chiến đội, còn phải xử lý một số công tác khác, cho nên đến trễ.
Ngồi bên cạnh Phó Cửu chính là Tiết Dao Dao, toàn bộ người ngồi đây đều là Đế Minh chiến đội, vốn đang rất náo nhiệt, liền thấy cửa phòng bị đẩy ra, đầu tiên là người phục vụ, trông phục vụ kia đối với người chuẩn bị tiến vào vô cùng khách khí, cho người đi phía trước dẫn đường.
Phó Cửu đang chờ xem người đến như thế nào, mày nhướng một cái, này không phải.... Đây không phải vị phu nhân gọi là fan của nàng sao?
Cơ hồ trong nháy mắt.
Phó Cửu liền cảm thấy được không khí xung quanh có chút......Không thể nói đó là cảm giác gì.
Chỉ là tay cầm rượu vang của Lâm Phong đã cứng lại rồi, Vân Hổ cũng trở nên đoan chính ngồi một bên.Có điểm như học sinh trung học gặp được chủ nhiệm lớp....Phó Cửu nghiêng mắt, tình huống là như thế nào?
“Ta liền nói bọn họ tới đây.” Ảnh hậu mở miệng, ưu nhã hướng tới Phó Cửu cười:” Đại thần, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Phốc!
Nghe xong hai chữ đại thần kia, Lâm Phong khống chế không được, ho khan!
Hắn theo bản năng bên này đưa mắt ra hiệu cho Phó Cửu ý muốn hỏi em là như thế nào quen biết nữ thần nhà chúng ta?
Vì cái gì mà nữ thần kêu em là đại thần!
Phó Cửu thật sự không lĩnh hội được ý tứ của hắn, tùy ý đứng lên, thái độ lễ phép:” Vị phu nhân này, vô cùng ngại ngùng, tôi không biết người như thế nào tới nơi này tìm tôi, nhưng nơi này là nơi chiến đội của chúng tôi tụ họp, lần này không thể cùng ngươi chơi trò chơi."
Lâm Phong nghe xong lời kia, bay thẳng đến túm ống áo của Phó Cửu, ý tứ em nhanh ngồi xuống, ngồi xuống a!!!
Phó Cửu nhướng mày, chẳng lẽ vừa rồi cô không lễ phép?
"Ảnh hậu, đó là ảnh hậu!”Bên này Lâm Phong còn đang nhắc nhở.
Bên kia Ảnh hậu đã nở nụ cười:” Không hổ là Hắc Đào Z, thật có cá tính, cháu thật sự không muốn nổi tiếng sao. Vòng giải trí của chúng tôi có nhiều người đẹp hơn so với vòng Điện Cạnh, hiện tại cháu không có bạn gái đúng không? Tôi có thể giới thiệu giúp cháu, với khuôn mặt này quả thực hoàn mỹ!”
"Tôi... "Phó Cửu còn chưa nói xong.
Lâm Phong liền đánh gãy lời cậu:” Hắn nói hắn có thể suy xét suy xét!”
Phó Cửu:............Còn có thể bán đồng đội như vậy sao? Ngoài ý muốn, Vân Hổ cư nhiên không có quản Lâm Phong, sao lại thế này?
Trên thực tế, Vân Hổ không quản Lâm Phong vì hắn biết Lâm Phong cũng không biết sự thật. Mơ hồ từ bậc cha chú nghe qua, thân phận của vị ảnh hậu này......
Chỉ là, hắn làm sao nhắc nhở tiểu Hắc Đào?
Hơn nữa, đội trưởng sẽ nói chuyện này sao?
Chủ yếu là tiểu Hắc Đào cùng đối phương quen biết như thế nào?
Hẳn là nghề nghiệp của hai người chẳng có chút liên quan nào mới đúng.
Bên này Vân Hổ xòn đang suy nghĩ, bên kia Ảnh hậu đã nói không ngừng:” Cháu yên tâm, việc đó cũng không ảnh hưởng đến chơi game, thời điểm cháu muốn đánh đều có thể trở về, chỉ.....”
Liền ngay tại lúc đó, một giọng nói từ phía cửa bị đẩy ra đánh gãy lời của ảnh hậu, ngữ khí lãnh đạm:” Mẹ, người như thế nào lại ở chỗ này?”
/717
|