“Tần, Tần Thần!”
“Thật là Tần Thần!”
"Tần Thần hạ thư khiêu chiến! Mẹ kiếp, này không phải là mơ! Tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy Tần Thần đến phát sóng trực tiếp của người khác chơi game, tôi muốn xem tay của Tần Thần!"
Phó Cửu ở tiệm internet cũng chịu ảnh hưởng theo. Thời điểm Tần Mạc xuất hiện, toàn bộ người chơi đang quan sát màn hình lớn đều hóa đá.
Kế tiếp, một đám cực kỳ hưng phấn kêu lên!
Không khí trong tiệm bùng nổ như đêm giao thừa, ngoại trừ Phó Cửu còn đang ngồi tại chỗ, những máy tính khác không còn người nào. Mỗi người đều tỏa sáng hai mắt nhìn màn hình TV, vì ồn ào nên ông chủ mở âm lượng to thêm một chút.
Tần Mạc.
Tần Mạc.
Tần Mạc.
Chỉ cần nhìn hai chữ kia là có thể làm người ta nhiệt huyết sôi trào!
Tần Thần chỉ xuất hiện trên phòng điều khiển ở minh tinh phát sóng trực tiếp mỗi năm một lần.
Hôm nay, anh ấy lại tới!
Dù sao thì nhóm quần chúng đến cùng cũng chỉ là vây xem, Lương Húc Quang mới là người chân chính bị dọa tới!
Tần Thần nhắn những lời này là cho hắn xem.
Kỹ thuật của hắn sao có thể so với Tần Thần?!
Nói không chừng chết còn thảm hơn vừa rồi!
Người chủ trì nhìn thấy tên nhân vật kia cũng khiếp sợ, sau đó lòng dạ đàn bà bắt đầu tràn lan.
Nàng không chơi game. Nhưng mà ở Giang Thành này có người phụ nữ nào không khát vọng có thể được tiếp cận Tần thiếu?!
Người chủ trì bắt đầu thất thần, suy nghĩ xem tí nữa nên đối thoại với Tần thiếu như thế nào, kết quả là đạo bá hậu trường nhịn không được liền tự mình đi tới bên cạnh người chủ trì, dùng tay giật micro nói: "Tôi nghĩ lúc này các bạn có cảm xúc giống như tôi, đều muốn Tần Thần ra tay đúng không?"
Đạo bá nói ra tiếng lòng của mọi người, hiện tại bọn họ không quan tâm tên Lương Húc Quang kia làm gì, chỉ mỏi mắt trông mong hy vọng Tần Thần có thể mở camera lên!
Lượt xem phát sóng trực tiếp trong phút chốc đã chạm đến mốc hơn mười nghìn người, không ít truyền thông đã tụ tập đông đúc, người đại diện của các câu lạc bộ khác cũng nhanh chóng gọi điện tới các tuyển thủ: "Vào phát sóng trực tiếp! Tần Mạc muốn đánh PK! Các cậu mau xem!"
Thay vì nói gọi bọn họ vào xem thì hãy nói để bọn họ học tập một chút.
Ngoại trừ lúc Tần Thần thi đấu mang chiến đội đi chém giết, cũng không dễ dàng PK!
Này quả thật là thời cơ trăm năm khó gặp!
Cùng lúc đó, Phong Dật còn đang nói sẽ tài trợ sau cũng nhận được tin tức.
Hắn buông ly rượu xuống, rất nghiêm túc nhìn tổng giám đốc Tần: "Tay của ngài là vàng là bạc, sao có thể công khai PK với một kẻ không có tiếng tăm như thế?"
Đại thần, Tần thiếu, tổ tông của tôi, ngài biết số tiền cho lời nói của ngài có bao nhiêu con số sao? Cứ như vậy tùy tùy tiện tiện xuất hiện trên phòng điều khiển phát sóng trực tiếp?!
Bí thư Lương đã không còn can đảm nhìn khuôn mặt của tổng giám đốc nhà hắn. Nói thật, có ai sẽ vì em trai mình mà tìm đến phát sóng trực tiếp để trả thù sao? Từ trước đến nay, Tần thiếu chắc chắn là người đầu tiên. Cậu ấy cũng quá bênh vực người của mình...
Không được, hắn không thể suy nghĩ bậy bạ!
Tổng giám đốc là thẳng!
Chẳng qua là từ nhỏ lớn lên một mình, bây giờ có thêm một người em trai nên có đôi chút khuynh hướng đệ khống!
Không sai, là khuynh hướng đệ khống!
Tần Mạc lại hồn nhiên không thèm để ý ảnh hưởng từ hắn, bộ dạng vẫn cao lãnh khí phách như cũ, nhíu mày gõ năm chữ gửi qua: "Đánh hay là không đánh"
Đến cả dấu chấm câu cũng không có, giọng điệu lạnh băng cơ hồ có thể đông chết người.
Lương Húc Quang ngồi trước máy tính, rõ ràng là có máy điều hòa trong phòng phát sóng trực tiếp nhưng hắn vẫn không khống chế được mà tay run rẩy.
Nếu chấp nhận lời thách đấu của Tần Thần, khẳng định hắn sẽ trở thành kẻ bị tàn phá. Đến lúc đó mọi người chỉ nhớ kỹ bộ dáng uất ức của hắn, làm gì còn ai sẽ thích hắn?!
Lần đối kháng này, hắn không thể đánh!
“Thật là Tần Thần!”
"Tần Thần hạ thư khiêu chiến! Mẹ kiếp, này không phải là mơ! Tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy Tần Thần đến phát sóng trực tiếp của người khác chơi game, tôi muốn xem tay của Tần Thần!"
Phó Cửu ở tiệm internet cũng chịu ảnh hưởng theo. Thời điểm Tần Mạc xuất hiện, toàn bộ người chơi đang quan sát màn hình lớn đều hóa đá.
Kế tiếp, một đám cực kỳ hưng phấn kêu lên!
Không khí trong tiệm bùng nổ như đêm giao thừa, ngoại trừ Phó Cửu còn đang ngồi tại chỗ, những máy tính khác không còn người nào. Mỗi người đều tỏa sáng hai mắt nhìn màn hình TV, vì ồn ào nên ông chủ mở âm lượng to thêm một chút.
Tần Mạc.
Tần Mạc.
Tần Mạc.
Chỉ cần nhìn hai chữ kia là có thể làm người ta nhiệt huyết sôi trào!
Tần Thần chỉ xuất hiện trên phòng điều khiển ở minh tinh phát sóng trực tiếp mỗi năm một lần.
Hôm nay, anh ấy lại tới!
Dù sao thì nhóm quần chúng đến cùng cũng chỉ là vây xem, Lương Húc Quang mới là người chân chính bị dọa tới!
Tần Thần nhắn những lời này là cho hắn xem.
Kỹ thuật của hắn sao có thể so với Tần Thần?!
Nói không chừng chết còn thảm hơn vừa rồi!
Người chủ trì nhìn thấy tên nhân vật kia cũng khiếp sợ, sau đó lòng dạ đàn bà bắt đầu tràn lan.
Nàng không chơi game. Nhưng mà ở Giang Thành này có người phụ nữ nào không khát vọng có thể được tiếp cận Tần thiếu?!
Người chủ trì bắt đầu thất thần, suy nghĩ xem tí nữa nên đối thoại với Tần thiếu như thế nào, kết quả là đạo bá hậu trường nhịn không được liền tự mình đi tới bên cạnh người chủ trì, dùng tay giật micro nói: "Tôi nghĩ lúc này các bạn có cảm xúc giống như tôi, đều muốn Tần Thần ra tay đúng không?"
Đạo bá nói ra tiếng lòng của mọi người, hiện tại bọn họ không quan tâm tên Lương Húc Quang kia làm gì, chỉ mỏi mắt trông mong hy vọng Tần Thần có thể mở camera lên!
Lượt xem phát sóng trực tiếp trong phút chốc đã chạm đến mốc hơn mười nghìn người, không ít truyền thông đã tụ tập đông đúc, người đại diện của các câu lạc bộ khác cũng nhanh chóng gọi điện tới các tuyển thủ: "Vào phát sóng trực tiếp! Tần Mạc muốn đánh PK! Các cậu mau xem!"
Thay vì nói gọi bọn họ vào xem thì hãy nói để bọn họ học tập một chút.
Ngoại trừ lúc Tần Thần thi đấu mang chiến đội đi chém giết, cũng không dễ dàng PK!
Này quả thật là thời cơ trăm năm khó gặp!
Cùng lúc đó, Phong Dật còn đang nói sẽ tài trợ sau cũng nhận được tin tức.
Hắn buông ly rượu xuống, rất nghiêm túc nhìn tổng giám đốc Tần: "Tay của ngài là vàng là bạc, sao có thể công khai PK với một kẻ không có tiếng tăm như thế?"
Đại thần, Tần thiếu, tổ tông của tôi, ngài biết số tiền cho lời nói của ngài có bao nhiêu con số sao? Cứ như vậy tùy tùy tiện tiện xuất hiện trên phòng điều khiển phát sóng trực tiếp?!
Bí thư Lương đã không còn can đảm nhìn khuôn mặt của tổng giám đốc nhà hắn. Nói thật, có ai sẽ vì em trai mình mà tìm đến phát sóng trực tiếp để trả thù sao? Từ trước đến nay, Tần thiếu chắc chắn là người đầu tiên. Cậu ấy cũng quá bênh vực người của mình...
Không được, hắn không thể suy nghĩ bậy bạ!
Tổng giám đốc là thẳng!
Chẳng qua là từ nhỏ lớn lên một mình, bây giờ có thêm một người em trai nên có đôi chút khuynh hướng đệ khống!
Không sai, là khuynh hướng đệ khống!
Tần Mạc lại hồn nhiên không thèm để ý ảnh hưởng từ hắn, bộ dạng vẫn cao lãnh khí phách như cũ, nhíu mày gõ năm chữ gửi qua: "Đánh hay là không đánh"
Đến cả dấu chấm câu cũng không có, giọng điệu lạnh băng cơ hồ có thể đông chết người.
Lương Húc Quang ngồi trước máy tính, rõ ràng là có máy điều hòa trong phòng phát sóng trực tiếp nhưng hắn vẫn không khống chế được mà tay run rẩy.
Nếu chấp nhận lời thách đấu của Tần Thần, khẳng định hắn sẽ trở thành kẻ bị tàn phá. Đến lúc đó mọi người chỉ nhớ kỹ bộ dáng uất ức của hắn, làm gì còn ai sẽ thích hắn?!
Lần đối kháng này, hắn không thể đánh!
/717
|