Chương 2.1: Bước đầu tiên làm giàu:
Một năm này, Mục Thiên vừa ra trường, ở sân trường làm một ít dịch vụ bán lẻ toàn bộ gửi ngân hàng cùng cha mẹ giúp đỡ, anh ở đô thị loại hai này mua được một căn phòng nhỏ.
Đương nhiên, tiền vốn mua nhà hết chín mươi chín phần trăm là thuộc về vế sau.
Vừa mới tốt nghiệp, anh không có vội vả đi tìm việc làm mà một lòng muốn gây dựng sự nghiệp riêng, gia cảnh cũng coi như khá giả nên anh cũng thuận buồm xuôi gió, chỉ thiếu một chỗ đầu tư tốt là có thể đi ngân hàng vay vốn khởi động.
Trong trí nhớ của Mục Thiên, anh lúc này vẫn chưa bắt đầu chú tâm vào " Ma Thú ", bởi vì vẫn cảm thấy chơi game không phải là công việc đàng hoàng. Cho đến khi " Ma Thú " hoạt động được hai tháng, đã tạo được oanh động không gì so sánh được trên phạm vi toàn cầu, anh mới biết được cơ hội làm ăn trong " Ma Thú " từ miệng một người bạn, lấy một đồng tiền vàng(*) tiền ảo giá trị mấy trăm Đại Dương làm vốn.
Thời điểm đó, anh vội vàng chuẩn bị một ít tài chính, liên lạc mấy người bạn học cùng bước vào trò chơi này, bắt đầu dốc sức làm, thành lập phòng công tác(**).
Bây giờ là bảy tháng mười hai, đến ngày " Ma Thú " chính thức mở ra còn nửa tháng, cách thời gian mà anh ở trong 'Mộng' chính thức chơi trò chơi, còn vừa vặn bốn tuần.
Vẫn còn đầy đủ thời gian để nghĩ cách!
Một giấc mộng sáu năm, phần cuối cùng là ác mộng kinh hoàng . . .
Trong 'Mộng' suốt sáu năm, anh đã tiếc nuối chuyện gì ?
Chỉ có thể nói là vì thế giới ảo này quá mức đặc sắc, những tiếc nuối của anh cũng nhiều không kể xiết.
Nhưng anh hiểu được, cho dù mình trọng sinh một lần cũng không có khả năng làm trọn vẹn mọi thứ, cũng không có quá nhiều ý muốn cưỡng cầu. Điều đầu tiên mà anh phải làm lúc này, trước hết là đảm bảo mình sống sót sau tai nạn ở 'Mộng'.
Chỉ đơn giản là sống sót sao? Dĩ nhiên không phải, anh chỉ cần không tiếp xúc với người phụ nữ kia, không cần đi hẹn với nàng, bản thân anh sẽ có thể tránh được họa sát thân lần đó.
Nhưng anh bây giờ càng muốn nhiều hơn, là báo thù! Đem người đàn ông đã từng nhục mạ chính mình, tự mình đưa hắn đến hình đài!
"Các người cứ chờ đó cho tôi."
Anh nắm chặt tay thành hình quyền, nổi thống khổ của tử vong vẫn còn đang ăn mòn tâm trí, anh nghi ngờ cứ kéo dài như thế, chắc bản thân sẽ bị tinh thần phân liệt.
Anh lắc đầu, đối với trang giấy kế bên không ngừng viết, vẽ. Trang giấy bên trái là một cây trục thời gian, khởi điểm là tháng bảy, anh đang cố gắng nhớ lại và quyết định bản thân mình nên làm gì kế tiếp.
" Ma Thú " là một cơ hội, nhưng cũng không chỉ là cơ hội sau khi bước vào trò chơi. Ánh mắt của anh rơi vào thế giới hiện thực .
Ngày thứ hai, anh về nhà.
Anh ôm chặt mẹ mình, không nhịn được khóc lớn một lúc, sau đó làm ra một chuyện khiến cha mẹ cảm thấy điên cuồng —— bán nhà.
"Ba, ba có tin con hay không ?" Tay cầm hai xị rượu đế, Mục Thiên cũng hơi say một chút.
"Con là con trai duy nhất của ba, lão già này phấn đấu nửa đời người không phải cũng đều vì con ?"
Cha anh uống say, nhưng đầu óc vẫn là rất tỉnh táo, vỗ vỗ bả vai anh nói: "Con muốn làm cái gì thì làm liền đi, nhưng lần này cha không thể giúp con nhiều hơn được. Trứng gà không thể thả tại trong một cái giỏ(***), nếu không... đều vỡ, con sau đó ăn không khí à?"
Mục Thiên hai mắt đỏ lên, trịnh trọng gật đầu .Ở trong 'Mộng' khoảng thời gian bản thân chèo chống Xích Tiêu gặp nhiều khó khăn nhất, cũng là cha đứng ra giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn.
Ngày mười lăm tháng bảy, Mục Thiên nhanh chóng kết thúc ngày nghỉ nhẹ nhàng ở nhà, không quên dặn mẹ mỗi tháng đều đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ . Ba ngày nay, anh đã ủy thác trung tâm môi giới bán rẻ căn nhà của mình, hơn nữa cha cho anh hai trăm ngàn, một mình anh ngồi trên máy bay bay đi Hương Cảng. . .
Người nào cũng đều không thể vì mình trọng sinh mà chuẩn bị, Mục Thiên cũng vậy.
Khoảng thời gian sáu năm không dài mà cũng không ngắn, ấn tượng của anh đối với những biến động kinh tế sẽ phát sinh vào sáu năm trước không hề khắc sâu, nhưng anh biết vài thứ liên quan đến trò chơi này.
'Khoa học kĩ thuật Phong Duệ giá trị tăng vọt ". 'Cổ phiếu Vương Giả Lĩnh Vực tăng vọt ". 'Giả thuyết kinh tế biển gầm thị trường chứng khoán'. . .
Anh tạm thời sống tại Hồng Kông, nghỉ ở một khách sạn giá rẻ, ăn hàng quán ven đường, mỗi ngày đều ra vào nơi giao dịch chứng khoán đại diện kỳ ngộ và nguy cơ.
Một tháng tiếp theo, Mục Thiên nếm hết mọi gian khổ trong sinh hoạt, nhưng lại quen biết được một tiền bối tốt, học được những biến đổi cơ bản của thị trường chứng khoán cùng rất nhiều vấn đề cần chú ý.
Đầu năm nay, cổ phần công ty ở Mỹ không phải dễ dàng đụng đến, công ty khoa học kỹ thuật Phong Duệ kia cũng đặt tổng công ti ở Silicon Valley của nước Mỹ, mục tiêu của anh chính là cổ phần của tập đoàn khoa học kỹ thuật cùng công ty đưa trò chơi ra thị trường. Có người nói, gia tộc lãnh đạo công ty khoa học kỹ thuật đều là Hoa Kiều, nhưng thân phận Mục Thiên đời trước còn chưa đủ tư cách tiếp xúc đến cấp độ đó.
Mục Thiên đem tất cả tài chính đều đầu nhập vào cổ phần rải rác của công ty này, dần dần gom lại một chút vốn liếng của mình, nhưng khoa học kỹ thuật Phong Duệ loại cổ phiếu này vẫn rất bình tĩnh, không tăng cao cũng không giảm xuống.
Cho đến giữa tháng 8, tin đồn không ngừng truyền ra, khoa học kỹ thuật Phong Duệ hoàn thành kỹ thuật thực tế ảo mở ra kế hoạch lớn với quy mô toàn dân, cũng có hơn mười nhà xưởng đặt trên toàn thế giới bắt đầu chế tác thiết bị chơi trò chơi.
Ngày hai mươi tháng tám, khoa học kỹ thuật Phong tổ chức họp báo tuyên bố tin tức, hành động này trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt toàn thế giới, kỹ thuật thực tế ảo chính thức được ghi vào lịch sử loài người, phố Wall cùng vì thế mà phát sinh rung động.
Mục Thiên gần như một đêm chợt giàu, tài sản cá nhân cấp tốc nhân lên bội lần, tăng lên bằng tốc độ tên lửa.
Nhưng là một người từng trải và cũng coi như là có nhiều va chạm xã hội, anh không có quá kích động. Anh duy trì liên tục mua cổ phiếu, ngày đêm nghiên cứu các loại kỹ xảo ở thị trường chứng khoán, cố hết khả năng để giành lợi ích lớn nhất ở giữa cơn sóng triều này. Tuy là những ích lợi này đối với con quái vật khổng lồ là khoa học kỹ thuật Phong Duệ cũng không coi vào đâu, chín trâu mất sợi lông cũng không đến và cũng không khiến cho kẻ nào chú ý.
Đối với anh mà nói, thời gian trọng yếu hơn sắp đến rồi.
"Anh bạn trẻ, cậu muốn bán hết?"
Chú mập nhìn người đối diện nơi bàn ăn, thanh niên trước mắt này cũng đã được xem như một người trẻ tuổi giàu có và cũng là chiến hữu với hắn. Nếu như không phải ông một tháng trước ở nơi giao dịch cùng người thanh niên này làm quen và kết giao, ở giữa cơn sóng khoa học kỹ thuật Phong Duệ ông cũng cùng người thanh niên này kiếm một số lớn thì ông cũng không muốn can thiệp quyết định của người khác.
Mục Thiên gật đầu, bình tĩnh nói: "Bán hết."
Chú mập vẻ mặt không thể nào hiểu nổi, trừng mắt hỏi: "Ai cũng có thể nhìn ra cổ phiểu này còn có thể lại tăng không ít, chắc chắn là duy trì liên tục đi lên, cậu đều muốn bán ?"
Mục Thiên đang chuyên tâm gặm đùi gà cười cười: " Ừ, đại thúc ông cũng có thể theo tôi đầu tư chung, tôi cần tài chính."
Đại thúc này là người mà anh làm quen trong tháng này, là người nội địa, nhưng đã định cư và cưới vợ tại Hồng Kông, sống rất tốt. Đại thúc Trần Tính chìm đắm trong thị trường chứng khoáng nhiều năm, có được một lượng tài chính nhất định, cũng có nhiều kinh nghiệm chơi chứng khoán. Rất nhiều kĩ xảo và nhận biết của Mục Thiên đều là học được từ vị đại thúc nhiệt tình này.
Lớn mập Thúc cai đầu dài rung thành trống bỏi: "Tôi đều đã tuổi như vậy, không chịu áp lực."
"Tin tưởng tôi."
Chú thích:
(*) đồng vàng: nguyên văn là kim tệ - một đơn vị tiền trong game.
(**) phòng công tác: nguyên văn là Công Tác Thất - một tổ chức tập hợp những người làm nghề game thủ chuyên nghiệp(chơi game vì mục đích kiếm tiền).
(***)Trứng gà không thể đặt trong một cái giỏ: ý nói làm việc gì cũng phải chừa đường lui.
Một năm này, Mục Thiên vừa ra trường, ở sân trường làm một ít dịch vụ bán lẻ toàn bộ gửi ngân hàng cùng cha mẹ giúp đỡ, anh ở đô thị loại hai này mua được một căn phòng nhỏ.
Đương nhiên, tiền vốn mua nhà hết chín mươi chín phần trăm là thuộc về vế sau.
Vừa mới tốt nghiệp, anh không có vội vả đi tìm việc làm mà một lòng muốn gây dựng sự nghiệp riêng, gia cảnh cũng coi như khá giả nên anh cũng thuận buồm xuôi gió, chỉ thiếu một chỗ đầu tư tốt là có thể đi ngân hàng vay vốn khởi động.
Trong trí nhớ của Mục Thiên, anh lúc này vẫn chưa bắt đầu chú tâm vào " Ma Thú ", bởi vì vẫn cảm thấy chơi game không phải là công việc đàng hoàng. Cho đến khi " Ma Thú " hoạt động được hai tháng, đã tạo được oanh động không gì so sánh được trên phạm vi toàn cầu, anh mới biết được cơ hội làm ăn trong " Ma Thú " từ miệng một người bạn, lấy một đồng tiền vàng(*) tiền ảo giá trị mấy trăm Đại Dương làm vốn.
Thời điểm đó, anh vội vàng chuẩn bị một ít tài chính, liên lạc mấy người bạn học cùng bước vào trò chơi này, bắt đầu dốc sức làm, thành lập phòng công tác(**).
Bây giờ là bảy tháng mười hai, đến ngày " Ma Thú " chính thức mở ra còn nửa tháng, cách thời gian mà anh ở trong 'Mộng' chính thức chơi trò chơi, còn vừa vặn bốn tuần.
Vẫn còn đầy đủ thời gian để nghĩ cách!
Một giấc mộng sáu năm, phần cuối cùng là ác mộng kinh hoàng . . .
Trong 'Mộng' suốt sáu năm, anh đã tiếc nuối chuyện gì ?
Chỉ có thể nói là vì thế giới ảo này quá mức đặc sắc, những tiếc nuối của anh cũng nhiều không kể xiết.
Nhưng anh hiểu được, cho dù mình trọng sinh một lần cũng không có khả năng làm trọn vẹn mọi thứ, cũng không có quá nhiều ý muốn cưỡng cầu. Điều đầu tiên mà anh phải làm lúc này, trước hết là đảm bảo mình sống sót sau tai nạn ở 'Mộng'.
Chỉ đơn giản là sống sót sao? Dĩ nhiên không phải, anh chỉ cần không tiếp xúc với người phụ nữ kia, không cần đi hẹn với nàng, bản thân anh sẽ có thể tránh được họa sát thân lần đó.
Nhưng anh bây giờ càng muốn nhiều hơn, là báo thù! Đem người đàn ông đã từng nhục mạ chính mình, tự mình đưa hắn đến hình đài!
"Các người cứ chờ đó cho tôi."
Anh nắm chặt tay thành hình quyền, nổi thống khổ của tử vong vẫn còn đang ăn mòn tâm trí, anh nghi ngờ cứ kéo dài như thế, chắc bản thân sẽ bị tinh thần phân liệt.
Anh lắc đầu, đối với trang giấy kế bên không ngừng viết, vẽ. Trang giấy bên trái là một cây trục thời gian, khởi điểm là tháng bảy, anh đang cố gắng nhớ lại và quyết định bản thân mình nên làm gì kế tiếp.
" Ma Thú " là một cơ hội, nhưng cũng không chỉ là cơ hội sau khi bước vào trò chơi. Ánh mắt của anh rơi vào thế giới hiện thực .
Ngày thứ hai, anh về nhà.
Anh ôm chặt mẹ mình, không nhịn được khóc lớn một lúc, sau đó làm ra một chuyện khiến cha mẹ cảm thấy điên cuồng —— bán nhà.
"Ba, ba có tin con hay không ?" Tay cầm hai xị rượu đế, Mục Thiên cũng hơi say một chút.
"Con là con trai duy nhất của ba, lão già này phấn đấu nửa đời người không phải cũng đều vì con ?"
Cha anh uống say, nhưng đầu óc vẫn là rất tỉnh táo, vỗ vỗ bả vai anh nói: "Con muốn làm cái gì thì làm liền đi, nhưng lần này cha không thể giúp con nhiều hơn được. Trứng gà không thể thả tại trong một cái giỏ(***), nếu không... đều vỡ, con sau đó ăn không khí à?"
Mục Thiên hai mắt đỏ lên, trịnh trọng gật đầu .Ở trong 'Mộng' khoảng thời gian bản thân chèo chống Xích Tiêu gặp nhiều khó khăn nhất, cũng là cha đứng ra giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn.
Ngày mười lăm tháng bảy, Mục Thiên nhanh chóng kết thúc ngày nghỉ nhẹ nhàng ở nhà, không quên dặn mẹ mỗi tháng đều đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ . Ba ngày nay, anh đã ủy thác trung tâm môi giới bán rẻ căn nhà của mình, hơn nữa cha cho anh hai trăm ngàn, một mình anh ngồi trên máy bay bay đi Hương Cảng. . .
Người nào cũng đều không thể vì mình trọng sinh mà chuẩn bị, Mục Thiên cũng vậy.
Khoảng thời gian sáu năm không dài mà cũng không ngắn, ấn tượng của anh đối với những biến động kinh tế sẽ phát sinh vào sáu năm trước không hề khắc sâu, nhưng anh biết vài thứ liên quan đến trò chơi này.
'Khoa học kĩ thuật Phong Duệ giá trị tăng vọt ". 'Cổ phiếu Vương Giả Lĩnh Vực tăng vọt ". 'Giả thuyết kinh tế biển gầm thị trường chứng khoán'. . .
Anh tạm thời sống tại Hồng Kông, nghỉ ở một khách sạn giá rẻ, ăn hàng quán ven đường, mỗi ngày đều ra vào nơi giao dịch chứng khoán đại diện kỳ ngộ và nguy cơ.
Một tháng tiếp theo, Mục Thiên nếm hết mọi gian khổ trong sinh hoạt, nhưng lại quen biết được một tiền bối tốt, học được những biến đổi cơ bản của thị trường chứng khoán cùng rất nhiều vấn đề cần chú ý.
Đầu năm nay, cổ phần công ty ở Mỹ không phải dễ dàng đụng đến, công ty khoa học kỹ thuật Phong Duệ kia cũng đặt tổng công ti ở Silicon Valley của nước Mỹ, mục tiêu của anh chính là cổ phần của tập đoàn khoa học kỹ thuật cùng công ty đưa trò chơi ra thị trường. Có người nói, gia tộc lãnh đạo công ty khoa học kỹ thuật đều là Hoa Kiều, nhưng thân phận Mục Thiên đời trước còn chưa đủ tư cách tiếp xúc đến cấp độ đó.
Mục Thiên đem tất cả tài chính đều đầu nhập vào cổ phần rải rác của công ty này, dần dần gom lại một chút vốn liếng của mình, nhưng khoa học kỹ thuật Phong Duệ loại cổ phiếu này vẫn rất bình tĩnh, không tăng cao cũng không giảm xuống.
Cho đến giữa tháng 8, tin đồn không ngừng truyền ra, khoa học kỹ thuật Phong Duệ hoàn thành kỹ thuật thực tế ảo mở ra kế hoạch lớn với quy mô toàn dân, cũng có hơn mười nhà xưởng đặt trên toàn thế giới bắt đầu chế tác thiết bị chơi trò chơi.
Ngày hai mươi tháng tám, khoa học kỹ thuật Phong tổ chức họp báo tuyên bố tin tức, hành động này trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt toàn thế giới, kỹ thuật thực tế ảo chính thức được ghi vào lịch sử loài người, phố Wall cùng vì thế mà phát sinh rung động.
Mục Thiên gần như một đêm chợt giàu, tài sản cá nhân cấp tốc nhân lên bội lần, tăng lên bằng tốc độ tên lửa.
Nhưng là một người từng trải và cũng coi như là có nhiều va chạm xã hội, anh không có quá kích động. Anh duy trì liên tục mua cổ phiếu, ngày đêm nghiên cứu các loại kỹ xảo ở thị trường chứng khoán, cố hết khả năng để giành lợi ích lớn nhất ở giữa cơn sóng triều này. Tuy là những ích lợi này đối với con quái vật khổng lồ là khoa học kỹ thuật Phong Duệ cũng không coi vào đâu, chín trâu mất sợi lông cũng không đến và cũng không khiến cho kẻ nào chú ý.
Đối với anh mà nói, thời gian trọng yếu hơn sắp đến rồi.
"Anh bạn trẻ, cậu muốn bán hết?"
Chú mập nhìn người đối diện nơi bàn ăn, thanh niên trước mắt này cũng đã được xem như một người trẻ tuổi giàu có và cũng là chiến hữu với hắn. Nếu như không phải ông một tháng trước ở nơi giao dịch cùng người thanh niên này làm quen và kết giao, ở giữa cơn sóng khoa học kỹ thuật Phong Duệ ông cũng cùng người thanh niên này kiếm một số lớn thì ông cũng không muốn can thiệp quyết định của người khác.
Mục Thiên gật đầu, bình tĩnh nói: "Bán hết."
Chú mập vẻ mặt không thể nào hiểu nổi, trừng mắt hỏi: "Ai cũng có thể nhìn ra cổ phiểu này còn có thể lại tăng không ít, chắc chắn là duy trì liên tục đi lên, cậu đều muốn bán ?"
Mục Thiên đang chuyên tâm gặm đùi gà cười cười: " Ừ, đại thúc ông cũng có thể theo tôi đầu tư chung, tôi cần tài chính."
Đại thúc này là người mà anh làm quen trong tháng này, là người nội địa, nhưng đã định cư và cưới vợ tại Hồng Kông, sống rất tốt. Đại thúc Trần Tính chìm đắm trong thị trường chứng khoáng nhiều năm, có được một lượng tài chính nhất định, cũng có nhiều kinh nghiệm chơi chứng khoán. Rất nhiều kĩ xảo và nhận biết của Mục Thiên đều là học được từ vị đại thúc nhiệt tình này.
Lớn mập Thúc cai đầu dài rung thành trống bỏi: "Tôi đều đã tuổi như vậy, không chịu áp lực."
"Tin tưởng tôi."
Chú thích:
(*) đồng vàng: nguyên văn là kim tệ - một đơn vị tiền trong game.
(**) phòng công tác: nguyên văn là Công Tác Thất - một tổ chức tập hợp những người làm nghề game thủ chuyên nghiệp(chơi game vì mục đích kiếm tiền).
(***)Trứng gà không thể đặt trong một cái giỏ: ý nói làm việc gì cũng phải chừa đường lui.
/3
|