Hòn đào khu A. Long cùng với Thanh Mị rằng co suốt cả buổi sáng. Lại nói, hai vị này đại chiến đến thiên hôn địa ám, thần khiếp quỷ sầu, quả thật là vô cùng điên cuồng , rất khó tin được đây là lần đầu tiên của hai người.
Đặc biệt là Thanh Mị, chỉ có mấy giây đau đớn của quá trình phá thân, sau đó cô nàng cực kì chủ động bộ dạng không hút khô Long thì không xong. Mà anh Long đẹp trai của chúng ta cũng không yếu thế, Thanh Mị đến bao nhiêu, Long tiếp bây nhiêu. Hoàn toàn là cân tài cân sức, kẻ tám lạng, người nửa cân, không ai thua ai.
Mãi đến quá trưa, Thanh Mị bởi vì thế lực không bằng Long liền đầu hàng, cuộc chiến giữa hai người cuối cùng lấy phần thắng thuộc về Long mà kết thúc. Lúc này Thanh Mị đã dúc vào trong ngực Long, ôm lấy hắn thật chặt ngủ thật say sưa. Bởi vì được " tình yêu chăm sóc" mà khuôn mặt đỏ rượi, tràn đầy vẻ thỏa mãn cùng hạnh phúc khiến cho cô đã vốn đẹp đẽ này càng thêm phần dụ người.
Ôm lấy người ngọc, nhìn cô ấy ngủ say. Long ánh mắt ôn nhu khẽ vuốt tóc cô, trong lòng ngoài trừ cao hứng còn có thêm một phần yêu thương. Cao hứng chính là bởi vì hắn cuối cùng cũng đất kết thúc hơn mấy chục năm trai tân ( tính cả kiếm trước và kiếm này) mà một phần yêu thương chính là dành cho Thanh Mị.
Long là một người rất có trách nhiệm, không phải là một kẻ ăn xong phủi đít rời đi, không những thế cả hai đều có tình cảm với nhau. Hiện giờ Thanh Mị trao thân cho hắn, Long sẽ đối với cô thật tốt, hơn nữa, địa vị của cô trong lòng hắn chỉ thấp hơn Lạc Tuyết mà thôi. Dù sao, Thanh Mị cũng là người đàn bà đầu tiên của Long, tất nhiên hắn phải có cảm tình rất lớn rồi
" Ngủ ngon nhé. vợ yêu"
Long cười cợt, hôn lên má cô một cái, sau đó ôm lấy Thanh Mị chìm vào giấc ngủ.
********
Tới tận tối, Thanh Mị mới tỉnh lại. Nhớ lại sáng nay điên cuồng , cô khuôn mặt đỏ bừng lên vì thẹn thùng. Cô thật không ngờ mình có thể lớn mật như vậy, bộ dạng cực kì giống một vị đãng phụ này, điều này khiến cô cực kì xấu hổ. Nhưng mà không thể không nói, làm việc đó thật sự vô cùng thoải mái khiến cô muốn ngừng cũng không được.
Thanh Mị khẽ ngồi dậy, bỗng nhiên cô kinh hoàng phát hiện Long không ở bên:
" Chẳng lẽ.Anh ấy là một tên sở khanh, ăn xong đạp bỏ"
Thanh Mị lóe lên một ý nghĩ. Thế nhưng rất nhanh cô liền bác bỏ nó khỏi đầu lẩm bẩm:
" Không thể nào. Long không phải là người như vậy?"
Cô tin tưởng vào Long, tin tưởng hắn sẽ không phải là người như vậy. Bởi vì hắn vĩ đại như vậy, chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện táng tận lương tâm như thế. Tuy vậy, mặc dù trái tim cô tin tưởng, nhưng ý nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu cô khiến cô sợ hãi, khuôn mặt có chút trắng bệch. Dù sao,bất kì một cô gái nào khi tỉnh lại, phát hiện người đàn ông đầu tiên của mình biến mất đều sẽ nghĩ tới việc này đầu tiên.
Tất nhiên Long không phải người như vậy rồi. Tại lúc Thanh Mị muốn đứng dậy ra ngoài tìm hiểu thực hư thì một tiếng đông vang lên khiến cô không khỏi quay đầu. Chỉ thấy, cửa phòng mở ra, Long trên tay cầm một bát cháo thịt tỏa ra mùi thơm nồng nặc từ bên ngoài đi vào. Thấy Thanh Mị tỉnh lại liền đi tới chỗ cô, trong mắt tràn đầy vẻ ôn nhu, ân cần lên tiếng:
" Em tỉnh rồi à?"
Thế nhưng Thanh Mị không phản ứng, mà ôm trầm lấy hắn không buông, khuôn mặt rúc vào ngực hắn, thân hình cô run lên , giọng nói có chút sợ hãi lên tiếng:
" Long, anh... anh đừng đi".
Lúc này, Thanh Mị làm gì còn bộ dạng yêu mị, câu dẫn người như thường ngày. Cô giống như một nữ sinh cùng bạn trai náo loạn vậy, thấy người yêu rời đi thì sợ hãi vô cùng. Dù cho cô tin tưởng Long không phải một tên sở khanh, nhưng mãi thấy hắn không trở lại khiến cô không khỏi tâm thần bất định, lo được lo mất. Cô thật sự sợ rằng Long đúng như cô nghĩ, lúc đó cô không biết sẽ sống như thế nào. Hiện tại thấy Long quay lại, cô chỉ cảm thấy cực kì hạnh phúc, kích động vô cùng.
Bằng vào "đo đạc cảm xúc" , Long biết tại sao Thanh Mị lại hoảng sợ như vậy, hắn xoa mái tóc mềm mại của cô. Đỡ cô nằm xuống giường, để mặt cô sát mặt mình.
" Anh sẽ không đi đâu cả. Và em cũng sẽ không bao giờ rời khỏi anh. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. Mới cả, nếu anh thật sự muốn bỏ em thì em nghĩ anh có thể rời khỏi sao?" Long ánh mắt yêu thương vô cùng, tràn đầy sự nhu tình nhìn Thanh Mị lên tiếng.
Bốn mắt nhìn nhau, Thanh Mị có thể nhìn được trong mắt Long tình yêu chân thành cùng với sự kiên định. Cô nội tâm phần nào bình tĩnh lại. Đến lúc này, Thanh Mị mới cảm thấy mình rất ngu ngốc. Nếu quả thật Long muốn bỏ cô mà đi, thì nên nhớ nơi này là trung tâm Yêu Thú đế quốc, nơi được coi là cấm kị của linh sư. Long bỏ đi? vậy hắn đi đâu? chẳng lẽ đi làm mồi cho những yêu thú?. Mà Long cũng không phải người như vậy, là người nam nhân thần kì khiến cô động lòng, cô tin Long sẽ không phải là một tên sở khanh, ăn xong đạp bỏ.
Thấy Long đầy vẻ quan tâm nhìn mình, nghe được hắn nói những câu ngọt ngào, tràn đầy yêu thương. Thanh Mị chỉ cẩm thấy như đang ăn mật ngọt vậy, trong lòng ngọt ngào vô cùng. Cô ôm lấy Long gật đầu lẩm bẩm:
" Vâng"
Mặc dù Thanh Mị nói rất nhỏ, thế nhưng Long tai thính vô cùng nên hắn nghe cực kì rõ ràng. Hai mắt hắn sáng ngời cho thấy hiện tại Long cực kì cao hứng. Nhìn Thanh Mị càng trở lên yêu thương.
Bỗng hắn phát hiện, Thanh Mị vậy mà không mặc quần áo. Thân hình xinh đẹp hoàn mỹ với làn da trắng min màng, bộ ngực khổng lồ ngạo nghễ đứng thẳng ẩn hiện sau lớp chăn mỏng. Dục hỏa trong người hắn lại một lần nữa được châm ngồi, chỉ thấy Long cười tà, tràn đầy vẻ dâm đãng nói nhỏ bên tai cô.
" Mị, em vừa mới nghĩ xấu về anh phải không? anh phải trừng phạt mới được"
" Trừng phạt..." Thanh Mị nghe vậy ngẩng đầu khó hiểu nhìn hắn. Chỉ là rất nhanh cô liền biết "trừng phạt" trong miệng Long là gì rồi. Chỉ thấy, không đợi cô nói xong, Long đã cúi đấu, không chút do dự cưỡng hôn đôi môi mềm mại, đáng yêu của cô. Đồng thời đè cô xuống, một tay bắt đầu ở trên người cô vuốt ve.
Bị Long khiêu khích, Thanh Mị rất nhanh động tình bắt đầu hùa theo hành động của Long. Rất nhanh, trong lều lại xảy ra một cuộc đại chiến kinh thiên động địa. Một khung cãnh dâm mỹ nhưng không kém phần lãng mạn.
Mãi tới gần sáng, Thanh Mị mới mệt mỏi ôm lấy Long ngủ thiếp đi. Còn Long, lúc này hắn nhắm mắt lại, không phải là hắn ngủ mà là tâm thần tiến vào hệ thống. Sau khi cùng Thanh Mị ân ái, hệ thống vang lên ba tiếng thông báo khiến hắn giật mình. Vì thế đợi cô ngủ say, hắn liền trở lại.
" Đinh, chủ nhân hoàn thành [ẩn dấu nhiệm vụ]: Mất đời trai rồi. Thưởng: Thần cấp công pháp - Ngự Nữ Chí Tôn Quyết".
" Đinh, Nữ chủ nhân: Nguyễn Thanh Mị cùng ngài song tu, Ngự Nữ Chí Tôn Quyết tự động kích hoạt. Chủ nhân đột phá bình cảnh cấp mười ba, đạt tới cấp mười bốn. Nữ chủ nhân đột phá bình cảnh cấp 28, đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh cấp 29".
" Đinh, bởi vì hai vị lúc này đang ở trong khu A, linh lực bị phong ấn nên không thể đột phá. Sau khi rời khỏi đay, cảnh giới tự động tăng lên".
Bên trong hệ thống, Long nghe được ba tiếng thông bao thì kích động vô cùng. Nghe được thông báo của hệ thống, Long quả thật không tin vào tai mình: Mẹ nó! lại là Thần Cấp công pháp. Từ bao giờ mà Thần cấp công pháp lại nhiều đến vậy.
Tuy vậy, sự kinh hãi này chỉ là rất ngắn ngủi. Long rất nhanh bình tĩnh lại. Dù sao, bản thân hắn cũng tu luyện một quyển Thần Cấp công pháp vì thế đối với quyển công pháp này cũng không đến nỗi chấn động ngây ngốc.
Điều khiến Long cao hứng nhất không phải là đạt được thêm một quyển Thần cấp công pháp mà là thực lực của hắn tăng lên cấp mười bốn
Nỗi lo âu lớn nhất mấy ngày nay của Long chính là thực lực. Mặc dù có Thời Gian Tâm Kinh + nội tại của Rút Ngắn Thời Gian khiến hắn một ngày tu luyện bằng hai năm người bình thường tu luyện. Thế nhưng từ lúc đó đến nay đã qua gần nửa tháng mà hắn vẫn không thể đột phá cấp mười ba tiến vào cấp mười bốn.
Hiện tại, nỗi lo đó đã biến mất khiến Long thở phào một hơi. Trong lòng tảng đá lớn cũng biến mất. Chỉ là rất nhanh hắn lại khó hiểu, bởi vì có được bug từ Thời Gian Tâm Kinh + Rút Ngắn Thời Gian, hắn phải đột phá nhanh hơn người thường chứ? tại sao đến giời này , phải thông qua hệ thống hắn mới đột phá được?.
Nghĩ tới đây, hắn vội vàng hướng về phía hệ thống hỏi:
" Hệ thống. Nếu như ta có một ngày tu luyện bằng người thường tu luyện hai năm thì tại sao đến giời ta mới đột phá bình cảnh chứ"
" Sức mạnh của chủ nhân bắt nguồn từ các vị tướng. Vì thế, dù chủ nhân không muốn thì tương lại ngài sẽ trở thành một vị toàn hệ Linh Sư cùng với toàn thuộc tính. Linh Sư chia thành năm hệ. Vì thế ngài muốn lên một cấp thì phải cô gắng gấp năm lần người thường" Hệ thống trả lời
" Thì ra là thế"
Long cười khổ gật đầu. Hắn cũng đoán ra được một chút vì thế nghe được câu trả lời từ hệ thống, Long không mấy kinh ngạc. Chỉ có chút buồn bực mà thôi. Nếu như trước đây, nghe tới mình có thể tu luyện cả năm hê, Long sẽ cực kì cao hứng thế nhưng trải qua cuộc chiến vừa rồi , hắn biết mình chỉ nên chuyên tu một hệ mà thôi
Như là biết được Long buồn bực, hệ thống lên tiếng, giọng nói có vẻ như an ủi vậy:
" Chủ nhân không cần phải lo. Tuy rằng ngài đột phá cần thời gian gấp năm lần người thường. Thế nhưng một khi đột phá, ngài sẽ có sức mạnh gấp năm lần linh sư cùng cảnh giới. Cảnh giới về sau cách biết giữa các cấp càng rõ ràng, vì thế đây chính là lợi thế lớn nhất mà không một ai có"
Đặc biệt là Thanh Mị, chỉ có mấy giây đau đớn của quá trình phá thân, sau đó cô nàng cực kì chủ động bộ dạng không hút khô Long thì không xong. Mà anh Long đẹp trai của chúng ta cũng không yếu thế, Thanh Mị đến bao nhiêu, Long tiếp bây nhiêu. Hoàn toàn là cân tài cân sức, kẻ tám lạng, người nửa cân, không ai thua ai.
Mãi đến quá trưa, Thanh Mị bởi vì thế lực không bằng Long liền đầu hàng, cuộc chiến giữa hai người cuối cùng lấy phần thắng thuộc về Long mà kết thúc. Lúc này Thanh Mị đã dúc vào trong ngực Long, ôm lấy hắn thật chặt ngủ thật say sưa. Bởi vì được " tình yêu chăm sóc" mà khuôn mặt đỏ rượi, tràn đầy vẻ thỏa mãn cùng hạnh phúc khiến cho cô đã vốn đẹp đẽ này càng thêm phần dụ người.
Ôm lấy người ngọc, nhìn cô ấy ngủ say. Long ánh mắt ôn nhu khẽ vuốt tóc cô, trong lòng ngoài trừ cao hứng còn có thêm một phần yêu thương. Cao hứng chính là bởi vì hắn cuối cùng cũng đất kết thúc hơn mấy chục năm trai tân ( tính cả kiếm trước và kiếm này) mà một phần yêu thương chính là dành cho Thanh Mị.
Long là một người rất có trách nhiệm, không phải là một kẻ ăn xong phủi đít rời đi, không những thế cả hai đều có tình cảm với nhau. Hiện giờ Thanh Mị trao thân cho hắn, Long sẽ đối với cô thật tốt, hơn nữa, địa vị của cô trong lòng hắn chỉ thấp hơn Lạc Tuyết mà thôi. Dù sao, Thanh Mị cũng là người đàn bà đầu tiên của Long, tất nhiên hắn phải có cảm tình rất lớn rồi
" Ngủ ngon nhé. vợ yêu"
Long cười cợt, hôn lên má cô một cái, sau đó ôm lấy Thanh Mị chìm vào giấc ngủ.
********
Tới tận tối, Thanh Mị mới tỉnh lại. Nhớ lại sáng nay điên cuồng , cô khuôn mặt đỏ bừng lên vì thẹn thùng. Cô thật không ngờ mình có thể lớn mật như vậy, bộ dạng cực kì giống một vị đãng phụ này, điều này khiến cô cực kì xấu hổ. Nhưng mà không thể không nói, làm việc đó thật sự vô cùng thoải mái khiến cô muốn ngừng cũng không được.
Thanh Mị khẽ ngồi dậy, bỗng nhiên cô kinh hoàng phát hiện Long không ở bên:
" Chẳng lẽ.Anh ấy là một tên sở khanh, ăn xong đạp bỏ"
Thanh Mị lóe lên một ý nghĩ. Thế nhưng rất nhanh cô liền bác bỏ nó khỏi đầu lẩm bẩm:
" Không thể nào. Long không phải là người như vậy?"
Cô tin tưởng vào Long, tin tưởng hắn sẽ không phải là người như vậy. Bởi vì hắn vĩ đại như vậy, chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện táng tận lương tâm như thế. Tuy vậy, mặc dù trái tim cô tin tưởng, nhưng ý nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu cô khiến cô sợ hãi, khuôn mặt có chút trắng bệch. Dù sao,bất kì một cô gái nào khi tỉnh lại, phát hiện người đàn ông đầu tiên của mình biến mất đều sẽ nghĩ tới việc này đầu tiên.
Tất nhiên Long không phải người như vậy rồi. Tại lúc Thanh Mị muốn đứng dậy ra ngoài tìm hiểu thực hư thì một tiếng đông vang lên khiến cô không khỏi quay đầu. Chỉ thấy, cửa phòng mở ra, Long trên tay cầm một bát cháo thịt tỏa ra mùi thơm nồng nặc từ bên ngoài đi vào. Thấy Thanh Mị tỉnh lại liền đi tới chỗ cô, trong mắt tràn đầy vẻ ôn nhu, ân cần lên tiếng:
" Em tỉnh rồi à?"
Thế nhưng Thanh Mị không phản ứng, mà ôm trầm lấy hắn không buông, khuôn mặt rúc vào ngực hắn, thân hình cô run lên , giọng nói có chút sợ hãi lên tiếng:
" Long, anh... anh đừng đi".
Lúc này, Thanh Mị làm gì còn bộ dạng yêu mị, câu dẫn người như thường ngày. Cô giống như một nữ sinh cùng bạn trai náo loạn vậy, thấy người yêu rời đi thì sợ hãi vô cùng. Dù cho cô tin tưởng Long không phải một tên sở khanh, nhưng mãi thấy hắn không trở lại khiến cô không khỏi tâm thần bất định, lo được lo mất. Cô thật sự sợ rằng Long đúng như cô nghĩ, lúc đó cô không biết sẽ sống như thế nào. Hiện tại thấy Long quay lại, cô chỉ cảm thấy cực kì hạnh phúc, kích động vô cùng.
Bằng vào "đo đạc cảm xúc" , Long biết tại sao Thanh Mị lại hoảng sợ như vậy, hắn xoa mái tóc mềm mại của cô. Đỡ cô nằm xuống giường, để mặt cô sát mặt mình.
" Anh sẽ không đi đâu cả. Và em cũng sẽ không bao giờ rời khỏi anh. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. Mới cả, nếu anh thật sự muốn bỏ em thì em nghĩ anh có thể rời khỏi sao?" Long ánh mắt yêu thương vô cùng, tràn đầy sự nhu tình nhìn Thanh Mị lên tiếng.
Bốn mắt nhìn nhau, Thanh Mị có thể nhìn được trong mắt Long tình yêu chân thành cùng với sự kiên định. Cô nội tâm phần nào bình tĩnh lại. Đến lúc này, Thanh Mị mới cảm thấy mình rất ngu ngốc. Nếu quả thật Long muốn bỏ cô mà đi, thì nên nhớ nơi này là trung tâm Yêu Thú đế quốc, nơi được coi là cấm kị của linh sư. Long bỏ đi? vậy hắn đi đâu? chẳng lẽ đi làm mồi cho những yêu thú?. Mà Long cũng không phải người như vậy, là người nam nhân thần kì khiến cô động lòng, cô tin Long sẽ không phải là một tên sở khanh, ăn xong đạp bỏ.
Thấy Long đầy vẻ quan tâm nhìn mình, nghe được hắn nói những câu ngọt ngào, tràn đầy yêu thương. Thanh Mị chỉ cẩm thấy như đang ăn mật ngọt vậy, trong lòng ngọt ngào vô cùng. Cô ôm lấy Long gật đầu lẩm bẩm:
" Vâng"
Mặc dù Thanh Mị nói rất nhỏ, thế nhưng Long tai thính vô cùng nên hắn nghe cực kì rõ ràng. Hai mắt hắn sáng ngời cho thấy hiện tại Long cực kì cao hứng. Nhìn Thanh Mị càng trở lên yêu thương.
Bỗng hắn phát hiện, Thanh Mị vậy mà không mặc quần áo. Thân hình xinh đẹp hoàn mỹ với làn da trắng min màng, bộ ngực khổng lồ ngạo nghễ đứng thẳng ẩn hiện sau lớp chăn mỏng. Dục hỏa trong người hắn lại một lần nữa được châm ngồi, chỉ thấy Long cười tà, tràn đầy vẻ dâm đãng nói nhỏ bên tai cô.
" Mị, em vừa mới nghĩ xấu về anh phải không? anh phải trừng phạt mới được"
" Trừng phạt..." Thanh Mị nghe vậy ngẩng đầu khó hiểu nhìn hắn. Chỉ là rất nhanh cô liền biết "trừng phạt" trong miệng Long là gì rồi. Chỉ thấy, không đợi cô nói xong, Long đã cúi đấu, không chút do dự cưỡng hôn đôi môi mềm mại, đáng yêu của cô. Đồng thời đè cô xuống, một tay bắt đầu ở trên người cô vuốt ve.
Bị Long khiêu khích, Thanh Mị rất nhanh động tình bắt đầu hùa theo hành động của Long. Rất nhanh, trong lều lại xảy ra một cuộc đại chiến kinh thiên động địa. Một khung cãnh dâm mỹ nhưng không kém phần lãng mạn.
Mãi tới gần sáng, Thanh Mị mới mệt mỏi ôm lấy Long ngủ thiếp đi. Còn Long, lúc này hắn nhắm mắt lại, không phải là hắn ngủ mà là tâm thần tiến vào hệ thống. Sau khi cùng Thanh Mị ân ái, hệ thống vang lên ba tiếng thông báo khiến hắn giật mình. Vì thế đợi cô ngủ say, hắn liền trở lại.
" Đinh, chủ nhân hoàn thành [ẩn dấu nhiệm vụ]: Mất đời trai rồi. Thưởng: Thần cấp công pháp - Ngự Nữ Chí Tôn Quyết".
" Đinh, Nữ chủ nhân: Nguyễn Thanh Mị cùng ngài song tu, Ngự Nữ Chí Tôn Quyết tự động kích hoạt. Chủ nhân đột phá bình cảnh cấp mười ba, đạt tới cấp mười bốn. Nữ chủ nhân đột phá bình cảnh cấp 28, đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh cấp 29".
" Đinh, bởi vì hai vị lúc này đang ở trong khu A, linh lực bị phong ấn nên không thể đột phá. Sau khi rời khỏi đay, cảnh giới tự động tăng lên".
Bên trong hệ thống, Long nghe được ba tiếng thông bao thì kích động vô cùng. Nghe được thông báo của hệ thống, Long quả thật không tin vào tai mình: Mẹ nó! lại là Thần Cấp công pháp. Từ bao giờ mà Thần cấp công pháp lại nhiều đến vậy.
Tuy vậy, sự kinh hãi này chỉ là rất ngắn ngủi. Long rất nhanh bình tĩnh lại. Dù sao, bản thân hắn cũng tu luyện một quyển Thần Cấp công pháp vì thế đối với quyển công pháp này cũng không đến nỗi chấn động ngây ngốc.
Điều khiến Long cao hứng nhất không phải là đạt được thêm một quyển Thần cấp công pháp mà là thực lực của hắn tăng lên cấp mười bốn
Nỗi lo âu lớn nhất mấy ngày nay của Long chính là thực lực. Mặc dù có Thời Gian Tâm Kinh + nội tại của Rút Ngắn Thời Gian khiến hắn một ngày tu luyện bằng hai năm người bình thường tu luyện. Thế nhưng từ lúc đó đến nay đã qua gần nửa tháng mà hắn vẫn không thể đột phá cấp mười ba tiến vào cấp mười bốn.
Hiện tại, nỗi lo đó đã biến mất khiến Long thở phào một hơi. Trong lòng tảng đá lớn cũng biến mất. Chỉ là rất nhanh hắn lại khó hiểu, bởi vì có được bug từ Thời Gian Tâm Kinh + Rút Ngắn Thời Gian, hắn phải đột phá nhanh hơn người thường chứ? tại sao đến giời này , phải thông qua hệ thống hắn mới đột phá được?.
Nghĩ tới đây, hắn vội vàng hướng về phía hệ thống hỏi:
" Hệ thống. Nếu như ta có một ngày tu luyện bằng người thường tu luyện hai năm thì tại sao đến giời ta mới đột phá bình cảnh chứ"
" Sức mạnh của chủ nhân bắt nguồn từ các vị tướng. Vì thế, dù chủ nhân không muốn thì tương lại ngài sẽ trở thành một vị toàn hệ Linh Sư cùng với toàn thuộc tính. Linh Sư chia thành năm hệ. Vì thế ngài muốn lên một cấp thì phải cô gắng gấp năm lần người thường" Hệ thống trả lời
" Thì ra là thế"
Long cười khổ gật đầu. Hắn cũng đoán ra được một chút vì thế nghe được câu trả lời từ hệ thống, Long không mấy kinh ngạc. Chỉ có chút buồn bực mà thôi. Nếu như trước đây, nghe tới mình có thể tu luyện cả năm hê, Long sẽ cực kì cao hứng thế nhưng trải qua cuộc chiến vừa rồi , hắn biết mình chỉ nên chuyên tu một hệ mà thôi
Như là biết được Long buồn bực, hệ thống lên tiếng, giọng nói có vẻ như an ủi vậy:
" Chủ nhân không cần phải lo. Tuy rằng ngài đột phá cần thời gian gấp năm lần người thường. Thế nhưng một khi đột phá, ngài sẽ có sức mạnh gấp năm lần linh sư cùng cảnh giới. Cảnh giới về sau cách biết giữa các cấp càng rõ ràng, vì thế đây chính là lợi thế lớn nhất mà không một ai có"
/204
|