Dị Giới Quân Đội

Chương 242: Hỏa lực tuyệt đối

/372


- Cái này này này…

Trong trung tâm nghiên cứu hỏa lực viễn trình, Lan Đặc nhìn tình cảnh trước mắt, cả kinh không nói ra lời.

Vẻ mặt, bộ dáng khiếp sợ của Lan Đặc kiếm thánh làm Lưu Vân đắc ý cười. Người khác chứng kiến thấy một màn này, đại não cũng đều tạm thời tiến vào trạng thái chấn động.

Theo tiếng ngâm xướng ma pháp vang lên liên tiếp, ở sân huấn luyện của trung tâm nghiên cứu rộng, dài hơn 500 thước, hỏa cầu cùng tia chớp, mưa đá cùng thủy long gào thét bay về cuối sân huấn luyện, chuẩn xác đánh trúng vị trí cần tập kích. Tiếng ma pháp thật lớn vang lên cùng quang mang đủ mọi màu sắc đánh sâu vào thị giác cùng thính giác của hai vị khách đi thăm này.

- Lão thiên à, ma pháp sư cao quý trên đại lục bắt đầu từ lúc nào đã kết thành đoàn đội để xuất hiện như vậy? Tiểu tử ngươi đã làm như thế nào?

Lan Đặc rốt cuộc hồi tỉnh lại, cao giọng hỏi, ánh mắt vẫn bị tình hình ở sân huấn luyện hấp dẫn như trước.

- Lan Đặc tiền bối, bọn họ đều là sơ cấp ma pháp sư mới nhập môn mà thôi. Hiện tại đa số chỉ mới nắm giữ một, hai sơ cấp ma pháp. Trong thời gian ngắn, nhiều nhất chỉ có thể đạt tới cao cấp ma pháp sư.

Lưu Vân mỉm cười nói.

- Cho dù chỉ như vậy cũng là rất giỏi rồi. Ở trong quân đội A Tư Mạn, số lượng sơ cấp ma pháp sư cũng không vượt quá 200 người.

Lan Đặc kiếm thánh thở dài nói.

- Tiểu tử ngươi ngay cả ta cũng gạt.

Viêm Thiên rốt cuộc cũng xen vào nói.

- Nếu biết rằng ngươi nhiều tài phú như vậy, lúc đầu ta đã điều ma pháp sư trong tay ngươi tới quân đoàn khác, để nguyên soái như ta cũng không cần phải khổ cực như vậy!

- Phụ thân, những người này là nhi tử mới huấn luyện được.

Lưu Vân cười khổ nói.

- Hơn nữa một khi bọn họ tách ra thì không có uy lực quá lớn, rất khó tạo thành ảnh hưởng lớn trong chiến tranh.

- Vậy ngươi chuẩn bị làm gì bây giờ?

Viêm Thiên nói.

- Mục tiêu của nhi tử là xây dựng một chi bộ đội hoàn toàn là ma pháp sư, lợi dụng ma pháp sử dụng lực lượng công kích từ xa, hình thành hỏa lực cường đại bao trùm để đối phó với Huyết thần giáo. Đây là do nhi tử căn cứ vào đặc tính độc huyết của Huyết thần giáo mà nghĩ ra được một biện pháp.

Trong lòng Lưu Vân những ma pháp sư này tương đương với một khẩu súng máy hoặc là hỏa tiễn. Hắn lấy lý luận tác chiến không cần tiếp xúc để tạo thành bộ phận tác chiến trung tâm.

- Ý của ngươi là tương lai trên chiến trường, thân phận của những ma pháp sư này giống binh lính bình thường?

Lan Đặc hiển nhiên bị lời nói của Lưu Vân làm cho kinh ngạc, nên hỏi.

- Đúng vậy. Ma pháp sư bộ đội nếu như không có mấy ngàn người thì rất khó hình thành hỏa trình công kích từ xa mang tính áp đảo. Những người này chỉ là đang tiến hành thí nghiệm ban đầu, ta sẽ nhanh chóng bắt đầu tạo ra hàng loạt sơ cấp ma pháp sư.

Lưu Vân gật đầu khẳng định.

- Xem ra thời đại ma pháp sư vô cùng tôn quý của đại lục sắp trôi qua.

Lan Đặc cảm khái nói.

- Mặc dù ta không biết ngươi như thế nào mà làm được nhưng chỉ bằng khí phách hơn người của ngươi, tư tưởng mới mẻ độc đáo, trong trận đọ sức với với Huyết thần giáo, ta thấy ngươi đã chuẩn bị tốt rồi!

- Tiền bối quá khen, ta chỉ trong một lần tình cờ phát hiện được phương pháp có thể nhanh chóng bồi dưỡng ra ma pháp sư.

Lưu Vân khiêm nhường nói.

- Viêm Thiên lão đệ, ngươi hiện tại không cần phải lo lắng nữa chứ? Trong tay tiểu tử này có vương bài như vậy, cho dù là chống lại tà giáo tà ác kia cũng có phần thắng.

Lan Đặc vui vẻ nhìn Viêm Thiên.

- Không sai, không sai.

Viêm Thiên cười nói.

- Tuy nhiên trung tâm nghiên cứu này ngoại trừ ma pháp sư thì không còn thứ nào mới à?

- Sắc Vi, ngươi lại đây.

Lưu Vân vẫy tay gọi một cô gái trẻ đang hướng dẫn các đệ tử huấn luyện. Cô gái nhanh chóng đi tới trước người hắn.

- Để cho các đệ tử này tạm thời nghỉ ngơi một lát, ngươi gọi Lai Ân đội trưởng dẫn người của hắn tiến vào.

Lưu Vân nói.

- Vâng, Lưu Vân đại ca.

Sắc Vi gật đầu xoay người rời đi. Sau khi thành lập trung tâm nghiên cứu hỏa lực viễn trình, Á Lịch Sơn Đại phái nàng đến nơi này chỉ đạo các đệ tử huấn luyện ma pháp.

Các đệ tử nhanh chóng tập hợp lại, lui ra bên ngoài sân nghỉ ngơi. Một số người khiêng những bia ngắm hình người chạy đến cuối sân huấn luyện, bắt đầu thay đổi để Lai Ân chuẩn bị màn biểu diễn kế tiếp.

- Lão đại có gì phân phó?

Lai Ân mang theo một đội tinh linh xạ thủ tiến vào trong sân huấn luyện, rồi tự mình bước tới trước người Lưu Vân.

- Kiểm tra thành quả huấn luyện của ngươi. Chọn vài người tiến hành biểu diễn một lần, dùng loại tiễn mới.

- Lão đại, như vậy có chút lãng phí không?

Vừa nghe nói muốn sử dụng uy lực của loại tiễn mới để huấn luyện, Lai Ân cảm thấy có chút tiếc rẻ.

- Những người trong tay ta đều là thần tiễn thủ trăm phát trăm trúng.

- Đi làm đi, đừng có dài dòng nữa. Nhị vị bên cạnh ta, một người là tiền bối Lan Đặc kiếm thánh danh chấn đại lục, người kia là phụ thân ta. Trước mặt bọn họ ngươi cũng đừng làm mất mặt ta!

Lưu Vân nhỏ giọng nói vào tai Lai Ân.

- Rõ rồi, lão đại!

Sau khi Lai Ân nghe xong, nhất thời tinh thần tỉnh táo, xoay người chạy như điên ra giữa sân.

Mười tên tinh linh xạ thủ nhanh chóng đứng ra phía trước, tinh thần bình tĩnh, chờ lệnh bắn.

Khoảng cách 100 thước đối với xạ thủ loài người là tầm bắn lớn nhất dưới sự trợ giúp của cung tên. Nhưng đối với tinh linh xạ thủ mà nói lại là khoảng cách phát huy tốt nhất. Từ điểm này có thể thấy tinh linh xạ thủ cùng xạ thủ nhân loại có sự chênh lệch thật lớn.

- Chuẩn bị!

Lai Ân đứng ở phía sau các xạ thủ ra lệnh.

Lấy tên, lắp vào cung, nhắm bắn, động tác của mười tên xạ thủ liên tục như nước chảy mây trôi. Động tác nhịp nhàng giống như mỗi người đều được tạo ra từ một khuôn mẫu.

- Bắn!

Theo một tiếng ra lệnh của Lai Ân, mười mũi tên bắn ra, nhắm thẳng vào bia ngắm ở phía xa.

Lan Đặc cùng Viêm Thiên ngưng thần đứng xem, ánh mắt tập trung nhìn theo 10 mũi tên. Trong lòng bọn họ cũng biết Lưu Vân tuyệt đối không chỉ để bọn họ xem tài bắn cung hơn người của tinh linh tộc, mũi tên này khẳng định có gì đó khác lạ.

Mười mũi tên càng ngày càng gần bia ngắm hình người, nhắm thẳng vào đầu bia ngắm.

“Bụp” một tiếng vang lên, mũi tên sau khi bắn trúng bia ngắm lập tức nổ mạnh, mười đầu hình người bị nổ tung, nát bấy.

Sau khi mười tên xạ thủ lui ra, nhóm xạ thủ thứ hai lập tức tiến lên thay thế. Lại mười mũi tên bắn ra, hình người bị nổ nát bét.

- Đủ rồi!

Lưu Vân vội vàng bảo Lai Ân.

“Cái tên bại gia tử này, mới vừa rồi còn làm ra vẻ đau lòng không thôi, vừa bắn xong lại bắn tiếp không thèm để ý gì cả!”

Nhìn Lai Ân đang đắc ý đi về phía mình, Lưu Vân mắng thầm trong lòng.

Lan Đặc cùng Viêm Thiên nhìn tất cả xảy ra trước mắt, không khỏi hai mặt nhìn nhau. Nếu như nói tư tưởng ma pháp sư bộ đội của Lưu Vân hoàn toàn đánh vỡ nguyên tắc sử dụng ma pháp sư của đại lục thì màn biểu diễn bắn tên của tinh linh tộc lại hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ đối với tài bắn cung. Loại tên kiểu gì mà bắn trúng mục tiêu lập tức phát nổ giống như ma pháp?

- Bạo liệt tiễn --- đây cũng là thứ ta chuẩn bị cho Huyết thần giáo. Ta nghĩ dưới công kích như thế này, loại quái vật này hẳn là không có cách nào sống tiếp được.

Lưu Vân mỉm cười nói.

Cái gọi là ‘bạo liệt tiễn’ này là tác phẩm đắc ý nhất của Lưu Vân.

Sau khi tiến hành phân tích việc Huyết thần giáo ở Tây Tư lợi dụng độc huyết để chế tạo hành thi, Lưu Vân đưa ra một kết luận như sau: Thương tổn thân thể không tạo thành thương tổn trí mạng đối với loại quái vật này. Chỉ có chém rơi đầu chúng mới có thể chính thức tiêu diệt chúng. Phát hiện này đã khiến Lưu Vân chế tạo ra loại mũi tên có gắn thuốc nổ, lợi dụng tài bắn tên thiện xạ của tinh linh xạ thủ để thực hiện, chiêu thức này rất hữu hiệu để đối phó với những thi thể kinh khủng lắc lư đi lại ở từng góc thành thị --- Một tên nát đầu.

- Lão đệ, chúng ta nên đi thôi. Ta lo lắng cứ tiếp tục như vậy trái tim của ta sẽ không chịu nổi.

Một lúc lâu sau, Lan Đặc mới thở dài nói.

- Cái vẻ mặt tươi cười xấu xa của tiểu tử kia rõ ràng là có chủ tâm hành hạ lão nhân gia ta. Còn có gì thì sau này chậm rãi xem đi!

- Đúng vậy, ta nghĩ chúng ta quả thật nên đi. Ở chỗ này lâu thêm chút nữa, ta sẻ cảm thấy mình khổ tu một thân vũ kỹ đã mất đi tác dụng. Vân nhi, ngươi làm tốt lắm! Cố gắng lên, phụ thân lo lắng có chút dư thừa rồi!

Viêm Thiên nói xong kiêu ngạo cười to. Có nhi tử như thế làm lão cảm thấy khi mình còn sống đã không còn bất cứ gì phải nuối tiếc.

Ban đêm, bên trong phủ thành chủ của Lưu Vân, không khí ấm áp vui mừng đang diễn ra.

Viêm Thiên đến làm cho Thủy Linh Nhi cùng Hoa Phi Lệ mừng rỡ, vội vàng gọi cả Hoa Hồng đang ở trong học viện về. Hai người là con dâu, một người sắp làm con dâu quây quần bên cạnh Viêm Thiên, người này hỏi một câu, người kia hỏi một câu làm cho Viêm Thiên phải luôn mồm trả lời.

Lưu Vân muốn cùng phụ thân thương lượng kế hoạch tác chiến tại chiến trường nam tuyến, đồng thời lắng nghe ý kiến của lão nhưng không tìm được cơ hội xen vào. Nhìn dáng vẻ vui vẻ của phụ thân, Lưu Vân đành phải tạm thời gác chuyện này lại. Hắn thậm chí còn giận dỗi phụ thân “có con dâu mà quên cả con đẻ”, khiến cho mấy nữ nhân nhìn hắn bằng nửa con mắt.

Đương nhiên không khí vui vẻ này cũng duy trì không lâu. Bởi vì tiểu ma nữ Lâm Thi Đình lợi dụng cơ hội tặng trà để tiến vào. Nàng cùng Lâm Thi Nhã có chút giống nhau về tướng mạo, làm cho Viêm Thiên đem sự yêu thương đối với tỷ tỷ nàng chuyển dời sang muội muội nhìn qua cực kì nhu thuận này.

Nhưng Lưu Vân nghe nàng gọi một tiếng “Bá bá” vừa ngọt ngào vừa thông minh thì sống lưng cảm thấy phát lạnh.

Khi hắn cảm thấy có chút không ổn, đang định tạm thời rời khỏi phòng, miễn cho phiền toái dính lên người thì lại bị Lâm Thi Đình gọi lại.

“Ma nữ như thế nào mà thành thiên sứ được, cuối cùng cũng lộ ra một đôi sừng trên đầu.”

Lưu Vân thở dài trong lòng.


/372

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status