Dị Giới Thú Y

Chương 247: Chu Lệ Á???

/597


Sức mạnh ẩn chứa trong Sinh Mệnh Thụ lớn thế nào? Không người nào biết.

Bút ký của nữ thần Sinh Mệnh rốt cuộc có tác dụng gì? Ít nhất là hiện giờ Sở Thiên vẫn không biết.

Nhưng Sở Thiên biết một chuyện, hai thứ này đã bị Chu Lệ Á hút cạn!

Áp lực! Một áp lực khổng lồ, khí tức uy hiếp chúng nhân chớp mắt đã bao trùm đất trời, cho dù là tháp Cầu Nguyện được hơn trăm cấm chú pháp sư cùng tạo ra, lúc này cũng bị rung động.

Ánh sáng màu xanh nhạt hiện trên người Chu Lệ Á, khiến Sở Thiên không thể không cúi thấp đầu, không dám ngẩng nhìn! Càng không nói đến những pháp thần nhân gian kia, họ đã không có người nào có thể đứng dậy! Bao gồm cả cấm chú pháp sư Ba Bác Tát!

“Thần lực tầng thứ ba?” Sở Thiên nheo mắt cười, cười một cách khoái trá!

Sức mạnh của Chu Lệ Á tuy vẫn chưa ổn định, nhưng, lại là thần lực tầng thứ ba đường đường chính chính, không kém gì với Hoàng Kim Long Vương, Địa Ngục Cốt Long, những tuyệt đại cường giả cũng có thần lực tầng thứ ba đó!

“Ha ha ha ha…” Sở Thiên không nén được niềm vui cười phá lên, từ nay về sau, trên đại lục đã có thêm một lực lượng có thể đối chọi với thượng cổ ngũ đại ma thú, và người đó chính là vợ của Sở đại thiếu gia hắn!

Bình!

Sinh mệnh bị tiêu hao gần hết, khiến Sở Thiên bất chợt ngã xuống đất, nhưng hắn không hề lo lắng, có một Chu Lệ Á có thể điều khiển sinh mệnh tiềm lực, hắn sẽ còn phải chết sao?

“Khục khục!” Sở Thiên xoa ngực, quằn quại giơ tay ra, “Phu nhân, sinh mệnh tiềm lực của ta đã cạn rồi…”

“Liên quan gì đến ta?”

Khóe môi của Chu Lệ Á hiện ra một nụ cười quỷ dị, liếm chiếc răng nanh của mình, sau đó ngồi xuống bên cạnh Sở Thiên.

“Ngươi là ai?” Chu Lệ Á, ngồi xuống, chỉ vào Sở Thiên hỏi.

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên ngây người.

Chu Lệ Á khẽ ngửi mùi trên người mình, sau đó chau mày hỏi: “Trên người ta tại sao lại có mùi của ngươi?”

“Ta là tướng công của nàng, Phất Lạp Địch Nặc, ngày nào ta cũng ngủ bên cạnh nàng, đương nhiên là nàng có mùi của ta.” Sở thiên vẫn dựa vào thân Sinh Mệnh Thụ đã khô quắt, ngồi dậy, cười khổ nói: “Không phải nàng đã quên rồi chứ?”

“Thật đáng tiếc, ta đã quên rồi!”

Bất chợt, Chu Lệ Á túm lấy cổ Sở Thiên, nhấc hắn lên cao: “Một con người hèn mọn nhà ngươi sao có thể xứng làm trượng phu của ta?”

Thè lưỡi ra, Chu Lệ Á liếm cằm của Sở Thiên, cười nói : “Ồ, ta nói sai rồi, ngươi là huyết mạch của Long Thần!”

Sở Thiên không trả lời, thân là bác sỹ thú ý, hắn chợt nhớ tới một chuyện, đại não của con người là nửa vòng tròn, còn của ma thú cấp mười thì là cả vòng tròn! Lẽ nào khi Chu Lệ Á thức tỉnh, ký ức ở đại não bị tổn hại? Nhưng khi A Mạt Kỳ và Thái Qua Nhĩ thăng cấp sao lại không có chuyện này?

Bịch!

Bút ký của nữ thần Sinh Mệnh rơi xuống một bên, phát ra một âm thanh trầm đục, tiếp theo đó, ánh sáng màu xanh trên người Chu Lệ Á đã nhạt đi nhiều.

“Hả?” Đôi mắt của Chu Lệ Á biến về màu bình thường, “Phu quân, ta… Sao ta lại bóp cổ chàng?”

“Trí nhớ của nàng đã khôi phục rồi sao?” Sở Thiên mừng rỡ nói.

“Tay của ta…” Chu Lệ Á nhìn thấy chiếc vuốt nhọn dài ra của mình, đồng thời cảm giác được đôi cánh đằng sau lưng, “Ta… Ta bị làm sao vậy?”

“Không sao rồi!” Sở Thiên ôm lấy Chu Lệ Á, cười nói: “Có ta ở đây, nàng sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta rời khỏi đây trước đã.”

“Cút ngay!”

Chu Lệ Á lại đẩy Sở Thiên ra, mắt nàng lại biến thành màu đỏ máu.

Ù ù ù! Bút ký của nữ thần Sinh Mệnh lại phát ra một chuỗi âm thanh.

“Á!” Chu Lệ Á ôm lấy đầu, kêu lên thảm thiết. Hiển nhiên, hai ký ức trong đầu nàng, đang tranh đấu quyết liệt.

Trong lúc nhất thời, Sở Thiên cũng không có cách nào, quay đầu nhìn một vòng, tất cả mọi người vẫn đang khiếp sợ trước áp lực của Chu Lệ Á, toàn bộ đều cúi đầu run rẩy.

“Cút ra ngoài, cơ thể này là của ta, thượng cổ Bức tộc chúng ta…”

“Không, ta là Chu Lệ Á, cơ thể này là của ta!”

Thanh âm của Chu Lệ Á thay đổi kỳ dị, phát ra hai giọng nói không giống nhau.

Xì xì!

Chu Lệ Á phát ra một tiếng kêu không giống con người, nàng chợt giơ đôi tay vuốt nhọn của mình ra, vồ lấy bút ký của nữ thần Sinh Mệnh vào tay mình.

“Ái Lệ Ti, ngươi chết rồi còn muốn giở trò sao?” Chu Lệ Á khẽ quát một tiếng, rồi xé rách quyển bút ký.

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên cảm giác được cái chết đang tới gần, vừa định trốn đi, có điều đã quá muộn.

Một chùm sáng màu xanh biếc đã chụp lấy Sở Thiên, sau đó từ từ hấp thụ hắn.

“Ha ha, Phất Lạp Địch Nặc, cơ thể này là của ta rồi.” Đôi mắt đỏ máu yêu dị khác thường, Chu Lệ Á cười nói: “Ngươi từ từ hưởng thụ đi, đây chính là cảnh giới của thần lực tầng thứ ba.”

“Mẹ kiếp, trả lại cơ thể cho vợ ta!” Sở Thiên giận dữ chửi một câu.

“Vợ ngươi đã không còn tồn tại nữa rồi.”

Chu Lệ Á khẽ cười, xoay người bay lên đỉnh tháp Cầu Nguyện, tuy nàng đi rồi, nhưng lĩnh vực trên người Sở Thiên vẫn không biến mất, A Mạt Kỳ hiện tại có thể điều khiển phạm vi của lĩnh vực, còn Chu Lệ Á cao hơn một bậc, đã không cần dùng thần lực đã dẫn phát được lĩnh vực! Chạm tay là đến, sinh mệnh tiềm lực của thiên hạ đều đã là bộc nhân của nàng.

“Sức mạnh của tháp này không tồi!” Chu Lệ Á lắc lư chiếc đầu, đồng thời hai tay nhấc lên,”Hút!”

Tháp Cầu Nguyện nghìn tầng, lĩnh vực cấm ma pháp nghìn tầng, cộng thêm đó là hơn vạn pháp sư trong đó, thứ sức mạnh này, trong mắt Chu Lệ Á chỉ là không tồi mà thôi.

“Á…”

Tiếng kêu thảm thiết vang ra từ trong tháp Cầu Nguyện, bởi vì Chu Lệ Á đã bắt đầu hấp thu sức mạnh của họ.

Trừ những pháp thần cường đại vẫn có thể giữ lại chút tinh lực cho mình, những người khác, đều đang kêu thảm thiết rồi dào dạt đổ ngã, nhưng nhiều người khác, ngay cả kêu thảm cũng không kịp kêu!

“Quá chậm rồi!” Chu Lệ Á vẫn không bằng lòng.

“Ông chủ, chúng ta cùng tấn công lĩnh vực trên người ngài!” Ba Bác Tát không quan tâm đến áp lực trên người, bay lên đỉnh đầu của Sở Thiên.

“Vô dụng thôi, thần lực tầng thứ ba không phải là thứ ta và ngươi có thể chống lại được!” Sở Thiên cười khổ, sau đó linh quang vụt hiện, hét: “Ba Bác Tát, dùng quyển bút ký đó!”

“Ta biết rồi!”

Ba Bác Tát cùng nhìn thấy quyển bút ký đã bị xé rách.

Đôi tay nhăn nheo thịt nát cầm lấy quyển bút ký, Ba Bác Tát ấn quyển bút ký trên lĩnh vực.

Xoẹt xoẹt!

Ánh sáng của lĩnh vực nhạt dần đi, có điều vẫn không đủ để phá vỡ!

Khốn kiếp! Sao lại quên nhỉ! Lão tử vẫn còn một món thần khí! Sở Thiên nheo mắt cười, xoay tay lấy ra Lưỡi đao Phán Quyết, chém bổ vào lĩnh vực.

Ầm!

Lĩnh vực rốt cuộc cũng đã vỡ nát ra, chính lúc lĩnh vực bị nứt toác, Sinh Mệnh Thụ, bút ký nữ thần! Hai món di vật của Ái Lệ Ti, cùng lúc tiếp xúc lên Lưỡi đao Phán Quyết.

“Mẹ kiếp, thật thoải mái!” Sở Thiên không nén được cao giọng hét một tiếng, bởi vì hắn cảm thấy, sức mạnh vô tận từ Lưỡi đao Phán Quyết, đang truyền vào người hắn.

Chỉ chốc lát sau, Sinh Mệnh Thụ đã chết khô, bút ký nữ thần đã mờ nhạt không còn chút ánh sáng, còn Sở Thiên, đã khôi phục được đến trạng thái toàn thịnh!

“Ba Bác Tát, ngươi đem Địch Áo tránh đi!”

Dứt lời, Sở Thiên nhấc Lưỡi đao Phán Quyết lên, xông về hướng Chu Lệ Á, “Trả cơ thể lại cho vợ ta!”

“Có thể thoát ra được?” Chu Lệ Á ngạc nhiên sững sốt một lát, sau đó cười lạnh nói: “Chỉ dựa vào thần lực tầng thứ nhất của ngươi cũng muốn đấu với ta? Hừ!”

“Thời gian cầm cố!”

Lĩnh vực của Sở Thiên đã mở rộng. Có điều, Chu Lệ Á chỉ khinh thị cười, “Lĩnh vực Long Hoàng tầng thứ nhất? Ha ha, quá yếu!”

Chu Lệ Á chỉ chớp động cánh dơi sau lưng vài cái, sau đó, lĩnh vực của Sở Thiên đã bị thổi tan.

“Cũng tốt, để ta giết ngươi trước!”

Nói rồi, Chu Lệ Á bước vài bước trên không, đi về hướng Sở Thiên.

“Cho ngươi biết thế nào là lĩnh vực thực sự!” Chu Lệ Á ngẩng đầu lên, khẽ quát: “Tầng thứ nhất - Hấp Thu Sinh Mệnh!”

Sở Thiên bị khóa trên không, sinh mệnh lại bắt đầu thất thoát.

“Tầng thứ hai, Hấp Thu Thần Lực!”

Lần này, thần lực của Sở Thiên đã biến mất.

“Tầng thứ ba…”

Đột nhiên, Chu Lệ Á dừng lại, bắt đầu ngưng trọng nhìn về phía Đông.

“Chu Lệ Á, nàng nhớ ra ta rồi sao?” Sở Thiên lại tưởng rằng trí nhớ của Chu Lệ Á lại hồi phục lại, liền vui mừng quá đỗi, lao lên.

“Cút ngay!”

Chu Lệ Á đẩy Sở Thiên ra, sau đó thần sắc chợt biến đổi, “Mạnh quá! Thần lực tầng thứ ba đỉnh phong, lúc gia gia toàn thịnh cũng chỉ được như vậy!”

“Sao vậy?” Sở Thiên thấy Chu Lệ Á run rẩy, sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía Đông, hắn bèn nhìn về hướng Đông, có điều cũng không có phát hiện gì.

“Trả lại các ngươi!” Chu Lệ Á quát lớn một tiếng, hai tay ấn xuống, sức mạnh hấp thu vừa rồi đã trút lại toàn bộ vào tháp Cầu Nguyện.

Sau khi làm xong mọi chuyện, Chu Lệ Á vụt biến mất, thì ra là muốn… chạy trốn!

“Đứng lại!” Sở Thiên một tay bắt lấy nàng, “Trả cơ thể…”

Bình!

Sở Thiên lại bị Chu Lệ Á đấm văng đi.

Chính lúc này, bầu trời bắt đầu xuất hiện một ba động khác thường, chớp mắt, bầu trời xanh ngắt như bị méo đi.

Phong khí, mây tụ! Vân vụ cuồn cuộn trên bầu trời ngưng kết lại, nơi có thể chạm tay đến, chỉ là một vùng trơn ướt.

Khí thể của Chu Lệ Á chớp mắt đã biến mất, hai cánh run rẩy, thần sắc hốt hoảng muốn bỏ trốn.

“Hải chi lực!”

Trong biển mây bay ra mấy đạo thủy khí, bắt đầu uốn lượn quanh người Chu Lệ Á.

Phụt phụt!

Chu Lệ Á bị đập vào thủy khí, không nhúc nhích được thêm.

“Ta liều mạng với ngươi!” Chu Lệ Á nhướng mày, hai tay không ngừng biến đổi trước ngực, “Lĩnh vực tầng thứ ba, Sinh Mệnh thác loạn!”

Một đạo thủy khí chợt phân tách ra, ném Sở Thiên về phía xa, sau đó từng đạo thủy khi bắt đầu phân tách ra từng tia nhỏ….

Vô số thủy khí ôm trọn lấy Chu Lệ Á, sau đó ấn mạnh xuống!

Ầm!

Một âm thanh trầm nặng vang lên, lĩnh vực tầng thứ ba của Chu Lệ Á vẫn chưa thành hình, đã bị đè nát.

“Ngươi muốn làm gì?” Chu Lệ Á thần sắc sợ hãi, run giọng hỏi: “Ta với ngươi không oán không thù, tại sao lại làm khó cho ta?”

Một nhân ảnh cường tráng hiện ra trong tầng không, hắn không chú ý tới Chu Lệ Á, mà chắp tay về phía Sở Thiên. “Phất Lạp Địch Nặc điện hạ, từ sau lễ tân hôn của ngài, chúng ta đã lâu không gặp rồi!”

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sa Lỗ, sao lại là ngươi?” Sở Thiên thở phào một hơi, người đến hóa ra là thủ hạ của Hải Vương Biển Cấm Bào Uy Nhĩ, Sa Lỗ !

Sa Lỗ mỉm cười nhàn nhạt, nhìn về Chu Lệ Á, cười nói: “Điện hạ, huyết thống của phu nhân ngài đã thức tỉnh rồi!”

“Ca ngợi nữ thần Sinh mệnh! Ha ha!” Sở Thiên lại bày ra nét mặt thần côn chuẩn mực, cười nói: “Sa Lỗ tiên sinh, chúng ta là hàng xóm, chuyện này… vẫn phải nhờ ngài giúp đỡ rồi.”

“Điện hạ không nói, ta cũng sẽ làm.” Sa Lỗ khom người nói.

Dứt lời, Sa Lỗ giương tay, một quyển trục rực đỏ bay đến tay của Chu Lệ Á.

Tiếp đó, Sa Lỗ nghiêm sắc mặt, giọng nói trang nghiêm khác thường: “Hậu duệ Hấp Huyết Bức cấp mười Chu Lệ Á, Hải Vương Biển Cấm Bào Uy Nhĩ bệ hạ có lời mời!”


/597

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status