***Note: từ chap này Sophie sẽ không dc xưng là nàng nữa, người máy không có giới tính, vì lúc đầu Sophie giữ hình dạng nữ tính nên cáo mới để là nàng ^^
——— —————— —————
Gia Á mở to mắt, tâm trí hắn có chút hỗn loạn, nơi này là đâu?
Nga, đúng rồi! Hôm qua hắn vừa ‘kết hôn’ với Tắc Vạn, sau đó sao lại ngủ quên đi nhỉ? Nằm trên giường lớn, trên người đắp một tấm lông thú, bên dưới cũng được trải một tấm lông thật dày, Tắc Vạn rất chu đáo.
Kỳ thật, đêm qua, Gia Á say rượu——chẳng qua hắn không nhớ mà thôi. Đối với Tắc Vạn, đầu tiên là lấy mất trái tim người ta, sau đó lại còn khóc lóc cuối cùng dựa vào trong lòng ngực Tắc Vạn ngủ mê đi.
“Gia Á! Gia Á!” Bill đột ngột chạy vọt vào.
“Sao vậy?” Gia Á đỡ cái đầu đang nhức bưng bưng, chậm rãi ngồi dậy.
“Gia á, đệ đệ ngươi tìm tới đây, cậu ta, cậu ta——” rất khó hình dung được biểu tình của Bill lúc này.
“Đệ đệ?” Biểu tình Gia Á còn khó hình dung hơn n lần, hắn làm sao lại không biết mình có em trai? Chẳng lẽ——nghĩ tới khả năng kia, đầu lại càng đau hơn.
“Đi ra ngoài xem——”
Mới ra tới đầu cổng bộ lạc liền nhìn thấy không ít lỗ đạt hung hăng hóa về hình thú, tụ tập ở đó, cách đó không xa là một con Mã Khắc Đa đang bay trên không trung, ngồi trên lưng nó là một ‘tiểu nam hài’ mười hai, mười ba tuổi, Gia Á thật sự rất đau đầu, là Sophie, người máy vốn không phân giới tính, nhưng cậu biết thế giới này không có nữ giới nên liền thay đổi cơ thể mình thành nam giới.
“Các ngươi không cần kích động như vậy, ta tới tìm anh trai, tiểu Hoa rất ngoan sẽ không đả thương người.” Sophie sau khi trải qua quá trình chuyển đổi đã hoàn thiện cơ thể, âm thanh thiếu niên ôn hòa từ không trung truyền xuống.
“Sophie! Ta ở đây, ngươi để con thú kia cách xa một chút!” Khó trách các thú nhân kích động như vậy, Sophie tìm cái gì không tìm, chọn ngay loài chim ăn thịt khó thu phục nhất đại lục Thụy Bá, Mã Khắc Đa!
Mã Khắc Đa có năng lực hệ phong, bình thường rất hay xuống tay với khảm đặc, trảo một phát là có thể bắt đi một người vì thế làm các thú nhân khi thấy nó liền theo bản năng muốn công kích. Hơn nữa, tiểu Hoa! Cái tên quỷ gì đây!
“Ca!” Sophie nhìn thấy Gia Á, hưng phấn phất tay, điều khiển Mã Khắc Đa đáp xuống một nơi cách xa bộ lạc hơi một chút.
Gia Á vội vàng chạy tới, hắn rất nôn nóng muốn xác nhận xem Sophie trên đường tới đây có gặp rắc rối gì hay không! Mà tình cảnh này trong mắt những người khác lại là cảnh huynh đệ gặp lại vô cùng cảm động.
“sophie, ngươi có sử dụng siêu đạo không? Có sử dụng laser không?” Gia Á nắm lấy bả vai Sophie lắc lắc, những vũ khí trang bị chất độc hóa học này nếu sinh ra phóng xạ sẽ phá hỏng trạng thái sinh lý cân bằng của tinh cầu này.
“Gặp mặt cũng không quan tâm ta chút nào sao.” Sophie bất mãn vuốt ve Mã Khắc Đa ngoan ngoãn.
“Ta phải vượt qua rừng rậm nguy hiểm mới tìm được ngươi a.”
“Ha hả, nếu không có kế hoạch hoàn hảo, ngươi chắc chắn sẽ không bước ra khỏi cabin một bước.” Nguy hiểm? Đám sinh vật kia mới bị nguy hiểm ấy!
“Ngươi đã làm gì với nó?” Gia Á cũng rất muốn biết Sophie làm thế nào để thuần hóa được Mã Khắc Đa.
“Không có gì, ta chỉ trang bị một con chip do ta đặc chế vào đại não để khống chế khu thần kinh trung ương của nó thôi.” Sophie giảo hoạt cười, chỉ chỉ đầu mình.
“Trực tiếp nhận mệnh từ não ta, cả chuyến đi ta toàn dựa vào nó mới có thể thoải mái trên bầu trời như vậy.”
“Ngươi a——” Hèn chi mấy hôm nay không hề có tin tức gì từ sophie, hóa ra chuẩn bị cho hắn một kinh hỉ lớn như vậy.
“Ta đã sớm nói, ta sẽ tìm được ngươi mà.”
Tắc Vạn nghe thấy đệ đệ Gia Á tìm tới, lại còn cưỡi một con Mã Khắc Đa, liền mờ mịt ra ngoài xem xét. Từ xa nhìn ra khoảng cây cối ngoài cổng bộ lạc, Gia Á đang đứng nói chuyện với một thiếu niên tóc đen mắt đen, tay thiếu niên đang đặt trên đầu con Ma Khắc Đa, nhìn qua thực hài hòa.
“Gia Á, đây là đệ đệ ngươi?” Tắc Vạn đi tới bên cạnh Gia Á, cánh tay tự nhiên khoác lên vai hắn.
“Ân——đúng vậy.” Gia Á gật gật đầu.
“Xin chào, ta gọi là Sophie, xin chỉ giáo.” Sophie lưu loát sử dụng ngôn ngữ của bộ lạc Phỉ Tư Thắc, không biết còn tưởng cậu ta vốn là người bản xứ.
“Xin chào, ngươi rất giống Gia Á nhỉ——” Tắc Vạn nhìn Mã Khắc Đa phía sau Sophie. Hơn nữa, cũng rất mạnh. Tắc Vạn bắt đầu hoài nghi, có phải gia tộc Gia Á đều sinh ra những khảm đặt cường hãn.
“Ta là tộc trưởng bộ lạc Phỉ Tư Thắc, Tắc Vạn, hôm qua ta và ca ngươi vừa kết thành bầu bạn.” Cánh tay Tắc Vạn khoát lên vai Gia Á khẽ siết chặt một chút, thoạt nhìn như Gia Á đang dựa vào người Tắc Vạn.
Sophie kinh ngạc liếc mắt nhìn Gia Á, sau đó nhìn thấy một mạt sáng trong mắt Tắc Vạn.
“Ha hả, tin tức này thật thú vị.”
“Hi vọng ngươi có thể chịu nỗi hắn.” Sophie đi tới bên người Tắc Vạn, nói sâu xa, sau đó tiêu sái đi vào bộ lạc giống như hắn đã sớm ở đây.
Tắc Vạn nhìn theo bóng dáng Sophie có chút đăm chiêu, mùi vị của thiếu niên kia——rất kỳ quái, lạnh băng hệt như sắt thép.
“Đệ đệ của ngươi rất thú vị.”
“Nó luôn như vậy, thích làm những chuyện kích thích trái tim người khác.” Bất quá đối với Gia Á, muốn thu phục Sophie cả người đều là kim loại rất dễ dàng, trực tiếp đóng đinh người cậu ta vào tường.
——— —————— —————
Gia Á mở to mắt, tâm trí hắn có chút hỗn loạn, nơi này là đâu?
Nga, đúng rồi! Hôm qua hắn vừa ‘kết hôn’ với Tắc Vạn, sau đó sao lại ngủ quên đi nhỉ? Nằm trên giường lớn, trên người đắp một tấm lông thú, bên dưới cũng được trải một tấm lông thật dày, Tắc Vạn rất chu đáo.
Kỳ thật, đêm qua, Gia Á say rượu——chẳng qua hắn không nhớ mà thôi. Đối với Tắc Vạn, đầu tiên là lấy mất trái tim người ta, sau đó lại còn khóc lóc cuối cùng dựa vào trong lòng ngực Tắc Vạn ngủ mê đi.
“Gia Á! Gia Á!” Bill đột ngột chạy vọt vào.
“Sao vậy?” Gia Á đỡ cái đầu đang nhức bưng bưng, chậm rãi ngồi dậy.
“Gia á, đệ đệ ngươi tìm tới đây, cậu ta, cậu ta——” rất khó hình dung được biểu tình của Bill lúc này.
“Đệ đệ?” Biểu tình Gia Á còn khó hình dung hơn n lần, hắn làm sao lại không biết mình có em trai? Chẳng lẽ——nghĩ tới khả năng kia, đầu lại càng đau hơn.
“Đi ra ngoài xem——”
Mới ra tới đầu cổng bộ lạc liền nhìn thấy không ít lỗ đạt hung hăng hóa về hình thú, tụ tập ở đó, cách đó không xa là một con Mã Khắc Đa đang bay trên không trung, ngồi trên lưng nó là một ‘tiểu nam hài’ mười hai, mười ba tuổi, Gia Á thật sự rất đau đầu, là Sophie, người máy vốn không phân giới tính, nhưng cậu biết thế giới này không có nữ giới nên liền thay đổi cơ thể mình thành nam giới.
“Các ngươi không cần kích động như vậy, ta tới tìm anh trai, tiểu Hoa rất ngoan sẽ không đả thương người.” Sophie sau khi trải qua quá trình chuyển đổi đã hoàn thiện cơ thể, âm thanh thiếu niên ôn hòa từ không trung truyền xuống.
“Sophie! Ta ở đây, ngươi để con thú kia cách xa một chút!” Khó trách các thú nhân kích động như vậy, Sophie tìm cái gì không tìm, chọn ngay loài chim ăn thịt khó thu phục nhất đại lục Thụy Bá, Mã Khắc Đa!
Mã Khắc Đa có năng lực hệ phong, bình thường rất hay xuống tay với khảm đặc, trảo một phát là có thể bắt đi một người vì thế làm các thú nhân khi thấy nó liền theo bản năng muốn công kích. Hơn nữa, tiểu Hoa! Cái tên quỷ gì đây!
“Ca!” Sophie nhìn thấy Gia Á, hưng phấn phất tay, điều khiển Mã Khắc Đa đáp xuống một nơi cách xa bộ lạc hơi một chút.
Gia Á vội vàng chạy tới, hắn rất nôn nóng muốn xác nhận xem Sophie trên đường tới đây có gặp rắc rối gì hay không! Mà tình cảnh này trong mắt những người khác lại là cảnh huynh đệ gặp lại vô cùng cảm động.
“sophie, ngươi có sử dụng siêu đạo không? Có sử dụng laser không?” Gia Á nắm lấy bả vai Sophie lắc lắc, những vũ khí trang bị chất độc hóa học này nếu sinh ra phóng xạ sẽ phá hỏng trạng thái sinh lý cân bằng của tinh cầu này.
“Gặp mặt cũng không quan tâm ta chút nào sao.” Sophie bất mãn vuốt ve Mã Khắc Đa ngoan ngoãn.
“Ta phải vượt qua rừng rậm nguy hiểm mới tìm được ngươi a.”
“Ha hả, nếu không có kế hoạch hoàn hảo, ngươi chắc chắn sẽ không bước ra khỏi cabin một bước.” Nguy hiểm? Đám sinh vật kia mới bị nguy hiểm ấy!
“Ngươi đã làm gì với nó?” Gia Á cũng rất muốn biết Sophie làm thế nào để thuần hóa được Mã Khắc Đa.
“Không có gì, ta chỉ trang bị một con chip do ta đặc chế vào đại não để khống chế khu thần kinh trung ương của nó thôi.” Sophie giảo hoạt cười, chỉ chỉ đầu mình.
“Trực tiếp nhận mệnh từ não ta, cả chuyến đi ta toàn dựa vào nó mới có thể thoải mái trên bầu trời như vậy.”
“Ngươi a——” Hèn chi mấy hôm nay không hề có tin tức gì từ sophie, hóa ra chuẩn bị cho hắn một kinh hỉ lớn như vậy.
“Ta đã sớm nói, ta sẽ tìm được ngươi mà.”
Tắc Vạn nghe thấy đệ đệ Gia Á tìm tới, lại còn cưỡi một con Mã Khắc Đa, liền mờ mịt ra ngoài xem xét. Từ xa nhìn ra khoảng cây cối ngoài cổng bộ lạc, Gia Á đang đứng nói chuyện với một thiếu niên tóc đen mắt đen, tay thiếu niên đang đặt trên đầu con Ma Khắc Đa, nhìn qua thực hài hòa.
“Gia Á, đây là đệ đệ ngươi?” Tắc Vạn đi tới bên cạnh Gia Á, cánh tay tự nhiên khoác lên vai hắn.
“Ân——đúng vậy.” Gia Á gật gật đầu.
“Xin chào, ta gọi là Sophie, xin chỉ giáo.” Sophie lưu loát sử dụng ngôn ngữ của bộ lạc Phỉ Tư Thắc, không biết còn tưởng cậu ta vốn là người bản xứ.
“Xin chào, ngươi rất giống Gia Á nhỉ——” Tắc Vạn nhìn Mã Khắc Đa phía sau Sophie. Hơn nữa, cũng rất mạnh. Tắc Vạn bắt đầu hoài nghi, có phải gia tộc Gia Á đều sinh ra những khảm đặt cường hãn.
“Ta là tộc trưởng bộ lạc Phỉ Tư Thắc, Tắc Vạn, hôm qua ta và ca ngươi vừa kết thành bầu bạn.” Cánh tay Tắc Vạn khoát lên vai Gia Á khẽ siết chặt một chút, thoạt nhìn như Gia Á đang dựa vào người Tắc Vạn.
Sophie kinh ngạc liếc mắt nhìn Gia Á, sau đó nhìn thấy một mạt sáng trong mắt Tắc Vạn.
“Ha hả, tin tức này thật thú vị.”
“Hi vọng ngươi có thể chịu nỗi hắn.” Sophie đi tới bên người Tắc Vạn, nói sâu xa, sau đó tiêu sái đi vào bộ lạc giống như hắn đã sớm ở đây.
Tắc Vạn nhìn theo bóng dáng Sophie có chút đăm chiêu, mùi vị của thiếu niên kia——rất kỳ quái, lạnh băng hệt như sắt thép.
“Đệ đệ của ngươi rất thú vị.”
“Nó luôn như vậy, thích làm những chuyện kích thích trái tim người khác.” Bất quá đối với Gia Á, muốn thu phục Sophie cả người đều là kim loại rất dễ dàng, trực tiếp đóng đinh người cậu ta vào tường.
/71
|