Tình trạng Gia Á mấy hôm nay thực không tốt, từ lần hấp thu năng lượng trước đến giờ cảm giác mệt mỏi vẫn không biến mất. Rất thích ngủ, lại còn thường xuyên ngất xỉu. Sophie quyết định làm một cuộc kiểm tra toàn thân cho Gia Á, sau đó mới quyết định có thực hiện máu thẩm tách hay không. Sophie đang sửa sang lại tư liệu máu thẩm tách thì thấy kết quả xét nghiệm ra, tùy tay cầm lên, vừa thấy………..
“Gia Á!”
Lúc Sophie xông vào, Gia Á đang nằm dựa vào đầu giường ăn hoa quả, bởi vì gần đây hắn không được khỏe nên Tắc Vạn rất chiếu cố, mỗi ngày cũng không cần xuống giường. Lần đầu nhìn thấy Sophie có bộ dạng hoang mang như vậy làm Gia Á bị hoảng sợ, một ngụm trái cây nghẹn trong cổ họng.
“Làm sao vậy?”
Biểu tình của Sophie thật khó để hình dung, giống như vừa nuốt phải một con gián, anh mắt sáng ngời, còn cái miệng khẽ mở nhưng lại không nói tiêng nào.
“Ta muốn nói cho ngươi một việc, ngươi nhất định phải bình tĩnh………” Sophie nhắc nhở nói.
“Ta rất bình tĩnh a.” Gia Á cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ nói hắn sắp chết sao?
“Ngươi cũng biết là ta làm kiểm tra cơ thể cho ngươi ấy.”
“Ta biết a.”
“Đã có kết quả rồi.”
“Cho nên?”
“Cho nên…………Gia Á………….ngươi mang thai.”
Phanh! Gia Á từ trên giường té ngã xuống mặt đất, lập tức giật mình đứng bật dậy.
“Cái gì!” Gia Á cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề, hắn vừa nghe thấy cái gì?
“Gia Á, ngươi mang thai!” Sophie lặp lại.
“Đáng chết! Sophie, ngươi nói rõ ràng cho ta, gặp quỷ hay sao lại thế này!” Gia Á hung ác túm lấy áo Sophie.
“Đã nói ngươi phải bình tĩnh rồi.” Sophie bất đắc dĩ nhún vai.
“Ngươi mang thai, đã hơn một tháng rồi, đại khái là sau lần hấp thu năng lượng.” Sophie tính ngày suy đoán, có lẽ là từ lúc bọn họ xuất phát đi Dạ Chi vực đến giờ.
“Sophie! Ta sao có thể………….” Gia Á không thể nói được hai chữ kia.
“Please, ta là nam nhân! Hơn nữa ta và Tắc Vạn căn bản không phải cùng một chủng tộc, điều này sao có thể!” Gia Á nghĩ có lẽ kết quả xét nghiệm của Sophie đã sai rồi! Nhất định là như vậy, hắn sao có khả năng……. này cơ chứ!
“Về điểm này ta cũng rất ngạc nhiên, ta nghĩ đại khái có liên quan đến phương thức sinh sản của đại lục Thụy Bá.” Sophie cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rõ ràng không đồng chủng tộc nhưng lại có thể kết hợp sinh con, rất kỳ diệu.
“Nếu dự đoán của ta chính xác thì ta cần một chút tinh dịch của lỗ đạt để xét nghiệm, ngươi không ngại cho Tắc Vạn cống hiến một chút đi, ta rất hứng thú với nó.” Sophie thích thú nói.
“Sophie, hiện tại không phải lúc nói chuyện này………………..” Gia Á phiền phức nhìn Sophie lượn tới lượn lui trước mặt, hắn biết chính mình không thể nào sinh con được, Tắc Vạn và hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý cho việc này. Hắn là một nam nhân! Sao có thể mang thai được…………
“Kết quả xét nghiệm của ta đảm bảo chính xác, thân thể ngươi hiện tại thường mệt mỏi, thích ngủ, té xỉu vân vân đều là triệu chứng do mang thai. Bất quá ngươi không cần lo lắng, đây đều là những phản ứng sinh lý bình thường trong thai kỳ, không bị buồn nôn hay kén ăn là ngươi đã tốt tính lắm rồi.”
“Ta nên vì nó mà cảm thấy may mắn sao? Này rốt cuộc may chỗ nào chứ! Trời ạ!” Gia Á không khỏi sờ sờ bụng mình, hắn bây giờ không thể chấp nhận được kết quả này, một đại nam nhân mang thai, thật sự là làm người ta nổi hết da gà!
“Gia Á, tình hình cơ thể ngươi bây giờ không thích hợp để làm thực nghiệm, cũng không hợp để di chuyển mệt nhọc, ta sẽ nói lại chuyện này với Tắc Vạn và Lạc Khả. Chuyện RWAR tạm thời dời lại sau đi, chúng ta tạm thời định cư ở bộ lạc Tát Đức một thời gian, chờ cục cưng sinh ra sẽ xử lý tiếp.”
Gia Á khiếp sợ ngồi một bên, trong đầu trống rỗng. Đúng vậy, hắn quả thực đã tiếp nhận Tắc Vạn, hắn cũng hi vọng bọn họ có đứa con, chính là khi sự việc phát sinh trước mắt sao hắn lại không thể nào cao hứng nổi?
Điều này rất khủng bố, hắn giống như một nữ nhân đang mang thai.
“Ngươi phải vui vẻ, cục cưng rất khỏe mạnh, tình trạng cơ thể ngươi cũng rất tốt.” Sophie cảm thấy đây là chuyện tốt, vì sao Gia Á lại giống như nhìn thấy ngày tận thế vậy chứ?
“Sophie, ta cảm thấy ta sắp chết rồi………………….” Gia Á đã bắt đầu phát sinh triệu chứng trầm cảm trước khi sinh.
“Này rất bình thường, phản ứng khi biết tin làm mẹ sẽ có chút tiêu cực, lần đầu mang thai ngươi sợ hãi cũng là chuyện tự nhiên.”
“Cái gì mà lần đầu, ngươi còn muốn mấy lần nữa!”
“Chuyện tốt thế này đương nhiên càng nhiều càng tốt rồi, ta đi báo tin này cho Tắc Vạn.” Sophie cười hì hì tiêu sái đi ra ngoài.
Quả nhiên Tắc Vạn sau khi biết tin vô cùng khiếp sợ, sau đó lại mừng như điên vội vàng chạy thẳng tới phòng nhỏ của Gia Á đang ở mặc kệ mọi ánh mắt khác thường từ người trong bộ lạc Tát Đức.
“Chết, chết, lần này chết chắc rồi…………………….” Gia Á nằm trên giường, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, miệng lẩm bẩm.
“Gia Á.” Tắc Vạn ôm chặt Gia Á vào trong ngực mình, y và Gia Á đã chuẩn bị tinh thần cả đời này sẽ không có đứa nhỏ. Ai biết ông trời lại bất ngờ cho y một kinh hỉ lớn đến vậy!
“Tắc Vạn, ta cảm thấy thật khủng khiếp, rất căng thẳng……………” Gia Á nhíu mày nói.
“Sao lại khủng khiếp?” Tắc Vạn hoàn toàn bất đồng với Gia Á, hạnh phúc bảo phủ toàn thân y.
“Ta là một nam nhân lại mang thai, này còn chưa đủ khủng bố sao!” Gia Á rất xúc động, hoa tay múa chân nói.
Tắc Vạn nghe thấy vậy lập tức hiểu rõ, lòng tự trọng nam nhân của Gia Á lại bùng lên. Tắc Vạn bất đắc dĩ lắc đầu, dưới tình huống này y chỉ có thể ra vẻ đồng ý. Y đã rất có kinh nghiệm với Gia Á.
“Thật có lỗi, Gia Á, là ta không tốt………….. ta nên cẩn thận áp dụng biện pháp phòng hộ.” Tắc Vạn bắt đầu nói những lời trái lương tâm. Nói thầm, y sao có thể áp dụng biện pháp phòng ngừa chứ, về sau cũng không làm.
Gia Á nghe thấy vậy trong lòng thư thái đi không ít. Hắn hiện tại sợ nhất là người ta bảo hắn không bình thường, người lần đầu mang thai sợ nhất là những lời nói chết tiệt này!
“Nếu trong lòng ngươi không thoải mái, cứ trút giận lên ta là được rồi. Hiện tại đã như thế này, hối hận cũng muộn rồi. Ngươi phải chú ý thân thể nhiều hơn, không nên tức giận.” Tắc Vạn an ủi nói.
Gia Á suy nghĩ một chút, đúng vậy, bây giờ có hối hận cũng vô dụng.
“Này cũng không thể trách ngươi, lúc ấy cũng không biết sẽ như vậy.” Gia Á bất đắc dĩ nói.
Tắc Vạn nghe vậy trong bụng cũng vui vẻ một chút.
“Chúng ta bây giờ không cần làm gì cả, cũng không cần trở về, mọi việc tạm gác lại, chờ cục cưng sinh ra, được không?” Bây giờ dù có là chuyện lớn cỡ nào cũng phải dẹp qua một bên!
“Cũng chỉ có thể như vậy…………………” Gia Á không cam lòng gật gật đầu, ai bảo hiện giờ hắn lại mang trong người một đứa bé cơ chứ.
Sau khi mang thai cảm xúc của Gia Á ngày càng tệ, việc thường làm nhất là ngồi vuốt bụng trầm tư. Cho tới giờ hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày mình mang thai đứa nhỏ cho Tắc Vạn, hắn thật sự yêu y nhưng đây lại là hai chuyện khác nhau.
Quên đi! Giờ có nghĩ cũng vô dụng. Tuy là Tắc Vạn chính là mầm móng nhưng dù sao hắn cũng chính là mảnh đất a! Đứa nhỏ này hắn cũng có phần một nửa. Gia Á cố sức cắn một ngụm thịt gà, hắn hiện tại phải ăn món này rất nhiều. Sophie nói bởi vì đoạn thời gian vất vả trước đây nên dinh dưỡng hắn không đủ, đối với sinh trưởng của thai nhi rất bất lợi.
Lạc Khả biết tin tức này cảm thấy rất thần kỳ, tới giờ cậu chưa bao giờ gặp được người mang thai, bộ lạc Tát Đức không cần tự mình mang đứa nhỏ. Suốt ngày cứ đi theo Gia Á, hiếu kì nhìn bụng hắn.
Đồng dạng cảm thấy thần kỳ như vậy chính là Sophie, bởi vì Gia Á mang thai nên định kỳ cách một ngày sẽ tiến hành kiểm tra cơ thể. Thường xuyên kiểm tra làm Sophie phát hiện ra một tình huống bất ngờ. Cơ thể Gia Á tích tụ rất nhiều năng lượng kim nhưng không rõ nguyên nhân đã biến mất từng chút một.
“Chính là như vậy, lúc đầu ta cũng không chú ý lắm nhưng đây là số liệu phân tích máu, ngươi xem.” Sophie đưa bảng báo cáo ra.
“Hàm lượng năng lượng hấp thu trong máu ngày càng ít, 350, 320, 300………..cứ tiếp tục giảm như vậy, không bao lâu nữa năng lượng kim ngươi hấp thu lần trước sẽ biến mất hoàn toàn.”
“Nguyên nhân là gì?” Gia Á thật sự không biết nên phản ứng thế nào, vấn đề phức tạp này khi mang thai tự nhiên lại giải quyết được.
“Có thể do thai nhi hấp thụ.” Sophie nói, đây là lý giải duy nhất. Tuy Gia Á không phải là sinh vật của lục địa Thụy Bá, nhưng đứa nhỏ trong bụng thì khác, bản năng đã có khả năng hấp thu và chuyển hóa năng lượng.
“Vậy không phải nói, đứa nhỏ trong bụng ta có năng lượng kim sao?” Gia Á kinh ngạc, bởi vì cho dù là sinh vật của đại lục Thụy Bá cũng không thể hấp thu năng lượng không thuộc hệ của mình.
“Có thể nói như vậy.”
“Vậy đứa nhỏ chính là lỗ đạt a!”
“Bây giờ vẫn chưa nhìn ra được, khoảng hơn ba tháng nữa mới có thể kiểm tra.”
“Nói như vậy, ta đang mang thai chúa cứu thế……………” Gia Á vỗ trán lắc lắc đầu, sớm biết mang thai đứa nhỏ đã có thể giải quyết nhiều vấn đề như vậy, hắn còn phí nhiều sức lực như vậy để làm gì cơ chứ!
Đang nói chuyện bên ngoài chợt truyền tới một trận huyên náo. Gia Á vừa ló đầu ra đã nhìn thấy Lạc Khả vội vàng đi về hướng tế đàn.
“Lạc Khả, làm sao vậy?” Gia Á hỏi.
Lạc Khả nhíu mày, thần sắc vô cùng nghiêm túc lại có chút kích động.
“Có người báo lại tình huống cơ thể Thiết Lợi Á, thần lực dường như bắt đầu sói mòn……………”
“Có ý gì a?”
“Ý chính là có thể tân thần tử đã có thể xuất hiện!”
“Gia Á!”
Lúc Sophie xông vào, Gia Á đang nằm dựa vào đầu giường ăn hoa quả, bởi vì gần đây hắn không được khỏe nên Tắc Vạn rất chiếu cố, mỗi ngày cũng không cần xuống giường. Lần đầu nhìn thấy Sophie có bộ dạng hoang mang như vậy làm Gia Á bị hoảng sợ, một ngụm trái cây nghẹn trong cổ họng.
“Làm sao vậy?”
Biểu tình của Sophie thật khó để hình dung, giống như vừa nuốt phải một con gián, anh mắt sáng ngời, còn cái miệng khẽ mở nhưng lại không nói tiêng nào.
“Ta muốn nói cho ngươi một việc, ngươi nhất định phải bình tĩnh………” Sophie nhắc nhở nói.
“Ta rất bình tĩnh a.” Gia Á cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ nói hắn sắp chết sao?
“Ngươi cũng biết là ta làm kiểm tra cơ thể cho ngươi ấy.”
“Ta biết a.”
“Đã có kết quả rồi.”
“Cho nên?”
“Cho nên…………Gia Á………….ngươi mang thai.”
Phanh! Gia Á từ trên giường té ngã xuống mặt đất, lập tức giật mình đứng bật dậy.
“Cái gì!” Gia Á cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề, hắn vừa nghe thấy cái gì?
“Gia Á, ngươi mang thai!” Sophie lặp lại.
“Đáng chết! Sophie, ngươi nói rõ ràng cho ta, gặp quỷ hay sao lại thế này!” Gia Á hung ác túm lấy áo Sophie.
“Đã nói ngươi phải bình tĩnh rồi.” Sophie bất đắc dĩ nhún vai.
“Ngươi mang thai, đã hơn một tháng rồi, đại khái là sau lần hấp thu năng lượng.” Sophie tính ngày suy đoán, có lẽ là từ lúc bọn họ xuất phát đi Dạ Chi vực đến giờ.
“Sophie! Ta sao có thể………….” Gia Á không thể nói được hai chữ kia.
“Please, ta là nam nhân! Hơn nữa ta và Tắc Vạn căn bản không phải cùng một chủng tộc, điều này sao có thể!” Gia Á nghĩ có lẽ kết quả xét nghiệm của Sophie đã sai rồi! Nhất định là như vậy, hắn sao có khả năng……. này cơ chứ!
“Về điểm này ta cũng rất ngạc nhiên, ta nghĩ đại khái có liên quan đến phương thức sinh sản của đại lục Thụy Bá.” Sophie cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rõ ràng không đồng chủng tộc nhưng lại có thể kết hợp sinh con, rất kỳ diệu.
“Nếu dự đoán của ta chính xác thì ta cần một chút tinh dịch của lỗ đạt để xét nghiệm, ngươi không ngại cho Tắc Vạn cống hiến một chút đi, ta rất hứng thú với nó.” Sophie thích thú nói.
“Sophie, hiện tại không phải lúc nói chuyện này………………..” Gia Á phiền phức nhìn Sophie lượn tới lượn lui trước mặt, hắn biết chính mình không thể nào sinh con được, Tắc Vạn và hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý cho việc này. Hắn là một nam nhân! Sao có thể mang thai được…………
“Kết quả xét nghiệm của ta đảm bảo chính xác, thân thể ngươi hiện tại thường mệt mỏi, thích ngủ, té xỉu vân vân đều là triệu chứng do mang thai. Bất quá ngươi không cần lo lắng, đây đều là những phản ứng sinh lý bình thường trong thai kỳ, không bị buồn nôn hay kén ăn là ngươi đã tốt tính lắm rồi.”
“Ta nên vì nó mà cảm thấy may mắn sao? Này rốt cuộc may chỗ nào chứ! Trời ạ!” Gia Á không khỏi sờ sờ bụng mình, hắn bây giờ không thể chấp nhận được kết quả này, một đại nam nhân mang thai, thật sự là làm người ta nổi hết da gà!
“Gia Á, tình hình cơ thể ngươi bây giờ không thích hợp để làm thực nghiệm, cũng không hợp để di chuyển mệt nhọc, ta sẽ nói lại chuyện này với Tắc Vạn và Lạc Khả. Chuyện RWAR tạm thời dời lại sau đi, chúng ta tạm thời định cư ở bộ lạc Tát Đức một thời gian, chờ cục cưng sinh ra sẽ xử lý tiếp.”
Gia Á khiếp sợ ngồi một bên, trong đầu trống rỗng. Đúng vậy, hắn quả thực đã tiếp nhận Tắc Vạn, hắn cũng hi vọng bọn họ có đứa con, chính là khi sự việc phát sinh trước mắt sao hắn lại không thể nào cao hứng nổi?
Điều này rất khủng bố, hắn giống như một nữ nhân đang mang thai.
“Ngươi phải vui vẻ, cục cưng rất khỏe mạnh, tình trạng cơ thể ngươi cũng rất tốt.” Sophie cảm thấy đây là chuyện tốt, vì sao Gia Á lại giống như nhìn thấy ngày tận thế vậy chứ?
“Sophie, ta cảm thấy ta sắp chết rồi………………….” Gia Á đã bắt đầu phát sinh triệu chứng trầm cảm trước khi sinh.
“Này rất bình thường, phản ứng khi biết tin làm mẹ sẽ có chút tiêu cực, lần đầu mang thai ngươi sợ hãi cũng là chuyện tự nhiên.”
“Cái gì mà lần đầu, ngươi còn muốn mấy lần nữa!”
“Chuyện tốt thế này đương nhiên càng nhiều càng tốt rồi, ta đi báo tin này cho Tắc Vạn.” Sophie cười hì hì tiêu sái đi ra ngoài.
Quả nhiên Tắc Vạn sau khi biết tin vô cùng khiếp sợ, sau đó lại mừng như điên vội vàng chạy thẳng tới phòng nhỏ của Gia Á đang ở mặc kệ mọi ánh mắt khác thường từ người trong bộ lạc Tát Đức.
“Chết, chết, lần này chết chắc rồi…………………….” Gia Á nằm trên giường, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, miệng lẩm bẩm.
“Gia Á.” Tắc Vạn ôm chặt Gia Á vào trong ngực mình, y và Gia Á đã chuẩn bị tinh thần cả đời này sẽ không có đứa nhỏ. Ai biết ông trời lại bất ngờ cho y một kinh hỉ lớn đến vậy!
“Tắc Vạn, ta cảm thấy thật khủng khiếp, rất căng thẳng……………” Gia Á nhíu mày nói.
“Sao lại khủng khiếp?” Tắc Vạn hoàn toàn bất đồng với Gia Á, hạnh phúc bảo phủ toàn thân y.
“Ta là một nam nhân lại mang thai, này còn chưa đủ khủng bố sao!” Gia Á rất xúc động, hoa tay múa chân nói.
Tắc Vạn nghe thấy vậy lập tức hiểu rõ, lòng tự trọng nam nhân của Gia Á lại bùng lên. Tắc Vạn bất đắc dĩ lắc đầu, dưới tình huống này y chỉ có thể ra vẻ đồng ý. Y đã rất có kinh nghiệm với Gia Á.
“Thật có lỗi, Gia Á, là ta không tốt………….. ta nên cẩn thận áp dụng biện pháp phòng hộ.” Tắc Vạn bắt đầu nói những lời trái lương tâm. Nói thầm, y sao có thể áp dụng biện pháp phòng ngừa chứ, về sau cũng không làm.
Gia Á nghe thấy vậy trong lòng thư thái đi không ít. Hắn hiện tại sợ nhất là người ta bảo hắn không bình thường, người lần đầu mang thai sợ nhất là những lời nói chết tiệt này!
“Nếu trong lòng ngươi không thoải mái, cứ trút giận lên ta là được rồi. Hiện tại đã như thế này, hối hận cũng muộn rồi. Ngươi phải chú ý thân thể nhiều hơn, không nên tức giận.” Tắc Vạn an ủi nói.
Gia Á suy nghĩ một chút, đúng vậy, bây giờ có hối hận cũng vô dụng.
“Này cũng không thể trách ngươi, lúc ấy cũng không biết sẽ như vậy.” Gia Á bất đắc dĩ nói.
Tắc Vạn nghe vậy trong bụng cũng vui vẻ một chút.
“Chúng ta bây giờ không cần làm gì cả, cũng không cần trở về, mọi việc tạm gác lại, chờ cục cưng sinh ra, được không?” Bây giờ dù có là chuyện lớn cỡ nào cũng phải dẹp qua một bên!
“Cũng chỉ có thể như vậy…………………” Gia Á không cam lòng gật gật đầu, ai bảo hiện giờ hắn lại mang trong người một đứa bé cơ chứ.
Sau khi mang thai cảm xúc của Gia Á ngày càng tệ, việc thường làm nhất là ngồi vuốt bụng trầm tư. Cho tới giờ hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày mình mang thai đứa nhỏ cho Tắc Vạn, hắn thật sự yêu y nhưng đây lại là hai chuyện khác nhau.
Quên đi! Giờ có nghĩ cũng vô dụng. Tuy là Tắc Vạn chính là mầm móng nhưng dù sao hắn cũng chính là mảnh đất a! Đứa nhỏ này hắn cũng có phần một nửa. Gia Á cố sức cắn một ngụm thịt gà, hắn hiện tại phải ăn món này rất nhiều. Sophie nói bởi vì đoạn thời gian vất vả trước đây nên dinh dưỡng hắn không đủ, đối với sinh trưởng của thai nhi rất bất lợi.
Lạc Khả biết tin tức này cảm thấy rất thần kỳ, tới giờ cậu chưa bao giờ gặp được người mang thai, bộ lạc Tát Đức không cần tự mình mang đứa nhỏ. Suốt ngày cứ đi theo Gia Á, hiếu kì nhìn bụng hắn.
Đồng dạng cảm thấy thần kỳ như vậy chính là Sophie, bởi vì Gia Á mang thai nên định kỳ cách một ngày sẽ tiến hành kiểm tra cơ thể. Thường xuyên kiểm tra làm Sophie phát hiện ra một tình huống bất ngờ. Cơ thể Gia Á tích tụ rất nhiều năng lượng kim nhưng không rõ nguyên nhân đã biến mất từng chút một.
“Chính là như vậy, lúc đầu ta cũng không chú ý lắm nhưng đây là số liệu phân tích máu, ngươi xem.” Sophie đưa bảng báo cáo ra.
“Hàm lượng năng lượng hấp thu trong máu ngày càng ít, 350, 320, 300………..cứ tiếp tục giảm như vậy, không bao lâu nữa năng lượng kim ngươi hấp thu lần trước sẽ biến mất hoàn toàn.”
“Nguyên nhân là gì?” Gia Á thật sự không biết nên phản ứng thế nào, vấn đề phức tạp này khi mang thai tự nhiên lại giải quyết được.
“Có thể do thai nhi hấp thụ.” Sophie nói, đây là lý giải duy nhất. Tuy Gia Á không phải là sinh vật của lục địa Thụy Bá, nhưng đứa nhỏ trong bụng thì khác, bản năng đã có khả năng hấp thu và chuyển hóa năng lượng.
“Vậy không phải nói, đứa nhỏ trong bụng ta có năng lượng kim sao?” Gia Á kinh ngạc, bởi vì cho dù là sinh vật của đại lục Thụy Bá cũng không thể hấp thu năng lượng không thuộc hệ của mình.
“Có thể nói như vậy.”
“Vậy đứa nhỏ chính là lỗ đạt a!”
“Bây giờ vẫn chưa nhìn ra được, khoảng hơn ba tháng nữa mới có thể kiểm tra.”
“Nói như vậy, ta đang mang thai chúa cứu thế……………” Gia Á vỗ trán lắc lắc đầu, sớm biết mang thai đứa nhỏ đã có thể giải quyết nhiều vấn đề như vậy, hắn còn phí nhiều sức lực như vậy để làm gì cơ chứ!
Đang nói chuyện bên ngoài chợt truyền tới một trận huyên náo. Gia Á vừa ló đầu ra đã nhìn thấy Lạc Khả vội vàng đi về hướng tế đàn.
“Lạc Khả, làm sao vậy?” Gia Á hỏi.
Lạc Khả nhíu mày, thần sắc vô cùng nghiêm túc lại có chút kích động.
“Có người báo lại tình huống cơ thể Thiết Lợi Á, thần lực dường như bắt đầu sói mòn……………”
“Có ý gì a?”
“Ý chính là có thể tân thần tử đã có thể xuất hiện!”
/71
|