*
* Cho (ban phát) ngươi từ bi.
Giờ phút này Bạch Vô Tâm đầu đau như búa bổ, hiện giờ còn có thể gắng gượng trả lời đã là có phần khó khăn rồi. Nhưng trước câu hỏi của 'Chân đại gia', hắn một chút cũng không dám thất lễ.
Bất đắc dĩ đành phải đem câu chuyện từng trải qua tỉ mỉ kể lại một lần nữa, việc to việc nhỏ, không có nửa điểm giấu diếm. Đến tận lúc này cơn giận dữ của Bạch Vô Tâm với Mã Giang Danh và huynh đệ họ Nguyễn vẫn chưa tiêu tan, nên hết thảy tình hình thực tế đều nói ra. Nếu không phải vì ba tên khốn nạn đột nhiên tranh đấu nội bộ thì lão tử đâu đến mức đầu bị người tìm tới cho một kiếm?
Thiếu chút nữa óc não đã vỡ toang đó! Ông trời của ta ơi! Thực là muốn cái mạng già sao! Cho dù nhìn thấy đầu lâu của Mã Giang Danh cùng thi thể Nguyễn Dương bị vứt ở một bên, Bạch Vô Tâm vẫn chưa hết giận. Cơ hồ còn muốn tiến lên đá một cước...
Từ từ nghe Bạch Vô Tâm kể lại, sắc mặt ba người Chân Từ Bi Đỗ Tuyệt và Tử Kinh Hồng trầm xuống. Đối với chuyện ba tên kia đột nhiên chĩa mũi giáo vào nhau, bọn họ đều không hiểu. Bất luận từ phương diện nào ba tên đó cũng không cần xúc động như vậy!
"Kiểm tra thi thể kỹ càng cho ta!"
Chân Từ Bi lạnh lùng lên tiếng. Ba người lập tức đi đến trước đống xác, tỉ mỉ kiểm tra. Đỗ Tuyệt quả là rất tuyệt, xoát một tiếng trực tiếp lột sạch quần áo trên thi thể Nguyễn Dương! Sau đó đem thi thể Mã Giang Danh đông một khối tây một khối ghép lại thành nguyên vẹn như thường...
Trên người Nguyễn lão nhị rõ ràng có rất nhiều vết châm đâm rất nhỏ, trải rộng trên má, trên đùi, trên mông...Trên lưng đều có, tổng cộng hai mươi mốt vế...t
Mã Giang Danh am hiểu tuyệt kỹ phi châm, chẳng lẽ là do Mã Giang Danh làm? Mặt khác...dưới háng Nguyễn lão nhị có vũng máu...Là do từ hậu môn chảy ra, hẳn là chỗ đó bị thương.
Vị trí bị thương thực sự cổ quái, khó xác định được là do vật gì gây nên, dựa vào vết máu lưu lại phán đoán, rất có khả năng là do một thứ ám khí châm, nhưng lục soát xung quanh cũng chỉ tìm thấy mấy cái cương châm, thiếu xa so với vị trí vết thương, hơn nữa những cái châm này toàn bộ không có vết máu, điểm này thực rất cổ quái...
Tử Kinh Hồng muốn lý giải nguyên nhân cho mọi người, nhưng hắn càng nói sắc mặt càng quái dị, về sau không thể hiểu làm thế nào mới ám toán được hậu môn của một vị cao thủ Chí Tôn Thượng thừa?
Vấn đề này chỉ sợ nghĩ nát óc cũng không thông, nhưng chắc chắn không phải do Nguyễn lão nhị tự mình cấu véo bàn tọa trái đến nứt ra sao? Chuyện này quá khác thường ... Không nhịn được có chút bội phục thủ đoạn Mã Giang Danh!
Không hổ 'Truy hồn đoạt mệnh vô ảnh châm'. Quả thực bá đạo! Đỗ Tuyệt sắc mặt tái đen, không nói một lời nhưng cẩn thận kiểm tra xem xét, vẻ mặt bình tĩnh nhưng đen như đáy nồi.
"Không cần tra nữa, chắc chắn là Mã Giang Danh sau lưng sắp đặt ám toán, bỡn cợt hai người, hai người chịu không nổi sỉ nhục, tức giận phản kích chém giết sinh tử, hẳn là sau khi hậu môn Nguyễn lão nhi bị một kích mới triển khai, đại sỉ nhục như vậy chắc là thẹn quá hóa giận vì thế ba người không chết không dừng, còn chỉ có ngân châm chứ không có cương châm ta nghĩ là do lúc đầu Mã Giang danh sử dụng chính là băng châm"
Chân Từ Bi hừ một tiếng, trực tiếp đưa ra kệt luận.
Kết luận này cơ bản gần đúng sự thực, có thể thấy khả năng tư duy của người này khá mạnh. Chỉ có duy nhất một sai lầm là đem tội danh ám toán chụp lên đầu Mã Gianh Danh.
Tử Kinh Hồng cùng Đỗ Tuyệt trong lòng thực cũng nghĩ như vậy, cũng gật gật đầu đồng ý. Mã Giang Danh xưng là 'Truy hồn đoạt mệnh vô ảnh châm' có năng lực đến mức như vậy là chuyện hợp tình hợp lý.
"Nhưng vết thương của Mã Giang danh càng quái dị. Nguyên nhân gây tử vong không phải là kiếm thương mà do người liên tục đá nát hạ thể, sau đó tiếp tục đá đem lục phủ ngũ tạng nguyên vẹn chấn nát, lại chưa lưu thủ chấn nát toàn bộ não bộ trong đầu thành đậu phụ...Hẳn là có người liên tiếp dùng cước tại cùng một vị trí đá hắn lên trời cao"
"Đem một người sống sờ sờ đá chết, sau đó còn không ngừng đá thi thể lên trời cao...Mãi đến khi chúng ta tới mới rơi xuống..."
Đỗ Tuyệt thở dài, nhíu mày nhìn từng đoạn thi thể Mã giang Danh trên mặt đất "Người này thủ đoạn thực tàn nhẫn, quá là đáng sợ! Bà nó chứ, so với ta còn tuyệt! Thực là tên cuồng sát nhân biến thái không hơn không kém!"
"Bằng không...Đỗ Tuyệt, với lực lượng của ta và người giết chết Mã Giang Danh không mất nhiều sức nhưng ngươi có bản lĩnh trực tiếp liên tục không ngừng đá hắn lên trời cao hơn trăm trượng sao?" Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn hắn trào phúng nói "Ít nhất ta tự nhận không có năng lực đó, nếu ngươi có, ta đây chúc mừng ngươi hóa ra đã đột phá cấp bậc tôn giả!"
Đỗ Tuyệt nhanh chóng hiểu ý Chân Từ Bi. Không sai, mạnh mẽ đá lên mấy trăm trượng...Người động thủ phải không ngừng bay theo thi thể Mã Giang Danh động thủ mới được... Thế gian thực có tồn tại khinh công cao tuyệt đến bực này sao? Không cần hồi khí, không cần nghỉ ngơi, không cần mượn lực, vừa lên cao vừa đá cùng một vị trí...
Đỗ Tuyệt hít sâu một hơi, đột nhiên lạnh cả người! Bỗng nhiên linh quang chợt lóe nói "Kia cũng không phải không có khả năng, Ưng vương Hạ vương trong Thiên Phạt sâm lâm những phi hành thú vương đó đều có thể làm được"
Chân Từ Bi ánh mắt lóe lên, lâm vào trầm tư, phán đoán trước đây đều đứng trên góc độ huyền công mà suy xét không nghĩ đến yêu thú. Chuyện này nếu lấy năng lực con người thì không giải thích được nhưng nếu là phi hành hệ thú vương thì làm được, vậy thì hợp tình hợp lý ít nhất còn có thể giải thích thông suốt. Chân Từ Bi đưa tay nắm chòm râu, lẩm bẩm nói "Chẳng lẽ Thiên Phạt cũng tham gia vào cuộc chiến này..."
"Ồ, thi thể Mã Giang Danh còn thiếu một vật rất quan trọng" Đỗ Tuyệt cuối cùng phát hiện điều không đúng
"Cho dù là đá bay đi cũng phải có dấu vế...tCho dù là đá nát cũng phải còn vương lại...Tại sao lại không có? Đây chẳng phải là chết không toàn thây? Nghĩa tử là nghĩa tận, để hắn toàn thây xuống mồ, mọi người bên cạnh giúp đỡ tìm xem!"
Tiếu Vị Thành tiến lại gần Tam thành chủ lắp bắp bẩm báo "Tam thành chủ...Cái tên, Mã Giang Danh hắn...Phần dưới hắn vốn không có..."
Đỗ Tuyệt ngẩn ra, sắc mặt không khá hơn, quay đầu nhìn, nhổ nước bọt chửi "Thật xúi quẩy!"
"Khi bọn hắn đang đỏ mắt đánh nhau, thi triển nhân kiếm hợp nhất thì... Sở Khấp Hồn đột nhiên xuất hiện ...." Bạch Vô Tâm thấy mấy lão kiểm tra xong thi thể mới tiếp tục kể lại.
" Dừng!" Chân Từ Bi khoát tay suy nghĩ một chút rồi kêu năm người lại đứng theo năm phương vị "Ngươi nói tiếp đi. Có phải các ngươi đứng thế này không?"
"Dạ! Đúng là như vậy, lúc đó ta linh cảm thấy nguy hiểm, theo trực giác đi về phía trước nhưng vẫn bị trọng thương, liền phát hiện hai đồng bạn phía sau đã chết rồi... Cùng lúc đó phía bên kia hai người cũng gặp độc thủ, môt người bị kiếm đâm từ phía sau, một người bị chẻ dọc từ bả vai"
"Chậm đã! Đỗ Tuyệt vung tay chặn lời hắn lại, đi qua xem xét tình trạng thương tích trên thi thể, sau đó mới quay lại nói "Độn Thế Tiên Cung bị tập kích, sau đó mới đến Chí tôn Kim thành, thế thì đoạn này không hợp lý rồi!"
" Đúng vậy!" Chân Từ Bi gật đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Đỗ Tuyệt chợt nhảy lên dần biến mất trong gió tuyết, sau đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh năm người đang đứng, tay giả cầm kiếm, một kiếm chém xuống, sau đó nhanh chóng quét ngang, nương theo thế quét ngang liền mạnh lưu loát hướng tới ót vị trí Bạch Vô Tâm đang đứng...
Sau đó xoát một tiếng xuất hiện cạnh vị trí hai người phía sau Chí tôn Kim thành... thì dừng lại, hắn lắc lắc đầu nói "Chắc chắn không làm được! Hung thủ tuyệt đối không chỉ một mình! Ít nhất cũng phải có hai người!"
"Đúng vậy! ít nhất phải có hai người trở lên đồng thời động thủ mới có hiện trường này, hơn nữa phải có thực lực sát thủ tuyệt đỉnh như Sở Khấp Hồn! Nắm chắc thời cơ thế này tương đối khó khăn. Mặc dù người của chúng ta đều đang chú ý tỉ đấu trong sân nhưng dù sao cũng có cảm giác cao thủ chí tôn, dù một biến động nhỏ lập tức sẽ có biện pháp đối phó! Do đó hai tên sát thủ này đều là nhân vật đỉnh cao! Nếu chỉ có một mình Sở Khấp Hồn bất kể thế nào cũng không làm được!"
Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn Bạch Vô Tâm "Bạch Vô Tâm, báo cáo của người không hoàn toàn là sự thực! Ngươi tham sống sợ chết, quay đầu cũng không dám mà trực tiếp chạy trốn, lại còn đem tình báo lệch lạc báo cho chúng ta, rốt cục là có dụng ý gì?"
Bạch Vô Tâm giật mình biến sắc, khuôn mặt vàng vọt trong nháy mắt hoảng hốt "Nhị gia nói vậy là có ý gì, Bạch Vô Tâm ta tiến nhập Độn Thế Tiên Cung đã trăm năm! Ta là dạng người nào chẳng lẽ nhị gia còn không rõ sao?"
"Trước đây không nói, giờ khắc này ta chỉ biết rằng ngươi tham sống sợ chết, gặp nạn chạy trước, bỏ mặc huynh đệ chiến hữu, còn ăn không nói có, nói xằng nói bậy, làm sai lệch phương hướng điều tra của chúng ta, Bạch Vô Tâm, ngươi làm như vậy, dù chết cũng không hết tội!"
Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt sát khi càng ngày càng nặng "Bạch Vô Tâm, hôm nay bản tọa nhân tiện ban cho ngươi một lần từ bi! Nếu ngươi nguyện tự sát, được chết toàn thây, nếu để bản tọa xuất thủ, kết quả khó mà nói!"
Xoát! Bạch Vô Tâm lùi về sau hai bước, tràn đầy bi phẫn quát lớn "Nhị gia, đây là ngươi muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do? Lúc đó Bạch Vô Tâm cũng không muốn chạy nhưng nếu ta không toàn lực chạy trốn, chỉ cần một chút do dự đều không tránh khỏi chết thảm dưới kiếm địch nhân, nhị gia các ngươi tình báo là từ đâu mà đến? Bạch Vô Tâm ta thà hủy danh dự bản thân mang về tin tức, một lòng chân thành với Tiên Cung, làm sao có thể cố ý nói dối? Đáng tiếc, giải thích thể nào cũng không có ý nghĩa!"
Trên mặt Chân Từ Bi nở nụ cười hiền lành, bạch vân phiêu khởi, bàn tay mạnh mẽ áp xuống, lãnh khốc nói "Mặc ngươi đầu lưỡi nở hoa sen, trong ngày hôm này cũng khó thoát khỏi cái chết! Ngươi không chết, làm sao chuộc hết tội nghiệt? Ngươi thực không muốn tự sát sao?"
Bạch Vô Tâm kiệt lực ngăn trở, vẻ mặt càng bi phẫn, đột nhiên xoát một tiếng rút trường kiếm ra. Bi thương quát " Chân Từ Bi, ngươi đổi trắng thay đen, Bạch mỗ tuyệt không khuất phục! Mà nhìn ngươi từ bi, phải chăng thực có thể từ bi đến ta!"
"Lại còn dám đối với ta động kiếm? Không tự lượng sức! Cơ hội đã cho ngươi rồi, là ngươi bỏ qua!"
Chân Từ Bi cười gằn, hai tay khép lại, đột nhiên quát lớn một tiếng "Vây!"
Một lực lượng lớn phát ra từ lòng bàn tay hắn, mênh mênh mông mông tựa hồ nối liền trời đất! Bạch Vô Tâm đột nhiên phát hiện ra mình không thể cử động. Thậm chí ngay cả chớp mắt cũng không được! Đây chính là cao thủ cấp bậc tôn giả mới có thể lĩnh ngộ Thiên địa chi Lực! Hóa Thiên địa chi Lực thành Vi Ngã Tù Lung (lồng giam của ta)!
Đó mới là mức độ dẫn động lực lượng thiên địa sơ sài mà thôi! Trước đây lực lượng này từng được Mai Tuyết Yên thi triển! Thiên Địa Tù Lung (Cả trời đất là lồng giam)!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
* Cho (ban phát) ngươi từ bi.
Giờ phút này Bạch Vô Tâm đầu đau như búa bổ, hiện giờ còn có thể gắng gượng trả lời đã là có phần khó khăn rồi. Nhưng trước câu hỏi của 'Chân đại gia', hắn một chút cũng không dám thất lễ.
Bất đắc dĩ đành phải đem câu chuyện từng trải qua tỉ mỉ kể lại một lần nữa, việc to việc nhỏ, không có nửa điểm giấu diếm. Đến tận lúc này cơn giận dữ của Bạch Vô Tâm với Mã Giang Danh và huynh đệ họ Nguyễn vẫn chưa tiêu tan, nên hết thảy tình hình thực tế đều nói ra. Nếu không phải vì ba tên khốn nạn đột nhiên tranh đấu nội bộ thì lão tử đâu đến mức đầu bị người tìm tới cho một kiếm?
Thiếu chút nữa óc não đã vỡ toang đó! Ông trời của ta ơi! Thực là muốn cái mạng già sao! Cho dù nhìn thấy đầu lâu của Mã Giang Danh cùng thi thể Nguyễn Dương bị vứt ở một bên, Bạch Vô Tâm vẫn chưa hết giận. Cơ hồ còn muốn tiến lên đá một cước...
Từ từ nghe Bạch Vô Tâm kể lại, sắc mặt ba người Chân Từ Bi Đỗ Tuyệt và Tử Kinh Hồng trầm xuống. Đối với chuyện ba tên kia đột nhiên chĩa mũi giáo vào nhau, bọn họ đều không hiểu. Bất luận từ phương diện nào ba tên đó cũng không cần xúc động như vậy!
"Kiểm tra thi thể kỹ càng cho ta!"
Chân Từ Bi lạnh lùng lên tiếng. Ba người lập tức đi đến trước đống xác, tỉ mỉ kiểm tra. Đỗ Tuyệt quả là rất tuyệt, xoát một tiếng trực tiếp lột sạch quần áo trên thi thể Nguyễn Dương! Sau đó đem thi thể Mã Giang Danh đông một khối tây một khối ghép lại thành nguyên vẹn như thường...
Trên người Nguyễn lão nhị rõ ràng có rất nhiều vết châm đâm rất nhỏ, trải rộng trên má, trên đùi, trên mông...Trên lưng đều có, tổng cộng hai mươi mốt vế...t
Mã Giang Danh am hiểu tuyệt kỹ phi châm, chẳng lẽ là do Mã Giang Danh làm? Mặt khác...dưới háng Nguyễn lão nhị có vũng máu...Là do từ hậu môn chảy ra, hẳn là chỗ đó bị thương.
Vị trí bị thương thực sự cổ quái, khó xác định được là do vật gì gây nên, dựa vào vết máu lưu lại phán đoán, rất có khả năng là do một thứ ám khí châm, nhưng lục soát xung quanh cũng chỉ tìm thấy mấy cái cương châm, thiếu xa so với vị trí vết thương, hơn nữa những cái châm này toàn bộ không có vết máu, điểm này thực rất cổ quái...
Tử Kinh Hồng muốn lý giải nguyên nhân cho mọi người, nhưng hắn càng nói sắc mặt càng quái dị, về sau không thể hiểu làm thế nào mới ám toán được hậu môn của một vị cao thủ Chí Tôn Thượng thừa?
Vấn đề này chỉ sợ nghĩ nát óc cũng không thông, nhưng chắc chắn không phải do Nguyễn lão nhị tự mình cấu véo bàn tọa trái đến nứt ra sao? Chuyện này quá khác thường ... Không nhịn được có chút bội phục thủ đoạn Mã Giang Danh!
Không hổ 'Truy hồn đoạt mệnh vô ảnh châm'. Quả thực bá đạo! Đỗ Tuyệt sắc mặt tái đen, không nói một lời nhưng cẩn thận kiểm tra xem xét, vẻ mặt bình tĩnh nhưng đen như đáy nồi.
"Không cần tra nữa, chắc chắn là Mã Giang Danh sau lưng sắp đặt ám toán, bỡn cợt hai người, hai người chịu không nổi sỉ nhục, tức giận phản kích chém giết sinh tử, hẳn là sau khi hậu môn Nguyễn lão nhi bị một kích mới triển khai, đại sỉ nhục như vậy chắc là thẹn quá hóa giận vì thế ba người không chết không dừng, còn chỉ có ngân châm chứ không có cương châm ta nghĩ là do lúc đầu Mã Giang danh sử dụng chính là băng châm"
Chân Từ Bi hừ một tiếng, trực tiếp đưa ra kệt luận.
Kết luận này cơ bản gần đúng sự thực, có thể thấy khả năng tư duy của người này khá mạnh. Chỉ có duy nhất một sai lầm là đem tội danh ám toán chụp lên đầu Mã Gianh Danh.
Tử Kinh Hồng cùng Đỗ Tuyệt trong lòng thực cũng nghĩ như vậy, cũng gật gật đầu đồng ý. Mã Giang Danh xưng là 'Truy hồn đoạt mệnh vô ảnh châm' có năng lực đến mức như vậy là chuyện hợp tình hợp lý.
"Nhưng vết thương của Mã Giang danh càng quái dị. Nguyên nhân gây tử vong không phải là kiếm thương mà do người liên tục đá nát hạ thể, sau đó tiếp tục đá đem lục phủ ngũ tạng nguyên vẹn chấn nát, lại chưa lưu thủ chấn nát toàn bộ não bộ trong đầu thành đậu phụ...Hẳn là có người liên tiếp dùng cước tại cùng một vị trí đá hắn lên trời cao"
"Đem một người sống sờ sờ đá chết, sau đó còn không ngừng đá thi thể lên trời cao...Mãi đến khi chúng ta tới mới rơi xuống..."
Đỗ Tuyệt thở dài, nhíu mày nhìn từng đoạn thi thể Mã giang Danh trên mặt đất "Người này thủ đoạn thực tàn nhẫn, quá là đáng sợ! Bà nó chứ, so với ta còn tuyệt! Thực là tên cuồng sát nhân biến thái không hơn không kém!"
"Bằng không...Đỗ Tuyệt, với lực lượng của ta và người giết chết Mã Giang Danh không mất nhiều sức nhưng ngươi có bản lĩnh trực tiếp liên tục không ngừng đá hắn lên trời cao hơn trăm trượng sao?" Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn hắn trào phúng nói "Ít nhất ta tự nhận không có năng lực đó, nếu ngươi có, ta đây chúc mừng ngươi hóa ra đã đột phá cấp bậc tôn giả!"
Đỗ Tuyệt nhanh chóng hiểu ý Chân Từ Bi. Không sai, mạnh mẽ đá lên mấy trăm trượng...Người động thủ phải không ngừng bay theo thi thể Mã Giang Danh động thủ mới được... Thế gian thực có tồn tại khinh công cao tuyệt đến bực này sao? Không cần hồi khí, không cần nghỉ ngơi, không cần mượn lực, vừa lên cao vừa đá cùng một vị trí...
Đỗ Tuyệt hít sâu một hơi, đột nhiên lạnh cả người! Bỗng nhiên linh quang chợt lóe nói "Kia cũng không phải không có khả năng, Ưng vương Hạ vương trong Thiên Phạt sâm lâm những phi hành thú vương đó đều có thể làm được"
Chân Từ Bi ánh mắt lóe lên, lâm vào trầm tư, phán đoán trước đây đều đứng trên góc độ huyền công mà suy xét không nghĩ đến yêu thú. Chuyện này nếu lấy năng lực con người thì không giải thích được nhưng nếu là phi hành hệ thú vương thì làm được, vậy thì hợp tình hợp lý ít nhất còn có thể giải thích thông suốt. Chân Từ Bi đưa tay nắm chòm râu, lẩm bẩm nói "Chẳng lẽ Thiên Phạt cũng tham gia vào cuộc chiến này..."
"Ồ, thi thể Mã Giang Danh còn thiếu một vật rất quan trọng" Đỗ Tuyệt cuối cùng phát hiện điều không đúng
"Cho dù là đá bay đi cũng phải có dấu vế...tCho dù là đá nát cũng phải còn vương lại...Tại sao lại không có? Đây chẳng phải là chết không toàn thây? Nghĩa tử là nghĩa tận, để hắn toàn thây xuống mồ, mọi người bên cạnh giúp đỡ tìm xem!"
Tiếu Vị Thành tiến lại gần Tam thành chủ lắp bắp bẩm báo "Tam thành chủ...Cái tên, Mã Giang Danh hắn...Phần dưới hắn vốn không có..."
Đỗ Tuyệt ngẩn ra, sắc mặt không khá hơn, quay đầu nhìn, nhổ nước bọt chửi "Thật xúi quẩy!"
"Khi bọn hắn đang đỏ mắt đánh nhau, thi triển nhân kiếm hợp nhất thì... Sở Khấp Hồn đột nhiên xuất hiện ...." Bạch Vô Tâm thấy mấy lão kiểm tra xong thi thể mới tiếp tục kể lại.
" Dừng!" Chân Từ Bi khoát tay suy nghĩ một chút rồi kêu năm người lại đứng theo năm phương vị "Ngươi nói tiếp đi. Có phải các ngươi đứng thế này không?"
"Dạ! Đúng là như vậy, lúc đó ta linh cảm thấy nguy hiểm, theo trực giác đi về phía trước nhưng vẫn bị trọng thương, liền phát hiện hai đồng bạn phía sau đã chết rồi... Cùng lúc đó phía bên kia hai người cũng gặp độc thủ, môt người bị kiếm đâm từ phía sau, một người bị chẻ dọc từ bả vai"
"Chậm đã! Đỗ Tuyệt vung tay chặn lời hắn lại, đi qua xem xét tình trạng thương tích trên thi thể, sau đó mới quay lại nói "Độn Thế Tiên Cung bị tập kích, sau đó mới đến Chí tôn Kim thành, thế thì đoạn này không hợp lý rồi!"
" Đúng vậy!" Chân Từ Bi gật đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Đỗ Tuyệt chợt nhảy lên dần biến mất trong gió tuyết, sau đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh năm người đang đứng, tay giả cầm kiếm, một kiếm chém xuống, sau đó nhanh chóng quét ngang, nương theo thế quét ngang liền mạnh lưu loát hướng tới ót vị trí Bạch Vô Tâm đang đứng...
Sau đó xoát một tiếng xuất hiện cạnh vị trí hai người phía sau Chí tôn Kim thành... thì dừng lại, hắn lắc lắc đầu nói "Chắc chắn không làm được! Hung thủ tuyệt đối không chỉ một mình! Ít nhất cũng phải có hai người!"
"Đúng vậy! ít nhất phải có hai người trở lên đồng thời động thủ mới có hiện trường này, hơn nữa phải có thực lực sát thủ tuyệt đỉnh như Sở Khấp Hồn! Nắm chắc thời cơ thế này tương đối khó khăn. Mặc dù người của chúng ta đều đang chú ý tỉ đấu trong sân nhưng dù sao cũng có cảm giác cao thủ chí tôn, dù một biến động nhỏ lập tức sẽ có biện pháp đối phó! Do đó hai tên sát thủ này đều là nhân vật đỉnh cao! Nếu chỉ có một mình Sở Khấp Hồn bất kể thế nào cũng không làm được!"
Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn Bạch Vô Tâm "Bạch Vô Tâm, báo cáo của người không hoàn toàn là sự thực! Ngươi tham sống sợ chết, quay đầu cũng không dám mà trực tiếp chạy trốn, lại còn đem tình báo lệch lạc báo cho chúng ta, rốt cục là có dụng ý gì?"
Bạch Vô Tâm giật mình biến sắc, khuôn mặt vàng vọt trong nháy mắt hoảng hốt "Nhị gia nói vậy là có ý gì, Bạch Vô Tâm ta tiến nhập Độn Thế Tiên Cung đã trăm năm! Ta là dạng người nào chẳng lẽ nhị gia còn không rõ sao?"
"Trước đây không nói, giờ khắc này ta chỉ biết rằng ngươi tham sống sợ chết, gặp nạn chạy trước, bỏ mặc huynh đệ chiến hữu, còn ăn không nói có, nói xằng nói bậy, làm sai lệch phương hướng điều tra của chúng ta, Bạch Vô Tâm, ngươi làm như vậy, dù chết cũng không hết tội!"
Chân Từ Bi lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt sát khi càng ngày càng nặng "Bạch Vô Tâm, hôm nay bản tọa nhân tiện ban cho ngươi một lần từ bi! Nếu ngươi nguyện tự sát, được chết toàn thây, nếu để bản tọa xuất thủ, kết quả khó mà nói!"
Xoát! Bạch Vô Tâm lùi về sau hai bước, tràn đầy bi phẫn quát lớn "Nhị gia, đây là ngươi muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do? Lúc đó Bạch Vô Tâm cũng không muốn chạy nhưng nếu ta không toàn lực chạy trốn, chỉ cần một chút do dự đều không tránh khỏi chết thảm dưới kiếm địch nhân, nhị gia các ngươi tình báo là từ đâu mà đến? Bạch Vô Tâm ta thà hủy danh dự bản thân mang về tin tức, một lòng chân thành với Tiên Cung, làm sao có thể cố ý nói dối? Đáng tiếc, giải thích thể nào cũng không có ý nghĩa!"
Trên mặt Chân Từ Bi nở nụ cười hiền lành, bạch vân phiêu khởi, bàn tay mạnh mẽ áp xuống, lãnh khốc nói "Mặc ngươi đầu lưỡi nở hoa sen, trong ngày hôm này cũng khó thoát khỏi cái chết! Ngươi không chết, làm sao chuộc hết tội nghiệt? Ngươi thực không muốn tự sát sao?"
Bạch Vô Tâm kiệt lực ngăn trở, vẻ mặt càng bi phẫn, đột nhiên xoát một tiếng rút trường kiếm ra. Bi thương quát " Chân Từ Bi, ngươi đổi trắng thay đen, Bạch mỗ tuyệt không khuất phục! Mà nhìn ngươi từ bi, phải chăng thực có thể từ bi đến ta!"
"Lại còn dám đối với ta động kiếm? Không tự lượng sức! Cơ hội đã cho ngươi rồi, là ngươi bỏ qua!"
Chân Từ Bi cười gằn, hai tay khép lại, đột nhiên quát lớn một tiếng "Vây!"
Một lực lượng lớn phát ra từ lòng bàn tay hắn, mênh mênh mông mông tựa hồ nối liền trời đất! Bạch Vô Tâm đột nhiên phát hiện ra mình không thể cử động. Thậm chí ngay cả chớp mắt cũng không được! Đây chính là cao thủ cấp bậc tôn giả mới có thể lĩnh ngộ Thiên địa chi Lực! Hóa Thiên địa chi Lực thành Vi Ngã Tù Lung (lồng giam của ta)!
Đó mới là mức độ dẫn động lực lượng thiên địa sơ sài mà thôi! Trước đây lực lượng này từng được Mai Tuyết Yên thi triển! Thiên Địa Tù Lung (Cả trời đất là lồng giam)!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
/1286
|