Đích Nữ Không Làm Phi

Chương 53 - Phá Hư Đàn

/104


Nhanh chóng trở lại vị trí vốn có, Mộ Lam Yên nhanh chóng nhắm hai mắt lại giả vờ ngủ say.

Qua một lát nữa, cửa phòng đột nhiên cọt kẹt một tiếng mở ra một khe nhỏ, không bao lâu lại đóng lại. Cũng trong lúc đó, một đợt tiếng mèo kêu êm ái truyền vào trong tai kia, mở hai mắt ra thì nhìn thấy một con mèo Ba Tư toàn thân trắng muốt đi qua ở trước mặt nàng.

Mộ Lam Yên đột nhiên cảm thấy con mèo trước mặt này cực kỳ đáng ghét, nếu không phải nó làm sao nàng lại bị phát hiện! Có điều đột nhiên, khóe mắt lại một lần nữa xẹt qua một thoáng bóng dáng màu trắng, lại làm cho nàng dời lực chú ý đi.

Mới vừa rồi, khi nàng nghe được âm thanh ngoái đầu nhìn lại đã cảm thấy cách đó một bóng người thoáng qua không xa, nhưng gấp gáp trở về thì không nghĩ nhiều. Rồi sau đó thấy được con mèo này bèn cho rằng là nó, nhưng bây giờ nàng cảm thấy chung quanh đây, hệt như có người nào đang ngó chừng nàng!

Vị tiểu thư này, sao ngươi ngồi ở chỗ này chứ? Đột nhiên từ phía sau truyền tới một tiếng nói của cô gái.

Mộ Lam Yên quay đầu lại, thì thấy một cung nữ đang đi tới phía nàng. Cung nữ này ăn mặc cả người không giống như là cung nữ hầu hạ chủ tử bình thường, càng giống như là cấp bậc quản lý.

Ta ấy vốn là muốn đi ra ngoài hóng mát một chút. Không biết làm sao, bây giờ tỷ tỷ ta đã ngủ rồi, ngại đi quấy rầy cho nên ngồi ở bên ngoài một lát. Mộ Lam Yên nói như thật, gương mặt vô tội giống như một đứa bé khéo léo hiểu chuyện.

Cung nữ đi qua bên cạnh nàng, khom người xuống về phía con mèo kia.

Mộ Lam Yên thấy con mèo Ba Tư kia bị bắt, trong lòng mới hiểu thì ra là đối phương là nhắm về phía con mèo này, quả nhiên là một phen hú vía. Con mèo này chắc hẳn nhất định là của vị tiểu chủ nào đó trong cung, không cẩn thận mới chạy tới nơi này.

Cung nữ cúi đầu dỗ con mèo trong ngực một lúc, mới ngẩng đầu lên áy náy cười nói: Không biết mới vừa rồi có hù đến vị tiểu thư này hay không?

Mộ Lam Yên vội vàng lắc đầu một cái, càng thêm lấy lòng duỗi tay ra phía trước xoa xoa mặt mèo.

Khuôn mặt con mèo Ba Tư chán ghét ngáp một cái mới chịu, một đôi mắt thăm thẳm y hệt hổ phách nhìn chằm chằm Tập kích người nàng, phát ra một đợt tiếng mèo kêu lười biếng.

Cung nữ thấy đối phương làm người vẫn xem như là dễ chung đụng, mắt đẹp đột nhiên chuyển một cái nhớ lại người kia dặn dò lúc trước, mở miệng nói: Tiểu thư, bên ngoài trời đông giá rét, ta thấy các ngươi vẫn đợi ở bên ngoài cũng không tiện. Nếu ngươi đã lo lắng quấy rầy tỷ tỷ của ngươi, vậy đi theo ta, đến một sương phòng khác nghỉ ngơi một chút chứ?

Việc này. . . . . .

Thấy Mộ Lam Yên có chút chần chờ, chỉ vào Tố Quý đang ngủ say, lại nói: Ngươi xem tiểu nha đầu này ngủ đến sâu, sợ là mệt muốn chết rồi. Đợi đến sau này các ngươi đến Ngự Hoa Viên, sợ là sẽ đông lạnh cảm mạo đấy!

Nói tới chỗ này, trong lòng Mộ Lam Yên đột nhiên chợt rung động. Nha đầu Tố Quý này đâu phải là mệt chết, rõ ràng là tối hôm qua biết được hôm nay sẽ phải vào cung, kích động lôi kéo nàng nói chuyện tới nửa đêm. Nhưng tiếp tục như vậy nữa quả thật sẽ đông lạnh, xuất phát từ đau lòng người mình, Mộ Lam Yên vẫn là gật đầu đồng ý.

Kéo Tố Quý trong ngủ gật mơ hồ, hai người rốt cuộc trở về gian phòng ấm áp. Trong khi đó, ở trong phòng mà hoàng hậu sắp xếp nghỉ ngơi, Ngao Lôi và tỳ nữ đều là khuôn mặt căng thẳng nhìn đối phương.

Tiểu nha đầu có chút chột dạ: Tiểu thư, ngươi nói lời của chúng ta có thể để cho Mộ Lam Yên nghe hết rồi hay không?

Ngao Lôi nói không chột dạ là giả, dù sao chuyện nói xấu người ta sau lưng như vậy không tốt lắm, nhưng bây giờ chuyện nghiễm nhiên đã phát sinh đến mức này, lo lắng cũng vô dụng: Cứ như vậy đi, nếu như nàng ta thật sự nghe được, có ý kiến khẳng định đã sớm xông vào. Ta nghĩ nàng ta thông minh như vậy, chắc chắn sẽ không vứt thể diện Ngao gia trước mặt mọi người.

Tiểu nha đầu nghe vậy, gật đầu một cái, bèn cũng không nói chuyện nữa.

Một cái chớp mắt, hai canh giờ lặng lẽ trôi qua.

Các cung nữ lần lượt gõ cửa phòng của các tiểu thư. Không có ai biết Mộ Lam Yên ở trong gian phòng kia, cho nên hai người bọn họ hoàn toàn là nghe được tiếng ồn ào phía ngoài, mới tỉnh lại.

Tố Quý dụi dụi con mắt, trạng thái cả mặt lờ mờ nhìn Mộ Lam Yên ngồi thiền: Tiểu thư, sao chúng ta ở trong phòng rồi?

Mộ Lam Yên nghe tiếng mở mắt ghét bỏ nhìn đối phương một cái, lười phải mở miệng giải thích.

Lúc ra cửa, trong phòng khách viện, lần nữa không có bất cứ người nào, bao gồm Ngao Lôi.

Trạng thái của Tố Quý còn có chút không có ở đây, muốn chất vấn tại sao đại tiểu thư vứt bỏ họ. Mộ Lam Yên chính là khóe mắt thấy nơi cửa ra vào, chỗ núi giả đó loáng thoáng xuất hiện hai bóng dáng thấp thoáng, cũng là lén lút đi ra từ bên trong.

Theo bản năng đưa tay bịt kín miệng của Tố Quý, ẩn thân dựa vào phía sau một cây


/104

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status