Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 71 - Chương 65.2

/131


“Đúng vậy, đúng vậy, đại sư nói gần nói xa đều nói ta là yêu nghiệt, kết quả tìm thấy vật tà thuật trong viện nhị di nương, không biết lời thề son sắt của đại sư nên tính thế nào đây ạ?” Đột nhiên Vân Lãnh Ca mở miệng, khóe môi cong như không cong, trào phúng nói.

Ánh mắt Tuệ Vân vội né tránh, mồ hôi trên trán rơi từng giọt từng giọt xuống mặt, thậm chí có giọt còn rơi xuống mắt, hắn không thèm lau đi, suy nghĩ tìm ra lý do thích hợp để thoái thác, cứ cái đó cái đó rất lâu mà không nói được lời nào.

“Hả? Có người nói biểu muội ta là yêu nghiệt sao? Vậy chẳng phải người hai tướng phủ đều là yêu nghiệt sao? Chúng ta đều có quan hệ máu mủ cả, không bằng đại sư thu luôn chúng ta đi.” Lâm Tập Phong nửa đùa nửa nghiêm nói, thật ra hắn biết Vân Lãnh Ca không cần sự giúp đỡ của hắn, nhưng Lâm Thư Hàn đã sớm tức giận khó nhịn, giật ống tay áo hắn vài cái bảo hắn mở miệng giúp đỡ.

“Vừa ăn cướp vừa la làng, cái này ta thấy cũng không ít, nhị di nương vì để vu thuật càng thêm chân thật, dứt khoát nhẫn tâm kéo cả mình vào, như vậy người khác đương nhiên sẽ không nghi ngờ người cùng bị chú là nhị di nương làm.” Tam di nương cười nhạt đứng xem kịch từ đầu tới cuối bỗng cất giọng ấm áp.

Đến lúc này, rốt cuộc nàng cũng hiểu rõ, nhị di nương muốn hãm hại Vân Lãnh Ca nhưng trộm gà không được còn mất cả nắm gạo, ngược lại bị Vân Lãnh Ca tương kế tựu kế, gậy ông đập lưng ông, đổ tội danh yêu nghiệp lên đầu nhị di nương.

Vân Lãnh Ca này quá hiểm.

“Tam di nương, ngươi chớ nói nhảm, nhất định là có người dùng kế hãm hại ta.” Vạn thị trợn mắt quát Tam di nương, sau đó dùng đầu gối di chuyển người sang Vân Bá Nghị, kéo vạt áo ông, trong đôi mắt đẹp chứa đầy nước, ngửa mặt khóc lóc: “Tướng gia, nhất định là có người oán hận thiếp, dùng con rối kia vu oan cho thiếp, ngày thường ngài là người hiểu thiếp nhất, tỳ thiếp sao lại là kẻ không từ thủ đoạn được, nhẫn tâm hại người và lão phu nhân chứ, trong đó nhất định là có ẩn tình khác đó tướng gia à.”

Vân Xuân Ca vốn từ đầu tới cuối vẫn luôn im lặng chợt quỳ gối xuống bên cạnh nhị di nương, nước mắt như mưa: “Phu thân, di nương luôn ngưỡng mộ phụ thân nhất, bình thường để ý đến ngài còn không hết, ngài không thấy sao, sao có thể dùng vu thuật nguyền rủa ngài được, chắc chắn là kẻ muốn hại di nương ạ.” Dứt lời đôi mắt như kiếm liếc nhìn về phía Vân Lãnh Ca.

Theo ý nàng, bo bo giữ mình vào thời khắc mấu chốt mới là thượng sách, cho nên nhị di nương tính kế Vân Lãnh Ca nàng không tham dự, ngay cả bỏ đá xuống giếng nàng cũng không nói một câu, được chuyện, diệt trừ Vân Lãnh Ca thì địa vị trong phủ của nhị di nương sẽ khôi phục lại như trước, không thể lay chuyển, nàng chỉ cần ngư ông đắc lợi là được, thua chuyện, chuyện này không có bất kì mối liên hệ trực tiếp gì đến nàng, nàng vẫn là một tiểu thư khuê các cao quý, là trưởng nữ ưu tú của tướng phủ, nàng không giống với Vân Hạ Ca đầu óc đơn giản kia, nàng nhìn xa hơn, cho dù nhị di nương thất bại thì nàng vẫn còn cậu là thị lang, lại thêm nàng là trưởng nữ của tướng phủ, bất luận ai cũng không thể khinh thường nàng.

Xem như ngày sau phụ thân tái giá cưới vợ, lấy tình thương của phụ thân đối với nàng thì đưa nàng làm con thừa tự của kế mẫu cũng là chuyện có thể, khi đó không uổng công nàng thổi gió, trở thành con gái dòng chính tướng phủ, vẫn là đích trưởng nữ tài trí hơn người, đến ngày đó Vân Lãnh Ca cũng bị nàng đạp đầu xuống thôi.

Nhưng muội muội hồ đồ kia đã quỳ xuống, nếu nàng vẫn giữ thái độ thờ ơ lạnh nhạt, không cầu tinh giúp thì sẽ bị người ta nghị luận nàng máu lạnh vô tình, bất chấp tình thân, ngay cả quỳ xuống cầu xin cho mẹ ruột cũng không quỳ, trong lòng họ sẽ cho nàng là một kẻ máu lạnh, kế hoạch tương lai của nàng sao có thể áp dụng được nữa.

Bờ môi Vân Lãnh Ca xẹt qua tia cười lạnh, diễn xuất thật là thú vị, nhân chúng vật chứng đầy đủ, nhị di nương có phí nhiều môi lưỡi nữa cũng chẳng có tác dụng, lão phu nhân thà rằng giết nhầm một người chứ không để một cơ hội ảnh hưởng đến khả năng an toàn của bà.

Nhị di nương, bà xong rồi, Vân Lãnh Ca thấy được điều này từ đôi mắt lạnh băng của lão phu nhân, coi như Vân Bá Nghị nhớ tình xưa muốn tha cho bà một lần nhưng chắc chắn lần này lão phu nhân tuyệt đối không tha cho nhị di nương đâu!

“Di nương ngươi trong phủ một tay che trời, ngay cả ta còn không để vào mắt thì có ai dám vu oan cho nàng ta chứ?” Lão phu nhân nhìn ba người quỳ loạt bên dưới, vẻ mặt không hề rung động, nhìn nhị di nương hoa lê




/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status