Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 81 - Chương 71.2

/131


Mộ Dung Diệp nhíu mày tự bức mình không được nhìn nàng đang vui sướng nữa, nếu không chẳng khác nào tự chịu tội. Hắn đứng dậy, dùng tay phủi phủi bụi trên xiêm y, cất bước đi ra ngoài.

Không lâu xong thì đi đến cửa cung.

Một cỗ xe ngựa màu tím nhạt đang đợi trước cửa cung, thấy Mộ Dung Diệp đi ra, người hầu chờ sẵn ở xe ngựa vội vàng xuống xe cung kinh đúng một bên.

“Còn chưa lên?” Vân Lãnh Ca đang nhìn đông nhìn tây tìm xe ngựa lúc đưa nàng đi trong nội cung, chợt nghe thấy Mộ Dung Diệp mời nàng lên xe nói chuyện, khiến nàng giật cả mình.

“Nàng muốn đi bộ về Tướng phủ sao?” Mộ Dung Diệp không để ý đến nàng, chỉ lạnh nhạt nói sự thật, “Hoàng cung cách tướng phủ khá xa, Vân nhị tiểu thư ban ngày ban mặt mà xuất đầu lộ diện, không sợ danh dự bị tổn hại sao? Nếu nàng đã không sợ thì đương nhiên bản thế tử không xen vào chuyện của người khác nữa.” Nói xong lập tức lên xe ngựa.

Vân Lãnh Ca nghĩ hắn cũng không thể ăn thịt nàng, thế là gia tăng tốc độ chân đạp bước lên xe ngựa, dưới đùi dùng sức, nháy mắt đã bước lên xe, vén rèm xe lên nhìn thấy Mộ Dung Diệp đã nhắm mắt nghỉ ngơi nên nàng bước đến ngồi đối diện hắn.

“Vân Lãnh Ca, nàng thật là nữ tử sao? Sao lại thô lỗ thế?” Mộ Dung Diệp ngồi đối diện đột nhiên mở mắt, vẻ mặt ghét bỏ nói.

Biết hắn ám chỉ động tác lên xe ngựa của mình, Vân Lãnh Ca hơi đỏ mặt, động tác đã khắc vào xương vào cốt há có thể dễ dàng xóa đi? Lúc bình thường nàng còn có thể nhớ đến thân phận tiểu thư khuê các của mình, lúc nào cũng tự nhắc nhở bản thân phải chú ý dáng vẻ, cẩn thận lễ độ, biểu hiện ra một nữ tử có tu dưỡng, nhưng vừa rồi xe ngựa đã che thân hình của nàng, nghĩ dù sao cũng không ai trông thấy nên trực tiếp gọn gàng lên xe.

“Vừa nãy không có người đến dìu tiểu nữ, chẳng lẽ cứ đứng đấy nhìn thế tử rời đi sao?” Vân Lãnh Ca liếc Mộ Dung Diệp một cái.

“Nam nữ thụ thụ bất thân, bản thế tử làm việc tuy bừa bãi nhưng chút lễ ấy vẫn hiểu được.” Mộ Dung Diệp mặt mày ung dung, miễn cưỡng đáp trả.

“Nếu thế tử đã biết nam nữ thụ thụ bất thân thì nửa đêm canh ba đừng xông vào phòng của tiểu nữ chứ, đêm đó càng không hôn…” Vân Lãnh Ca bị tức đến váng đầu, đẩy hết oán giận của mình ra mà không thèm suy nghĩ, ngay sau đó nàng cũng ý thức được không đúng, vội vàng ngừng lại, khuôn mặt trắng noãn nhanh chóng như phủ lên tầng phấn son mỏng, đỏ bừng hết sức động lòng người.

Người đánh xe bên ngoài làm rơi cả roi, khó tin nhìn chằm chằm vào trong màn xe.

Thế tử hôn Vân tiểu thư? Đúng là làm người ta kinh hãi.

“Xích Ngôn, đến hữu tướng phủ đi.” Mộ Dung Diệp nhàn nhạt phân phó một câu, sau đó ánh mắt sâu kín liếc nhìn Vân Lãnh Ca, dừng lại trên khuôn mặt đỏ bừng của nàng một lát, ý tứ hàm xúc nói: “Thì ra Lãnh Ca đối với nụ hôn của bản thế tử nhung nhớ mãi không quên? Nếu nàng không ngại thì bản thế tử có thể thỏa mãn tâm nguyện của nàng.”

“Nói bậy.” Vân Lãnh Ca bật dậy quát lên, “Ta chỉ là…”

Còn chưa nói dứt câu thì đầu nàng đã trực tiếp đập vào đỉnh xe, xe ngựa Mộ Dung Diệp dùng toàn gỗ tử đàn tốt nhất để làm, chặt chẽ cứng rắn, nàng lại bất ngờ đứng bật dậy, chỉ nghe một tiếng




/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status