Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 89 - Chương 79

/131


Editor: Gà

Liễu ma ma tất nhiên hiểu được nguy hiểm trong này, phu nhân đã thấy đỏ, nếu tiếp tục đuổi xuống, tiểu công tử trong bụng khẳng định khó giữ được, nghĩ tới đây, Liễu ma ma vội vàng tới gần bên cạnh Nhị di nương, miệng dịu dàng an ủi nói: “Di nương, phủ y còn chưa tới, nha đầu này hiểu chút y thuật, ngài để cho nàng ta giúp ngài xem một chút, lão phu nhân cùng Tướng gia đều ở đây, không có việc gì.” Trước mặt mọi người, nha đầu kia có cho mấy lá gan, nàng ta cũng không dám hạ độc thủ.

Lúc này, Lý Ngọc Nhi dẫn theo Vân Thu Ca vén rèm đi vào, trước hết hai mắt nhìn quanh tình huống trong phòng, đôi mắt đẹp hơi lóe, khóe miệng càng gợi lên nụ cười tự đắc.

“Phủ y, mau vào xem một chút.” Sắc mặt Lý Ngọc Nhi nóng nảy, không kịp hành lễ vấn an, nói.

Sau lưng phủ y vội đi vào, sau khi thỉnh an lão phu nhân cùng Vân Bá Nghị, cũng không nhiều lời trực tiếp cách màn che thay Vạn Phượng Ngô cẩn thận bắt mạch.

“Lão phu nhân, Tướng gia, tỳ thiếp khi đi tới gặp được phủ y, liền đi cùng hắn tới đây.” Sau khi Lý Ngọc Nhi cúi chào xong, liền giải thích nguyên do vì sao nàng xuất hiện cùng phủ y.

“Tam di nương, ngươi dù sao cũng là thiếp thất của phụ thân, phủ y là ngoại nam, ngươi lại có thể không để ý đến nam nữ cấm kỵ, cho phép hai người đồng hành, hiểu nội tình sẽ biết ngươi có ý tốt, người không biết nhìn thấy khó tránh khỏi sẽ nói ra điều xấu, ngươi tính đặt mặt mũi của phụ thân ở đâu? Huống chi Tứ muội muội còn đi theo bên cạnh ngươi, nàng lại chưa xuất giá, ngươi sao có thể làm ảnh hưởng đến khuê danh trong sạch của nữ nhi mình.” Vân Lãnh Ca cười chân thành tha thiết, khóe mắt quét Lý Ngọc Nhi lộ ra vẻ lạnh thấu xương.

Dứt lời, Vân Bá Nghị trầm mặt, một di nương cùng ngoại nam đồng hành ở Tướng phủ, tuy nói phủ y làm thuê cho Tướng phủ, cũng coi là một nửa Tướng phủ, nhưng cổ nhân có nói, thân tỷ đệ bảy tuổi cũng không cùng ngồi chung bàn, huống chi thiếp thất của mình đi cùng một nam tử mà nàng ta vốn không quen, nếu lời đồn đãi bị truyền ra ngoài, mặc dù hai người không có gì cũng sẽ bị dư luận nói thành có tội, vậy danh tiếng Hữu Tướng của ông thật sự bị hủy không còn gì.

“Lãnh Ca nói rất đúng, có lòng tốt nhưng làm chuyện sai lầm, chính là hồ đồ hại người hại mình, nam nữ thụ thụ bất thân, về sau chú ý một chút, đây là Tướng phủ, quy củ tất nhiên phải nghiêm cẩn.” Lão phu nhân cũng bất mãn lạnh giọng nói.

“Dạ, tỳ thiếp biết sai.” Lý Ngọc Nhi ngoài miệng thành khẩn bày tỏ biết sai, trong mắt xẹt qua vẻ tức giận, trong lòng hận không thể róc xương lóc thịt Vân Lãnh Ca, Vân Thu Ca không có làm bộ làm tịch như nương nàng ta, lại thấy Vân Lãnh Ca lên tiếng bôi nhọ danh tiết của nàng ta, trong nháy mắt đổi sắc mặt, ánh mắt phẫn nộ hung ác nhìn chằm chằm nàng, thiếu chút nữa trực tiếp tức giận chửi ầm lên, nhưng ngại lão phu nhân và Vân Bá Nghị đang ở bên cạnh, không dám lỗ mãng làm càn.

Lúc này, sắc mặt phủ y nghiêm túc thu tay chẩn mạch, nghiêm nghị nói: “Có thể Nhị di nương dùng phải dược vật khiến xảy thai.” Nặng nề thở dài, lắc đầu nói: “Dược tính đã vào cuống rốn, tại hạ y thuật nông cạn, thai nhi sợ không giữ được.”

Vạn Phượng Ngô thống khổ kêu rên vang vọng cả phòng, nghe nói đứa bé của nàng không giữ được, nhất thời chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, tất cả suy nghĩ đều đình chỉ, hai mắt biến thành màu đen, ngất xỉu tại chỗ.

Lý Ngọc Nhi cùng Vân Lãnh Ca liếc mắt nhìn nhau, vui sướng khi người gặp họa hả hê không lời nào có thể miêu tả được, nhưng bên trong phòng tâm tư của mọi người đều đặt ở trên người Nhị di nương, không chú ý đến hai người bọn họ.

Lão phu nhân nghe được đứa bé không giữ được, vẻ mặt thật không có quá nhiều khổ sở, chỉ là con ngươi trầm xuống không biết đang suy nghĩ gì, trên mặt Vân Bá Nghị đều là chán nản bi thương, tuy nói Vạn Phượng Ngô làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy khiến ông rất tức giận muốn một đao giết nàng ta giải hận, nhưng trẻ con vô tội mà, cốt nhục trong bụng nàng chính máu mủ ruột của bản thân, đối với thai nhi còn chưa thành hình này Vân Bá Nghị vẫn ôm một phần mong đợi.

“Hôm nay Nhị di nương đều ăn những thứ gì rồi, toàn bộ tra ra cho ta, Liễu ma ma, ngươi nói.” Mặt Vân Bá Nghị đỏ lên, nói đến cuối cùng, đã không nhịn được tức giận ngập tràn không tự chủ rống lên.

Liễu ma ma đã sớm lòng như lửa đốt, đang ấn nhân trung của Nhị di nương hi vọng nàng ta có thể sớm tỉnh lại, nghe Vân Bá Nghị giận dữ rống to, thân mình run lên, vội té quỵ nằm rạp xuống đất nói: “Thức ăn của di nương đều do lão nô một tay chuẩn bị, lão nô vô cùng cẩn thận đề phòng có người âm thầm hạ độc, nhưng không nghĩ tới vẫn xảy ra sơ sót, đều do lão nô không đủ cẩn thận, xin Tướng gia trách phạt.”

“Lỗi của ngươi đợi nói sau đi, trước tiên nói Nhị di nương hôm nay đã ăn cái gì rồi?” Vân Bá Nghị thấy Liễu ma ma vòng nửa ngày nhưng chưa nói đến điểm mấu chốt, cố gắng điều hòa hơi thở dồn dập, cả giận nói.

“Dạ dạ dạ, thân mình di nương yếu, vẫn nôn nghén, ăn không vô những thứ khác, cả ngày cũng không ăn cơm, tận tới đêm khuya có một nha đầu bưng tới một chén chè ngân nhĩ hạt sen tẩm bổ cho cơ thể, lão nô cũng nghiệm qua, trong cháo cũng không có độc, cho nên yên tâm để di nương ăn, ai biết ăn vào bụng không tới nửa canh giờ, di nương liền la hét đau bụng.” Liễu ma ma dập đầu như băm tỏi, run rẩy nói ra tất cả.

“Nha đầu bưng cháo kia là ai?” Trong ngực Vân Bá Nghị lửa giận sôi trào, hỏi.

“Là nha đầu ngài cố ý đưa tới hầu hạ di nương.” Cả người Liễu ma ma phát run, run rẩy nói.

Vân Lãnh Ca tranh thủ nhìn thoáng qua sắc mặt khó nén đắc ý của Lý Ngọc Nhi, có chút buồn cười hơi nhướng mày, chỉ cười không nói.

“Cho Tú Nhi và Hoa Linh


/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status