Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 95 - Chương 85

/131


Editor: Gà

Hai mươi mốt tháng tư âm lịch, là lễ mừng thọ sáu mươi tuổi của Tướng gia phủ Tả tướng, trời còn chưa sáng, tất cả phu nhân tiểu thư trong phủ đã bắt đầu trang điểm, muốn tham gia thọ yến của Tướng phủ với dáng vẻ tốt nhất.

Tại Tướng phủ, tối hôm trước lão phu nhân nhờ người dặn dò Vân Lãnh Ca nghỉ ngơi cho tốt, ngày thứ hai đến phủ Tả tướng chúc thọ.

Quả thật, lão phu nhân hết sức coi trọng thọ yến lần này.

Dù sao trước kia Vân Lãnh Ca không có tài năng gì, không biết chữ, lão phu nhân mang nàng ra ngoài chỉ thêm mất mặt xấu hổ, đương nhiên không muốn bị phủ khác chê cười, hơn nữa trước đây nàng cũng không thân cận gì với phủ Tả tướng, đều do hai tỷ muội Vân Xuân Ca thay nàng tham gia.

Nhưng bây giờ Vân Lãnh Ca tài đức vẹn toàn, có tri thức hiểu lễ nghĩa, thái độ làm người cũng cực kỳ ổn thỏa, trong cung yến hôm đó lại áp chế tất cả phong thái của tiểu thư các phủ khác, tài nghệ xuất chúng, cháu gái ưu tú như vậy, lão phu nhân vốn định nhân dịp thọ yến lần này đi khoe khoang một phen.

Vì vậy, vừa đến ngày hai mươi mốt, giờ Dần (3 giờ - 5 giờ) vừa qua, lão phu nhân lập tức sai Vân ma ma đến Liên Lãnh Uyển trước, bảo nàng mời Vân Lãnh Ca đến Phúc Thọ đường.

Hôm nay Vân Lãnh Ca cuối cùng thay la quần màu hồng nhạt thường ngày bằng váy hồ điệp màu đỏ tươi, chéo quần thêu vài con hồ điệp (bươm bướm) màu bạc đang vỗ cánh, cánh bướm dùng kim tuyến phác hoạ, cực kỳ linh động, búi tóc vẫn không quá nhiều đồ trang sức, chỉ cắm một cây trâm hồ điệp Thanh Ngọc, rủ xuống từng chuỗi trân châu, trong suốt sáng bóng, tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng.

Thọ yến của ông ngoại, bản thân ăn mặc vui mắt, ông chắc chắn sẽ thích.

Tầm mắt lão phu nhân khôn khéo tỉ mỉ quan sát Vân Lãnh Ca một lần, đáy mắt xẹt qua ánh sáng hài lòng, Lãnh Ca càng lớn, dáng vẻ tư thái cũng ngày càng lộ rõ, mặc dù trong Tướng phủ chỉ có một đứa cháu gái này có thể mang đi ra ngoài, nhưng binh quý ở chỗ tinh anh, tao nhã như vậy cũng đủ áp chế các nữ tử khác rồi.

Vân Lãnh Ca thấy lão phu nhân quan sát bản thân giống như xem hàng hóa, âm thầm nhíu mày.

Lão phu nhân tự mình giúp Vân Lãnh Ca sửa sang lại búi tóc và đồ trang sức, còn cố ý dặn dò nàng chú ý mọi việc, đến giờ Thìn (7 giờ – 9 giờ), hai người lúc này mới ngồi nhuyễn kiệu đi đến cửa Tướng phủ, mà lúc này, xe ngựa Tướng phủ đã sớm đợi khoảng nửa canh giờ rồi.

Hai người lên xe ngựa, lão phu nhân thân thiết lôi kéo Vân Lãnh Ca ngồi ở bên cạnh bà, nắm tay nhỏ bé của nàng nói: “Lãnh Ca, ngươi cảm thấy Tứ di nương như thế nào?”

“Cháu gái không rõ lắm, Tứ di nương trầm mặc ít nói, rất ít qua lại với người trong phủ, nhìn qua rất thành thật, dường như chỉ có một thân một mình.” Trong lòng Vân Lãnh Ca biết lão phu nhân đang thử dò xét, giả vờ suy tư chốc lát, ‘chân chân thật thật’ nói.

“Ta dự định để nàng theo ta học quản gia một khoảng thời gian, đợi đến thời điểm nàng có thể lên được mặt bàn, lập tức giao quyền chưởng gia vào tay nàng, Lãnh Ca, con có đồng ý với cách làm của tổ mẫu không?” Lão phu nhân rất hài lòng đối với câu trả lời của Vân Lãnh Ca, hai người không an phận đã biến mất, bà cũng không muốn kiếm thêm người khác lợi hại hơn đâu.

“Cháu gái không sao cả, chỉ cần nàng có thể thay tổ mẫu chia sẻ, tránh cho tổ mẫu quá mức mệt nhọc, cháu gái tất nhiên hết sức vui mừng.” Đáy mắt Vân Lãnh Ca hàm chứa lo lắng chân thành nói.

Hiện tại trong lòng Lão phu nhân không thích nhất những người có tâm tư kín đáo, người bà không thể nắm trong tay, Vạn Phượng Ngô ngang ngược càn rỡ, làm việc liều lĩnh lại có khuyết điểm trí mạng, chính là quá mức kích động, lão phu nhân hoàn toàn không ngại những người có tính tình như vậy, nhưng Lý Ngọc Nhi có thể ẩn nhẫn hơn mười năm, có thể giấu diếm được tính tình thật sự của nàng ta với lão phu nhân, bà sao có thể không để phòng, cho nên vì phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, bà hung ác xuống tay diệt trừ Lý Ngọc Nhi, do bởi Lý Ngọc Nhi vượt khỏi tầm kiểm soát của bà, khiến bà mơ hồ có cảm giác không thể nắm bắt.

Bây giờ lão phu nhân cần nhất là một người bù nhìn, người có thể giúp bà xử lý tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong phủ, nhưng phải biết nghe theo lệnh của bà.

Trần Tố Lan khiến lão phu nhân cảm thấy nàng chính là loại người đó, nhưng nhìn thấy hai người Vạn Phượng Ngô và Lý Ngọc Nhi, cảnh giác của bà đã cao hơn trước, cho nên lúc này mới cần mình trợ giúp, thúc đẩy quyết định của lão phu nhân.

“Ừ, vậy trước tiên xem nàng có năng lực gánh vác trách nhiệm lớn lao này không đã.” Lão phu nhân tươi cười rạng rỡ, vỗ vỗ tay Vân Lãnh Ca, cười nói.

Sau khi xe ngựa đến cửa phủ Tả tướng, lão phu nhân dẫn Vân Lãnh Ca xuống xe, mới phát giác hôm nay phủ Tả tướng sớm bị vây chặt đến nước chảy không lọt, xe ngựa các phủ đã sớm làm đường phố rộng rãi trở nên chật kín, ngựa xe như nước, biểu hiện phủ Tả tướng ở Đông Dương quốc, có địa vị hết sức quan trọng trong lòng Hoàng đế!

Lão phu nhân thấy mặt mũi Lâm Hải Bác to lớn như thế, ánh mắt khôn khéo tản ra vẻ hâm mộ, đáy mắt có chút không cam lòng, thoáng qua rồi biến mất.

Vân Lãnh Ca tươi sáng cười một tiếng, bởi vì chuyện của mẫu thân, quan hệ hai phủ ngày càng bất hòa, thường ngày ít qua lại, chưa từng xuất hiện loại tình cảm gọi là thông gia.

Vừa đi vào trong phủ, Vân Lãnh Ca nghe có người khẽ gọi tên mình.

“Vân nhị tiểu thư.” Ánh mắt nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy xe ngựa phủ Lý


/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status