Đích Trưởng Công Chúa

Chương 77: Chương 79

/87




Tiêu Thanh Dung không tin Tiêu Nguyên Mẫn là thật sự không thèm để ý, chỉ là nàng nghĩ đến lời Tiêu Nguyên Mẫn nói, càng ngày càng cảm thấy khả nghi, chỉ là bên cạnh nàng người có thể tin tưởng chỉ có một bà vú, sai bà vú nhìn chằm chằm cung nữ kia.

“Ghen ghét sao?” Chờ trong phòng không còn có người, Tiêu Thanh Dung trên mặt lộ ra cười khổ, là ghen ghét quá, chỉ là…… Nghĩ đến đệ đệ như vậy thân mình nhỏ bé như vậy mặt đầy máu nằm ở trước mặt.

Nàng mới cảm thấy, nàng ghen ghét đệ đệ, chính là cũng yêu đứa bé sẽ gọi mình là tỷ tỷ, sẽ thật cẩn thận nhìn nàng.

Chính là lúc nàng phát hiện đã chậm, Tiêu Thanh Dung ngồi ở giường, hai chân cuộn tròn, đôi tay gắt gao ôm, như là muốn đem chính mình súc lên, “Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi……” Áp lực tiếng khóc từ miệng nàng tràn ra, nếu là nàng ngày thường đối em trai tốt hơn, đệ đệ có thể hay không liền không giống như vậy có chút cơ hội đều muốn đi theo nàng…… Nếu ngày ấy nàng không đi Ngự Hoa Viên, không bởi vì ghen tỵ mẫu phi đối đệ đệ tốt hơn, cố ý trốn đi không cho đệ đệ tìm được, đệ đệ có thể hay không còn sống……
Nàng là ghen ghét đệ đệ, chính là nàng chưa từng có nghĩ tới làm đệ đệ chết a…… “Thành Sử…… Thành Sử……”
Đường ma ma từ lúc Tiêu Thanh Dung đi mày liền nhăn, “Công chúa nói Nhị công chúa nói kia lời có ý tứ gì.”
Chuyện quyển sách kia Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có nói cho Đường ma ma, chỉ có nàng và Trịnh ma ma biết.

Cũng trách không được lúc này đường ma ma nghi hoặc, chỉ là Tiêu Nguyên Mẫn không muốn Đường ma ma biết, miễn cho nàng và Tiêu Ngọc Tộ sinh hiềm khích, “Ma ma, Nhị muội muội sợ chỉ là trong lòng bất bình.”
Đường ma ma rõ ràng không tin, nhưng là biết Tiêu Nguyên Mẫn không nghĩ nói cho nàng, cũng không hỏi.

Chỉ là Tiêu Nguyên Mẫn không nghĩ nói, cũng không đại biểu người khác sẽ không biết, vì khi các nàng nói chuyện có không ít cung nhân, nơi này tuy rằng là Phượng Dương Các, chính là người cũ Phượng Dương Các lúc trước mới vừa thả ra, hiện tại vào không ít người mới, đúng là chọn lựa thời cơ.

Cho nên mặc kệ là Tuyên Hoà đế biết vẫn là Tiêu Ngọc Tộ biết, Tiêu Nguyên Mẫn đều không kinh ngạc, chỉ là hai người cái nhìn hoàn toàn bất đồng, rốt cuộc Tuyên Hoà đế căn bản không có phân một người nào hầu hạ quá Huệ ý người đi chiếu cố Tiêu Thanh Dung, mà Tiêu Thanh Dung lời nói châm ngòi ý vị quá mức dày đặc, cho nên hắn chỉ là phân phó nói, “Còn không có đưa tới ngày tốt sao?”
Lý Đức Trung cung vừa nói nói, “Đúng vậy.”
“Trẫm nhìn một tháng sau chính là cái ngày lành.” Tuyên Hoà đế nói xong liền không hề để ý, phải biết rằng ngài hiện tại chuyện muốn vội thực nhiều, rốt cuộc Trịnh quốc là đánh hạ tới, chính là kết thúc đồng dạng quan trọng, phái ai đến là một vấn đề khác.

Tiêu Ngọc Tộ chỉ cảm thấy tay chân lạnh lẽo, “Đi Phượng Dương Các.”
“Đúng vậy.” Triệu ma ma mặt lộ vẻ lo lắng.

Lý ma ma thấp giọng nói, “Điện hạ, lão nô một hồi liền đi thỉnh tội cấp trưởng công chúa.” Rốt cuộc gạt trưởng công chúa, là bà ngày ngày dặn dò Tiêu Ngọc Tộ.


Tiêu Ngọc Tộ cũng không phải cái không người không dám nhận, nghe vậy chỉ lắc đầu, “Tỷ tỷ……” Hắn không sợ chị tức giận, mà sợ không tức giận, như vậy sẽ làm cậu cảm thấy càng thêm thực xin lỗi chị, chỉ là Tiêu Thanh Dung sao lại biết chuyện này.

Nghĩ đến cung nữ kia là thật sự hầu hạ quá Huệ ý Hoàng Hậu, cũng bị Huệ ý Hoàng Hậu đuổi đi, nhưng vì cái gì sẽ bị đưa đến bên cạnh Tiêu Thanh Dung…… “Đi tra, cung nữ kia rốt cuộc là người của ai.”
“Được.” Triệu ma ma nhận lệnh.

Tiêu Ngọc Tộ tới Phượng Dương Các, Tiêu Nguyên Mẫn đang ăn điểm tâm, nàng buổi chiều ở trại nuôi ngựa chạy vài vòng, hiện giờ cũng có chút đói bụng, thấy Tiêu Ngọc Tộ, Tiêu Nguyên Mẫn liền cười vẫy tay, “Mau tới ăn chút.”
“Vâng.” Tiêu Ngọc Tộ thấy Tiêu Nguyên Mẫn một chút biểu hiện cũng không có, trong lòng hoảng loạn, đi qua cầm lên một khối ăn mà không biết mùi vị là gì, còn thường thường trộm nhìn Tiêu Nguyên Mẫn.

Tiêu Nguyên Mẫn thấy bọ dáng em trai, cũng không tốt lại chọc ghẹo, duỗi tay để Trịnh ma ma cho người hầu hạ trong phòng đều mang ra ngoài.

Cửa sổ đều mở ra, chính mình bưng hoa hồng thanh lộ uống mấy ngụm, “Chính là có chuyện muốn nói?”
“Tỷ tỷ.” Tiêu Ngọc Tộ ngẩng đầu nhìn Tiêu Nguyên Mẫn kêu một tiếng.

Tiêu Nguyên Mẫn nhẹ nhàng cười, đứng lên đi đến bên cạnh Tiêu Ngọc Tộ, duỗi tay sờ sờ đầu của cậu, “Đệ từ nhỏ là như thế, nếu là cảm thấy làm sai, liền sẽ nhìn trộm ta.” Sau đó duỗi tay cầm lấy Tiêu Ngọc Tộ chỉ ăn một miếng banh mứt táo, “Điểm tâm không thích ăn nhất, đều ăn không biết.”
“Tỷ tỷ……” Tiêu Ngọc Tộ mặt đỏ lên, “Tỷ không tức giận sao?”
“Có cái gì tức giận.” Tiêu Nguyên Mẫn tuy nói như vậy, vẫn là duỗi tay gõ một chút trán Tiêu Ngọc Tộ, “Sớm biết rằng, liền tính tức giận cũng sớm qua rồi.”
Tiêu Ngọc Tộ có chút nghi hoặc mà nhìn về phía Tiêu Nguyên Mẫn, Tiêu Nguyên Mẫn giải thích nói, “đệ nhỏ như vậy, sao có thể một chút sơ hở đều không có.”
“Tỷ tỷ.” Tiêu Ngọc Tộ mím môi, “Tỷ trách đệ gạt tỷ sao?”
“Là trách.” Tiêu Nguyên Mẫn tươi cười thực nhẹ, “Khi đó ta rốt cuộc cũng không lớn, chỉ là liền dư lại chúng ta sống nương tựa lẫn nhau, liền tính sinh khí cũng sẽ không mặc kệ đệ.”
“Sau lại xem rất nhiều sách, cũng bình thường trở lại, hiện giờ nếu không phải Nhị muội muội nhắc tới tới, ta đều phải quên mất.” Tiêu Nguyên Mẫn giải thích nói, “Không cần để ý.”
“Vâng.” Tiêu Ngọc Tộ tuy nghe Tiêu Nguyên Mẫn nói như vậy, chính là làm cậu thật sự không thèm để ý là không có khả năng, cậu nhất định sẽ làm người phía sau màn cùng Tiêu Thanh Dung trả giá đại giới.

Có Tuyên Hoà đế ám chỉ, thực mau liền đến ngày Tiêu Thanh Dung lấy chồng cũng ở kia một ngày, Tuyên Hoà đế ban nàng phong hào, một chữ Thuận công chúa.

Chữ này lại lần nữa làm Lâm Quý Phi thành trong cung trò cười, con gái nàng phong hào nhưng thật ra có chút ý tứ.

Thuận công chúa tuy rằng kiêu căng, nhưng là tại hậu cung sinh tồn lâu như vậy, cũng là có chút đầu óc, mới vừa gả qua đi, tuy rằng thân phận cao nhưng vẫn là sẽ làm bộ làm tịch một phen, những cái đó trong nhà trưởng bối lại không dám tìm chuyện của nàng, đến là cùng trượng phu nùng tình mật ý một đoạn thời gian.

Chỉ là ngày nọ thu được một phong thơ sau, Thuận công chúa cả người đều hỏng mất.

Tin kia chỉ là viết vì sao Lâm Quý Phi để nàng khi còn nhỏ sẽ kiêu căng, cung nữ nói bí mật cho nàng cũng là Lâm Quý Phi an bài.

Thậm chí liền người mà nàng tín nhiệm nhất bà vú cũng là người của Lâm Quý Phi, bởi vì tùy tin gửi tới còn có chứng cứ, không chấp nhận được Tiêu Thanh Dung không tin.

Tiêu Thanh Dung hiện giờ cảm giác ai cũng không dám tin tưởng, ai đều không thể tin tưởng.

Thậm chí liền nàng chính mình đều không thể, rốt cuộc mẹ đẻ của nàng từ khi nàng sinh ra liền bắt đầu tính kế nàng, vẫn luôn chiếu cố nàng bà vú thế nhưng cũng đi theo cùng nhau lừa nàng.

Giống như là nàng sống nhiều năm như vậy, bỗng nhiên có người cầm một cái bức họa, một cái gương đồng nói cho nàng, kỳ thật nàng không phải Tiêu Thanh Dung, người trong bức họa này là nàng, mà nàng là ai? Không ai biết, thậm chí bên người đều là tràn ngập địch ý.

Như vậy nàng còn sống làm gì? Mỗi người đều ở cười nhạo nàng, chỉ trích nàng……
Tiêu Thanh Dung bị bệnh, ở thành thân không đến một tháng liền ngã bệnh, Tuyên Hoà đế phái thái y đi, lại không thấy chuyển biến tốt đẹp, thái y có y thuật cao cũng không thể nề hà, bởi vì thái y vô pháp trị liệu tâm bệnh.

Tuyên Hoà đế nghe xong cũng chỉ là trầm mặc một chút, hỏi, “Còn có bao nhiêu thời gian?”
“Thuận công chúa căn bản ăn không vô bất cứ thứ gì, thuốc mới vừa uống xong muốn cũng sẽ nôn ra, hiện giờ là dùng nhân sâm giữ.” Thái y cúi đầu, nhỏ giọng nói, ngụ ý, nếu là Thuận công chúa có thể ăn đồ vật nói không chừng còn có đường sống, nếu là vẫn là như thế, sợ cũng căng bất quá mấy ngày.

Tuyên Hoà đế ngón tay nhẹ nhàng đánh mặt bàn, nhưng thật ra không có trách thái y, nói, “Không biện pháp khác sao?”
“Vi thần có một cái chủ ý, chỉ là có chút không hợp quy củ.” Thái y do dự một chút nói.

“Nga?” Tuyên Hoà đế thanh âm trầm thấp, “Trẫm công chúa đều sắp chết, ngươi còn cùng ta nói cái gì quy củ, có biện pháp liền nói đi.”
“Không bằng làm Quý Phi nương nương đi thăm Thuận công chúa một chút.” Cũng trách không được thái y kia không dám nói, kỳ thật cũng là Tiêu Thanh Dung bệnh quá nặng, nếu không làm nàng tiến cung thăm Lâm Quý Phi càng tốt.


Tuyên Hoà đế nhíu mày suy tư một chút, “Chuẩn.”
Lâm Quý Phi hiện giờ đang nuôi Bát hoàng tử, nàng tuy không thích đứa nhỏ này, chính là trong lòng cũng biết, sợ là đứa nhỏ này là dựa vào duy nhất, cho nên đối đứa nhỏ này cũng để bụng, chỉ là thường xuyên nhớ tới Tiêu Thành Sử, con trai ruột của chính mình.

Nữ nhi gả đi, nàng biết, thậm chí trừ bỏ của hồi môn trong cung ra, nàng chính mình cũng cho không ít thêm trang, chỉ là khi biết Tiêu Thanh Dung sinh bệnh, nàng cũng không có nghĩ tới lại đi gặp Tiêu Thanh Dung một lần.

Chỉ là nàng lại không có nghĩ đến, Tuyên Hoà đế tự mình hạ ý chỉ để nàng đi, nhưng cũng chỉ có một cái khả năng, chính là Tiêu Thanh Dung xác thật không tốt.

Lại nói như thế nào Tiêu Thanh Dung cũng là nàng mang thai mười tháng sinh ra, khi còn nhỏ ôm vào trong ngực yêu chiều quá, lập tức thu thập giả dạng liền xuất cung, chỉ là khi nàng nhìn thấy nữ nhi một khắc, thế nhưng cũng chưa nhận ra được, người gầy ốm hôi hám nằm ở trên giường một thân mùi thế nhưng sẽ là con gái nàng.

Tiêu Thanh Dung ý thức kỳ thật đã có chút mơ hồ, chỉ là không biết vì sao, khi Lâm Quý Phi dùng khăn nhẹ nhàng giúp nàng lau mặt, nàng thế nhưng mở mắt, nàng đôi mắt không có một tia ánh sáng, thật tối tăm mang theo mấy phần cảm giác thê thảm, “Mẫu phi?”
“Ừ.” Lâm Quý Phi nhẹ giọng đáp lại, “Uống thuốc được không? Mẫu phi tới thăm con.”
Tiêu Thanh Dung không hé răng, Lâm Quý Phi cho rằng nàng đồng ý, liền từ nha hoàn trong tay tiếp nhận chén thuốc, làm một cái khác nha hoàn đem nàng đỡ lên, đang muốn đút cho nàng, cũng không biết Tiêu Thanh Dung nơi nào tới sức lực, đột nhiên đem chén thuốc đánh nghiêng, kia nước thuốc bắn vào váy áo đẹp của Lâm Quý Phi, một chút đem nàng tức giận lên.

“Mẫu phi…… Ha ha ha……” Tiêu Thanh Dung tiếng cười khô khốc, như là dùng trâm cào trên gương đồng, “Mẫu phi……”
Lâm Quý Phi bị làm hoảng sợ với thái độ của Tiêu Thanh Dung, vừa mới thương tiếc một chút lập tức liền không còn, “Thanh Dung quy củ của con đâu?”
“Quy củ?” Tiêu Thanh Dung không cười, chỉ là nhìn về phía Lâm Quý Phi ánh mắt nói không nên lời ác độc, “Không phải sớm bị mẫu phi làm hỏng sao?”
“Mẫu phi hôm nay tới hỏi ta quy củ ở đâu, không cảm thấy buồn cười?”
Lâm Quý Phi thấy Tiêu Thanh Dung càng nói không càng kỳ cục, trong phòng còn có thái y, liền mở miệng nói, “Các ngươi trước đi ra ngoài.”
Thái y vội hành lễ lui đi ra ngoài, có một số việc biết nhiều, ngược lại bị chết mau.

Người đi ra ngoài, Lâm Quý Phi hít sâu một hơi, thấy bộ dáng con gái cũng không dám nói cái gì, mở miệng nói, “Con ngoan ngoãn uống thuốc, sớm ngày khỏe lại mới tốt, mặc kệ là phụ hoàng con vẫn là ta đều thực lo lắng cho con.”
Kỳ thật trên người Tiêu Thanh Dung căn bản không có sức lực, hiện giờ không ai đỡ nàng, nàng chỉ có thể nằm ở trên giường, “Lo lắng ta? Mẫu phi hối hận sao?”
Không chờ Lâm Quý Phi trả lời, Tiêu Thanh Dung nói tiếp, “Đầu tiên là đệ đệ, lại là ta, đây đều là báo ứng của người…… Người chờ xem, lập tức liền đến phiên ngươi, đến phiên Lâm gia……”
Lâm Quý Phi là bị Tiêu Thanh Dung dọa đi, nàng cảm thấy Tiêu Thanh Dung như là biến thành ma quỷ không hề là con gái nàng một chút nào.

Đêm đó, Tiêu Thanh Dung liền chết, kỳ thật khi Lâm Quý Phi mới vừa đi thời điểm, Tiêu Thanh Dung đã không được, trước khi Tiêu Thanh Dung chết, còn nguyền rủa Lâm Quý Phi, nguyền rủa Lâm gia.

Tuyên Hoà đế biết chuyện này thời điểm, mặt đầy khiếp sợ, thái ý kia đề nghị Quý Phi nương nương thăm Thuận công chúa lòng chờ chết đều có, lúc ấy như thế nào liền nhiều như vậy một câu.

Chỉ là Tuyên Hoà đế không có tâm tình đi trừng phạt một cái thái y, chỉ là gọi người cẩn thận dò hỏi Lâm Quý Phi đi rồi phát sinh chuyện, lại nghe xong Lý Đức Trung hồi báo, hồi lâu mới cắn răng nói, “Cái này độc phụ, hậu táng Thuận công chúa, Lâm Quý Phi vì chuyện Thuận công chúa, tâm thần đều thương, bất luận kẻ nào không được quấy rầy.” Nhưng thật ra không hạn chế Lâm Quý Phi ra tới, nhưng là bất luận kẻ nào không thể quấy rầy điểm này, liền tính Lâm Quý Phi ra tới, cũng không ai dám cùng nàng nói một lời.

Nếu không phải Lâm gia còn chưa giải quyết, sợ là liền sẽ không đơn giản như vậy.

“Nhị muội muội còn như vậy tiểu.” Tiêu Nguyên Mẫn nhiều ít mang theo mấy phần phiền muộn, “Đáng tiếc.”
Chỉ hy vọng kiếp sau nàng không cần sinh ở nhà đế vương, cũng không cần lại gặp nhau.

Tiêu Ngọc Tộ không có chút nào áy náy, chỉ là cảm thấy Tiêu Thanh Dung thật là không đủ kiên cường, bất quá nghĩ đến có thể bởi vì thấy Tiêu Thành Sử chết mà phát điên, sẽ có như vậy kết cục cũng là dự kiến, đôi mắt mị mị, cậu không cho phép bất luận kẻ nào phá hư cảm tình giữa cậu và chị.

Nghĩ đến Tiêu Thanh Dung, liền nghĩ đến Lâm Quý Phi, Tây Bắc Lâm gia quân…… Mộ Dung Hi cũng không biết thế nào, chỉ hy vọng chàng hết thảy mạnh khỏe.

Rốt cuộc chị cậu chưa nói, cậu cũng đã nhìn ra, chị vẫn là nghĩ về Mộ Dung Hi, nếu không cũng sẽ không thường xuyên nhìn về Tây Bắc phương hướng phát ngốc, đây là chuyện trước kia không có.

Tiêu Thanh Dung tử vong cũng không có khiến cho sóng gió nổi lên, nhưng thật ra chuyện Diêu phi sinh Cửu hoàng tử, không biết làm trong cung bao nhiêu người cắn hàm răng, hận đến muốn mệnh.

Tuyên Hoà đế tự mình đi nhìn Cửu hoàng tử, thậm chí ban chữ hiền vì Diêu phi danh hiệu.

Chữ Hiền này, chính là tỏ vẻ có tài đức người, Hiền phi chữ một chút liền đem tĩnh ninh thục ba chữ áp xuống đi.

Tiêu Nguyên Mẫn cũng đi nhìn cửu đệ của mình, kỳ thật theo lý thuyết cậu em trai này là trừ bỏ Tiêu Ngọc Tộ ra, cùng nàng huyết thống thân cận nhất, chỉ là nàng đối cậu em này cũng không có cảm giác đặc biệt, thậm chí còn không bằng cảm giác thân cận đối Tiêu Thành Lâm.


Nhưng tắm ba ngày, đầy tháng, Tiêu Nguyên Mẫn đều đến, thậm chí biểu hiện thực thân mật, Hôm đầy tháng, Hiền phi cũng ra ở cữ, ôm đứa bé xuất hiện thời điểm, trên mặt đắc ý tươi cười giấu đều giấu không được.

Đêm đó Tuyên Hoà đế là ở Hiền phi trong cung, chỉ là mặt sau mấy ngày đều là ở chỗ quý tần Hứa thị trong phòng, thậm chí thăng Hứa thị vị phân, trực tiếp biến thành Hoàng Quý Phi.

Phải biết rằng vị trí này là trừ bỏ vị trí Hoàng Hậu tôn quý nhất, chỉ là bởi vì nàng cũng không có phong hào, nhưng thật ra bởi vì Kính Quý Phi có danh hiệu, hai người nhưng thật ra thật không tốt phân ra ai càng tôn quý hơn, chẳng qua các nàng hai cái mặt ngoài đều làm cực tốt, cũng không làm người chế giễu.

Hứa thị thăng vì Hoàng Quý Phi, hậu cung quyền lợi liền một lần nữa thay đổi, Lâm Quý Phi tương đương bị cấm, ai cũng sẽ không đi đề nàng, như vậy liền dư lại Hoàng Quý Phi Hứa thị, kính Quý Phi Chu thị, còn có bốn phi, đặc biệt là một chút nhảy lên đứng đầu tứ phi Hiền phi Diêu thị.

Dựa theo ý Tiêu Nguyên chút nào không nghĩ làm Diêu thị cầm quyền, phải biết rằng làm không tốt ngược lại mất nhiều hơn được, đặc biệt là Cửu hoàng tử tuổi tác còn nhỏ, đúng là yêu cầu người cẩn thận chiếu cố.

Đáng tiếc Hiền phi sẽ không nghe được, rốt cuộc cái loại này bị áp chế hồi lâu một sớm đắc chí người, không có khả năng buông tha cơ hội cầm quyền.

Kỳ thật Tuyên Hoà đế sẽ đem Hứa thị nói ra, cũng có cân bằng kính Quý Phi quyền lợi ý tứ, hắn là sẽ không cho phép cung một nhà nắm quyền.

Cũng không biết là Tuyên Hoà đế tuổi tác lớn vẫn là như thế nào, năm gần đây hắn tương đối sủng ái đều là người uyển chuyển nhu nhược có tài hoa.

Tiêu Nguyên Mẫn cũng không để ý, rốt cuộc vị trí Tiêu Ngọc Tộ so trước kia ổn thỏa không ít, đặc biệt là ở Thục phi thế nhưng thả ra mệnh cách tôn quý lời đồn, Tiêu Nguyên Mẫn liền biết Tứ hoàng tử không còn có cơ hội tranh đoạt vị trí Thái Tử, bọn họ mẫu tử hai cái đã bị Tuyên Hoà đế ghét bỏ.

Mà Tiêu Thành Hiên, mẹ đẻ xuất thân quá kém, nếu là Tuyên Hoà đế cố ý cùng hắn, ít nhất cũng sẽ làm hắn nuôi ở một cái phi vị danh nghĩa, hơn nữa Tiêu Thành Hiên thê tử, tuy rằng dịu dàng có lễ, đáng tiếc khí độ không đủ.

Thực mau, Tiêu Ngọc Tộ cũng mười sáu tuổi, tới lúc có thể cưới Thái Tử Phi mà Tiêu Nguyên Mẫn cũng tới 20 mươi tuổi, kỳ thật lại nói tiếp nàng cái này tuổi tác đã có chút lớn, không phải không có đại thần dâng tấu một lần nữa chọn phò mã cho trưởng công chúa, nhưng là đều bị Tuyên Hoà đế cự tuyệt.

Ở năm trước, Tuyên Hoà đế đã chỉ hai cái cung nữ cho Tiêu Ngọc Tộ, chuyên môn dạy dỗ người khác, Tuyên Hoà đế đối chuyện chọn Thái Tử Phi cho Tiêu Ngọc Tộ rất coi trọng.

Tất cả các cô nương vừa độ tuổi gia thế không sai biệt lắm danh sách bức họa đều bị chọn ra tới, thậm chí gọi Tiêu Nguyên Mẫn cùng thương lượng.

“Phụ hoàng làm chủ liền tốt.” Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có bởi vì địa vị củng cố Tiêu Ngọc Tộ mà thả lỏng, ngược lại càng thêm cẩn thân, “Từ xưa đến nay, hôn nhân của con cái đều là cha mẹ làm chủ.”
Tuyên Hoà đế nhìn nửa ngày, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, “Cũng không biết Tỉ Nhi thích bộ dáng gì.”
“Kỳ thật đệ đệ thích bộ dáng gì cũng không quan trọng, chỉ cần thích hợp liền tốt.” Tiêu Nguyên Mẫn cắn môi cười, “Cưới vợ cưới hiền, nạp thiếp nạp đẹp.”
Này không phải Tiêu Nguyên Mẫn cưới vợ cho em trai, liền nghĩ tìm trắc phi tiểu thiếp cho em trai, chỉ là Tiêu Ngọc Tộ chú định không có khả năng chỉ có một người vợ, nếu là không có một người vợ tốt, như vậy gia trạch không yên, sẽ đối Tiêu Ngọc Tộ thực bất lợi.

Hơn nữa Tiêu Ngọc Tộ phải làm hoàng đế, như vậy Thái Tử Phi chính là Hoàng Hậu tương lai, không có khả năng muốn một người chỉ có diện mạo.

Tuyên Hoà đế nhưng thật ra tán đồng ý của Tiêu Nguyên Mẫn ý, “Ta nhìn năm cái cũng không tệ lắm, đến lúc đó chọn một người làm Thái Tử Phi.”
Tiêu Nguyên Mẫn lên tiếng, “Kỳ thật phụ hoàng, không chỉ có các nàng không tồi, các nàng thân thích tốt nhất cũng không tồi……” Lời này nói hàm hồ.

Tuyên Hoà đế gật gật đầu, “Huyền Huyền suy xét rất đúng.”
Chỉ là không đợi Tuyên Hoà đế cùng Tiêu Nguyên Mẫn thương lượng ra kết quả, bỗng nhiên liền thấy Lý Đức Trung mang theo sắc mặt nôn nóng binh lính đi đến.

Binh lính kia vừa thấy đến Tuyên Hoà đế liền dập đầu nói, “Bệ hạ Tây Bắc đã xảy ra chuyện, Mộ Dung tiểu tướng quân mất tích.”



/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status