Đích Trưởng Công Chúa

Chương 86: Hồi Kinh Một

/87




Không có Lâm Đoan, chân chính đánh thắng Man tộc cũng dùng hết thời gian hai năm, Tiêu Nguyên Mẫn hạ lệnh giết Man tộc toàn tộc, cao đến ông già 80 tuổi, thấp đến trẻ con mới sinh ra, không lưu một người.

Chân chính máu chảy thành sông.

Vì thế trên triều đình không ít văn nhân bắt đầu lải nhải nói Tiêu Nguyên Mẫn tàn nhẫn độc ác.

Nói không nên tàn sát toàn tộc, sẽ có vẻ không có giữ người hiền lành, nước khác cũng không dám tới.

Thái Tử Tiêu Ngọc Tộ mắt đầy châm chọc, những võ tướng tức đến dậm chân, đáng tiếc chính là cãi không lại bọn văn thần.

Tuyên Hoà đế lạnh lùng nói, “Đủ rồi.” Tùy tay đem một cái sổ con hướng trên mặt thần tử nói nhiều nhất ném đi, “Cái gì mặt mũi, cái gì phong độ, nhìn xem vì một cái Man tộc đã chết nhiều ít chiến sĩ triều ta, đã chết nhiều ít bá tánh triều ta đi gọi phong độ, trẫm không cần phong độ, trẫm chỉ cần bọn họ nợ máu trả bằng máu.”

Tất cả thần tử đều quỳ xuống, “Hoàng Thượng bớt giận.”
Tiêu Ngọc Tộ lúc này nói, “Phụ hoàng, các vị đại thần chỉ là không hiểu biết.”
“Sao?” Tuyên Hoà đế đã bình phục cảm xúc, mười ngón giao nhau đặt ở trên bàn, “Thái Tử nói hẳn là như thế nào.”
“Không bằng đem bọn họ đưa đến Tây Bắc, làm cho bọn họ hiểu biết một chút.” Tiêu Ngọc Tộ nói cũng không lớn, đây mới là chiêu tàn nhẫn chân chính, trước không nói Tây Bắc hoàn cảnh những người sống trong nhung lụa có thể chịu, người thân thể tốt còn không chịu được.

Phải biết rằng trên chuyện triều đình thay đổi trong nháy mắt, lỡ ngươi đi Tây Bắc một chuyến, trở về phát hiện ngươi ở trên triều nói chuyện đã không ai hưởng ứng, đây mới là chân chính bi kịch.

“Cũng tốt.” Tuyên Hoà đế nhìn những người đó, “Thái Tử ngày mai đem danh sách đưa đi lên, trẫm nhìn cho bọn hắn an bài cái thời gian trước sau.”
“Đúng vậy.”
Tiêu Nguyên Mẫn cũng không biết chuyện này, hiện giờ nàng tâm tình cũng tốt, không chỉ bên người có Mộ Dung Hi, còn không có việc gì một thân nhẹ cảm giác.

Đường đi hai tháng cố tình nàng đi hơn ba tháng mới đến kinh thành.

Ngày ấy Thái Tử mang theo đủ loại quan lại ra cửa thành đón chào, Tiêu Nguyên Mẫn nhìn Thái Tử mặc một người quần áo mùa vàng, đôi mắt lập tức đỏ, liền xoay người xuống ngựa cùng em trai nói chuyện.

Mộ Dung Hi là phải hành lễ Tiêu Ngọc Tộ, chàng đã xuống ngựa, quỳ gối một bên, Tiêu Ngọc Tộ đầu tiên là ngăn trở Tiêu Nguyên Mẫn, sau đó thần thủ nắm tay nhẹ nhàng đập bả vai Mộ Dung Hi, “Đứng lên đi.”
“Tạ Thái Tử.” Mộ Dung Hi lúc này mới đứng dậy chờ ở một bên.

Tiêu Nguyên Mẫn tuy nghi hoặc dụng ý Tiêu Ngọc Tộ vừa mới, rốt cuộc vẫn là ngồi yên trên lưng ngựa, Tiêu Ngọc Tộ cùng Mộ Dung Hi chào hỏi, liền nói nói, “Tỷ tỷ, đệ dẫn ngựa cho tỷ.” Nói liền ý binh lính bảo dẫn ngựa rời đi vị trí, duỗi tay kéo dây cương, hướng trong thành đi đến.

Tiêu Nguyên Mẫn khom lưng tay dán ở mu bàn tay Tiêu Ngọc Tộ, “Không cần hồ nháo.”
“Đệ không có.” Tiêu Ngọc Tộ ngửa đầu nhìn Tiêu Nguyên Mẫn, “Tỷ tỷ, đệ biết tỷ vì ta làm, những cái đó đệ như thế nào cũng không cách nào hồi báo cho tỷ.” Nói lộ ra tươi cười, nho nhỏ răng nanh khiến cho cậu thoạt nhìn nhỏ đi nhiều, “Đệ có thể vì tỷ làm không nhiều lắm, lại nói tỷ tỷ luôn luôn dung túng đệ, lần này liền y đệ đi.”
Kỳ thật hành vi Tiêu Ngọc Tộ thực không được thể, chỉ là gần nhất trên triều đình đại thần bị Tuyên Hoà đế và Tiêu Ngọc Tộ thu thập sợ hãi, lại nói Tuyên Hoà đế đã sớm để lộ ra ý đồ muốn nhường ngôi, ai dám ở ngay lúc này đắc tội Thái Tử và Xương Bình trưởng công chúa.


Tiêu Nguyên Mẫn nhìn về phía mắt Tiêu Ngọc Tộ, hồi lâu liền không nói gì, cười, “Hảo a, đệ là em trai của ta, ta nhưng thật ra nhận đệ dắt ngựa cho ta được.” Nàng giọng nói hiện tại không đè thấp như vừa rồi, vừa nói là cho mọi người nghe, đúng vậy, Tiêu Ngọc Tộ tuy là Thái Tử, càng là em trai của Tiêu Nguyên Mẫn, chị gái thoát chết từ chiến trường trở về, em trai dắt ngựa cho nàng cũng là theo lý thường.

Cái này không chỉ có bảo vệ mặt mũi Tiêu Ngọc Tộ, càng là làm thanh danh của cậu vang xa.

Tiêu Ngọc Tộ không nói nữa, nắm dây cương từng bước một hướng hoàng cung đi đến.

Đích trưởng công chúa ngồi trên lưng ngựa, Thái Tử dẫn ngựa, cái này ai còn dám cưỡi ngựa, đều ở phía sau Tiêu Nguyên Mẫn đi bộ hướng trong cung đi đến.

Trong cung cũng không có chuẩn bị tiệc rượu, chỉ là tất ngự y thái y đều ở trong điện đợi mệnh, Tiêu Nguyên Mẫn đi vào, không đợi nàng và Tuyên Hoà đế nói nói mấy câu, Tuyên Hoà đế liền bắt đầu sai ngự y bắt mạch cho nàng, chỉ sợ có một chút không ổn.

Bởi vì Tuyên Hoà đế trong lòng biết chuyện Mộ Dung Hi và con gái, cũng phái mấy thái y đi bắt mạch cho Mộ Dung Hi, liền tính không bị thương, ở Tây Bắc lâu như vậy, trở về cũng muốn điều dưỡng thân mình thật tốt.

Mặt khác tướng lãnh cũng hưởng thụ cảm giác thái y quan tâm một phen.

Chờ làm xong rồi, ngự y cũng nói Tiêu Nguyên Mẫn thân thể không có việc gì, chỉ là bởi vì đi rồi một đường, có chút nóng trong, ăn chút thức ăn điều dưỡng một chút liền tốt, Tuyên Hoà đế mới nói nói, “Ba ngày sau trong cung mở tiệc, chúc mừng lần này đại thắng.”
Mọi người mang ơn đội nghĩa, tuy biết phần lớn là dính may mắn của trưởng công chúa, chính là rốt cuộc bọn họ cũng được ân huệ.

Bọn họ một đường trở về, vốn là mệt nhọc, hôm nay liền mở tiệc cũng không phải không được, chỉ là căn bản không lòng dạ sức lực đi hưởng thụ.

Mọi người có phong thưởng, này đó đều là đã sớm quyết định, cho nên Tuyên Hoà đế chỉ giữ Tiêu Thành Hiên và Tiêu Thành Lâm hai người, liền mang theo Tiêu Nguyên Mẫn và Tiêu Ngọc Tộ rời đi.

Bởi vì Tuyên Hoà đế cũng có rất nhiều lời nói muốn nói cùng con gái, cho nên tới tẩm cung người hầu hạ lui xuống, chờ không có người ngoài, Tiêu Nguyên Mẫn liền gõ Tiêu Ngọc Tộ cái trán một chút, “Biết sai không?”
“Đã biết.” Tiêu Ngọc Tộ cũng không tức giận cười hì hì tiến đến bên người Tiêu Nguyên Mẫn, “Tỷ tỷ nhớ ta sao?”
“Lần sau không cho làm bậy.” Tiêu Nguyên Mẫn trong lòng tuy cảm động, còn là nói, “Biết không?”

“Vâng.” Tiêu Ngọc Tộ biết Tiêu Nguyên Mẫn hoàn toàn là vì tốt cho cậu, không chỉ có không có không vui, đáy mắt còn mang theo đắc ý.

Tiêu Nguyên Mẫn bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, “Phụ hoàng, nữ nhi đã trở lại.”
“Trở về liền tốt.” Tuyên Hoà đế nhìn Tiêu Nguyên Mẫn hồi lâu, “Đều gầy, sau khi trở về điều dưỡng thật tốt một phen.”
“Đúng vậy.” Tiêu Nguyên Mẫn lôi kéo Tiêu Ngọc Tộ và Tuyên Hoà đế ngồi vào cùng nhau, như là trong nhà bình thường giống nhau, bắt đầu lẩm nhẩm lầm nhầm nói cho bọn họ những chuyện nàng gặp trên đường cùng tin đồn thú vị ở Tây Bắc.

Kỳ thật Tuyên Hoà đế cùng Tiêu Ngọc Tộ đều biết, căn bản không giống Tiêu Nguyên Mẫn nói như vậy đều là vui vẻ, Tiêu Nguyên Mẫn ăn không ít khổ, thậm chí vài lần gặp nguy hiểm.

Chính là lúc này không có người nói, Tiêu Ngọc Tộ càng là mở to hai mắt, ở nghe được chuyện mới lạ kêu lên.

Tuyên Hoà đế nhìn một cặp con trai gái của mình, trong mắt mang theo kiêu ngạo, Lâm nhi thấy được sao? Con gái chúng ta xuất sắc như thế, con trai chúng ta cũng trưởng thành, có thể tiếp chưởng này giang sơn……
“Đúng rồi, đệ đệ như thế nào còn không có thành thân?” Tiêu Nguyên Mẫn bỗng nhiên mở miệng hỏi.

“Đệ phải đợi tỷ tỷ gả chồng, lại thành thân.” Không cần Tuyên Hoà đế mở miệng, Tiêu Ngọc Tộ liền nói nói, “Thái Tử Phi cũng muốn tỷ tỷ xem qua hài lòng mới được.”
Tiêu Nguyên Mẫn cười ra tiếng tới, “Chẳng lẽ là về sau còn muốn ta giúp đệ nuôi con?”
“Tự nhiên a.” Tiêu Ngọc Tộ không chút nghĩ ngợi mà nói, “Đệ chuẩn bị đem con vợ cả đều giao cho tỷ tỷ đâu.”
“Nghĩ thật đẹp.” Tiêu Nguyên Mẫn nhéo mặt Tiêu Ngọc Tộ một phen, “Phụ hoàng, hẳn là tìm cho đệ đệ một người vợ lợi hải, quản tốt đệ ấy.”
“Ta già rồi, đây là chuyện của 2 con, ta cũng mặc kệ.” Tuyên Hoà đế cười nói, “Huyền Huyền nghĩ kỹ rồi sao? Thật muốn gả cho Mộ Dung Hi?”
“Vâng.” Tiêu Nguyên Mẫn tuy có chút ngượng ngùng, vẫn là nói, “Phụ hoàng, con muốn gả cho chàng.” Đây là nàng lần đầu tiên ở trước mặt Tuyên Hoà đế và Thái Tử nói ra ý nghĩ của chính mình, “Mộ Dung Hi thực tốt.”



/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status