A Ly theo ba nghĩa huynh đi ra đại sảnh, nhất thời cảm thấy cảm giác buồn bực tiêu tán rất nhiều. hắntò mò đánh giá ba nghĩa huynh trước mắt, phát hiện bọn họ ít nhất cũng cao hơn mình nhiều, nghiêng đầu xem xét một phen, rốt cục mở miệng: "Các ngươi luôn đi theo phụ thân, có phải người thường xuyên mang các ngươi đi ra ngoài cưỡi ngựa săn thú không?"
Lời này, khiến ba nghĩa huynh hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Diệp Mục tuổi ít nhất lắc lắc đầu, mở miệng nói: "không có a, nghĩa phụ bề bộn nhiều việc."
Diệp Khởi nhìn như ổn trọng nói: "Phụ thân là đại tư mã đương triều, công vụ bận rộn, đương nhiên không có nhiều thời gian theo chúng ta đi chơi, nhưng ngày thường ít nhất có thời gian, sẽ dạy chúng ta phải đọc sách tập viết luyện võ, về sau trở thành lương đống quốc gia."
A Ly nghe xong, kinh ngạc há mồm, âm thầm nghĩ, hóa ra căn bản không phải tốt như tưởng tượng a, tức thời khuôn mặt nhỏ nhắn có chút u ám, mắt toát ra thất vọng.
Lão nhị Diệp Độ tuy rằng chỉ bảy tám tuổi, nhưng tâm tư tinh tế, lúc này thấy thần sắc A Ly, có thể đoán được tâm tư của hắn, an ủi hắn nói: "A Ly, ngươi không cần khổ sở, về sau chúng ta là huynh đệ, ta cũng biết cưỡi ngựa, đại ca biết kéo cung, chúng ta có thể chơi cùng nhau a."
A Ly ngẫm lại cũng đúng, lại đánh giá ba đại ca mới nhận, trong lòng sống lại vài phần vui mừng: "Vậy ngày mai chúng ta đi ra ngoài chơi, được không?"
Lão đại Diệp Khởi nghĩ nghĩ nói: "Được, bất quá phụ thân phải đồng ý mới được."
A Ly vừa nghe, nhất thời quyệt miệng, mất hứng nói: "Sao nhiều quy củ như vậy, ta đi chơi, chẳng lẽ hắn còn không cho sao?" hắn hừ một tiếng: "Nếu hắn không cho phép, ta đây nói cho mẫu thân!"
Diệp gia ba huynh đệ bất đắc dĩ liếc nhau, hai người khác cũng thôi, chỉ có lão đại Diệp Khởi, trong lòng biết nghĩa phụ đối với mẫu thân của A Ly cũng chính trưởng công chúa đương triều dè dặt cẩn trọng ra sao, xem ra nghĩa phụ ngày xưa uy phong, trước mặt đôi mẫu tử này sợ là đã thành mây khói.
Bốn huynh đệ đang nói chuyện, gặp thị vệ tới, nói là muốn khai yến, thỉnh bốn vị tiểu công tử đi qua. Diệp Khởi thấy, liền mang theo hai đệ đệ cũng tiểu đệ đệ A Ly mới nhận, cùng nhau về sảnh.
Trước yến hội, lão phu nhân kích động lấy ra một cái khóa vàng rất to, đeo cho A Ly. A Ly sờ sờ khóa vàng, nhìn phụ thân, cũng miễn cưỡng đeo. Ngay sau đó người một nhà cùng nhau dùng bữa, bởi vì người đông, phân ra nhiều bàn. Vốn là dựa theo bối phận, nhưng bởi vì A Ly là tôn tử Diệp lão phu nhân mới nhận về, phá lệ luyến tiếc, liền để hắn ngồi bên lão phu nhân. Trong tiệc Diệp lão phu nhân hết sức nhiệt tình, gắp thức ăn lại hỏi han ân cần, đó đương nhiên không phải nói chơi.
thật vất vả yến hội kết thúc, Diệp lão phu nhân vẫn lôi kéo A Ly xem đến xem đi, thật luyến tiếc buông tay. Diệp Tiềm thấy sắc trời không còn sớm, tiến lên thấp giọng nhắc nhở mẫu thân: "Mẫu thân, trưởng công chúa ở trong phủ còn chờ A Ly."
Diệp lão phu nhân ngẫm lại cũng phải, thật vất vả gặp A Ly, cũng không thể chọc trưởng công chúa mất hứng a! Nhưng bà lại thật sự luyến tiếc A Ly, dùng bàn tay già thô ráp yêu thương vuốt ve gò má A Ly, thế nào cũng không bỏ được. A Ly thấy vậy, giòn tan nói: "Nãi nãi không cần khổ sở, chờ A Ly có thời gian, lại đến gặp nãi nãi."
Diệp lão phu nhân nghe lời này, thật sự là thụ sủng nhược kinh, cơ hồ muốn rơi lệ, vội liên tục gật đầu.
đã trải qua rưng rưng lưu luyến không rời, A Ly rốt cục theo Diệp Tiềm ra khỏi đại môn Diệp gia.
A Ly ngồi trước ngựa, tựa vào ngực Diệp Tiềm, thở phào một cái nói: "Rốt cục được đi ra."
Diệp Tiềm mỉm cười không nói, nâng tay sờ sờ đầu A Ly.
A Ly quơ quơ đầu, hừ hừ một tiếng, lấy khóa vàng đeo trên cổ nói: "Con không thích đeo cái này, giống một con chó nhỏ."
Diệp Tiềm cười nói: "không sao, trở về phủ thì bỏ xuống."
A Ly gật đầu: "Vậy còn không tệ lắm."
A Ly ở trên lưng ngựa rung đùi đắc ý hiểu ra, bỗng nhiên nhớ tới cái gì hỏi Diệp Tiềm: "Phụ thân, về sau người sẽ chơi với con sao?"
Diệp Tiềm gật đầu: "sẽ."
A Ly không tin, nỗ lực xoay thân mình mập mạp nhìn nhìn Diệp Tiềm: "không được gạt người."
Diệp Tiềm nhíu mày: "Ta cũng không gạt người."
A Ly hừ một tiếng: "Nhưng Diệp Khởi ca ca nói cho tới bây giờ người không có thời gian bồi bọn họ."
Diệp Tiềm nhất thời bất ngờ, nửa ngày yên lặng vuốt ve đầu vai A Ly, ôn thanh nói: "Đây là trước kia ta không đúng." hắn bổ sung thêm: "Ba ca ca và A Ly, đều là con phụ thân, về sau phụ thân nhất định sẽđể thời gian chơi với các con, mang theo các con cưỡi ngựa săn thú, cùng các con luyện công tập võ."
A Ly nghe xong, có chút vui vẻ, lại nghĩ mình bỗng chốc thêm ba ca ca, càng cao hứng, hắn rung đùi đắc ý nghĩ: "Lần trước ta và Phùng Đào ca ca tiến cung, Hú Nhi đã có chút hâm mộ, lúc này có thêm ba ca ca, còn không biết hắn hâm mộ con thế nào đâu!"
Nhưng hắn đếm trên đầu ngón tay nghĩ nghĩ, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng rồi, Hú Nhi là con hoàng hậu, nhưng hoàng hậu là tỷ tỷ của phụ thân, nói như vậy Hú Nhi cũng là ca ca của con!"
Diệp Tiềm bật cười: "Khó được con còn tuổi nhỏ có thể tính toán quan hệ như thế, không sai, Hú Nhi là biểu ca của con."
Nhưng A Ly lại không rõ: "Nhưng Hú Nhi trước kia là biểu ca của con a, thế nào đi một vòng, hắn vẫn là biểu ca của con đâu?"
Diệp Tiềm ngẫm lại cũng đúng, đành phải nói: "Cũng không cần suy nghĩ, dù sao thế nào, hắn đều là biểu ca của con."
A Ly lại tự suy nghĩ cẩn thận: "Trước kia hắn là biểu ca, hiện tại hắn chẳng những là biểu ca này, còn là biểu ca kia, hẳn là hai lần biểu ca!"
Diệp Tiềm không còn lời nào chống đỡ.
A Ly lại bắt đầu vui mừng: "Phụ thân, con muốn tiến cung đi tìm Hú Nhi, nói cho hắn tin tức tốt này!"
Diệp Tiềm nhíu mi, không đồng ý nói: "A Ly, mẫu thân ở nhà chờ con, còn nữa, Hú Nhi đã biết chuyện hắn là biểu ca con, không cần cố ý nói cho hắn."
A Ly không vừa ý: "Nhưng không phải chính miệng con nói cho hắn a, vậy không tính, con nhất định phải gặp hắn, chính miệng nói cho hắn, hắn dĩ nhiên là biểu ca hai lần của con!"
Diệp Tiềm bất đắc dĩ, đành phải gật đầu nói: "Được, chúng ta tiến cung, bất quá con và hắn nói một lát, chúng ta phải nhanh ra cung về nhà."
A Ly đã có thể thỏa mãn nguyện vọng, đương nhiên vội đáp ứng lời Diệp Tiềm nói, Diệp Tiềm đành phải quay đầu ngựa tiến cung.
============================
Đến Tê Hà điện, A Ly nói chuyện cùng Hú Nhi, Diệp Tiềm lại không thể không đối mặt với tỷ tỷ lần trước sớm tan rã trong không vui.
Diệp Trường Vân nhíu mày hỏi: "Tiềm, đệ cũng biết, hôm nay Triêu Dương công chúa đã tiến cung diện thánh."
Diệp Tiềm không chút để ý: "thì sao?"
Diệp Trường Vân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bất đắc dĩ nói: "Đệ cũng biết, Hoàng thượng định tứ hôn cho đệ và Triêu Dương công chúa, nhưng nàng lại cự hôn."
Nàng vốn tưởng rằng Diệp Tiềm sẽ ảm đạm thương tâm, nhưng mà Diệp Tiềm thần sắc không biến, lạnh nhạt nói: "Nàng muốn cự vậy cự đi."
Diệp Trường Vân càng đau đầu: "Vậy hiện tại đệ tính cái gì? Đường đường đại tư mã, không ở trong phủ, lại chạy đến phủ công chúa? Tiềm, đệ hiện tại không còn là tiểu nô ngày đó dựa vào công chúa, mà đường đường là đại tướng quân, đại tư mã, sao đệ có thể lãng phí bản thân như thế? Đệ như vậy coi nàng là gì?"
Diệp Tiềm hờ hững liếc tỷ tỷ một cái: "Nếu hiện giờ ta vẫn có thể làm nam sủng của nàng, vậy vô cùng tốt."
Diệp Trường Vân vừa nghe, chán nản: "Tiềm, không biết trong lòng đệ đến cùng nghĩ thế nào, nhưng đệ phải vì Diệp gia chúng ta ngẫm lại a! Đệ cũng biết, nữ nhân kia hiện giờ lớn bụng, lập tức sẽ sinh hạ long loại! Nếu là hoàng tử, đệ có biết, cứ theo hắn sủng ái nữ nhân kia, thì sẽ như thế nào sao?"
Diệp Tiềm bình tĩnh nhìn tỷ tỷ tức giận tăng cao, nhàn nhạt nói: "Tỷ tỷ, tỷ ở bên Hoàng thượng hầu hạ nhiều năm, tính tình Hoàng thượng hẳn tỷ rõ ràng nhất."
hắn nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu xa mà lạnh nhạt: "Hoàng thượng mặc dù không muốn ngồi xem ngoại gia Thái tử một nhà độc đại, nhưng càng không thể lập một hoàng tử không có ngoại gia nâng đỡ làm trữ quân."
Diệp Trường Vân thở dài: "Ta sao không biết thế, nhưng từ khi đệ làm đại tư mã, Hoàng thượng đối với Nhã phi sủng ái càng sâu, trong hậu cung đều biết hoàng hậu thất sủng, Hoàng thượng cơ hồ qua cửa không vào."
Diệp Tiềm nở nụ cười: "Tỷ tỷ, trong lòng tỷ có khúc mắc, sao để ý chút lợi hại ấy."
Diệp Trường Vân im lặng không nói.
Diệp Tiềm thấy vậy, gật đầu cáo từ: "Triêu Dương công chúa còn ở trong phủ chờ ta và A Ly, ta cáo từ trước."
Diệp Trường Vân còn muốn nói gì, lại nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, xem qua là A Ly hầm hừ chạy tới.
A Ly lôi kéo ống tay áo Diệp Tiềm, căm giận nói: "Phụ thân, chúng ta trở về đi!"
Diệp Trường Vân biết A Ly là con thân sinh của Diệp Tiềm rồi, trong lòng tăng rất nhiều hảo cảm, lúc này gặp, chỉ cảm thấy thế nhưng so với ngày xưa thuận mắt rất nhiều, tức thời thấy hắn vẻ mặt mất hứng, liền hỏi: "A Ly, con làm sao? không cùng Hú Nhi ca ca nói thêm mấy câu sao?"
A Ly quyệt miệng: "Hú Nhi căn bản không muốn quan tâm ta, ta còn không cần tự tìm mất mặt."
Lời này nói làm Diệp Trường Vân không hiểu: "Làm sao có thể, Hú Nhi mấy ngày trước còn nhắc tới con."
A Ly hơi mất hứng: "Phụ thân, chúng ta vẫn nên trở về đi."
Diệp Tiềm thấy vậy, muốn quay về hỏi kĩ ở trên đường, liền dắt A Ly cáo từ ra cung.
trên đường, A Ly nói việc này, vẫn bất mãn như cũ: "Hú Nhi thế nhưng không quan tâm ta, nói đến nóiđi cũng ủ rũ, còn nói cái gì không có một đám ca ca, cũng không phải thân ca ca!"
Diệp Tiềm nghĩ đều là tiểu hài tử, không khỏi cảm thấy buồn cười: "hắn bất quá là thuận miệng nói thôi, con cần gì tưởng thật. Có lẽ hắn chỉ mất hứng con có rất nhiều ca ca, hắn lại không có."
A Ly ngẫm lại cũng đúng, nhưng vẫn có chút thương tâm: "Nhưng hắn căn bản không muốn nói chuyện với con đâu."
Diệp Tiềm lắc đầu: "sẽ không, hắn luôn thích A Ly, luôn ngóng trông A Ly tiến cung chơi cùng hắn."
A Ly nhíu mày: "Vậy lần sau con lại tiến cung gặp hắn, cho hắn một cơ hội. Nếu hắn vẫn không quan tâm con, con đây không bao giờ để ý đến hắn nữa."
Diệp Tiềm gật đầu cười nói: "Được."
Lúc này A Ly không biết, từ ngày đó hắn không còn gặp lại Hú Nhi.
=================================
Đêm nay, trở lại phủ trưởng công chúa, Triêu Dương công chúa thấy phụ tử hai người cưỡi cùng mộtcon ngựa trở về, nghĩ đến ban ngày Hoàng thượng nói, trong lòng thế nhưng cảm thấy không rõ tư vị, đêm đó cũng không thèm ăn gì, thuận miệng ăn vài miếng liền ngừng.
Mà A Ly nhiều ngày nay bởi vì có Diệp Tiềm ngoan ngoãn phục tùng với hắn, ở đó la hét muốn đút hắnăn, Triêu Dương công chúa thấy, mắt lạnh nói: "Bản cung cảm thấy mình nuôi hắn thành tính tình kiêu căng, thực trông cậy ngươi làm phụ thân có thể sửa chữa một hai, ai biết ngược lại ngươi càng nuông chiều hắn, thật kỳ quái."
Lúc này A Ly tựa vào lòng Diệp Tiềm, hắc hắc nở nụ cười: "Mẫu thân, A Ly mới không phải tính tình kiêu căng đâu!"
Triêu Dương công chúa thấy hắn bộ dáng kia, không khỏi cảm thấy buồn cười.
một nhà ba người đang nói chuyện, chợt nghe bên ngoài có giáo úy Hổ Bí doanh trong cung cầu kiến, Diệp Tiềm nghe vậy nhíu mày, phải biết rằng Hổ Bí doanh là thân vệ của Hoàng thượng, trừ phi sự tình liên quan trọng đại, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng xuất động.
Triêu Dương công chúa thấy vậy, cũng biết tình thế trọng đại, vội lệnh thị nữ mang theo A Ly về phòng nghỉ ngơi, chỉ để Diệp Tiềm ở trong sảnh.
Giáo úy Hổ Bí doanh tiến vào, tiến lên bái kiến trưởng công chúa và đại tư mã, mới trầm giọng nói: "Thái tử ở Tê Hà cung thân nhiễm bệnh hiểm nghèo, còn có thể truyền nhiễm, Hoàng thượng biết ban ngày Thái Tử Điện Hạ từng gặp Tiểu Hầu Gia, đặc mệnh thuộc hạ dẫn dắt ngự y đến, kiểm tra Tiểu Hầu Gia."
Lời này, khiến ba nghĩa huynh hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Diệp Mục tuổi ít nhất lắc lắc đầu, mở miệng nói: "không có a, nghĩa phụ bề bộn nhiều việc."
Diệp Khởi nhìn như ổn trọng nói: "Phụ thân là đại tư mã đương triều, công vụ bận rộn, đương nhiên không có nhiều thời gian theo chúng ta đi chơi, nhưng ngày thường ít nhất có thời gian, sẽ dạy chúng ta phải đọc sách tập viết luyện võ, về sau trở thành lương đống quốc gia."
A Ly nghe xong, kinh ngạc há mồm, âm thầm nghĩ, hóa ra căn bản không phải tốt như tưởng tượng a, tức thời khuôn mặt nhỏ nhắn có chút u ám, mắt toát ra thất vọng.
Lão nhị Diệp Độ tuy rằng chỉ bảy tám tuổi, nhưng tâm tư tinh tế, lúc này thấy thần sắc A Ly, có thể đoán được tâm tư của hắn, an ủi hắn nói: "A Ly, ngươi không cần khổ sở, về sau chúng ta là huynh đệ, ta cũng biết cưỡi ngựa, đại ca biết kéo cung, chúng ta có thể chơi cùng nhau a."
A Ly ngẫm lại cũng đúng, lại đánh giá ba đại ca mới nhận, trong lòng sống lại vài phần vui mừng: "Vậy ngày mai chúng ta đi ra ngoài chơi, được không?"
Lão đại Diệp Khởi nghĩ nghĩ nói: "Được, bất quá phụ thân phải đồng ý mới được."
A Ly vừa nghe, nhất thời quyệt miệng, mất hứng nói: "Sao nhiều quy củ như vậy, ta đi chơi, chẳng lẽ hắn còn không cho sao?" hắn hừ một tiếng: "Nếu hắn không cho phép, ta đây nói cho mẫu thân!"
Diệp gia ba huynh đệ bất đắc dĩ liếc nhau, hai người khác cũng thôi, chỉ có lão đại Diệp Khởi, trong lòng biết nghĩa phụ đối với mẫu thân của A Ly cũng chính trưởng công chúa đương triều dè dặt cẩn trọng ra sao, xem ra nghĩa phụ ngày xưa uy phong, trước mặt đôi mẫu tử này sợ là đã thành mây khói.
Bốn huynh đệ đang nói chuyện, gặp thị vệ tới, nói là muốn khai yến, thỉnh bốn vị tiểu công tử đi qua. Diệp Khởi thấy, liền mang theo hai đệ đệ cũng tiểu đệ đệ A Ly mới nhận, cùng nhau về sảnh.
Trước yến hội, lão phu nhân kích động lấy ra một cái khóa vàng rất to, đeo cho A Ly. A Ly sờ sờ khóa vàng, nhìn phụ thân, cũng miễn cưỡng đeo. Ngay sau đó người một nhà cùng nhau dùng bữa, bởi vì người đông, phân ra nhiều bàn. Vốn là dựa theo bối phận, nhưng bởi vì A Ly là tôn tử Diệp lão phu nhân mới nhận về, phá lệ luyến tiếc, liền để hắn ngồi bên lão phu nhân. Trong tiệc Diệp lão phu nhân hết sức nhiệt tình, gắp thức ăn lại hỏi han ân cần, đó đương nhiên không phải nói chơi.
thật vất vả yến hội kết thúc, Diệp lão phu nhân vẫn lôi kéo A Ly xem đến xem đi, thật luyến tiếc buông tay. Diệp Tiềm thấy sắc trời không còn sớm, tiến lên thấp giọng nhắc nhở mẫu thân: "Mẫu thân, trưởng công chúa ở trong phủ còn chờ A Ly."
Diệp lão phu nhân ngẫm lại cũng phải, thật vất vả gặp A Ly, cũng không thể chọc trưởng công chúa mất hứng a! Nhưng bà lại thật sự luyến tiếc A Ly, dùng bàn tay già thô ráp yêu thương vuốt ve gò má A Ly, thế nào cũng không bỏ được. A Ly thấy vậy, giòn tan nói: "Nãi nãi không cần khổ sở, chờ A Ly có thời gian, lại đến gặp nãi nãi."
Diệp lão phu nhân nghe lời này, thật sự là thụ sủng nhược kinh, cơ hồ muốn rơi lệ, vội liên tục gật đầu.
đã trải qua rưng rưng lưu luyến không rời, A Ly rốt cục theo Diệp Tiềm ra khỏi đại môn Diệp gia.
A Ly ngồi trước ngựa, tựa vào ngực Diệp Tiềm, thở phào một cái nói: "Rốt cục được đi ra."
Diệp Tiềm mỉm cười không nói, nâng tay sờ sờ đầu A Ly.
A Ly quơ quơ đầu, hừ hừ một tiếng, lấy khóa vàng đeo trên cổ nói: "Con không thích đeo cái này, giống một con chó nhỏ."
Diệp Tiềm cười nói: "không sao, trở về phủ thì bỏ xuống."
A Ly gật đầu: "Vậy còn không tệ lắm."
A Ly ở trên lưng ngựa rung đùi đắc ý hiểu ra, bỗng nhiên nhớ tới cái gì hỏi Diệp Tiềm: "Phụ thân, về sau người sẽ chơi với con sao?"
Diệp Tiềm gật đầu: "sẽ."
A Ly không tin, nỗ lực xoay thân mình mập mạp nhìn nhìn Diệp Tiềm: "không được gạt người."
Diệp Tiềm nhíu mày: "Ta cũng không gạt người."
A Ly hừ một tiếng: "Nhưng Diệp Khởi ca ca nói cho tới bây giờ người không có thời gian bồi bọn họ."
Diệp Tiềm nhất thời bất ngờ, nửa ngày yên lặng vuốt ve đầu vai A Ly, ôn thanh nói: "Đây là trước kia ta không đúng." hắn bổ sung thêm: "Ba ca ca và A Ly, đều là con phụ thân, về sau phụ thân nhất định sẽđể thời gian chơi với các con, mang theo các con cưỡi ngựa săn thú, cùng các con luyện công tập võ."
A Ly nghe xong, có chút vui vẻ, lại nghĩ mình bỗng chốc thêm ba ca ca, càng cao hứng, hắn rung đùi đắc ý nghĩ: "Lần trước ta và Phùng Đào ca ca tiến cung, Hú Nhi đã có chút hâm mộ, lúc này có thêm ba ca ca, còn không biết hắn hâm mộ con thế nào đâu!"
Nhưng hắn đếm trên đầu ngón tay nghĩ nghĩ, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng rồi, Hú Nhi là con hoàng hậu, nhưng hoàng hậu là tỷ tỷ của phụ thân, nói như vậy Hú Nhi cũng là ca ca của con!"
Diệp Tiềm bật cười: "Khó được con còn tuổi nhỏ có thể tính toán quan hệ như thế, không sai, Hú Nhi là biểu ca của con."
Nhưng A Ly lại không rõ: "Nhưng Hú Nhi trước kia là biểu ca của con a, thế nào đi một vòng, hắn vẫn là biểu ca của con đâu?"
Diệp Tiềm ngẫm lại cũng đúng, đành phải nói: "Cũng không cần suy nghĩ, dù sao thế nào, hắn đều là biểu ca của con."
A Ly lại tự suy nghĩ cẩn thận: "Trước kia hắn là biểu ca, hiện tại hắn chẳng những là biểu ca này, còn là biểu ca kia, hẳn là hai lần biểu ca!"
Diệp Tiềm không còn lời nào chống đỡ.
A Ly lại bắt đầu vui mừng: "Phụ thân, con muốn tiến cung đi tìm Hú Nhi, nói cho hắn tin tức tốt này!"
Diệp Tiềm nhíu mi, không đồng ý nói: "A Ly, mẫu thân ở nhà chờ con, còn nữa, Hú Nhi đã biết chuyện hắn là biểu ca con, không cần cố ý nói cho hắn."
A Ly không vừa ý: "Nhưng không phải chính miệng con nói cho hắn a, vậy không tính, con nhất định phải gặp hắn, chính miệng nói cho hắn, hắn dĩ nhiên là biểu ca hai lần của con!"
Diệp Tiềm bất đắc dĩ, đành phải gật đầu nói: "Được, chúng ta tiến cung, bất quá con và hắn nói một lát, chúng ta phải nhanh ra cung về nhà."
A Ly đã có thể thỏa mãn nguyện vọng, đương nhiên vội đáp ứng lời Diệp Tiềm nói, Diệp Tiềm đành phải quay đầu ngựa tiến cung.
============================
Đến Tê Hà điện, A Ly nói chuyện cùng Hú Nhi, Diệp Tiềm lại không thể không đối mặt với tỷ tỷ lần trước sớm tan rã trong không vui.
Diệp Trường Vân nhíu mày hỏi: "Tiềm, đệ cũng biết, hôm nay Triêu Dương công chúa đã tiến cung diện thánh."
Diệp Tiềm không chút để ý: "thì sao?"
Diệp Trường Vân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bất đắc dĩ nói: "Đệ cũng biết, Hoàng thượng định tứ hôn cho đệ và Triêu Dương công chúa, nhưng nàng lại cự hôn."
Nàng vốn tưởng rằng Diệp Tiềm sẽ ảm đạm thương tâm, nhưng mà Diệp Tiềm thần sắc không biến, lạnh nhạt nói: "Nàng muốn cự vậy cự đi."
Diệp Trường Vân càng đau đầu: "Vậy hiện tại đệ tính cái gì? Đường đường đại tư mã, không ở trong phủ, lại chạy đến phủ công chúa? Tiềm, đệ hiện tại không còn là tiểu nô ngày đó dựa vào công chúa, mà đường đường là đại tướng quân, đại tư mã, sao đệ có thể lãng phí bản thân như thế? Đệ như vậy coi nàng là gì?"
Diệp Tiềm hờ hững liếc tỷ tỷ một cái: "Nếu hiện giờ ta vẫn có thể làm nam sủng của nàng, vậy vô cùng tốt."
Diệp Trường Vân vừa nghe, chán nản: "Tiềm, không biết trong lòng đệ đến cùng nghĩ thế nào, nhưng đệ phải vì Diệp gia chúng ta ngẫm lại a! Đệ cũng biết, nữ nhân kia hiện giờ lớn bụng, lập tức sẽ sinh hạ long loại! Nếu là hoàng tử, đệ có biết, cứ theo hắn sủng ái nữ nhân kia, thì sẽ như thế nào sao?"
Diệp Tiềm bình tĩnh nhìn tỷ tỷ tức giận tăng cao, nhàn nhạt nói: "Tỷ tỷ, tỷ ở bên Hoàng thượng hầu hạ nhiều năm, tính tình Hoàng thượng hẳn tỷ rõ ràng nhất."
hắn nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu xa mà lạnh nhạt: "Hoàng thượng mặc dù không muốn ngồi xem ngoại gia Thái tử một nhà độc đại, nhưng càng không thể lập một hoàng tử không có ngoại gia nâng đỡ làm trữ quân."
Diệp Trường Vân thở dài: "Ta sao không biết thế, nhưng từ khi đệ làm đại tư mã, Hoàng thượng đối với Nhã phi sủng ái càng sâu, trong hậu cung đều biết hoàng hậu thất sủng, Hoàng thượng cơ hồ qua cửa không vào."
Diệp Tiềm nở nụ cười: "Tỷ tỷ, trong lòng tỷ có khúc mắc, sao để ý chút lợi hại ấy."
Diệp Trường Vân im lặng không nói.
Diệp Tiềm thấy vậy, gật đầu cáo từ: "Triêu Dương công chúa còn ở trong phủ chờ ta và A Ly, ta cáo từ trước."
Diệp Trường Vân còn muốn nói gì, lại nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, xem qua là A Ly hầm hừ chạy tới.
A Ly lôi kéo ống tay áo Diệp Tiềm, căm giận nói: "Phụ thân, chúng ta trở về đi!"
Diệp Trường Vân biết A Ly là con thân sinh của Diệp Tiềm rồi, trong lòng tăng rất nhiều hảo cảm, lúc này gặp, chỉ cảm thấy thế nhưng so với ngày xưa thuận mắt rất nhiều, tức thời thấy hắn vẻ mặt mất hứng, liền hỏi: "A Ly, con làm sao? không cùng Hú Nhi ca ca nói thêm mấy câu sao?"
A Ly quyệt miệng: "Hú Nhi căn bản không muốn quan tâm ta, ta còn không cần tự tìm mất mặt."
Lời này nói làm Diệp Trường Vân không hiểu: "Làm sao có thể, Hú Nhi mấy ngày trước còn nhắc tới con."
A Ly hơi mất hứng: "Phụ thân, chúng ta vẫn nên trở về đi."
Diệp Tiềm thấy vậy, muốn quay về hỏi kĩ ở trên đường, liền dắt A Ly cáo từ ra cung.
trên đường, A Ly nói việc này, vẫn bất mãn như cũ: "Hú Nhi thế nhưng không quan tâm ta, nói đến nóiđi cũng ủ rũ, còn nói cái gì không có một đám ca ca, cũng không phải thân ca ca!"
Diệp Tiềm nghĩ đều là tiểu hài tử, không khỏi cảm thấy buồn cười: "hắn bất quá là thuận miệng nói thôi, con cần gì tưởng thật. Có lẽ hắn chỉ mất hứng con có rất nhiều ca ca, hắn lại không có."
A Ly ngẫm lại cũng đúng, nhưng vẫn có chút thương tâm: "Nhưng hắn căn bản không muốn nói chuyện với con đâu."
Diệp Tiềm lắc đầu: "sẽ không, hắn luôn thích A Ly, luôn ngóng trông A Ly tiến cung chơi cùng hắn."
A Ly nhíu mày: "Vậy lần sau con lại tiến cung gặp hắn, cho hắn một cơ hội. Nếu hắn vẫn không quan tâm con, con đây không bao giờ để ý đến hắn nữa."
Diệp Tiềm gật đầu cười nói: "Được."
Lúc này A Ly không biết, từ ngày đó hắn không còn gặp lại Hú Nhi.
=================================
Đêm nay, trở lại phủ trưởng công chúa, Triêu Dương công chúa thấy phụ tử hai người cưỡi cùng mộtcon ngựa trở về, nghĩ đến ban ngày Hoàng thượng nói, trong lòng thế nhưng cảm thấy không rõ tư vị, đêm đó cũng không thèm ăn gì, thuận miệng ăn vài miếng liền ngừng.
Mà A Ly nhiều ngày nay bởi vì có Diệp Tiềm ngoan ngoãn phục tùng với hắn, ở đó la hét muốn đút hắnăn, Triêu Dương công chúa thấy, mắt lạnh nói: "Bản cung cảm thấy mình nuôi hắn thành tính tình kiêu căng, thực trông cậy ngươi làm phụ thân có thể sửa chữa một hai, ai biết ngược lại ngươi càng nuông chiều hắn, thật kỳ quái."
Lúc này A Ly tựa vào lòng Diệp Tiềm, hắc hắc nở nụ cười: "Mẫu thân, A Ly mới không phải tính tình kiêu căng đâu!"
Triêu Dương công chúa thấy hắn bộ dáng kia, không khỏi cảm thấy buồn cười.
một nhà ba người đang nói chuyện, chợt nghe bên ngoài có giáo úy Hổ Bí doanh trong cung cầu kiến, Diệp Tiềm nghe vậy nhíu mày, phải biết rằng Hổ Bí doanh là thân vệ của Hoàng thượng, trừ phi sự tình liên quan trọng đại, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng xuất động.
Triêu Dương công chúa thấy vậy, cũng biết tình thế trọng đại, vội lệnh thị nữ mang theo A Ly về phòng nghỉ ngơi, chỉ để Diệp Tiềm ở trong sảnh.
Giáo úy Hổ Bí doanh tiến vào, tiến lên bái kiến trưởng công chúa và đại tư mã, mới trầm giọng nói: "Thái tử ở Tê Hà cung thân nhiễm bệnh hiểm nghèo, còn có thể truyền nhiễm, Hoàng thượng biết ban ngày Thái Tử Điện Hạ từng gặp Tiểu Hầu Gia, đặc mệnh thuộc hạ dẫn dắt ngự y đến, kiểm tra Tiểu Hầu Gia."
/109
|