Diễn Tinh Xuyên Vào Kịch Khổ Tình

Chương 57: Thiếu

/183


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: tiểu an nhi (LQD)

Hai chị em Thủy Ngân vẫn chưa hoàn toàn tốt nghiệp, thỉnh thoảng Dao Hân cũng phải về trường học một chuyến. Cho nên Vương Quế Vân dựa theo ý kiến của Vương Đông, lôi kéo con gái cả cùng khóc lóc ở trước cổng trường, quả thật là thu hút rất nhiều người nghị luận. Không ít học sinh không hiểu là có chuyện gì vẫn đứng lại vây xem, nghe nói là có hai đàn chị tham phú phụ bần, bỏ mặc mẹ ruột lẫn em trai đang bị bệnh nặng, ai nấy đều tỏ ra bất bình khinh bỉ.

Những người trước kia không quen nhìn Thủy Ngân và Dao Hân, ghen ghét đố kị với các cô thì bây giờ hết sức hả hê. Bọn họ ở trường học trắng trợn truyền ra tin đồn hai người dùng thái độ xấu xa cỡ nào để đối xử với người thân.

"Có cái mặt xinh đẹp thì thế nào, còn chẳng phải chỉ là bề ngoài thôi sao."

"Đúng là không nhìn ra loại người không có lương tâm này, mất công tôi trước đấy còn cảm thấy hai người đó thật ưu tú."

"Tôi học cùng với Dao Duyệt đây, từ lâu đã cảm thấy cậu ta không có lương tâm rồi, đối xử với ai cũng hờ hững. Người khác có lòng tốt muốn giúp đỡ mà cậu ta cũng không biết điều."

Đủ các loại bàn luận xôn xao.

Dao Hân nghe bạn bè nói lại việc này, tức giận đến mức chỉ hận không thể gọi ngay cái xe nâng đến để xúc người đuổi đi.

Thủy Ngân vẫn một mực tỉnh táo, hỏi cô nàng: "Dạo này chị học diễn xuất đến đâu rồi?"

Dao Hân: "Bọn họ tìm đến tận cửa thế kia, chị còn để ý diễn mới chả xuất cái gì nữa. Giải quyết bọn họ trước đã, bằng không thì em ở trường học biết sống làm sao!"

Thủy Ngân: "Ý em là, hiện tại là lúc để chị thể hiện khả năng diễn xuất rồi đấy."

Dao Hân đang phẫn nộ bừng bừng chợt dừng khựng lại: "... Hả?"

Thủy Ngân: "Bọn họ biết diễn ra vẻ đáng thương, chị cũng biết làm như vậy chứ?"

Dao Hân đối mặt với cô một lát, đột nhiên hiểu ra.

Thủy Ngân vỗ vai cô nàng một cái, "Đây là trường học của chúng ta, cũng chính là sân nhà của chúng ta. Sau này chị còn muốn làm diễn viên cơ mà, chẳng lẽ diễn còn không hơn được bà ta?"

Dao Hân thở phào một hơi, nở một nụ cười tự tin, "Cứ yên tâm giao cho chị!"

Không quá hai ngày, Thủy Ngân phát hiện các lời đồn nhanh chóng bị đảo ngược. Mọi người đều biết người phụ nữ hay khóc lóc ở cổng trường đã vứt bỏ chị em Dao Hân từ lúc hai người còn nhỏ xíu, nhiều năm qua chưa từng liên hệ, hiện tại con trai bị bệnh mới tìm tới cửa muốn người ta hiến thận xuất tiền, thấy không được như ý thì mở miệng uy hiếp, hành động ghê tởm khiến cho người người căm phẫn.

Dao Hân là nữ thần của trường học, danh tiếng không phải chỉ để trưng cho đẹp, thực tế nhân khí rất cao, nhân duyên cũng tốt. Cô nàng khóc lóc mấy trận, diễn xuất xong xuôi, hướng gió liền hoàn toàn thay đổi.

Đại học là một môi trường đơn thuần hơn xã hội rất nhiều, là nơi tập hợp những con người trẻ tuổi. Ai nấy đều mang trong mình một phần ngây thơ cùng khí phách, bọn họ không giống những người trưởng thành hay trung niên đã lăn lộn ngoài xã hội. Có lẽ bọn họ chưa được thành thục, nhưng tư tưởng lại rộng mở hơn rất nhiều. Cái suy nghĩ "Bất kể cha mẹ đối xử với con cái như thế nào, con cái đều không được oán trách, không được hận thù" ở đây bị người người phỉ nhổ. Rất nhiều người trong bọn họ càng muốn đánh nát loại suy nghĩ này.

Thế là các đợt trách móc dội lên như vũ bão được bắt đầu. Chỉ cần Vương Quế Vân ló mặt ở cổng trường đại học, bà ta còn chưa kịp kêu khóc đã có vô số học sinh vây xem với khuôn mặt tràn ngập sự khinh bỉ, chỉ trích bà ta. Cuối cùng Vương Quế Vân bị ép đến mức đứng dậy cãi nhau với những học sinh kia, phá huỷ hình tượng đáng thương mình vất vả tạo ra lúc trước tan nát không còn một mảnh.

Mọi người đều muốn người bị hại phải có hình tượng hoàn mỹ, nhất định bà ta phải đáng thương đến bi ai sầu khổ thì mới có thể khiến cho những người nhân danh chính nghĩa ra tay giúp đỡ đạt được niềm vui sướng, tuyệt đối không thể tỏ ra hung ác hay có tính công kích gì.

Vương Quế Vân vừa lộ ra một mặt “đanh đá ghê gớm” thì khẳng định trận chiến này bà ta đã thua rồi.

"Người muốn lợi dung dư luận để giải quyết ân oán cá nhân thì cũng sẽ phải gánh chịu sự cắn trả của dư luận." Thủy Ngân mở điện thoại ra nhìn phần tin tức của một trang báo nào đó, bên trong Vương Đông nằm trên giường bệnh, khóc lóc vạch trần hai người chị không có nhân tính của mình với mọi người.

Nhiệt độ của tin tức này cũng không cao, chỉ có điều bị người cố ý thêm mắm dặm muối kéo lên trên weibo, truyền bá khắp nơi. Có vài kẻ thực sự không có lương tâm, chỉ muốn marketing tăng nhiệt độ cho tài khoản mà thi nhau thổi phồng lên, làm nổi bật hình tượng đáng thương của Vương Đông lẫn hình ảnh đáng ghét của hai người chị giàu có của cậu ta. Xây dựng câu chuyện không khác gì đang viết tiểu thuyết, đồng thời để lại bình luận đồng tình nghiêng về phía hai mẹ con Vương Đông, kiếm được sự chú ý không nhỏ.

Hiện tại là thời đại của tiêu dùng, cái gì cũng có thể mang ra mua bán được, tình thân, tình yêu hay tình người gì cũng thế.

Dù sao việc cũng không xảy ra trên bản thân mình, tin tức trên internet chỉ là thuận tiện mà xem qua, cũng thuận tiện để lại bình luận, chẳng ai rảnh mà đi truy cứu tới cùng xem tình hình thực tế ra sao, cứ mắng xong là hết chuyện. Dù có bạn cùng trường đại học biết rõ sự việc lên tiếng giải thích, nhưng lại bị đám người phẫn nộ trên mạng xúm vào chỉ trích, còn nhắc đến cả vấn đề giáo dục của trường học.

Xem những bình luận để lại dưới bài đăng kia, Thủy Ngân chẳng có chút cảm xúc nào. Cô không biết những kẻ mở


/183

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status