Edit: Hương Hương
Ngoài cửa nhà Tần Tình Tình, Hà Mai Phương đứng đó bồi hồi thật lâu, đôi tay tái nhợt dùng sức xoắn quần áo trên người, môi mím chặt không nói gì.
Nếu không phải Điền đại tẩu liếc mắt nhìn thấy nàng, phỏng chừng tất cả mọi người cũng không cảm giác được sự tồn tại của nàng.
Điền đại tẩu lặng lẽ kéo quần áo Tần Tình Tình, hướng nàng chỉ chỉ ngoài cửa.
Tần Tình Tình quay đầu nhìn, phát hiện Hà Mai Phương đang tội nghiệp đứng đó, thân thể cứng đờ, một cơn giận không lý do từ trong ngực nổi lên.
Đem chiếc đũa để xuống, Tần Tình Tình hướng Hà Mai Phương đi qua, ngữ khí có chút cứng đờ hỏi: "Ngươi tới nơi này làm cái gì?".
"Không... Không có gì. Nương nghe nói nhà ngươi có người tới, cho nên muốn đến xem ngươi". Hà Mai Phương không nghĩ tới Tần Tình Tình sẽ đi qua, có chút bối rối xua xua tay.
Nhìn dáng vẻ này của Hà Mai Phương, Tần Tình Tình cảm thấy lửa giận trong lòng lại tăng thêm một phần, mở miệng có chút giận nói: "Nếu muốn tới nhìn ta thì đi vào trong nhìn, đứng ở cửa đi tới đi lui còn ra cái gì, người không biết còn tưởng ta làm khó ngươi, không cho ngươi vào cửa".
Nghe nàng nói vậy, Hà Mai Phương đầu lắc càng nhanh hơn: "Không có không có, ngươi không có làm khó ta. Nương chỉ là thấy ngươi đang ăn cơm, nghĩ chờ ngươi ăn xong rồi nói sau".
Tần Tình Tình nhìn Hà Mai Phương dáng vẻ nhút nhát, có tính khí cũng không phát ra được, có chút không được tự nhiên nói: "Ngươi chắc là còn chưa ăn cơm, tiến vào cùng nhau dùng cơm đi".
Hà Mai Phương không nghĩ tới Tần Tình Tình thế nhưng mời nàng ăn cơm, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, sững sờ đứng đó.
"Không muốn ăn thì thôi, không ai ép buộc ngươi". Tiếng nói Tần Tình Tình từ phía trước truyền đến.
"Ăn, ăn, nương ăn". Hà Mai Phương sợ Tần Tình Tình đổi ý, vội vội vàng vàng mở miệng đáp.
Nữ nhi tuy đối với nàng sinh khí, nhưng cũng không phải hoàn toàn không để ý tới nàng,, phát hiện được điều này làm nàng suýt nữa rơi nước mắt.
Thạch nương tử ở một bên thấy có người tới, vội vàng đứng dậy dọn chỗ cho Hà Mai Phương.
Bởi vì người nhiều, cho nên đám người Tần Tình Tình đều là ở bên ngoài viện ăn cơm, một nhà Thạch nương tử lựa chọn tự mở một bàn, điều này làm cho Tần Tình Tình rất là hài lòng.
Tuy rằng nàng sinh hoạt ở xã hội hiện đại, không có khái niệm giai cấp địa vị, nhưng ở thế giới này thì không giống vậy. Tần Tình Tình cũng không có ý nghĩ muốn đi thay đổi tư tưởng của mọi người. Lại nói, nàng đối với một nhà ba người Thạch gia xem như không tệ, ít nhất đồ ăn chinh là giống nhau.
Ngày thường Hà Mai Phương đâu có gặp qua trận thế này, có chút câu nệ cười, nhận ghế ngồi xuống.
Lúc nhìn thấy một nhà Thạch nương tử là gần phòng bếp ăn cơm, có chút tò mò, kéo kéo Tần Tình Tình hỏi: "Tình Tình, ta nghe nói trong nhà ngươi có người tới, bọn họ là ai? Tại sao không cùng chúng ta ngồi chung một chỗ ăn cơm?".
Tần Tình Tình cũng không có tính toán gạt Hà Mai Phương, nàng thản nhiên nói: "Nương, bọn hạ là hạ nhân hôm nay ta đi trấn trên mua".
"Hạ nhân?". Hà Mai Phương hoảng sợ, không nghĩ tới Tần Tình Tình nhanh như vậy đã mua hạ nhân, sau đó nàng lại lo lắng sốt ruột nói: "Tình Tình, không phải là nương nói ngươi, cho dù có tiền cũng không thể tiêu như vậy. Chi phí sinh hoạt người một nhà các ngươi về sau còn không biết thế nào, bây giờ lại nhiều thêm mấy miệng ăn, thì sau này phải làm sao bây giờ?".
Tần Tình Tình liếc xéo mắt nhìn Hà Mai Phương, có chút giận dỗi nói: "Nương, ngươi cũng không phải không biết. Cả nhà chúng ta trừ bỏ ta thì chỉ toàn đứa nhỏ. Công việc trong đất ta không làm được, nếu không phải là nghĩ được chút phương pháp thì vô luận thế nào cũng không nuôi được vài miệng ăn này".
Lời Tần Tình Tình nói làm Hà Mai Phương đỏ hốc mắt: "Nương biết bản thân không có bản lĩnh, không giúp được ngươi cái gì, đều là nương sai".
Lại khóc!
Tần Tình Tình bất đắc dĩ nhìn Hà Mai Phương, nàng đời này không biết làm nhất một việc chính là dụ dỗ người.
Điền đại tẩu tiếp thu ánh mắt xin giúp đỡ của Tần Tình Tình, tiếp nhận khe khẽ nói: "Tần gia thím, ngươi cũng không cần quá thương tâm, đại muội tử hiện tại cũng là có tiền đồ, có thể kiếm nhiều tiền, mua được người hầu chính là chuyện vui lớn, ngươi nên cao hứng cho nàng mới phải".
"Kiếm tiền? Tình Tình, ngươi không phải là làm cái chuyện gì không tốt đó chứ?". Hà Mai Phương khẩn trương nhìn Tần Tình Tình.
Nghe được câu hỏi của nàng, Tần Tình Tình cảm thấy bất đắc dĩ. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Tại sao mọi người khi nghe nàng kiếm được tiền, phản ứng đầu tiên đều là nàng làm chuyện xấu.
Cũng không thể trách người khác sẽ nghĩ như vậy, thời đại này, nữ nhân làm gì có biện pháp kiếm ra tiền.
Mấy ngày trước tuy Tần Tình Tình đối với Hà Mai Phương rất là giận, giận nàng mặc kệ thân sinh khuê nữ của mình, giận nàng bất công, nhưng mấy ngày nay nàng chăm sóc dạy dỗ con cái mình, cũng biết những đau xót trong đó, đối với Hà Mai Phương cũng không còn cừu hận quá lớn. Nhiều lắm xem như không qua lại lẫn nhau thôi.
Nhưng Tần Tình Tình nếu đã chiếm thân thể của nguyên chủ, luôn nghĩ tẫn một phần trách nhiệm, chỉ cần đối phương không đưa ra những điều kiện quá phận, nàng giúp được thì sẽ giúp.
Huống hồ, ngày thường Hà Mai Phương căn bản là không tới cửa, lúc này tới cửa lại do dự như vậy, vừa thấy liền biết là có chuyện cần nàng hỗ trợ. Tần Tình Tình cũng không phải loại người thích vòng vo, trực tiếp mở miệng nói: "Nương, ngươi lúc này tới cửa, là có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?".
Hà Mai Phương vốn ngồi có chút bất an, ăn cái gì cũng không vô, đang nghĩ làm sao để mở miệng với khuê nữ, kết quả Tần Tình Tình mở miệng trước.
Trên mặt nàng có chút hoảng loạn, lung tung lắc đầu, nói: "Không, không có, nương chỉ là nghĩ tới nhìn ngươi một chút mà thôi, không có chuyện gì cả".
"Thật sự không có chuyện gì". Tần Tình Tình thanh âm cao lên một chút.
Điền đại tẩu ở một bên nhìn, biết ở hoàn cảnh này, nhà mình lưu lại cũng không tốt, nên thức thời rời đi.
Hà Mai Phương thấy người ngoài đều đi rồi, trở nên thả lỏng hơn nhiều, cuối cùng ở dưới thế công ánh mắt của Tần Tình Tình, nàng mới mở miệng nói: "Còn không phải do nghe nói nhà ngươi có người tới sao? Cho nên ta nghĩ tới nhìn một chút, đệ muội ngươi mấy ngày nay thân thể không tốt, ăn cái gì cũng không vào. Cho nên ta tới xem ngươi có món gì ngon miệng không, để cho nàng vượt qua khoảng thời gian này. Ta cũng không bắt buộc ngươi, chỉ là xem ở nàng là đệ muội ngươi, giúp nàng một phen".
Tần Tình Tình ngơ ngác nhìn Hà Mai Phương, thật lâu không nói gì, cuối cùng thế nhưng nàng bật cười, thanh âm càng cười càng lớn, dáng vẻ giống như không ngừng lại được.
Cuối cùng, nàng thật vất vả ngừng cười, nhìn Hà Mai Phương, nói: "Nương, ta nghĩ ngài bất công, nhưng không ngờ ngài lại bất công đến trình độ này".
"Ta biết ngài yếu đuối, nhưng không nghĩ tới yếu đuối tới trình độ này".
"Nương, nói vậy hôm nay ngài cũng không nghĩ tới sẽ tới đây đi, hẳn là do người khác thúc giục ngươi tới. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Bằng không, với tính cách của ngươi, nhất định sẽ không tới chỗ này nói muốn đồ".
"Nhưng là, nương, bên tai của ngài cũng quá mềm rồi, bị người khuyên mấy câu liền mặc kệ cảm thụ của thân khuê nữ mình sao?".
"Nương, ta hôm nay nói với ngươi một câu, muốn đồ, không có, trừ phi các ngươi phân gia".
Ngoài cửa nhà Tần Tình Tình, Hà Mai Phương đứng đó bồi hồi thật lâu, đôi tay tái nhợt dùng sức xoắn quần áo trên người, môi mím chặt không nói gì.
Nếu không phải Điền đại tẩu liếc mắt nhìn thấy nàng, phỏng chừng tất cả mọi người cũng không cảm giác được sự tồn tại của nàng.
Điền đại tẩu lặng lẽ kéo quần áo Tần Tình Tình, hướng nàng chỉ chỉ ngoài cửa.
Tần Tình Tình quay đầu nhìn, phát hiện Hà Mai Phương đang tội nghiệp đứng đó, thân thể cứng đờ, một cơn giận không lý do từ trong ngực nổi lên.
Đem chiếc đũa để xuống, Tần Tình Tình hướng Hà Mai Phương đi qua, ngữ khí có chút cứng đờ hỏi: "Ngươi tới nơi này làm cái gì?".
"Không... Không có gì. Nương nghe nói nhà ngươi có người tới, cho nên muốn đến xem ngươi". Hà Mai Phương không nghĩ tới Tần Tình Tình sẽ đi qua, có chút bối rối xua xua tay.
Nhìn dáng vẻ này của Hà Mai Phương, Tần Tình Tình cảm thấy lửa giận trong lòng lại tăng thêm một phần, mở miệng có chút giận nói: "Nếu muốn tới nhìn ta thì đi vào trong nhìn, đứng ở cửa đi tới đi lui còn ra cái gì, người không biết còn tưởng ta làm khó ngươi, không cho ngươi vào cửa".
Nghe nàng nói vậy, Hà Mai Phương đầu lắc càng nhanh hơn: "Không có không có, ngươi không có làm khó ta. Nương chỉ là thấy ngươi đang ăn cơm, nghĩ chờ ngươi ăn xong rồi nói sau".
Tần Tình Tình nhìn Hà Mai Phương dáng vẻ nhút nhát, có tính khí cũng không phát ra được, có chút không được tự nhiên nói: "Ngươi chắc là còn chưa ăn cơm, tiến vào cùng nhau dùng cơm đi".
Hà Mai Phương không nghĩ tới Tần Tình Tình thế nhưng mời nàng ăn cơm, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, sững sờ đứng đó.
"Không muốn ăn thì thôi, không ai ép buộc ngươi". Tiếng nói Tần Tình Tình từ phía trước truyền đến.
"Ăn, ăn, nương ăn". Hà Mai Phương sợ Tần Tình Tình đổi ý, vội vội vàng vàng mở miệng đáp.
Nữ nhi tuy đối với nàng sinh khí, nhưng cũng không phải hoàn toàn không để ý tới nàng,, phát hiện được điều này làm nàng suýt nữa rơi nước mắt.
Thạch nương tử ở một bên thấy có người tới, vội vàng đứng dậy dọn chỗ cho Hà Mai Phương.
Bởi vì người nhiều, cho nên đám người Tần Tình Tình đều là ở bên ngoài viện ăn cơm, một nhà Thạch nương tử lựa chọn tự mở một bàn, điều này làm cho Tần Tình Tình rất là hài lòng.
Tuy rằng nàng sinh hoạt ở xã hội hiện đại, không có khái niệm giai cấp địa vị, nhưng ở thế giới này thì không giống vậy. Tần Tình Tình cũng không có ý nghĩ muốn đi thay đổi tư tưởng của mọi người. Lại nói, nàng đối với một nhà ba người Thạch gia xem như không tệ, ít nhất đồ ăn chinh là giống nhau.
Ngày thường Hà Mai Phương đâu có gặp qua trận thế này, có chút câu nệ cười, nhận ghế ngồi xuống.
Lúc nhìn thấy một nhà Thạch nương tử là gần phòng bếp ăn cơm, có chút tò mò, kéo kéo Tần Tình Tình hỏi: "Tình Tình, ta nghe nói trong nhà ngươi có người tới, bọn họ là ai? Tại sao không cùng chúng ta ngồi chung một chỗ ăn cơm?".
Tần Tình Tình cũng không có tính toán gạt Hà Mai Phương, nàng thản nhiên nói: "Nương, bọn hạ là hạ nhân hôm nay ta đi trấn trên mua".
"Hạ nhân?". Hà Mai Phương hoảng sợ, không nghĩ tới Tần Tình Tình nhanh như vậy đã mua hạ nhân, sau đó nàng lại lo lắng sốt ruột nói: "Tình Tình, không phải là nương nói ngươi, cho dù có tiền cũng không thể tiêu như vậy. Chi phí sinh hoạt người một nhà các ngươi về sau còn không biết thế nào, bây giờ lại nhiều thêm mấy miệng ăn, thì sau này phải làm sao bây giờ?".
Tần Tình Tình liếc xéo mắt nhìn Hà Mai Phương, có chút giận dỗi nói: "Nương, ngươi cũng không phải không biết. Cả nhà chúng ta trừ bỏ ta thì chỉ toàn đứa nhỏ. Công việc trong đất ta không làm được, nếu không phải là nghĩ được chút phương pháp thì vô luận thế nào cũng không nuôi được vài miệng ăn này".
Lời Tần Tình Tình nói làm Hà Mai Phương đỏ hốc mắt: "Nương biết bản thân không có bản lĩnh, không giúp được ngươi cái gì, đều là nương sai".
Lại khóc!
Tần Tình Tình bất đắc dĩ nhìn Hà Mai Phương, nàng đời này không biết làm nhất một việc chính là dụ dỗ người.
Điền đại tẩu tiếp thu ánh mắt xin giúp đỡ của Tần Tình Tình, tiếp nhận khe khẽ nói: "Tần gia thím, ngươi cũng không cần quá thương tâm, đại muội tử hiện tại cũng là có tiền đồ, có thể kiếm nhiều tiền, mua được người hầu chính là chuyện vui lớn, ngươi nên cao hứng cho nàng mới phải".
"Kiếm tiền? Tình Tình, ngươi không phải là làm cái chuyện gì không tốt đó chứ?". Hà Mai Phương khẩn trương nhìn Tần Tình Tình.
Nghe được câu hỏi của nàng, Tần Tình Tình cảm thấy bất đắc dĩ. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Tại sao mọi người khi nghe nàng kiếm được tiền, phản ứng đầu tiên đều là nàng làm chuyện xấu.
Cũng không thể trách người khác sẽ nghĩ như vậy, thời đại này, nữ nhân làm gì có biện pháp kiếm ra tiền.
Mấy ngày trước tuy Tần Tình Tình đối với Hà Mai Phương rất là giận, giận nàng mặc kệ thân sinh khuê nữ của mình, giận nàng bất công, nhưng mấy ngày nay nàng chăm sóc dạy dỗ con cái mình, cũng biết những đau xót trong đó, đối với Hà Mai Phương cũng không còn cừu hận quá lớn. Nhiều lắm xem như không qua lại lẫn nhau thôi.
Nhưng Tần Tình Tình nếu đã chiếm thân thể của nguyên chủ, luôn nghĩ tẫn một phần trách nhiệm, chỉ cần đối phương không đưa ra những điều kiện quá phận, nàng giúp được thì sẽ giúp.
Huống hồ, ngày thường Hà Mai Phương căn bản là không tới cửa, lúc này tới cửa lại do dự như vậy, vừa thấy liền biết là có chuyện cần nàng hỗ trợ. Tần Tình Tình cũng không phải loại người thích vòng vo, trực tiếp mở miệng nói: "Nương, ngươi lúc này tới cửa, là có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?".
Hà Mai Phương vốn ngồi có chút bất an, ăn cái gì cũng không vô, đang nghĩ làm sao để mở miệng với khuê nữ, kết quả Tần Tình Tình mở miệng trước.
Trên mặt nàng có chút hoảng loạn, lung tung lắc đầu, nói: "Không, không có, nương chỉ là nghĩ tới nhìn ngươi một chút mà thôi, không có chuyện gì cả".
"Thật sự không có chuyện gì". Tần Tình Tình thanh âm cao lên một chút.
Điền đại tẩu ở một bên nhìn, biết ở hoàn cảnh này, nhà mình lưu lại cũng không tốt, nên thức thời rời đi.
Hà Mai Phương thấy người ngoài đều đi rồi, trở nên thả lỏng hơn nhiều, cuối cùng ở dưới thế công ánh mắt của Tần Tình Tình, nàng mới mở miệng nói: "Còn không phải do nghe nói nhà ngươi có người tới sao? Cho nên ta nghĩ tới nhìn một chút, đệ muội ngươi mấy ngày nay thân thể không tốt, ăn cái gì cũng không vào. Cho nên ta tới xem ngươi có món gì ngon miệng không, để cho nàng vượt qua khoảng thời gian này. Ta cũng không bắt buộc ngươi, chỉ là xem ở nàng là đệ muội ngươi, giúp nàng một phen".
Tần Tình Tình ngơ ngác nhìn Hà Mai Phương, thật lâu không nói gì, cuối cùng thế nhưng nàng bật cười, thanh âm càng cười càng lớn, dáng vẻ giống như không ngừng lại được.
Cuối cùng, nàng thật vất vả ngừng cười, nhìn Hà Mai Phương, nói: "Nương, ta nghĩ ngài bất công, nhưng không ngờ ngài lại bất công đến trình độ này".
"Ta biết ngài yếu đuối, nhưng không nghĩ tới yếu đuối tới trình độ này".
"Nương, nói vậy hôm nay ngài cũng không nghĩ tới sẽ tới đây đi, hẳn là do người khác thúc giục ngươi tới. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Bằng không, với tính cách của ngươi, nhất định sẽ không tới chỗ này nói muốn đồ".
"Nhưng là, nương, bên tai của ngài cũng quá mềm rồi, bị người khuyên mấy câu liền mặc kệ cảm thụ của thân khuê nữ mình sao?".
"Nương, ta hôm nay nói với ngươi một câu, muốn đồ, không có, trừ phi các ngươi phân gia".
/61
|