Reng...reng...reng.Tiếng chuông báo hiệu hết giờ.Cũng kịp lúc m.n đều đã tham quan xong.Tất cả m.n đều tập chung lại kí túc xá.San nói:
-Ê m.n đi shopping đi.Chúng ta đi mua giầy và quần áo dùng để tập luyện.Đằng nào thì khi đi về Việt Nam đồ dùng cx hỏng hết rồi mà.
-OK,tui nhất trí.-Ailee vui sướng.
-Tớ cx đi.-Hải Băng giơ tay.
-OK.Còn mấy người kia có đi ko?
-Có.-Tất cả đồng thanh(trừ nó,hắn và Thiên) và giơ tay lên
-Ê,3 người kia ko đi hả?-San hỏi.
-Cho tớ nghỉ đc ko?-Nó rụt rè.
-Ê ko phải giầy của cậu bị rách rồi sao?Cậu còn dục đi rồi mà.-JB nói
Xì cái tên này ,cậu hại chết tôi rồi.-Nó nghĩ.
-Ê cái con này, mày đừng nói là mày định đi cái đôi guốc cao chót vót đó mà tập đấy nhé.Mày bủn xỉn nó vừa thôi.Mày nhìn trong tài khoản của mày có bao nhiêu tiền rồi.Có muốn ăn đòn ko hả?
-Chị ơi đều tiền em chắt chiu từng chút 1 đấy.Đó đều là tiền mà em cực khổ đi làm thêm ,phải cực khổ tập luyện để tham gia các chương trình để lấy tiền thưởng.Sao em nỡ tiêu sài phung phí cơ chứ.
-Sao ,hay bây giờ cho gặp ba mẹ nc.Lần này chị ko ngu mà mua cho cưng nữa đâu.
-Nhưng mà....-Nó đag định nói thì chuông điện thoại của nó rung lên(có tin nhắn ấy mà).Nó rút điện thoại ra đọc tin nhắn:
" Diệp Phàm,những đóng góp của em đối vs tổ chức từ trước đến nay là rất nhiều.Biết là em sắp nghỉ việc nên chúng tôi đã quyết định gửi vào tài khoản của em một món tiền nhỏ.Đây coi như là tiền thuốc men bồi dưỡng cho em trong những lần làm nhiệm vụ của 3 năm qua.Chúng tôi thực sự rất tiếc vì phải để em nghỉ việc nhưng vì tiền đồ của em nên...Mong em sẽ thành công hơn,xinh đẹp hơn và vui vẻ nhiều hơn.
Tổ chức P(50.000.000đ) và học phí của em trong suốt thời gian học ở Học viện Nghệ Thuật."(t/g:trường nó đag học đó.)
-Trời ơi giám đốc hào phóng quá đi.May mắn ghê cơ ấy.
-Con nhỏ này làm sao thế?-San nói
-Mày sao vậy Linh?-Nana hỏi
-Chị ơi em sẽ đi mua.-Nó(tính khí thất thường)
-Vậy đi 2 xe đi.-Thanh Duy nói.
-Em đi xe đạp cơ.-Nó
-Con này xe đạp ở đâu mà đi.-San nói.
-Của trường.-Nó thản nhiên
-Mày ấm đầu à.-Ailee nói.
-Thật mà.Thầy hiệu trưởng bảo là sẽ đầu tư cho chúng ta xe để đi nhưng phải giữ cẩn thận.
-Sao chỉ nói có mình em vậy.-Ailee nói.
-Bí mật ko đc bật mí.-Nó vui vẻ.(tại có liên quan đến tổ chức của nó mà)
Thế là bọn nó thay phiên nhau vào thay quần áo.Vì đi xe đạp nên đứa con gái nào cx mặc quần ko à.Đều là quần đùi hoặc quần dài đến đầu gối ko à.Và nó là quần đùi màu đen sơ vin vs chiếc áo phông ngắn tay kẻ sọc đen trắng.Đi đôi guốc màu trắng cao 10cm và đeo chiếc túi xách qua cổ màu trắng.(kiểu túi dây đeo dài í).Trông rất cá tính.Bọn nó xuống lán xe và lấy xe chuẩn bị đi mua đồ.
(Sorry các bạn nhiều nha vì ko tả đc hết trang phục của m.n mà chỉ tả có chị Ryan thôi.Mong m.n thứ lỗi.)
-Ê m.n đi shopping đi.Chúng ta đi mua giầy và quần áo dùng để tập luyện.Đằng nào thì khi đi về Việt Nam đồ dùng cx hỏng hết rồi mà.
-OK,tui nhất trí.-Ailee vui sướng.
-Tớ cx đi.-Hải Băng giơ tay.
-OK.Còn mấy người kia có đi ko?
-Có.-Tất cả đồng thanh(trừ nó,hắn và Thiên) và giơ tay lên
-Ê,3 người kia ko đi hả?-San hỏi.
-Cho tớ nghỉ đc ko?-Nó rụt rè.
-Ê ko phải giầy của cậu bị rách rồi sao?Cậu còn dục đi rồi mà.-JB nói
Xì cái tên này ,cậu hại chết tôi rồi.-Nó nghĩ.
-Ê cái con này, mày đừng nói là mày định đi cái đôi guốc cao chót vót đó mà tập đấy nhé.Mày bủn xỉn nó vừa thôi.Mày nhìn trong tài khoản của mày có bao nhiêu tiền rồi.Có muốn ăn đòn ko hả?
-Chị ơi đều tiền em chắt chiu từng chút 1 đấy.Đó đều là tiền mà em cực khổ đi làm thêm ,phải cực khổ tập luyện để tham gia các chương trình để lấy tiền thưởng.Sao em nỡ tiêu sài phung phí cơ chứ.
-Sao ,hay bây giờ cho gặp ba mẹ nc.Lần này chị ko ngu mà mua cho cưng nữa đâu.
-Nhưng mà....-Nó đag định nói thì chuông điện thoại của nó rung lên(có tin nhắn ấy mà).Nó rút điện thoại ra đọc tin nhắn:
" Diệp Phàm,những đóng góp của em đối vs tổ chức từ trước đến nay là rất nhiều.Biết là em sắp nghỉ việc nên chúng tôi đã quyết định gửi vào tài khoản của em một món tiền nhỏ.Đây coi như là tiền thuốc men bồi dưỡng cho em trong những lần làm nhiệm vụ của 3 năm qua.Chúng tôi thực sự rất tiếc vì phải để em nghỉ việc nhưng vì tiền đồ của em nên...Mong em sẽ thành công hơn,xinh đẹp hơn và vui vẻ nhiều hơn.
Tổ chức P(50.000.000đ) và học phí của em trong suốt thời gian học ở Học viện Nghệ Thuật."(t/g:trường nó đag học đó.)
-Trời ơi giám đốc hào phóng quá đi.May mắn ghê cơ ấy.
-Con nhỏ này làm sao thế?-San nói
-Mày sao vậy Linh?-Nana hỏi
-Chị ơi em sẽ đi mua.-Nó(tính khí thất thường)
-Vậy đi 2 xe đi.-Thanh Duy nói.
-Em đi xe đạp cơ.-Nó
-Con này xe đạp ở đâu mà đi.-San nói.
-Của trường.-Nó thản nhiên
-Mày ấm đầu à.-Ailee nói.
-Thật mà.Thầy hiệu trưởng bảo là sẽ đầu tư cho chúng ta xe để đi nhưng phải giữ cẩn thận.
-Sao chỉ nói có mình em vậy.-Ailee nói.
-Bí mật ko đc bật mí.-Nó vui vẻ.(tại có liên quan đến tổ chức của nó mà)
Thế là bọn nó thay phiên nhau vào thay quần áo.Vì đi xe đạp nên đứa con gái nào cx mặc quần ko à.Đều là quần đùi hoặc quần dài đến đầu gối ko à.Và nó là quần đùi màu đen sơ vin vs chiếc áo phông ngắn tay kẻ sọc đen trắng.Đi đôi guốc màu trắng cao 10cm và đeo chiếc túi xách qua cổ màu trắng.(kiểu túi dây đeo dài í).Trông rất cá tính.Bọn nó xuống lán xe và lấy xe chuẩn bị đi mua đồ.
(Sorry các bạn nhiều nha vì ko tả đc hết trang phục của m.n mà chỉ tả có chị Ryan thôi.Mong m.n thứ lỗi.)
/77
|