Sau khi Diệp Phàm tỉnh dậy liền thấy tất cả đều là màu trắng lại xộc lên mũi mùi thuốc khử trùng.Chống một tay xuống giường cô ngồi dậy,định rút tay kia lại thì có cảm giác bị ai nắm lấy nên nhìn xuống....Người mà cô nhìn thấy là chị gái của mình.Ailee cười nhẹ nói:-Tiểu Diệp..tỉnh rồi hả?
-Đừng gọi em là Tiểu Diệp hay Diệp Phàm gì cả.Chị biết rõ em ko phải Diệp Phàm mà.
Ryan cau mày nói.
-Ok thôi.Vậy nói đi.Em đang âm mưu chuyện gì?-Ailee nhún vai nói nhưng sau đó liền trở nên lạnh lùng.
-Quan trọng sao?Em gái chị đang nằm trong bệnh viện thế này mà chị vẫn chỉ quan tâm xem có chuyện gì thôi sao?Thực sự em không chắc chị là chị của em đấy.
Ryan cười mỉa mai.
-Em muốn nghĩ sao thì nghĩ.Chị chỉ không muốn em và những người xung quanh em phải đau khổ thôi.Lúc đó hối hận cũng không kịp nữa đâu.
Ailee nói rồi đứng dậy toan bước ra khỏi phòng thì đột nhiên Ryan nói:
-Theo chị em có nên đi hết con đường mình đã chọn không?
Ailee quay đầu lại nói giọng đều đều:
-Chị muốn nói với em rằng không khi con đường đó làm cho những người xung quang phải đau khổ nhưng theo chị thì lại là có.Hơn nữa quyền quyết định là của em chứ không phải của chị.Ak...Vũ Phog chờ em ở ngoài từ nãy giờ đấy.
Sau khi Ailiee rời đi,Diệp Phàm nhếch mép nói:"Đúng rồi,phải tiếp tục đi chứ.Nhưng...em chắc chắn sẽ không mất anh đâu.Em chắc chắn đấy.Cho dù đau khổ thế nào cũng được."
-Đừng gọi em là Tiểu Diệp hay Diệp Phàm gì cả.Chị biết rõ em ko phải Diệp Phàm mà.
Ryan cau mày nói.
-Ok thôi.Vậy nói đi.Em đang âm mưu chuyện gì?-Ailee nhún vai nói nhưng sau đó liền trở nên lạnh lùng.
-Quan trọng sao?Em gái chị đang nằm trong bệnh viện thế này mà chị vẫn chỉ quan tâm xem có chuyện gì thôi sao?Thực sự em không chắc chị là chị của em đấy.
Ryan cười mỉa mai.
-Em muốn nghĩ sao thì nghĩ.Chị chỉ không muốn em và những người xung quanh em phải đau khổ thôi.Lúc đó hối hận cũng không kịp nữa đâu.
Ailee nói rồi đứng dậy toan bước ra khỏi phòng thì đột nhiên Ryan nói:
-Theo chị em có nên đi hết con đường mình đã chọn không?
Ailee quay đầu lại nói giọng đều đều:
-Chị muốn nói với em rằng không khi con đường đó làm cho những người xung quang phải đau khổ nhưng theo chị thì lại là có.Hơn nữa quyền quyết định là của em chứ không phải của chị.Ak...Vũ Phog chờ em ở ngoài từ nãy giờ đấy.
Sau khi Ailiee rời đi,Diệp Phàm nhếch mép nói:"Đúng rồi,phải tiếp tục đi chứ.Nhưng...em chắc chắn sẽ không mất anh đâu.Em chắc chắn đấy.Cho dù đau khổ thế nào cũng được."
/77
|