Kiệt Nhĩ Âm cái tên này, vì là thực lực quá mức thấp kém, chỉ là Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ cường giả, cho nên hắn cũng là không có để y đi theo Kiệt Nhĩ Lân đám người chinh chiến Đông Châu.
Trước khi rời khỏi Kiệt Nhĩ Thành, hắn đã gọi Kiệt Nhĩ Âm ở lại giao cho tên kia một cái nhiệm vụ, ki nào Thối Ma Trì Đại Môn mở ra, vậy thì thông qua Nô Ấn trực tiếp nói cho hắn biết, xem ra bây giờ cũng là đã đến lúc Thối Ma Trì một trăm vạn năm mở cửa tháng ngày rồi.
Đại Hắc! Thông qua Nô Ấn nói cho đám người Kiệt Nhĩ Lân biết, bất kể bọn hắn đang làm cái gì, lập tức gác bỏ lại hết, hồi lại Khôn Ma Điện chờ ta! Diệp Tử Phàm đối với Đại Hắc lên tiếng nói.
Tình cảnh hiện tại, đám Ma Tộc kia một lòng muốn chạy trốn, hắn lại không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho đám người này, tạm thời hồi lại Kiệt Nhĩ Thành, tiến vào Thối Ma Trì tu luyện một đoạn thời gian, chờ hắn chuyến này xuất quan sau, nhất cử tiêu diệt Tuyết Mạn gia tộc, chiếm lĩnh U Ma Vực, nhất thống Đông Châu, đến lúc đó, hắn cũng là không tin không trừng trị được cái đám Ma Tộc dám cả gan chạy trốn trước mắt hắn thế này.
Không có đuổi theo những cái kia Ma Tộc? Thạch Y Quan mấy người thấy Diệp Tử Phàm nói phải hồi lại Kiệt Nhĩ Thành, trong lòng là vô cùng khó hiểu.
Chuyện này không giống như bọn họ nghĩ a, theo như kịch bản, vị này chủ nhân sau khi biết đám kia Ma Tộc dám to gan chạy trốn trước mí mắt của mình, nhất định sẽ phá vỡ không gian đuổi theo, cho dù là phải đuổi đến cùng trời cuối đất, cũng phải đem cái đám to gan tày đình kia diệt sát cái đã hắn nói, nhưng mà bây giờ lại không có đuổi theo, lại hồi Kiệt Nhĩ Thành, Như vậy là có ý gì?
Haiz...Ta thật hối hận a! Nhìn qua ba tên đồng bọn, Thạch Y Quan không cấm thở dài một tiếng, sau đó cả bốn người đều lắc đầu, liền theo Truyền Tống Trận đi đến Kiệt Nhĩ Thành.
Nếu như biết được vị chủ nhân này không muốn tốn thời gian để mà đuổi theo Ma Tộc chạy trốn, nói thế nào bọn họ cũng là sẽ không có ở yên một chỗ chờ chết, mà là cuốn gói theo đám kia Ma Tộc đi luôn, như vậy cũng không phải chịu khổ Nô Ấn hành hạ.
Thật sự rất là đáng tiếc, trên đời này cũng không có hối hận thuốc để mà ăn, bọn họ cũng chỉ có thể cay đắng chấp nhận số phận vậy.
...
Một ngày sau! Kiệt Nhĩ Thành! Khôn Ma Điện!.
Bái kiến chủ nhân!
Khôn Ma Điện bên trong, hiện tại là cường giả lâm lập, lấy Kiệt Nhĩ Lân, Cáp Tích Ly, Hổ Huyền Phương, Ôn Địch cầm đầu, tất cả đều cung kính bái kiến Diệp Tử Phàm.
Kiệt Nhĩ Lân là sau khi không có con đường nào khả dĩ hơn tiếp theo, nhận được Diệp Tử Phàm mệnh lệnh thông qua Nô Ấn đến từ Đại Hắc kia, tất cả Đạo Thể Ma Tôn cường giả là buông bỏ công việc đang còn dang dở trong tay, lấy nhanh tốc độ thông qua Truyền Tống Trận đi đến nơi đây tập trung.
Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch cũng là như vậy, hai người bọn họ cũng là tạm gác lại công việc giám sát khai khoáng cùng thiết lập Truyền Tống Trận, đến Khôn Ma Điện này còn nhanh hơn cả Kiệt Nhĩ Lân đám người kia.
Vị chủ nhân này rất lâu mới thiết triều một lần, tất cả đều muốn xem y lại có cái chỉ thị gì mới, cũng như là kế hoạch cho tương lai, cho nên không một ai dám đi chậm, cho dù là một giây đi chăng nữa.
Đứng lên hết cả đi! Diệp Tử Phàm phất tay, đối với đám thủ hạ bên dưới của mình nói.
Ba ngàn một trăm tên Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không thừa không thiếu, cũng xem như một cái trùng hợp ngẫu nhiên con số.
Cái cổ lực lượng này có thể nói là mạnh nhất Đông Châu hiện nay rồi, cho dù có được xưng tụng là ông vua ngầm của Đông Châu là Tuyết Mạn gia tộc, thiết nghĩ cũng là không có nhiều Đạo Thể Ma Tôn như thế này.
Chủ nhân! Là lỗi của ta, là ta không hoàn thành nhiệm vụ trước đó ngài đã giao phó, xin ngài trách phạt!
Tất cả những người khác đều đã đứng thẳng người lên, chỉ riêng có Kiệt Nhĩ Lân là dị loại, hắn không những không đứng lên, mà còn quỳ xuống cầu xin Diệp Tử Phàm trách phạt.
Hắn là không thể không làm như vậy, Diệp Tử Phàm là giao hắn thống lĩnh lần này chinh phạt, lại khuynh lực đưa tất cả Đạo Thể Ma Tôn cường giả tập trung vào trong tay của hắn, số lượng khổng lồ lên đến hơn ba ngàn vị.
Chỉ là hắn lại không có biết cách sắp xếp, để cho những thế lực Ma Tộc kia nghe được phong thanh liền là chạy mất dép.
Như hắn sắp xếp tốt hơn, thiết nghĩ đám kia Ma Tộc cũng là không có cơ hội chạy trốn, chứ đừng nói đến chuyện trước khi đi còn rảnh rỗi phá luôn Truyền Tống Trận.
Đứng lên đi! Chuyện này cũng không thể trách ngươi, đám kia một lòng muốn chạy trốn, ta cũng là không có cách nào!
Diệp Tử Phàm khẽ lắc đầu, cũng không có vì chuyện này đi trách phạt Kiệt Nhĩ Lân.
Hắn cũng biết cái tên Kiệt Nhĩ Lân này là đã làm hết sức của mình rồi, ngay cả có được thực lực sánh ngang với Ngụy Thánh như hắn, đối với cái hàn vi vô sỉ của những thế lực kia, cũng là bó tay toàn tập, như vậy làm sao có thể đi trách Kiệt Nhĩ Lân cho được.
Với lại cái tên Kiệt Nhĩ Lân này cũng là khá trung tâm với hắn, diệt đi hơn ba mươi tòa Địa Vực, bảo vật bên trong Tàng Bảo Điện của những cái thế lực kia là nhiều vô tận, thế nhưng vừa rồi dâng lên cho hắn tất cả, một món cũng là không có giữ lại, lòng trung thành của tên này thật đáng được tuyên dương.
Nếu như mà những món bảo vật kia rơi vào tay cái tên Hổ Huyền Thiên hay là mấy tên Ma Tộc khác chẳng hạn, bọn chúng không chém đi hai, ba thành, đó cũng là trời phật phù hộ rồi.
Cho nên cái tên Kiệt Nhĩ Lân này là có công, mà không hề có tội.
Ân, chính là như vậy, chỉ cần người nào giao thật nhiều, thật nhiều Lục Giai Bảo Vật cho hắn, cho dù có tội lỗi lớn đến đây đi chẳng nữa, nó cũng sẽ biến thành không có gì.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân thở phào một hơi nhẹ nhõm, hắn khẽ liếc qua Hổ Huyền Phương một cái, quăng đến cho y một cái ánh mắt cảm kích.
Những cái món bảo vật kia, không phải là hắn không muốn lấy đi một hai thành, chỉ là khi đến Khôn Ma Điện nơi đây, gặp mặt cái tên Hổ Huyền Phương này, tên này là khuyên hắn đừng có nên tham lam những cái bảo vật lần này, nếu như không, rất có thể là sẽ chuộc họa vào thân.
Sau khi hắn nghĩ cẩn thận, cảm thấy được lời nói của Hổ Huyền Phương là vô cùng chính xác.
Lần này hắn có thể công phá được nhiều tòa Địa Vực đến như vậy, đây cũng là chuyện hết sức là bình thường, nếu như ai ở vào cái hoàn cảnh của hắn, nắm trong tay mấy ngàn vị Đạo Thể Ma Tôn, cũng có thể nhẹ nhàng hoàn thành tốt nhiệm vụ, không chừng còn xuất sắc hơn nữa là đằng khác.
Lấy ví dụ như những người này giao vào trong tay của cái tên Hổ Huyền Phương này, cho y lãnh đạo, hắn giám bảo đảm cái tên này hoàn thành nhiệm vụ còn xuất sắc hơn cả mình nữa, nói không chừng đám kia Ma Tộc cũng là không có cái cơ hội để mà phá hủy đi những cái kia Truyền Tống Trận.
Cho nên nói, hắn cũng không có làm được cái gì nhiều, nếu như không muốn nói là phạm khá nhiều lỗi lầm, cái vị chủ nhân Diệp Tử Phàm này có bỏ qua cho hắn hay không, cũng là một chuyện, nếu như hắn còn dám tham ô tài sản, đây là chê mình sống quá lâu.
Không thấy cái tên Cáp Tích Ly kia gương mặt là hết sức âm hiểm, bất kỳ lúc nào cũng muốn nhân cơ hội đâm cho hắn một đao hay sao?
Chủ nhân! Ta có chuyện muốn báo cáo! Ôn Địch đi ra khỏi hàng, ôm quyền hướng Diệp Tử Phàm nói.
Tại cái nơi Khôn Ma Điện này, trừ hắn cùng Hổ Huyền Phương là Linh Thể cùng Phàm Thể Tôn Giả ra, những người khác tất cả đều là Đạo Thể Ma Tôn cường giả cả.
Hai người bọn họ tuy tu vi cùng thực lực có chút thấp kém, nhưng mà có thể đứng tại cái vị trí hàng đầu, so sánh với lại những Cường Giả như Cáp Tích Ly hay Kiệt Nhĩ Lân, bọn họ hai người là không có nhường một phân, ẩn ẩn còn có vượt lên trên xu thế.
Chỉ là những tên Đạo Thể Ma Tôn nơi đây không một tên nào dám đứng ra có ý kiến cả, tất cả đều chấp nhận hai người bọn họ xếp trên tất cả mọi người.
Hắn tuy chỉ là Linh Thể Hóa Thần Chí Tôn, nhưng mà với cái thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của mình, đủ để có thể sánh ngang với lại một vị Thánh Thể Chí Tôn.
Còn cái tên Hổ Huyền Phương kia chỉ là Phàm Thể Yêu Tôn cường giả, thực lực kia là đứng hàng bét nhất tại nơi đây, nhưng tên này lại là cái nhân vật khủng bố nhất.
Hiện tại trong tay cái tên Hổ Huyền Phương này nắm trong tay gần mười vạn tên Ma Tôn cường giả, trong đó không có thiếu Linh Thể Ma Tôn, chỉ cần ai dám đắc tội với hắn, hắn chỉ cần phất tay áo lên hô hào, ngay lập tức mười vạn tên Ma Tôn cường giả liền là nhào lên cắn xé cái tên dám đắc tội hắn ra làm muôn mảnh.
Mười vạn Ma Tôn cường giả, trừ vị chủ nhân kia ra, cho dù là Thánh Thể Chí Tôn gặp phải, cũng là da đầu tên dại, đừng nói đến những người khác.
Ôn Địch a! Ngươi có chuyện gì cứ nói đi! Diệp Tử Phàm đối với Ôn Địch là khá hòa ái, còn mỉm cười đối với Ôn Địch hỏi.
Hơn một tháng qua, ngoài Hổ Huyền Phương cùng Kiệt Nhĩ Lân hai người ra, Ôn Địch có thể nói là công lao lớn nhất, những tòa Truyền Tống Trận mà Ôn Địch lập ra không những có thể giúp đỡ mọi người rút ngắn thời gian đi lại, mà còn có thể giúp đỡ vận chuyển Lục Giai Linh Tài từ các đại Sơn Mạch quay về Kiệt Nhĩ Thành một cách nhanh chóng.
Một tháng nay tên này là làm việc hết công suất, những cái này là hắn nhìn tại trong mắt, tinh thần vì chủ nhân phục vụ của Ôn Địch rất là đáng khen, sau này phải trọng điểm bồi dưỡng mới được.
Trước khi rời khỏi Kiệt Nhĩ Thành, hắn đã gọi Kiệt Nhĩ Âm ở lại giao cho tên kia một cái nhiệm vụ, ki nào Thối Ma Trì Đại Môn mở ra, vậy thì thông qua Nô Ấn trực tiếp nói cho hắn biết, xem ra bây giờ cũng là đã đến lúc Thối Ma Trì một trăm vạn năm mở cửa tháng ngày rồi.
Đại Hắc! Thông qua Nô Ấn nói cho đám người Kiệt Nhĩ Lân biết, bất kể bọn hắn đang làm cái gì, lập tức gác bỏ lại hết, hồi lại Khôn Ma Điện chờ ta! Diệp Tử Phàm đối với Đại Hắc lên tiếng nói.
Tình cảnh hiện tại, đám Ma Tộc kia một lòng muốn chạy trốn, hắn lại không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho đám người này, tạm thời hồi lại Kiệt Nhĩ Thành, tiến vào Thối Ma Trì tu luyện một đoạn thời gian, chờ hắn chuyến này xuất quan sau, nhất cử tiêu diệt Tuyết Mạn gia tộc, chiếm lĩnh U Ma Vực, nhất thống Đông Châu, đến lúc đó, hắn cũng là không tin không trừng trị được cái đám Ma Tộc dám cả gan chạy trốn trước mắt hắn thế này.
Không có đuổi theo những cái kia Ma Tộc? Thạch Y Quan mấy người thấy Diệp Tử Phàm nói phải hồi lại Kiệt Nhĩ Thành, trong lòng là vô cùng khó hiểu.
Chuyện này không giống như bọn họ nghĩ a, theo như kịch bản, vị này chủ nhân sau khi biết đám kia Ma Tộc dám to gan chạy trốn trước mí mắt của mình, nhất định sẽ phá vỡ không gian đuổi theo, cho dù là phải đuổi đến cùng trời cuối đất, cũng phải đem cái đám to gan tày đình kia diệt sát cái đã hắn nói, nhưng mà bây giờ lại không có đuổi theo, lại hồi Kiệt Nhĩ Thành, Như vậy là có ý gì?
Haiz...Ta thật hối hận a! Nhìn qua ba tên đồng bọn, Thạch Y Quan không cấm thở dài một tiếng, sau đó cả bốn người đều lắc đầu, liền theo Truyền Tống Trận đi đến Kiệt Nhĩ Thành.
Nếu như biết được vị chủ nhân này không muốn tốn thời gian để mà đuổi theo Ma Tộc chạy trốn, nói thế nào bọn họ cũng là sẽ không có ở yên một chỗ chờ chết, mà là cuốn gói theo đám kia Ma Tộc đi luôn, như vậy cũng không phải chịu khổ Nô Ấn hành hạ.
Thật sự rất là đáng tiếc, trên đời này cũng không có hối hận thuốc để mà ăn, bọn họ cũng chỉ có thể cay đắng chấp nhận số phận vậy.
...
Một ngày sau! Kiệt Nhĩ Thành! Khôn Ma Điện!.
Bái kiến chủ nhân!
Khôn Ma Điện bên trong, hiện tại là cường giả lâm lập, lấy Kiệt Nhĩ Lân, Cáp Tích Ly, Hổ Huyền Phương, Ôn Địch cầm đầu, tất cả đều cung kính bái kiến Diệp Tử Phàm.
Kiệt Nhĩ Lân là sau khi không có con đường nào khả dĩ hơn tiếp theo, nhận được Diệp Tử Phàm mệnh lệnh thông qua Nô Ấn đến từ Đại Hắc kia, tất cả Đạo Thể Ma Tôn cường giả là buông bỏ công việc đang còn dang dở trong tay, lấy nhanh tốc độ thông qua Truyền Tống Trận đi đến nơi đây tập trung.
Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch cũng là như vậy, hai người bọn họ cũng là tạm gác lại công việc giám sát khai khoáng cùng thiết lập Truyền Tống Trận, đến Khôn Ma Điện này còn nhanh hơn cả Kiệt Nhĩ Lân đám người kia.
Vị chủ nhân này rất lâu mới thiết triều một lần, tất cả đều muốn xem y lại có cái chỉ thị gì mới, cũng như là kế hoạch cho tương lai, cho nên không một ai dám đi chậm, cho dù là một giây đi chăng nữa.
Đứng lên hết cả đi! Diệp Tử Phàm phất tay, đối với đám thủ hạ bên dưới của mình nói.
Ba ngàn một trăm tên Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không thừa không thiếu, cũng xem như một cái trùng hợp ngẫu nhiên con số.
Cái cổ lực lượng này có thể nói là mạnh nhất Đông Châu hiện nay rồi, cho dù có được xưng tụng là ông vua ngầm của Đông Châu là Tuyết Mạn gia tộc, thiết nghĩ cũng là không có nhiều Đạo Thể Ma Tôn như thế này.
Chủ nhân! Là lỗi của ta, là ta không hoàn thành nhiệm vụ trước đó ngài đã giao phó, xin ngài trách phạt!
Tất cả những người khác đều đã đứng thẳng người lên, chỉ riêng có Kiệt Nhĩ Lân là dị loại, hắn không những không đứng lên, mà còn quỳ xuống cầu xin Diệp Tử Phàm trách phạt.
Hắn là không thể không làm như vậy, Diệp Tử Phàm là giao hắn thống lĩnh lần này chinh phạt, lại khuynh lực đưa tất cả Đạo Thể Ma Tôn cường giả tập trung vào trong tay của hắn, số lượng khổng lồ lên đến hơn ba ngàn vị.
Chỉ là hắn lại không có biết cách sắp xếp, để cho những thế lực Ma Tộc kia nghe được phong thanh liền là chạy mất dép.
Như hắn sắp xếp tốt hơn, thiết nghĩ đám kia Ma Tộc cũng là không có cơ hội chạy trốn, chứ đừng nói đến chuyện trước khi đi còn rảnh rỗi phá luôn Truyền Tống Trận.
Đứng lên đi! Chuyện này cũng không thể trách ngươi, đám kia một lòng muốn chạy trốn, ta cũng là không có cách nào!
Diệp Tử Phàm khẽ lắc đầu, cũng không có vì chuyện này đi trách phạt Kiệt Nhĩ Lân.
Hắn cũng biết cái tên Kiệt Nhĩ Lân này là đã làm hết sức của mình rồi, ngay cả có được thực lực sánh ngang với Ngụy Thánh như hắn, đối với cái hàn vi vô sỉ của những thế lực kia, cũng là bó tay toàn tập, như vậy làm sao có thể đi trách Kiệt Nhĩ Lân cho được.
Với lại cái tên Kiệt Nhĩ Lân này cũng là khá trung tâm với hắn, diệt đi hơn ba mươi tòa Địa Vực, bảo vật bên trong Tàng Bảo Điện của những cái thế lực kia là nhiều vô tận, thế nhưng vừa rồi dâng lên cho hắn tất cả, một món cũng là không có giữ lại, lòng trung thành của tên này thật đáng được tuyên dương.
Nếu như mà những món bảo vật kia rơi vào tay cái tên Hổ Huyền Thiên hay là mấy tên Ma Tộc khác chẳng hạn, bọn chúng không chém đi hai, ba thành, đó cũng là trời phật phù hộ rồi.
Cho nên cái tên Kiệt Nhĩ Lân này là có công, mà không hề có tội.
Ân, chính là như vậy, chỉ cần người nào giao thật nhiều, thật nhiều Lục Giai Bảo Vật cho hắn, cho dù có tội lỗi lớn đến đây đi chẳng nữa, nó cũng sẽ biến thành không có gì.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân thở phào một hơi nhẹ nhõm, hắn khẽ liếc qua Hổ Huyền Phương một cái, quăng đến cho y một cái ánh mắt cảm kích.
Những cái món bảo vật kia, không phải là hắn không muốn lấy đi một hai thành, chỉ là khi đến Khôn Ma Điện nơi đây, gặp mặt cái tên Hổ Huyền Phương này, tên này là khuyên hắn đừng có nên tham lam những cái bảo vật lần này, nếu như không, rất có thể là sẽ chuộc họa vào thân.
Sau khi hắn nghĩ cẩn thận, cảm thấy được lời nói của Hổ Huyền Phương là vô cùng chính xác.
Lần này hắn có thể công phá được nhiều tòa Địa Vực đến như vậy, đây cũng là chuyện hết sức là bình thường, nếu như ai ở vào cái hoàn cảnh của hắn, nắm trong tay mấy ngàn vị Đạo Thể Ma Tôn, cũng có thể nhẹ nhàng hoàn thành tốt nhiệm vụ, không chừng còn xuất sắc hơn nữa là đằng khác.
Lấy ví dụ như những người này giao vào trong tay của cái tên Hổ Huyền Phương này, cho y lãnh đạo, hắn giám bảo đảm cái tên này hoàn thành nhiệm vụ còn xuất sắc hơn cả mình nữa, nói không chừng đám kia Ma Tộc cũng là không có cái cơ hội để mà phá hủy đi những cái kia Truyền Tống Trận.
Cho nên nói, hắn cũng không có làm được cái gì nhiều, nếu như không muốn nói là phạm khá nhiều lỗi lầm, cái vị chủ nhân Diệp Tử Phàm này có bỏ qua cho hắn hay không, cũng là một chuyện, nếu như hắn còn dám tham ô tài sản, đây là chê mình sống quá lâu.
Không thấy cái tên Cáp Tích Ly kia gương mặt là hết sức âm hiểm, bất kỳ lúc nào cũng muốn nhân cơ hội đâm cho hắn một đao hay sao?
Chủ nhân! Ta có chuyện muốn báo cáo! Ôn Địch đi ra khỏi hàng, ôm quyền hướng Diệp Tử Phàm nói.
Tại cái nơi Khôn Ma Điện này, trừ hắn cùng Hổ Huyền Phương là Linh Thể cùng Phàm Thể Tôn Giả ra, những người khác tất cả đều là Đạo Thể Ma Tôn cường giả cả.
Hai người bọn họ tuy tu vi cùng thực lực có chút thấp kém, nhưng mà có thể đứng tại cái vị trí hàng đầu, so sánh với lại những Cường Giả như Cáp Tích Ly hay Kiệt Nhĩ Lân, bọn họ hai người là không có nhường một phân, ẩn ẩn còn có vượt lên trên xu thế.
Chỉ là những tên Đạo Thể Ma Tôn nơi đây không một tên nào dám đứng ra có ý kiến cả, tất cả đều chấp nhận hai người bọn họ xếp trên tất cả mọi người.
Hắn tuy chỉ là Linh Thể Hóa Thần Chí Tôn, nhưng mà với cái thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của mình, đủ để có thể sánh ngang với lại một vị Thánh Thể Chí Tôn.
Còn cái tên Hổ Huyền Phương kia chỉ là Phàm Thể Yêu Tôn cường giả, thực lực kia là đứng hàng bét nhất tại nơi đây, nhưng tên này lại là cái nhân vật khủng bố nhất.
Hiện tại trong tay cái tên Hổ Huyền Phương này nắm trong tay gần mười vạn tên Ma Tôn cường giả, trong đó không có thiếu Linh Thể Ma Tôn, chỉ cần ai dám đắc tội với hắn, hắn chỉ cần phất tay áo lên hô hào, ngay lập tức mười vạn tên Ma Tôn cường giả liền là nhào lên cắn xé cái tên dám đắc tội hắn ra làm muôn mảnh.
Mười vạn Ma Tôn cường giả, trừ vị chủ nhân kia ra, cho dù là Thánh Thể Chí Tôn gặp phải, cũng là da đầu tên dại, đừng nói đến những người khác.
Ôn Địch a! Ngươi có chuyện gì cứ nói đi! Diệp Tử Phàm đối với Ôn Địch là khá hòa ái, còn mỉm cười đối với Ôn Địch hỏi.
Hơn một tháng qua, ngoài Hổ Huyền Phương cùng Kiệt Nhĩ Lân hai người ra, Ôn Địch có thể nói là công lao lớn nhất, những tòa Truyền Tống Trận mà Ôn Địch lập ra không những có thể giúp đỡ mọi người rút ngắn thời gian đi lại, mà còn có thể giúp đỡ vận chuyển Lục Giai Linh Tài từ các đại Sơn Mạch quay về Kiệt Nhĩ Thành một cách nhanh chóng.
Một tháng nay tên này là làm việc hết công suất, những cái này là hắn nhìn tại trong mắt, tinh thần vì chủ nhân phục vụ của Ôn Địch rất là đáng khen, sau này phải trọng điểm bồi dưỡng mới được.
/603
|