Bây giờ chúng ta hãy cùng hắn về Việt Nam nhé!
Trong bệnh viện
Hắn vừa báo với nó là đã về tới nơi và đang trên đường đến đây
-Anh à, đến đây mà xem hai cái con người kia kìa-nó tham thần nhìn vào trong phòng bệnh của Khôi
-Nè lấy trái cây cho anh-Khôi ra lệnh
-Anh tự đi mà lấy-Thư
-Cái chân là vì em đấy, chẳng phải em nói rất yêu anh sao?-Khôi cười gian khi nghĩ tới câu nói của Thư trước khi anh ngất
-Ai bảo chứ, chỉ tại lúc đó tôi nhất thời cảm động thui nhưng giờ hết rồi-Thư vừa nói vừa đi lấy trái cây vì không muốn bị cho là vong ơn
-Rót cho anh cốc nước, anh xin lỗi, anh chỉ là muốn em nhận ra tình cảm của mình mà nói với anh nhưng không ngờ em lại phản ứng như vậy-Khôi nhìn Thư hối lỗi
-Xin lỗi, tại tôi mà cậu thành ra thế này-Thư
-Anh đói quá-Khôi giả vờ xoa xoa cái bụng dẹp lép
-Tôi đi mua-Thư rời đi
-Có cần hành hạ cô ấy vậy không?-Hắn vừa đi vào đã nhìn thấy Khôi sai vặt Thư mà chẳng nghe được cuộc đối thoại của họ
-Thật tội nghiệp cho nhỏ bạn thân của tui-nó nhìn theo bóng Thư khuất dần sau ngã rẽ bệnh viện
-Haha, hai người đừng lo tôi sẽ không hại chết cô ấy đâu mà sợ-Khôi
-Tôi biết là không chết nhưng sẽ rất mệt-nó
-Em xem này, anh còn tốt hơn cậu ta chẳng phải sao?-hắn buông lời khiến Khôi cứng miệng
-Anh thì tốt lành gì chứ?-nó nói làm nụ cười trên môi hắn méo xệch
-Anh bạn à! Chúng ta cũng giống nhau thôi-Khôi ôm bụng cười
-Thôi đi! Cậu làm vậy chỉ tổ cô ấy ghét cậu thêm thôi-nó trách móc
-Cũng đúng-Khôi vờ ngẫm nghĩ vì anh biết chắc hắn và nó chưa nghe được lúc nãy anh và Thư nói gì.
-Tháng sau, chúng ta cũng sang Mĩ-hắn bỗng nghiêm giọng
-Ơ, sang đó làm gì hả anh?-nó
-Có chuyện gì sao?-Khôi đoán ngay là chuyện của bang
Hắn tường tận kể lại cho họ nghe, kể chuyện bang hội cho nó biết, chuyện Khanh và tình hình hiện tại cho nó và Khôi rõ. Nó và Khôi nghe xong thì ngạc nhiên, nhưng mỗi người lại ngạc nhiên vì hai điều khác nhau.
Trong bệnh viện
Hắn vừa báo với nó là đã về tới nơi và đang trên đường đến đây
-Anh à, đến đây mà xem hai cái con người kia kìa-nó tham thần nhìn vào trong phòng bệnh của Khôi
-Nè lấy trái cây cho anh-Khôi ra lệnh
-Anh tự đi mà lấy-Thư
-Cái chân là vì em đấy, chẳng phải em nói rất yêu anh sao?-Khôi cười gian khi nghĩ tới câu nói của Thư trước khi anh ngất
-Ai bảo chứ, chỉ tại lúc đó tôi nhất thời cảm động thui nhưng giờ hết rồi-Thư vừa nói vừa đi lấy trái cây vì không muốn bị cho là vong ơn
-Rót cho anh cốc nước, anh xin lỗi, anh chỉ là muốn em nhận ra tình cảm của mình mà nói với anh nhưng không ngờ em lại phản ứng như vậy-Khôi nhìn Thư hối lỗi
-Xin lỗi, tại tôi mà cậu thành ra thế này-Thư
-Anh đói quá-Khôi giả vờ xoa xoa cái bụng dẹp lép
-Tôi đi mua-Thư rời đi
-Có cần hành hạ cô ấy vậy không?-Hắn vừa đi vào đã nhìn thấy Khôi sai vặt Thư mà chẳng nghe được cuộc đối thoại của họ
-Thật tội nghiệp cho nhỏ bạn thân của tui-nó nhìn theo bóng Thư khuất dần sau ngã rẽ bệnh viện
-Haha, hai người đừng lo tôi sẽ không hại chết cô ấy đâu mà sợ-Khôi
-Tôi biết là không chết nhưng sẽ rất mệt-nó
-Em xem này, anh còn tốt hơn cậu ta chẳng phải sao?-hắn buông lời khiến Khôi cứng miệng
-Anh thì tốt lành gì chứ?-nó nói làm nụ cười trên môi hắn méo xệch
-Anh bạn à! Chúng ta cũng giống nhau thôi-Khôi ôm bụng cười
-Thôi đi! Cậu làm vậy chỉ tổ cô ấy ghét cậu thêm thôi-nó trách móc
-Cũng đúng-Khôi vờ ngẫm nghĩ vì anh biết chắc hắn và nó chưa nghe được lúc nãy anh và Thư nói gì.
-Tháng sau, chúng ta cũng sang Mĩ-hắn bỗng nghiêm giọng
-Ơ, sang đó làm gì hả anh?-nó
-Có chuyện gì sao?-Khôi đoán ngay là chuyện của bang
Hắn tường tận kể lại cho họ nghe, kể chuyện bang hội cho nó biết, chuyện Khanh và tình hình hiện tại cho nó và Khôi rõ. Nó và Khôi nghe xong thì ngạc nhiên, nhưng mỗi người lại ngạc nhiên vì hai điều khác nhau.
/88
|