Reng reng - tiếng chuông đồng hồ chợt vang lên liên hồi khiến tôi cảm thấy chói tai chết mất.Vừa đưa tay ném cái đồng hồ xuống đất đến văng hết cả pin ra ngoài thì chiếc điện thoại bên cạnh tôi rung lên
Alo - tôi lên tiếng với giọng ngái ngủ Ai vậy?
mày dậy chưa đấy , mẹ mày mà mày không nhận ra à - giọng mẹ tôi thật dữ dằn , khiến tôi ngồi bật dậy a~con đùa mẹ thôi , làm gì có chuyện con không nhận ra mẹ chứ , mẹ là người tuyệt vồi nhất mà ~~ tôi nũng nĩu
con gái con đứa , chỉ giỏi nịnh y như bố mày ,mà mày đã dậy chưa đấy con tiếng mẹ tôi vang lên như mỉa mai
à , dạ rồi chứ ,ăn sáng lun rồi ạ con chuẩn bị đi học đây nè , chà buổi sáng hôm nay trong lành dữ dội mẹ ha , thôi cúp máy con đi học đây haizzz tôi vội vàng cúp máy , chỉ sợ mẹ tôi phát hiện ra lời nói dối lộ liệu ấy của tôi thì đến lúc đó lỗ tai của tôi không còn chịu được nữa rồi . Mẹ tôi , bà ấy bình thường thì rất thương chồng thương con nhưng mỗi lần chửi là lỗ tai tôi phải chịu sự tra tấn thảm thiết.
~Cửu Hồi~ Hôm nay tôi đã chính thức chuyển tới học nơi này . Cửu Hồi là 1 ngôi trường nổi tiếng đa số những người học ở đây đều là dân nhà giàu ' nứt tường đổ vách', bố mẹ tôi hao công tổn sức để lo cho tôi vào học 1 ngôi trường danh tiếng lẫy lừng như thế này, họ lo cho tương lai sau này của tôi ( ai da ~ thật là hạnh phúc ❤ )
bố mẹ đã gửi tôi tới ở nhà của cô Dương -1 người bạn thân của họ , cô Dương là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Thương Hà . Mẹ nói chiều mai cô Dương sẽ tới đón tôi nên dặn tôi cứ yên tâm , hi vọng cuộc sống ở ngôi trường mới này sẽ mở rộng chào đón cho tôi được đặt chân bước vào.
Bước tới cổng trường , vì chẳng kiềm được cảm xúc mà tôi hét um cả lên Oa~ Lớn thật đấy , mình sẽ học ở 1 nơi đẹp như thế này cơ à vừa hét và nhảy múa loạn xạ tôi chợt phát hiện xung quanh biết bao người đang hướng ánh mắt về phía này nhìn tôi kì lạ như nhìn quái vật rồi quay đi bụm miệng cười ,( haizz chẳng biết họ đang nghĩ cái quái gì , tại sao lại cười cơ chứ =.=) . Tôi vội ngượng ngùng đưa tay lên che mặt chạy thẳng 1 mạch vào trường , thế rồi bốp tiếng va chạm bất chợt vang lên'thôi chết , mình vừa chạm phải cái gì ấy nhỉ' tôi ngốc nghếch đưa tay sờ mó loạng xạ thứ mình vừa đụng phải , hình như là .. ngực con trai , đưa 2 con mắt lên nhìn thì 1 thân hình cao ráo ( hơn tôi những 30cm) 1 vẻ mặt lạnh lùng điển trai cực chuẩn soái ca dập vào mặt tôi , đang ngơ ngác nhìn hắn ta chăm chú đến quên trời quên đất thì hắn chỉ vào mặt tôi Mau Xin lỗi tôi đi ! giọng nói trầm trầm mang theo hương vị lạnh lùng của hắn lọt vài tai tôi 1 cách đáng ghét , hắn làm như nói ra lời nào thì cả thế giới phải nghe theo hắn ram rắp như mệnh lệnh quan trọng vậy .
Tôi cố nặn nụ cười trên khuôn mặt Ok, Xin lỗi anh sau đó trừng mắt lên nhìn hắn , hắn khẽ nhếch môi lên cười như đã thỏa mãn rồi .
..anh cũng nên xin lỗi tôi đi chứ , có qua có lại
Tại sao ? Hắn nhướn mày tỏ vẻ thú vị chờ đợi câu giải thích từ Gia Ái tôi , cảm giác như muốn lấy 1 lời xin lỗi từ miệng hắn xem chừng khó vô cùng.
Đụng vào anh là tôi sai , nhưng nếu lúc đó anh nhanh né sang 1 bên thì liệu tôi có đụng trúng anh không , xem ra anh đều có mắt mũi đầy đủ mà chẳng biết cách dùng tôi hít 1 hơi sâu rồi thở thật dài .
Cúi xuống ghé sát vào tai tôi , hắn nói Được lắm nói xong hắn trơ trẽn cho tôi 1 cái hất vai thật mạnh suýt nữa ngã lăn ra . Thẫn thờ đứng ngẫn người ra , môi tôi giật giật vẫn cố nặn 1 nụ cười khó coi , trán tôi lúc này đã nổi gân xanh rồi đây này , tôi dường như nhận ra rằng xung quanh mọi người bu tới đông để xem như đi xem kịch hay , có người nhìn tôi với nụ cười khinh bỉ cô ta tới số rồi đúng đúng , đụng tới Thương Lâm thì hết đường lui , có người nhìn với cặp mắt thương hại thật tội cho cô ta lại có người phóng dao bằng cặp mắt sắc nhọn nhỏ nào vậy , lạ hoắc , nó sắp toi đời rồi bao nhiêu lời nói đó của họ đều lọt vào tai Gia Ái tôi 1 cách vô nghĩa . Tôi bất chợt lặng người , đờ đẫn đi về phía trước tìm lớp trong lòng không thôi suy nghĩ tới mấy câu nói của bọn họ lúc nãy , chẳng lẽ tên đó là trùm trường sao , giang hồ hay xã hội black , nếu thế thật thì mình đã vô tình chạm phải ranh giới của địa ngục rồi , phải làm sao đây lúc này tôi chỉ biết trách móc bản thân ' Gia Ái ơi là Gia Ái , tao tức vì không thể tát vào cái miệng ăn hại này của mày được , gây chuyện rồi'
Alo - tôi lên tiếng với giọng ngái ngủ Ai vậy?
mày dậy chưa đấy , mẹ mày mà mày không nhận ra à - giọng mẹ tôi thật dữ dằn , khiến tôi ngồi bật dậy a~con đùa mẹ thôi , làm gì có chuyện con không nhận ra mẹ chứ , mẹ là người tuyệt vồi nhất mà ~~ tôi nũng nĩu
con gái con đứa , chỉ giỏi nịnh y như bố mày ,mà mày đã dậy chưa đấy con tiếng mẹ tôi vang lên như mỉa mai
à , dạ rồi chứ ,ăn sáng lun rồi ạ con chuẩn bị đi học đây nè , chà buổi sáng hôm nay trong lành dữ dội mẹ ha , thôi cúp máy con đi học đây haizzz tôi vội vàng cúp máy , chỉ sợ mẹ tôi phát hiện ra lời nói dối lộ liệu ấy của tôi thì đến lúc đó lỗ tai của tôi không còn chịu được nữa rồi . Mẹ tôi , bà ấy bình thường thì rất thương chồng thương con nhưng mỗi lần chửi là lỗ tai tôi phải chịu sự tra tấn thảm thiết.
~Cửu Hồi~ Hôm nay tôi đã chính thức chuyển tới học nơi này . Cửu Hồi là 1 ngôi trường nổi tiếng đa số những người học ở đây đều là dân nhà giàu ' nứt tường đổ vách', bố mẹ tôi hao công tổn sức để lo cho tôi vào học 1 ngôi trường danh tiếng lẫy lừng như thế này, họ lo cho tương lai sau này của tôi ( ai da ~ thật là hạnh phúc ❤ )
bố mẹ đã gửi tôi tới ở nhà của cô Dương -1 người bạn thân của họ , cô Dương là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Thương Hà . Mẹ nói chiều mai cô Dương sẽ tới đón tôi nên dặn tôi cứ yên tâm , hi vọng cuộc sống ở ngôi trường mới này sẽ mở rộng chào đón cho tôi được đặt chân bước vào.
Bước tới cổng trường , vì chẳng kiềm được cảm xúc mà tôi hét um cả lên Oa~ Lớn thật đấy , mình sẽ học ở 1 nơi đẹp như thế này cơ à vừa hét và nhảy múa loạn xạ tôi chợt phát hiện xung quanh biết bao người đang hướng ánh mắt về phía này nhìn tôi kì lạ như nhìn quái vật rồi quay đi bụm miệng cười ,( haizz chẳng biết họ đang nghĩ cái quái gì , tại sao lại cười cơ chứ =.=) . Tôi vội ngượng ngùng đưa tay lên che mặt chạy thẳng 1 mạch vào trường , thế rồi bốp tiếng va chạm bất chợt vang lên'thôi chết , mình vừa chạm phải cái gì ấy nhỉ' tôi ngốc nghếch đưa tay sờ mó loạng xạ thứ mình vừa đụng phải , hình như là .. ngực con trai , đưa 2 con mắt lên nhìn thì 1 thân hình cao ráo ( hơn tôi những 30cm) 1 vẻ mặt lạnh lùng điển trai cực chuẩn soái ca dập vào mặt tôi , đang ngơ ngác nhìn hắn ta chăm chú đến quên trời quên đất thì hắn chỉ vào mặt tôi Mau Xin lỗi tôi đi ! giọng nói trầm trầm mang theo hương vị lạnh lùng của hắn lọt vài tai tôi 1 cách đáng ghét , hắn làm như nói ra lời nào thì cả thế giới phải nghe theo hắn ram rắp như mệnh lệnh quan trọng vậy .
Tôi cố nặn nụ cười trên khuôn mặt Ok, Xin lỗi anh sau đó trừng mắt lên nhìn hắn , hắn khẽ nhếch môi lên cười như đã thỏa mãn rồi .
..anh cũng nên xin lỗi tôi đi chứ , có qua có lại
Tại sao ? Hắn nhướn mày tỏ vẻ thú vị chờ đợi câu giải thích từ Gia Ái tôi , cảm giác như muốn lấy 1 lời xin lỗi từ miệng hắn xem chừng khó vô cùng.
Đụng vào anh là tôi sai , nhưng nếu lúc đó anh nhanh né sang 1 bên thì liệu tôi có đụng trúng anh không , xem ra anh đều có mắt mũi đầy đủ mà chẳng biết cách dùng tôi hít 1 hơi sâu rồi thở thật dài .
Cúi xuống ghé sát vào tai tôi , hắn nói Được lắm nói xong hắn trơ trẽn cho tôi 1 cái hất vai thật mạnh suýt nữa ngã lăn ra . Thẫn thờ đứng ngẫn người ra , môi tôi giật giật vẫn cố nặn 1 nụ cười khó coi , trán tôi lúc này đã nổi gân xanh rồi đây này , tôi dường như nhận ra rằng xung quanh mọi người bu tới đông để xem như đi xem kịch hay , có người nhìn tôi với nụ cười khinh bỉ cô ta tới số rồi đúng đúng , đụng tới Thương Lâm thì hết đường lui , có người nhìn với cặp mắt thương hại thật tội cho cô ta lại có người phóng dao bằng cặp mắt sắc nhọn nhỏ nào vậy , lạ hoắc , nó sắp toi đời rồi bao nhiêu lời nói đó của họ đều lọt vào tai Gia Ái tôi 1 cách vô nghĩa . Tôi bất chợt lặng người , đờ đẫn đi về phía trước tìm lớp trong lòng không thôi suy nghĩ tới mấy câu nói của bọn họ lúc nãy , chẳng lẽ tên đó là trùm trường sao , giang hồ hay xã hội black , nếu thế thật thì mình đã vô tình chạm phải ranh giới của địa ngục rồi , phải làm sao đây lúc này tôi chỉ biết trách móc bản thân ' Gia Ái ơi là Gia Ái , tao tức vì không thể tát vào cái miệng ăn hại này của mày được , gây chuyện rồi'
/11
|