“Về rồi, về rồi….các ngươi ở đây làm gì thế?” Mặt Trương Dương đỏ lên, mỗi lần nghe thấy ngoại hiệu này mặt hắn tựa như bị dao cắt, mấy tên bạn cùng phòng cũng còn coi như có chút khấu đức, không thêm vào hai chữ rình trộm trước chữ vương tử .
“Người anh em, ngươi vẫn đang nằm mơ à, mau mau đi tập thể dục buổi sáng đi.” Gã nằm ở tầng trên giường của trương dương nhảy xuống cười quái dị.
“Tập thể dục buổi sáng? Chúng ta giờ không phải đã là năm thứ tư sao! Vẫn phải tập thể dục à?” Trương Dương kinh ngạc hỏi.
Nhất thời, cả phòng im phăng phắc không một tiếng động, cả rửa mặt , đánh răng cũng dừng lại, mấy gã đang chỉnh lại giường cũng ngừng tay... mọi người đưa mắt nhìn nhau, mới trở về trường vài ngày, tuyệt không có ai nghĩ tới vấn đề này, đúng vậy, còn tập thể dục gì nữa? Giờ họ đã là năm cuối, năm cuối thì còn lo lắng gì nữa, có thể mặc kệ tất cả.
Chỉ trong nháy mắt, mọi người tựa như cùng hẹn trước với nhau, vứt mạnh những thứ trên tay xuống, cả kem đánh răng cũng không thèm rửa sạch, sắp xếp lại giường xong liền nhảy lên nằm ngay….
Ký túc xá vừa nãy còn đang sôi sùng sục bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, tất cả đều đã im lặng đặt mình lên giường, Trương Dương nhìn thấy cảnh này cũng không nói ra thêm được lời nào, tốc độ , động tác như vậy không phải là quá nhanh sao?
Trương Dương cũng nhắm mặt lại,nhưng nằm trên giường chưa được một phút hắn đã thở dài một tiếng rồi ngồi dậy.Hiện tại, thân thể hắn tuy muốn nghỉ ngơi nằm ngủ , nhưng tư tưởng lại tựa như bị một lực lượng thần bí khống chế, tạo ra một loại dục vọng muốn ra ngoài hoạt động cực kỳ mãnh liệt. Hiển nhiên, bên trong thân thể hắn có một tên gia hỏa rất thích rèn luyện thân thể vào buổi sáng….
“Ngươi làm gì vậy?” Mấy tên gia hỏa đang nằm im giả chết ở trên giường đồng thanh hỏi.
“Tập thể dục.”
“Sặc…!”
Khi ra khỏi cửa, Trương Dương liếc mắt nhìn sang một chiếc cửa sổ đang mở rộng bên cạnh, liền cố khống chế ý nghĩ muốn nhìn trộm một cách mạnh mẽ, rồi lộ vẻ hối tiếc đi ra ngoài. Đáng tiếc cho một buổi sáng mùa hè đẹp trời như thế này, ai!
Trương Dương buồn bực đứng một mình giữa một đám người đang không ngừng làm mấy động tác khoa chân múa tay, bất quá dậy sớm cũng tốt, vào tháng 9 buổi sáng gió mát trong lành, chỉ là trong khi rửa mặt đánh răng, cả bầu trời đã sáng rực lên, khiến cho người ta có một cảm giác khoáng đạt thoải mái.
Trên sân trường có thêm rất nhiều gương mặt mới, cũng thiếu đi nhiều gương mặt cũ, Trương Dương không nhịn được hít sâu một hơi :” Năm cuối thật là tốt, sẽ không còn bị học sinh khóa trên bắt nạt nữa…”Trương Dương không khỏi thầm nghĩ thời gian hắn bị phát hiện là rình trộm cũng rất may mắn, chính vào giữa lúc nghỉ hè, hơn nữa lại sau khi đã cấp bằng tốt nghiệp, nếu không cuộc sống của hắn tại trường có lẽ sẽ còn đen tối hơn.
“Hít hà, hít hà… mẹ ơi… mệt như vậy sao.”
Chạy theo đám người đông đúc mới có mấy vòng quanh sân trường, đầu lưỡi của Trương Dương đã khô rát , hắn vốn không thích vân động lại nằm trong viện hơn một tháng nên thân thể càng yếu đuối, mới hoạt động một chút đã thở không ra hơi.
Trên thực tế, Trương Dương ra ngoài tập thể dục buổi buổi sáng là muốn chứng thực xem bản thân có kế thừa thể lực trong ký ức hay không, nhưng, rất rõ ràng, thân thể hắn vẫn yếu đuối như trước, không có chút dấu hiệu tốt lành nào, ngược lại so với trước khi bị thương còn yếu hơn.
“Ngủ thôi, ngủ thôi.” Trương Dương cảm thấy rất mất hứng, liền cúi đầu từ từ đi chạy về hướng kí túc xá . Trương Dương vẫn luôn mong muốn được hưởng cuộc sống năm cuối, giờ mới biết năm cuối ngược lại quả thực là nhàm chán, cả sáng không biết làm gì, hắn đành thở dài một hơi thật sâu.
Học viện nghệ thuật XX là một trường đại học hạng 3 cực kỳ quái dị, khi những sinh viên năm thứ tư của các trường học khác đều dốc sức tìm việc, nhưng những sinh viên ở đây vẫn bình lặng như trước, việc này cũng có nguyên nhân, bọn họ biết rằng có tìm cũng chỉ phí công vô ích, dù sao tìm mà không được, không bằng cứ ở đây nằm im đợi chết , tới lúc gần tốt nghiệp không biết chừng sẽ được vài xí nghiệp nhỏ tới tuyển dụng….
Đương nhiên, mọi người cũng không nên hiểu nhầm, trường đại học này tuy chỉ là hạng 3 nhưng mỗi lần tuyển sinh đều chật kín, trường này tuy không được xếp hạng ở trong nước , nhưng khung cảnh ưu nhã , phong cảnh đẹp đẽ, lại có lịch sử lâu đời, học viện này cũng không hề lo lắng về việc hoạt động, bởi có rất nhiều những thiếu gia không có đầu óc tới đây học , vì phong cảnh ưu nhả cùng mĩ nữ như mây mà tới.
“Trương Dương?” Khi Trương Dương đang miên man suy nghĩ, bỗng có một người hô lớn.
“A…”
Trương Dương kinh ngạc phát hiện, đây là cảm giác bản năng của hắn, trong vườn trường có ít nhất 40 ánh mắt đang tập trung nhìn về phía hắn, mà trong đó nữ sinh lại chiếm phần lớn, đương nhiên, đây không phải là ánh mắt ôn nhu thương mến, mà là ánh mắt tràn đầy căm hận.
Chạy… còn không chạy sẽ bị băm thày thịt vụn!
Trương dương đã xem rất nhiều phim, kinh nghiệm cho hắn biết, phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ đẹp khi mất đi lý trí cực kỳ đáng sợ.
Hắn lúc này chợt nhớ tới một câu ngạn ngữ : chuột nhắt qua đường, người người đòi đánh!
Trương Dương cũng không để ý xem ai gọi hắn nữa , liền quay đầu chạy, khi đám muội muội đang nổi cơn tam bành chuẩn bị phát tác còn chưa kịp phản ứng, Trương Dương đã biến mất không thấy đâu cả , tốc độ tuyệt đối còn nhanh hơn cả người châu phi, khiến cả đám nhìn thấy vậy không khỏi sửng sốt .
“Rầm, loạt xoạt…”
Trương Dương như một cơn lốc chạy tới bên dưới ký túc xá nam, liền và vào một nữ sinh ôm đầy sách vở trước ngực, làm cho sách của nữ sinh kia rơi xuống đất hết.
“Xin lỗi, xin lỗi…”
Trương Dương vội vàng cúi xuống giúp nữ sinh kia nhặt sách, hẵn căn bản không dám nhìn mặt nữ sinh này, sợ rằng đối phương cho là hắn cố ý chiếm tiện nghi, Trương Dương bây giờ, ngoại trừ tân sinh năm đầu tiên không nhận ra hắn ,từ năm thứ hai trở đi thì không có một ai là không biết hắn, ảnh của hắn sau vụ khủng bố đã có mặt trên khắp các báo lẫn trên mạng, cũng chính vì lẽ đó mà cô gái trên tàu có thể nhận ra Trương Dương mà hắn lại không hề biết cô ta.
Nữ sinh bị Trương Dương va phải có mái tóc dài mượt mà cùng thân hình thon thả , thiếu chút nữa ngã xuống đất , mặt mày đỏ bừng lên chuẩn bị mắng cho hắn một trận, thấy nam sinh này không ngừng nói xin lỗi, lại còn giúp cô nhặt sách, cũng không nói gì, chỉ vì mặc váy ngắn, nên không tiện ngồi xổm xuống, chỉ có thể đợi Trương Dương nhặt xong mà thôi.
Bỗng nhiên, cánh tay Trương Dương đang vươn ra chợt dừng lại giữa chừng, ngơ ngác nhìn một quyển sách trên mặt đất.
“Phương pháp nghiên cứu và học tập cơ bản.” Đây là một quyển sách khoa học nổi tiếng thế giới , nó sưu tập rất nhiền kiến thức số học kinh điển, đối với những khái niệm cơ bản cùng phương pháp trong số học lĩnh vực ở đây được giải thích sâu sắc mà lại đơn giản, cho dù là người chuyên nghiên cứu số học, hay là độc giả muốn tham khảo thêm đều có thể đọc sách này, đặc biệt là với giáo viên trung học, sinh viên đại học cũng như học sinh cao trung đây là một quyển sách tham khảo rất tốt.
Trương Dương nhìn quyển sách trên mặt đất, tựa như bị điện giật, quyển sách này, hắn sớm đã biết, nhưng hắn tới giờ vẫn không thích số học, mặc dù là học sinh năm cuối ,nhưng cả số học cao trung hắn cũng không hiểu, vậy mà giờ, hắn lại có một dục vọng mãnh liệt muốn đọc quyển sách này, hắn không cách nào khống chế được dục vọng mãnh liệt này, tựa như trong cõi u minh có một lực lượng cường đại đang chi phối thần kinh cùng tư duy của hắn…
Trương Dương bỏ hết sách trên tay xuống, hai tay nhẹ nhàng đặt quyển sách số học này vào lòng bàn tay, cảm giác ở sâu thẳm trong nội tâm tự như có một tiếng gọi thôi thúc hắn, một loại dục vọng mãnh liệt khiến cho ngón tay của hắn cũng run lên.[/SIZE]
/484
|