Chương 5 : Một ngày Đen Thui
- Alo... có gì sao Đình Doanh? - cô lười biếng ngồi trên giường ngủ nghịch điện thoại. Ở lại đó cũng không biết làm gì nên cô về phòng trước.
- Hừ hừ... ta khinh cái tên xây trường của ngươi! Làm ta tìm cả buổi tối mà vẫn không biết đường đi, báo hại chút nữa là bị bắt rồi - Đình Doanh thở phì phò chửi qua điện thoại. Sau khi thay lại một bộ quần áo ngồi trên giường mà nói với cô.
- Hả? Ngươi qua trường ta sao? Khà khà.. Tiểu Doanh à.. ngươi cũng là hổ báo quá đi.. - cô ngạc nhiên thêm câu trêu chọc nó.
- Ngươi còn cười sao? Có tin ta xử ngươi không? - Ai đó đen mặt chửi lại.
- Rồi.. rồi... À mà mi biết Bảng xếp hạng của trường Hoàng Đạo là gì không? - cô lấy lí do thắc mắc nói với nó.
- Èo... người mê trai như mi...mà không biết cái này sao? Mi mở diễn đàn trường lên rồi đang nhập bằng mã số sinh viên là sẽ thấy thôi! Thôi ta đi ngủ đây có gì nói sau- Đình Doanh không hình tượng ngáp một cái rồi cúp máy.
Cô đem máy tính xách tay ra khởi động máy lên. Sau đó đăng nhập bằng mã thẻ sinh viên. Bảng xếp hạng gì đó quả thật đập một cái vào mặt cô.
Thì ra trường Hoàng Đạo này có một hình thức bầu chọn hằng năm. Mỗi năm vào tháng 9 sẽ bắt đầu kỳ bầu chọn và sẽ được người trong ban giám hiệu nhà trường chấm điểm. Đây là truyền thống từ lâu nên bắt buộc mọi người trong trường phải tham gia . Bảng xếp hạng này chia làm hai phần gồm tài năng và dung mạo.
Phần thi tài năng rất đa dạng, mỗi thí sinh có thể đăng ký thi các tài năng mà mình đang có. Số lượng đang kí là không giới hạn và sau đó sẽ được chọn lọc ra 10 người có đánh giá cao nhất toàn trường được đăng lên bảng suất sắc. Nhưng những người không được lọt tốp 10 vẫn có thể nằm trên bảng ưu tú, trên đó có số lượt người theo dõi và các hoạt động của người đó. Vì thế danh tiếng cũng không thua gì là người trong bảng xuất sắc.
Phần dung mạo là phần thi đặc biệt mới vừa được bổ sung thêm gần đây. Ở đây mọi sinh viên nam sẽ bị chụp lén một tấm hình và úp lên diễn đàn. Những ai có số bầu chọn cao nhất sẽ lọt tốp 20 người . Đã là phần thi dung mạo nên hiển nhiên nhan sắc không thể nào tầm thường rồi. Và người có quyền bầu chọn là... là NỮ SINH toàn thành phố.
OMG, sao sự kiện trọng đại này mà cô không hề hay biết chút nào vậy? Lúc trước là nữ sinh cô cũng chưa từng nghe nói nha... @( ̄- ̄)@
Nhìn vào tốp 10 người tài năng và tốp 20 dung mạo kia. Xém chút cô đã té xuống giường rồi. Thì ra, mấy tên cô khinh bỉ kia đều hiển nhiên lọt vào tốp.
Theo như thông tin hôm trước, tất cả cô biết được lai lịch của mấy tên đó như sau :
# Hàn Kiến Thư : Hội trưởng kiêm Đội trưởng đội thể thao toàn trường. Năm nay 22 tuổi - sinh viên năm tư khoa kinh tế - tài chính.
_Là nam nhân đa tài đứng thứ nhất về tài năng gồm: violon, piano, vẽ tranh, bơi lội, võ thuật và hát.
_Dung mạo được nữ sinh toàn thành phố bầu chọn đứng đầu bảng . Là nam nhân mà nữ sinh yêu thích và muốn gặp mặt dù chỉ một lần trong đời.
# Đỗ Duy Khôi :
_ Sinh viên năm tư tiêu biểu nhất Khoa Công nghệ - Thông tin. Bạn thân của Hàn Kiến Thư từ lúc nhỏ tất nhiên là bằng tuổi với nhau. Là phó hội trưởng Thể thao của trường.
_ Đứng thứ 2 tài năng về: võ thuật, bơi lội ,đua ngựa và hát.
_ Dung mạo đứng thứ hai sau Kiến Thư, được đặc biệt danh là " Nam thần ôn nhu ". Là người đi đến đâu là được yêu thích đến đó. Giống với câu người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở.
# Tống Nam: 22 tuổi
_ Đứng thứ ba về tài năng: Võ thuật, bơi lội và hát .
_Dung mạo: đứng thứ ba, nam nhân trưởng thành trong mắt nữ sinh.
# Hạo Tuân: 22 tuổi
_Tài năng + dung mạo: đứng thứ tư. Biệt danh là " Nam hào hoa ".
# Mạc Cảnh đứng thứ năm , Hiểu Quang đứng thứ sáu và Thanh Nhân đứng thứ bảy.
Đúng là nữ sinh thành phố này mù hết rồi, ngay cả tên em trai hách dịch của cô mà cũng được vô bảng xếp hạng nữa...
Đúng là nhìn người không thể nhìn bên ngoài nha... số cô vô tình giả nam lại ngay lập tức tiếp cận gần hết mấy nam thần nổi tiếng trong lòng nữ sinh cả thành phố luôn. Không biết nên xem là hạnh phúc hay là bất hạnh đây. Tưởng tượng viễn cảnh mấy nữ sinh kia biết cô là con gái...
OMG! Không biết bọn họ dùng cực hình gì để thủ tiêu cô đây... (>_<。)
- Hôm nay thật là vui... mấy tên nhóc đó cũng tài thật - Hạo Tuân vừa bước vào phòng vừa nói với người kế bên.
- Đúng, năm nay chắc sẽ thú vị lắm đây! - Duy Khôi cười vui một cái, đẹp động lòng người.
- Duy Khôi.. anh ở... sao lại ở đây? - cô mắt to mắt nhỏ nhìn hai người trước mặt , quay qua Hạo Tuân kế bên hỏi - Còn anh nữa?
- Cậu ấm đầu à? Phòng này tôi, Duy Khôi và Kiến Thư sẽ ở cùng với cậu đó! Trên bảng thông báo có ghi rồi mà - Hạo Tuân liếc mắt nhìn cô nhún vai nói.
- Cái gì? Bảng thông báo sao....- Cô nghiến răng nói , suy nghĩ một chút cuối cùng nhớ ra gì đó. Mạc Cảnh ngươi đúng là quá vô sỉ ... A.. bây giờ cô muốn giết tên em trai kia!
- Không biết cũng không sao, bây giờ chúng ta là bạn cùng phòng, có gì khó khăn cứ bảo tôi sẽ giúp cậu - Duy Khôi vui vẻ nhìn cô nói, cười vô cùng sáng lạn.
Bầu trời đầy sao ở bên ngoài đang rực sáng nhưng vẫn không lu mờ được ánh sáng của vầng trăng. Mạc Thanh Mai cô nhìn nụ cười kia mà tim đập mạnh nhưng cũng đem một bụng tức tối mà chìm vào giấc ngủ. Dù gì sau này sẽ có rất nhiều cơ hội chỉnh tên em trai trời đánh của cô.
—————————————
Sáng hôm nay sẽ bắt đầu các khóa học. Ngoài chuyên ngành chính và hai chuyên ngành bắt buộc sẽ có những môn tự chọn bộ sung thêm. Tuy nói là môn tự chọn nhưng cũng quan trọng không kém, nó có thể quyết định số điểm bạn có thể được lên lớp hay không. Trong đó mỗi người sẽ được đăng ký 4 môn tự chọn, nhưng trường Hoàng Đạo có tới những 12 môn , cô nhìn đến hoa cả mắt.
Ngồi ở trong phòng vò đầu, bứt tóc một hồi cô cũng không biết nên chọn môn gì cho tốt. Cũng không biết giáo viên có dễ hay không, thật là bi thảm mà.
- Cậu làm gì mà gương mặt đau khổ quá vậy? Thiếu nợ ai à? - Duy Khôi sáng sớm đã thấy gương mặt đen thui của ai kia, nổi hứng lên giọng đùa giỡn.
- Còn hơn thiếu nợ nữa a... môn tự chọn nhiều quá, đau đầu quá a...không biết nên chọn môn nào mới hảo tốt ..- cô rầu rĩ nhìn anh, cảm kích than phiền.
- Chỉ vậy thôi sao? Có cần tôi góp ý không? - Duy Khôi buồn cười nhìn cô. Lại thấy Mạc Thanh nhiều khi rất giống nữ sinh.
- Được sao.. như vậy quá tốt rồi - gương mặt buồn tiêu tan thay vào là nụ cười lấy lòng.
- Các môn nấu ăn , âm nhạc , tâm lý học ,võ thuật, mỹ thuật và thể thao là ổn nhất. Giáo viên các môn này cũng là thuộc những người có bằng cấp cao giảng dạy - Duy Khôi nhìn các môn trên sau đó suy nghĩ những cái hợp lý nói cho cô.
- Vậy những môn anh chọn là gì vậy? - cô tò mò hỏi, mục tiêu là muốn học cùng người ta thôi mà.
- Võ thuật, hoạt động sáng tạo , thể thao và âm nhạc - anh tự nhiên nói nhìn cô.
Cô hối tiếc nha, môn võ làm sao cô học nổi đây nhưng lại biết một cái thú vị nha - anh học võ sao?
- À.. chỉ là viết thời gian một chút thôi - Duy Khôi lại cười.
Sau khi tham khảo ý kiến trên cô đã đưa ra quyết định cuối cùng. Các môn cô chọn là : thể thao , nấu ăn , âm nhạc và tâm lý học. Ha ha.. ít nhất hai môn còn lại có thể được lên lớp cùng với Duy Khôi , như vậy là mãn nguyện rồi.
Sau khi lên mạng đăng ký xong, tải về lịch học từ diễn đàn xuống. Cô soạn đồ đạc rồi đi tìm phòng học, bắt đầu từ bây giờ cô sẽ tự mò đường đi ,không cần phiền em trai cô nữa .
Buổi học đầu tiên là nấu ăn, nghe nói là một giáo viên bên Anh rất nổi tiếng , tay nghề cũng là thuộc dạng đầu bếp 5 sao . Không biết vì sao lại ở lại trường làm một giáo viên giảng dạy bình thường.
- Hi, everybody - Một nam nhân ngoại quốc da trắng như tuyết, ngũ quan tuấn tú. Xứng danh là một soái ca ngoại quốc nha... tuổi cũng khoảng 30 tuổi thôi! Nếu mà có nữ sinh ở đây chắc đã sớm nhập viện vì mất máu rồi.
- Hôm nay chúng ta sẽ dành thời gian bàn về các quy tắc trong phòng học cũng như bầu vài người có chức vụ quản lý trong khóa này - Hanry nói tiếng việt rất lưu loát nhìn mọi người xung quanh nói tiếp rồi giới thiệu người nào đó - Đây là lớp trưởng cũng như người thay mặt tôi lúc tôi không có ở đây sẽ giảng dạy mọi người .
Một thân ảnh cao lớn bước vào, trên người là một chiếc áo thun đơn giản với chiếc quần âu thẳng thớm. Khí chất trưởng thành và điềm tĩnh khi đứng kế bên Hanry dường như chẳng hề thua kém chút nào.
- Cái.. cái gì? Tại sao tên này lại ở đây chứ - Cô kinh ngạc, nhìn thân người kia lại nhớ đến dáng người bán thân trần mộng hôm đó, bất giác lại đỏ mặt. Lúc nãy cũng không nghe Duy Khôi nhắc đến cô cũng không có hỏi. Trời ạ... sao đi đâu cũng gặp tên này hết vậy!
Bất giác cô có dự cảm không lành nha... lại thấy Hàn Kiến Thư đang nhìn cô, ánh mắt cũng không rõ có ý tứ gì.
- Hay là chúng ta bầu thêm một người quản lý các việc lặt vặt phụ lớp trưởng đi có được không? - Hanry nhìn quanh rồi quay qua nhìn hắn - Kiến Thư, ý cậu thế nào? Muốn bầu cử ai không?
- Tôi nghĩ hay là bầu cái cậu ở cuối lớp kia đi - Hàn Kiến Thư nhìn một cái rồi trong mắt lóe sáng nhìn cô.
Hu hu.. hôm nay cô bước chân trái xuống giường hay sao mà xui quá vậy! Lúc nãy vào lớp thì thấy đã có rất nhiều người rồi. Chỉ còn ba cái bàn ở dãy cuối là không có ai. Nên hiển nhiên cô chỉ ngồi có một mình và bây giờ là tâm điểm của sự chú ý cho mấy chục con mắt.
- À.. cậu đó tên gì vậy? - Hanry thích thú nhìn cô hỏi.
- Tôi.. tôi tên Mạc Thanh - cô đứng lên lí nhí nói.
- Được, Mạc Thanh và Kiến Thư sẽ giúp tôi quản lý khóa học này, hiện tại chúng ta tan học, hẹn gặp lại - Hanry cười rồi nhìn mọi người đi ra khỏi lớp.
Sau đó, cô chuồn nhanh ra khỏi lớp. Cũng không thèm có ai đang nhìn mình cả. Cô lại đi học các tiết học kế tiếp , nhưng bây giờ cô mới phát hiện một điều, các môn mà cô đăng ký đều có sự có mặt của một người. Một người mà ai ai cũng biết - Hàn Kiến Thư.
Môn nấu ăn hắn làm lớp trưởng , âm nhạc thì hắn là thần đồng của khoa , cuối cùng môn tâm lý học hắn là phó giảng dạy của trường. Cũng may môn thể thao hắn không có giảng dạy, ít nhất chỉ là hội trưởng quản lý mà thôi.
Bây giờ muốn đổi cũng không kịp nữa rồi... vậy là trong cuộc đời cô lại xuất hiện thêm cái tên Hàn Kiến Thư.
Sau khi ủ dột về phòng nghỉ, cô mở máy tính lên diễn đàn. Nhìn một chút về lịch học mà không khỏi thở dài... bỗng có tiếng thông báo của hộp thư trên diễn đàn xuất hiện.
Tính... tình
[ Thông báo của Hội Sân Khấu Kịch: Mời mọi sinh viên vào lúc 4 giờ chiều nay tập hợp tại khán phòng hội trường, chúng tôi có một việc cần thông báo! Không đến sẽ hối hận a... o∩_∩o ]
Lại chuyện gì nữa đây... cô đang rầu muốn chết còn bắt đi nữa sao! Kệ... đi xem coi có chuyện gì. Đối với trường khác thì không nói đến, nhưng trường nam sinh này khóa học Đóng kịch phải bắt buộc nên dù thế nào cũng phải đi.
Nhưng mà có một điều cô không biết, hội người trong đoàn kịch toàn là thành phần bát quái, và học viên năm đầu tiên vào trường tất nhiên phải bị kêu gọi hết không chừa một ai. Khán phòng đầy rẫy sinh viên năm nhất mới vào trường, ai ai cũng hứng khởi vì không biết việc gì đang diễn ra.
- Xin chào! Tôi là hội trưởng đoàn kịch tên là Nhược Gia... hôm nay chính là buổi chọn lọc dàn diễn viên mới cho trường- Nhược Gia hứng khởi nhìn xung quanh, thấy mọi người bắt đầu bàn tán, nói tiếp - Mọi người đừng nghĩ sẽ chạy thoát được , trong tay tôi là bản danh sách sinh viên năm đầu tiên nên việc lựa chọn đã hoàn thành rồi, kêu mọi người đến đây chỉ để nhận vai diễn thôi!
- Chúng ta sẽ diễn 1 vở quen thuộc là Romeo và Juliet, tiếc là trường chúng ta toàn là nam sinh, khiến tôi thật sự đau đầu nha...- Tên Nhược Gia liền thuận thế nói tiếp còn giả bộ dạng phiền muộn, chỉ tiếc nói một câu hết sức lưu manh - Vậy có lẽ một số bạn nam ở đây phải chịu uỷ khuất làm phụ nữ rồi... khà khà!
- Cái quái gì vậy? Hắn mà chọn trúng ta... ta sẽ phanh thay hắn - nam sinh A chửi rủa
- Nhược Gia ngươi mà chọn ta, ta sẽ Cắt... cắt.. cắt cho ngươi khỏi sinh con luôn - nam sinh B ghi hận to gan nói.
Phụt... khụ khụ... cô nhịn cười, mấy nam nhân này đúng là quá vô sỉ rồi nha! Nói cũng không có ngượng ngùng gì cả.
- Vai Bảo mẫu mời bạn A khoa Tài chính, còn vai nô tỳ phục vụ xin mời bạn B Khoa Tự nhiên,.... - Nhược Gia ở trên rất tự nhiên phân vai.
- Khụ khụ... ha ha ha - cô vô cùng mất hình tượng mà cười, đúng là hai tên mới vừa chửi rủa kia quả nhiên trúng độc đắc. Sau đó hai người kế bên cô dùng ánh mắt giết người ngước nhìn khiến cô im bật.
- Vai nam chính Romeo xin mời thiên tài Hạo Tuân của chúng ta - Ai kia hồn nhiên đọc, còn tốt bụng giải thích - Ha ha.. mọi người đừng thắc mắc, Hạo Tuân là diễn viên chính của chúng tôi nên dĩ nhiên phải được nhận vai chính rồi.
- Vai Juliet nữ chính sẽ là.... là... - Nhược Gia ngân dài giọng tạo sự hấp dẫn.
Nam mô a di đà phật! Cho con thoát nạn con sẽ cúng nãi chuối cho nha....
- Mời bạn Mạc Thanh học khoa Kế Toán lên sân khấu - Nhược Gia nhìn danh sách rồi đọc tên.
- Cái gì? Sao lại là tôi - cô giật mình đứng dậy, ngạc nhiên nói lớn
- Mời bạn lên đây rồi tôi sẽ nói rõ - Hắn ta cười mời gọi cô.
Tên Hạo Tuân không biết từ lúc nào đã đứng trên sân khấu, đôi mắt tinh ranh nhìn cô. Gương mặt là vô cùng thích thú. Cô lại thấy có điềm chẳng lành rồi!!
- Đây sẽ là nàng Juliet của chúng ta - Nhược Gia quay xuống nói lớn , hào hứng nói thêm lời vàng ngọc - Đây là được Hạo Tuân của chúng ta đề xuất, xin cho tràng pháo tay nào!
Sau thời gian ngưng đọng khán phòng bắt đầu nổi lên tiếng vỗ tay ầm ầm . Có người cười vô cùng vui vẻ ( Vui vẻ vì thoát nạn á ) . Người thì nghiến răng kèn kẹt.
Cô quay qua nhìn tên Hạo Tuân, thấy hắn cười vô cùng xấu xa.
- Chúc mừng nào... đừng dùng ánh mắt cảm kích như vậy nhìn tôi chứ - Hạo Tuân kê sát miệng vào tai cô nói, sau đó lập tức chuồn đi nhanh chóng.
Gương mặt cô đen thui... cô muốn gào thật to .·´¯`(>▂<)´¯`·.
Cảm xúc bây giờ của cô chính là:
HẠO TUÂN... ngươi nghe cho rõ đây! Bà đây muốn lập tức giết ngươi! Sau đó ta .. sẽ CẮT..CẮT... CẮT... à mà không là THIẾN THIẾN THIẾN tiểu đệ đệ của ngươi đó!!
Cái gì không đi sẽ hối hận, bà đây thấy đi đến đây mới thật sự là hối hận đó! (╥_╥).
- Alo... có gì sao Đình Doanh? - cô lười biếng ngồi trên giường ngủ nghịch điện thoại. Ở lại đó cũng không biết làm gì nên cô về phòng trước.
- Hừ hừ... ta khinh cái tên xây trường của ngươi! Làm ta tìm cả buổi tối mà vẫn không biết đường đi, báo hại chút nữa là bị bắt rồi - Đình Doanh thở phì phò chửi qua điện thoại. Sau khi thay lại một bộ quần áo ngồi trên giường mà nói với cô.
- Hả? Ngươi qua trường ta sao? Khà khà.. Tiểu Doanh à.. ngươi cũng là hổ báo quá đi.. - cô ngạc nhiên thêm câu trêu chọc nó.
- Ngươi còn cười sao? Có tin ta xử ngươi không? - Ai đó đen mặt chửi lại.
- Rồi.. rồi... À mà mi biết Bảng xếp hạng của trường Hoàng Đạo là gì không? - cô lấy lí do thắc mắc nói với nó.
- Èo... người mê trai như mi...mà không biết cái này sao? Mi mở diễn đàn trường lên rồi đang nhập bằng mã số sinh viên là sẽ thấy thôi! Thôi ta đi ngủ đây có gì nói sau- Đình Doanh không hình tượng ngáp một cái rồi cúp máy.
Cô đem máy tính xách tay ra khởi động máy lên. Sau đó đăng nhập bằng mã thẻ sinh viên. Bảng xếp hạng gì đó quả thật đập một cái vào mặt cô.
Thì ra trường Hoàng Đạo này có một hình thức bầu chọn hằng năm. Mỗi năm vào tháng 9 sẽ bắt đầu kỳ bầu chọn và sẽ được người trong ban giám hiệu nhà trường chấm điểm. Đây là truyền thống từ lâu nên bắt buộc mọi người trong trường phải tham gia . Bảng xếp hạng này chia làm hai phần gồm tài năng và dung mạo.
Phần thi tài năng rất đa dạng, mỗi thí sinh có thể đăng ký thi các tài năng mà mình đang có. Số lượng đang kí là không giới hạn và sau đó sẽ được chọn lọc ra 10 người có đánh giá cao nhất toàn trường được đăng lên bảng suất sắc. Nhưng những người không được lọt tốp 10 vẫn có thể nằm trên bảng ưu tú, trên đó có số lượt người theo dõi và các hoạt động của người đó. Vì thế danh tiếng cũng không thua gì là người trong bảng xuất sắc.
Phần dung mạo là phần thi đặc biệt mới vừa được bổ sung thêm gần đây. Ở đây mọi sinh viên nam sẽ bị chụp lén một tấm hình và úp lên diễn đàn. Những ai có số bầu chọn cao nhất sẽ lọt tốp 20 người . Đã là phần thi dung mạo nên hiển nhiên nhan sắc không thể nào tầm thường rồi. Và người có quyền bầu chọn là... là NỮ SINH toàn thành phố.
OMG, sao sự kiện trọng đại này mà cô không hề hay biết chút nào vậy? Lúc trước là nữ sinh cô cũng chưa từng nghe nói nha... @( ̄- ̄)@
Nhìn vào tốp 10 người tài năng và tốp 20 dung mạo kia. Xém chút cô đã té xuống giường rồi. Thì ra, mấy tên cô khinh bỉ kia đều hiển nhiên lọt vào tốp.
Theo như thông tin hôm trước, tất cả cô biết được lai lịch của mấy tên đó như sau :
# Hàn Kiến Thư : Hội trưởng kiêm Đội trưởng đội thể thao toàn trường. Năm nay 22 tuổi - sinh viên năm tư khoa kinh tế - tài chính.
_Là nam nhân đa tài đứng thứ nhất về tài năng gồm: violon, piano, vẽ tranh, bơi lội, võ thuật và hát.
_Dung mạo được nữ sinh toàn thành phố bầu chọn đứng đầu bảng . Là nam nhân mà nữ sinh yêu thích và muốn gặp mặt dù chỉ một lần trong đời.
# Đỗ Duy Khôi :
_ Sinh viên năm tư tiêu biểu nhất Khoa Công nghệ - Thông tin. Bạn thân của Hàn Kiến Thư từ lúc nhỏ tất nhiên là bằng tuổi với nhau. Là phó hội trưởng Thể thao của trường.
_ Đứng thứ 2 tài năng về: võ thuật, bơi lội ,đua ngựa và hát.
_ Dung mạo đứng thứ hai sau Kiến Thư, được đặc biệt danh là " Nam thần ôn nhu ". Là người đi đến đâu là được yêu thích đến đó. Giống với câu người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở.
# Tống Nam: 22 tuổi
_ Đứng thứ ba về tài năng: Võ thuật, bơi lội và hát .
_Dung mạo: đứng thứ ba, nam nhân trưởng thành trong mắt nữ sinh.
# Hạo Tuân: 22 tuổi
_Tài năng + dung mạo: đứng thứ tư. Biệt danh là " Nam hào hoa ".
# Mạc Cảnh đứng thứ năm , Hiểu Quang đứng thứ sáu và Thanh Nhân đứng thứ bảy.
Đúng là nữ sinh thành phố này mù hết rồi, ngay cả tên em trai hách dịch của cô mà cũng được vô bảng xếp hạng nữa...
Đúng là nhìn người không thể nhìn bên ngoài nha... số cô vô tình giả nam lại ngay lập tức tiếp cận gần hết mấy nam thần nổi tiếng trong lòng nữ sinh cả thành phố luôn. Không biết nên xem là hạnh phúc hay là bất hạnh đây. Tưởng tượng viễn cảnh mấy nữ sinh kia biết cô là con gái...
OMG! Không biết bọn họ dùng cực hình gì để thủ tiêu cô đây... (>_<。)
- Hôm nay thật là vui... mấy tên nhóc đó cũng tài thật - Hạo Tuân vừa bước vào phòng vừa nói với người kế bên.
- Đúng, năm nay chắc sẽ thú vị lắm đây! - Duy Khôi cười vui một cái, đẹp động lòng người.
- Duy Khôi.. anh ở... sao lại ở đây? - cô mắt to mắt nhỏ nhìn hai người trước mặt , quay qua Hạo Tuân kế bên hỏi - Còn anh nữa?
- Cậu ấm đầu à? Phòng này tôi, Duy Khôi và Kiến Thư sẽ ở cùng với cậu đó! Trên bảng thông báo có ghi rồi mà - Hạo Tuân liếc mắt nhìn cô nhún vai nói.
- Cái gì? Bảng thông báo sao....- Cô nghiến răng nói , suy nghĩ một chút cuối cùng nhớ ra gì đó. Mạc Cảnh ngươi đúng là quá vô sỉ ... A.. bây giờ cô muốn giết tên em trai kia!
- Không biết cũng không sao, bây giờ chúng ta là bạn cùng phòng, có gì khó khăn cứ bảo tôi sẽ giúp cậu - Duy Khôi vui vẻ nhìn cô nói, cười vô cùng sáng lạn.
Bầu trời đầy sao ở bên ngoài đang rực sáng nhưng vẫn không lu mờ được ánh sáng của vầng trăng. Mạc Thanh Mai cô nhìn nụ cười kia mà tim đập mạnh nhưng cũng đem một bụng tức tối mà chìm vào giấc ngủ. Dù gì sau này sẽ có rất nhiều cơ hội chỉnh tên em trai trời đánh của cô.
—————————————
Sáng hôm nay sẽ bắt đầu các khóa học. Ngoài chuyên ngành chính và hai chuyên ngành bắt buộc sẽ có những môn tự chọn bộ sung thêm. Tuy nói là môn tự chọn nhưng cũng quan trọng không kém, nó có thể quyết định số điểm bạn có thể được lên lớp hay không. Trong đó mỗi người sẽ được đăng ký 4 môn tự chọn, nhưng trường Hoàng Đạo có tới những 12 môn , cô nhìn đến hoa cả mắt.
Ngồi ở trong phòng vò đầu, bứt tóc một hồi cô cũng không biết nên chọn môn gì cho tốt. Cũng không biết giáo viên có dễ hay không, thật là bi thảm mà.
- Cậu làm gì mà gương mặt đau khổ quá vậy? Thiếu nợ ai à? - Duy Khôi sáng sớm đã thấy gương mặt đen thui của ai kia, nổi hứng lên giọng đùa giỡn.
- Còn hơn thiếu nợ nữa a... môn tự chọn nhiều quá, đau đầu quá a...không biết nên chọn môn nào mới hảo tốt ..- cô rầu rĩ nhìn anh, cảm kích than phiền.
- Chỉ vậy thôi sao? Có cần tôi góp ý không? - Duy Khôi buồn cười nhìn cô. Lại thấy Mạc Thanh nhiều khi rất giống nữ sinh.
- Được sao.. như vậy quá tốt rồi - gương mặt buồn tiêu tan thay vào là nụ cười lấy lòng.
- Các môn nấu ăn , âm nhạc , tâm lý học ,võ thuật, mỹ thuật và thể thao là ổn nhất. Giáo viên các môn này cũng là thuộc những người có bằng cấp cao giảng dạy - Duy Khôi nhìn các môn trên sau đó suy nghĩ những cái hợp lý nói cho cô.
- Vậy những môn anh chọn là gì vậy? - cô tò mò hỏi, mục tiêu là muốn học cùng người ta thôi mà.
- Võ thuật, hoạt động sáng tạo , thể thao và âm nhạc - anh tự nhiên nói nhìn cô.
Cô hối tiếc nha, môn võ làm sao cô học nổi đây nhưng lại biết một cái thú vị nha - anh học võ sao?
- À.. chỉ là viết thời gian một chút thôi - Duy Khôi lại cười.
Sau khi tham khảo ý kiến trên cô đã đưa ra quyết định cuối cùng. Các môn cô chọn là : thể thao , nấu ăn , âm nhạc và tâm lý học. Ha ha.. ít nhất hai môn còn lại có thể được lên lớp cùng với Duy Khôi , như vậy là mãn nguyện rồi.
Sau khi lên mạng đăng ký xong, tải về lịch học từ diễn đàn xuống. Cô soạn đồ đạc rồi đi tìm phòng học, bắt đầu từ bây giờ cô sẽ tự mò đường đi ,không cần phiền em trai cô nữa .
Buổi học đầu tiên là nấu ăn, nghe nói là một giáo viên bên Anh rất nổi tiếng , tay nghề cũng là thuộc dạng đầu bếp 5 sao . Không biết vì sao lại ở lại trường làm một giáo viên giảng dạy bình thường.
- Hi, everybody - Một nam nhân ngoại quốc da trắng như tuyết, ngũ quan tuấn tú. Xứng danh là một soái ca ngoại quốc nha... tuổi cũng khoảng 30 tuổi thôi! Nếu mà có nữ sinh ở đây chắc đã sớm nhập viện vì mất máu rồi.
- Hôm nay chúng ta sẽ dành thời gian bàn về các quy tắc trong phòng học cũng như bầu vài người có chức vụ quản lý trong khóa này - Hanry nói tiếng việt rất lưu loát nhìn mọi người xung quanh nói tiếp rồi giới thiệu người nào đó - Đây là lớp trưởng cũng như người thay mặt tôi lúc tôi không có ở đây sẽ giảng dạy mọi người .
Một thân ảnh cao lớn bước vào, trên người là một chiếc áo thun đơn giản với chiếc quần âu thẳng thớm. Khí chất trưởng thành và điềm tĩnh khi đứng kế bên Hanry dường như chẳng hề thua kém chút nào.
- Cái.. cái gì? Tại sao tên này lại ở đây chứ - Cô kinh ngạc, nhìn thân người kia lại nhớ đến dáng người bán thân trần mộng hôm đó, bất giác lại đỏ mặt. Lúc nãy cũng không nghe Duy Khôi nhắc đến cô cũng không có hỏi. Trời ạ... sao đi đâu cũng gặp tên này hết vậy!
Bất giác cô có dự cảm không lành nha... lại thấy Hàn Kiến Thư đang nhìn cô, ánh mắt cũng không rõ có ý tứ gì.
- Hay là chúng ta bầu thêm một người quản lý các việc lặt vặt phụ lớp trưởng đi có được không? - Hanry nhìn quanh rồi quay qua nhìn hắn - Kiến Thư, ý cậu thế nào? Muốn bầu cử ai không?
- Tôi nghĩ hay là bầu cái cậu ở cuối lớp kia đi - Hàn Kiến Thư nhìn một cái rồi trong mắt lóe sáng nhìn cô.
Hu hu.. hôm nay cô bước chân trái xuống giường hay sao mà xui quá vậy! Lúc nãy vào lớp thì thấy đã có rất nhiều người rồi. Chỉ còn ba cái bàn ở dãy cuối là không có ai. Nên hiển nhiên cô chỉ ngồi có một mình và bây giờ là tâm điểm của sự chú ý cho mấy chục con mắt.
- À.. cậu đó tên gì vậy? - Hanry thích thú nhìn cô hỏi.
- Tôi.. tôi tên Mạc Thanh - cô đứng lên lí nhí nói.
- Được, Mạc Thanh và Kiến Thư sẽ giúp tôi quản lý khóa học này, hiện tại chúng ta tan học, hẹn gặp lại - Hanry cười rồi nhìn mọi người đi ra khỏi lớp.
Sau đó, cô chuồn nhanh ra khỏi lớp. Cũng không thèm có ai đang nhìn mình cả. Cô lại đi học các tiết học kế tiếp , nhưng bây giờ cô mới phát hiện một điều, các môn mà cô đăng ký đều có sự có mặt của một người. Một người mà ai ai cũng biết - Hàn Kiến Thư.
Môn nấu ăn hắn làm lớp trưởng , âm nhạc thì hắn là thần đồng của khoa , cuối cùng môn tâm lý học hắn là phó giảng dạy của trường. Cũng may môn thể thao hắn không có giảng dạy, ít nhất chỉ là hội trưởng quản lý mà thôi.
Bây giờ muốn đổi cũng không kịp nữa rồi... vậy là trong cuộc đời cô lại xuất hiện thêm cái tên Hàn Kiến Thư.
Sau khi ủ dột về phòng nghỉ, cô mở máy tính lên diễn đàn. Nhìn một chút về lịch học mà không khỏi thở dài... bỗng có tiếng thông báo của hộp thư trên diễn đàn xuất hiện.
Tính... tình
[ Thông báo của Hội Sân Khấu Kịch: Mời mọi sinh viên vào lúc 4 giờ chiều nay tập hợp tại khán phòng hội trường, chúng tôi có một việc cần thông báo! Không đến sẽ hối hận a... o∩_∩o ]
Lại chuyện gì nữa đây... cô đang rầu muốn chết còn bắt đi nữa sao! Kệ... đi xem coi có chuyện gì. Đối với trường khác thì không nói đến, nhưng trường nam sinh này khóa học Đóng kịch phải bắt buộc nên dù thế nào cũng phải đi.
Nhưng mà có một điều cô không biết, hội người trong đoàn kịch toàn là thành phần bát quái, và học viên năm đầu tiên vào trường tất nhiên phải bị kêu gọi hết không chừa một ai. Khán phòng đầy rẫy sinh viên năm nhất mới vào trường, ai ai cũng hứng khởi vì không biết việc gì đang diễn ra.
- Xin chào! Tôi là hội trưởng đoàn kịch tên là Nhược Gia... hôm nay chính là buổi chọn lọc dàn diễn viên mới cho trường- Nhược Gia hứng khởi nhìn xung quanh, thấy mọi người bắt đầu bàn tán, nói tiếp - Mọi người đừng nghĩ sẽ chạy thoát được , trong tay tôi là bản danh sách sinh viên năm đầu tiên nên việc lựa chọn đã hoàn thành rồi, kêu mọi người đến đây chỉ để nhận vai diễn thôi!
- Chúng ta sẽ diễn 1 vở quen thuộc là Romeo và Juliet, tiếc là trường chúng ta toàn là nam sinh, khiến tôi thật sự đau đầu nha...- Tên Nhược Gia liền thuận thế nói tiếp còn giả bộ dạng phiền muộn, chỉ tiếc nói một câu hết sức lưu manh - Vậy có lẽ một số bạn nam ở đây phải chịu uỷ khuất làm phụ nữ rồi... khà khà!
- Cái quái gì vậy? Hắn mà chọn trúng ta... ta sẽ phanh thay hắn - nam sinh A chửi rủa
- Nhược Gia ngươi mà chọn ta, ta sẽ Cắt... cắt.. cắt cho ngươi khỏi sinh con luôn - nam sinh B ghi hận to gan nói.
Phụt... khụ khụ... cô nhịn cười, mấy nam nhân này đúng là quá vô sỉ rồi nha! Nói cũng không có ngượng ngùng gì cả.
- Vai Bảo mẫu mời bạn A khoa Tài chính, còn vai nô tỳ phục vụ xin mời bạn B Khoa Tự nhiên,.... - Nhược Gia ở trên rất tự nhiên phân vai.
- Khụ khụ... ha ha ha - cô vô cùng mất hình tượng mà cười, đúng là hai tên mới vừa chửi rủa kia quả nhiên trúng độc đắc. Sau đó hai người kế bên cô dùng ánh mắt giết người ngước nhìn khiến cô im bật.
- Vai nam chính Romeo xin mời thiên tài Hạo Tuân của chúng ta - Ai kia hồn nhiên đọc, còn tốt bụng giải thích - Ha ha.. mọi người đừng thắc mắc, Hạo Tuân là diễn viên chính của chúng tôi nên dĩ nhiên phải được nhận vai chính rồi.
- Vai Juliet nữ chính sẽ là.... là... - Nhược Gia ngân dài giọng tạo sự hấp dẫn.
Nam mô a di đà phật! Cho con thoát nạn con sẽ cúng nãi chuối cho nha....
- Mời bạn Mạc Thanh học khoa Kế Toán lên sân khấu - Nhược Gia nhìn danh sách rồi đọc tên.
- Cái gì? Sao lại là tôi - cô giật mình đứng dậy, ngạc nhiên nói lớn
- Mời bạn lên đây rồi tôi sẽ nói rõ - Hắn ta cười mời gọi cô.
Tên Hạo Tuân không biết từ lúc nào đã đứng trên sân khấu, đôi mắt tinh ranh nhìn cô. Gương mặt là vô cùng thích thú. Cô lại thấy có điềm chẳng lành rồi!!
- Đây sẽ là nàng Juliet của chúng ta - Nhược Gia quay xuống nói lớn , hào hứng nói thêm lời vàng ngọc - Đây là được Hạo Tuân của chúng ta đề xuất, xin cho tràng pháo tay nào!
Sau thời gian ngưng đọng khán phòng bắt đầu nổi lên tiếng vỗ tay ầm ầm . Có người cười vô cùng vui vẻ ( Vui vẻ vì thoát nạn á ) . Người thì nghiến răng kèn kẹt.
Cô quay qua nhìn tên Hạo Tuân, thấy hắn cười vô cùng xấu xa.
- Chúc mừng nào... đừng dùng ánh mắt cảm kích như vậy nhìn tôi chứ - Hạo Tuân kê sát miệng vào tai cô nói, sau đó lập tức chuồn đi nhanh chóng.
Gương mặt cô đen thui... cô muốn gào thật to .·´¯`(>▂<)´¯`·.
Cảm xúc bây giờ của cô chính là:
HẠO TUÂN... ngươi nghe cho rõ đây! Bà đây muốn lập tức giết ngươi! Sau đó ta .. sẽ CẮT..CẮT... CẮT... à mà không là THIẾN THIẾN THIẾN tiểu đệ đệ của ngươi đó!!
Cái gì không đi sẽ hối hận, bà đây thấy đi đến đây mới thật sự là hối hận đó! (╥_╥).
/38
|