Âu Khả Lam vừa định tắt điện thoại thì hộp thư vang lên, lần này không phải của Trịnh Hạo Dương mà là của Từ Lăng Cách.
"Ổn không?"
Tin nhắn vẻn vẹn hai chữ, nhẹ nhàng dứt khoát đem tâm tư cô xé toạt ra, sự mạnh mẽ bấy lâu nay dường như sụp đổ trước mắt, quả thật nếu không đối mặt trực tiếp thì cô vẫn xem mình rất mạnh mẽ cho đến khi nó vỡ òa vì một điều nhỏ nhặt.
Âu Khả Lam vừa xem, nước mắt liền tuôn rơi, tay cô vừa lạnh vừa run đến độ không còn cảm giác mà nhấn từ ổn.
Thật ra giờ đây tâm tư của hao người diều đặt lên nhau nhưng chẳng ai muốn nhúng nhường cũng như đang sợ hãy mà lẩn trốn. Cuối cùng cô quyết dứt khoát tắt nguồn điện thoại, tin nhắn đó cũng mãi không có phản hồi.
Đêm ấy, hai nơi, một vùng trời đất, hai linh hồn trôi dạt chẳng thể yên giấc...
...
Hội trường vẫn thường ngày vắng vẻ nay lại trở nên đông đúc, náo nhiệt hẳng lên.
Hội trường tuy khá rộng nhưng số học viên ở đây cũng đông không kém, dù chưa đến giờ nhưng lại tấp nập người chen lấn ai mong chiếm được chỗ tốt cho mình.
Đúng 8 giờ sáng, Từ Lăng Cách thản nhiên bước ra lạnh lùng ngồi xuống trong sự bàn tán ngạc nhiên của mọi người.
"Rốt cuộc anh muốn làm gì đây?" Lạc Vỹ Trân không thể nhịn nổi, hỏi người con trai trước mặt.
Vì đây là hội trường, laik trước bao nhiêu gương mặt đang dõi theo dưới kia cô không muốn bản thân trở nên đanh đá làm trò cười cho thiên hạ nên đành nhỏ nhẹ, làm bộ dáng đáng thương, ngây thơ.
"Tôi phải hỏi cô mới đúng, cô đang làm gì trong mấy ngày qua vậy?" Từ Lăng Cách không nặng không nhẹ cất tiếng trầm ổn khiến người khác không hiểu nổi tâm trạng anh lúc này.
"Anh còn muốn hỏi em hay sao? Chẳng lẽ sau khi chơi đùa tình cảm với em, anh liền muốn phủ bỏ tất cả?" Lạc Vỹ Trân cất tiếng uất ức, nước mắt cũng không kìm được rơi xuống làm bao người ở đây không khỏi xót thương.
"Cô diễn hay lắm." Từ Lăng Cách cũng không phiền cho cô ta một tràn vỗ tay khích lệ.
"Diễn? Sự thật rành rành như thế mà anh còn bảo em diễn hay sao? Mọi người ở đây chắc hẳn đã thấy đoạn clip kia rồi, mọi người hãy làm chủ cho tôi đi." Lạc Vỹ Trân ngốc nghếch quay về phía kháng đài muốn lấy sự đồng cảm ép buộc Từ Lăng Cách.
"Từ thiếu gia này thật quá đáng."
"Sao lại có thể đối xử với Lạc tiểu thư như vậy chứ?"
"Tra nam, đúng thật là tra nam."
Sau đó là không ngớt lời chỉ trích vang lên khiến cô ta thật hả dạ, đắc ý.
"Yen lặng nào. " Từ Lăng Cách vẫn bình thản nhẹ nhàng cất tiếng áp chế đám đông đang cuồng nhiệt, nụ cười như có như không nở trên gương mặt lạnh lùng có chút tàn nhân khiến Lạc Vỹ Trân có chút lo sợ.
"Mọi người tôi có thứ chứng minh mình vô tội." Từ Lăng Cách vẫn phong thái nhẹ nhàng cất tiếng nhưng những gì ánh điều gây ra ảnh hưởng lớn.
Mọi người lại tiếp tục bàn tán xôn xao nhưng nhìn thấy Từ Lăng Cách giưo tay ý bảo im lặng thì cũng ngoan ngoãn chấp hành như mệnh lệnh tối cao.
"Vào đêm hôm ấy quả thật tôi có vào Club Win uốn rượu giải sầu, và cũng có gặp cô Lạc đây, nhưng khi đó là do cô chủ động bước đến, nhân viên quán có thể làm chứng, hoặc đơn giản là camera ở quán."
Từ Lăng Cách sau khi nói xong thì giơ một chiếc USB lên, nhấc tay ý bảo người mang đi trình chiếu.
Ở phía dưới bắt đầu lên tiếng chỉ trích Lạc Vỹ Trân, làm cô ta tức tối, lớn tiếng nói với anh.
"Dù vậy, nhưng cũng không thể nói anh không có quan hệ với tôi." Cô ta nhanh trí nghĩ ra lời phản biện.
"Đúng vậy, nhưng còn thứ này là sao?" Từ Lăng Cách lấy từ cặp da ra một sấp giấy tờ, tất cả đều là giấy tờ của bệnh viện đưa cho anh.
"Anh có ý gì đây?" Lạc Vỹ Trân sợ hãy đến run run, cất tiếng hỏi.
"Thật ra hôm đấy tôi uống say rồi nhanh chóng láy xe ra về nên mới bị tay nạn, ngày tháng vẫn còn ghi rõ ràng mời mọi người xem." Anh tiếp tục đưa sấp giấy tờ cho người gần đấy truyền nhau cho mọi người cùng xem.
Lạc Vỹ Trân không dễ dàng gì mới làm ra chuyện này, không thể dễ dàng tha cho anh được.
"Dù vậy, cũng không chứng minh được, hôm ấy anh uống rất nhiều, có khi quan hệ xong với tôi rồi vẫn còn chưa tỉnh hẳn mới xảy ra tay nạn. "
"Anh mở thông tin đoạn video này lên cho tôi.
Chi tiết đoạn dữ liệu:
Tên: abcdef.ghi.
Độ dài: 1: 35: 26.
Ngày, giờ: 17/5/20XX, 22:15:59.
"Còn đây là thông tin của camera hành trình." Anh lại tiếp tục đưa cho người xử lý.
Chi tiết đoạn dữ liệu:
Tên: klmnop.qst.
Độ dài: 0:07:03.
Ngày, giờ: 17/5/20XX, 21:59:35.
"Mọi người hãy nhìn đây" Vừa nói Từ Lăng Cách vừa đưa tay chỉ lên hai số dữ liệu.
"Đoạn clip của Lạc tiểu thư bắt đầu vào lúc 22:15:59, còn khi tối bị tai nạn là vào lúc 21:59:35, sớm hơn thời gian mà tôi cũng cô ấy vui vẻ, thử hỏi một người bị đụng xe sao còn có thể nổi máu dục vọng nam nữ lên được?" Từng lời anh nói ra đều chắc nịch không chút sơ hở.
"Vả lại nếu người trong đó là tôi, vậy tại sao lại không có một chút vết thương mà còn sung sức như vậy?" Từ Lăng Cách đặt ra một cây hỏi nhưng lại làm sáng tỏ sự việc rất nhiều.
"Ổn không?"
Tin nhắn vẻn vẹn hai chữ, nhẹ nhàng dứt khoát đem tâm tư cô xé toạt ra, sự mạnh mẽ bấy lâu nay dường như sụp đổ trước mắt, quả thật nếu không đối mặt trực tiếp thì cô vẫn xem mình rất mạnh mẽ cho đến khi nó vỡ òa vì một điều nhỏ nhặt.
Âu Khả Lam vừa xem, nước mắt liền tuôn rơi, tay cô vừa lạnh vừa run đến độ không còn cảm giác mà nhấn từ ổn.
Thật ra giờ đây tâm tư của hao người diều đặt lên nhau nhưng chẳng ai muốn nhúng nhường cũng như đang sợ hãy mà lẩn trốn. Cuối cùng cô quyết dứt khoát tắt nguồn điện thoại, tin nhắn đó cũng mãi không có phản hồi.
Đêm ấy, hai nơi, một vùng trời đất, hai linh hồn trôi dạt chẳng thể yên giấc...
...
Hội trường vẫn thường ngày vắng vẻ nay lại trở nên đông đúc, náo nhiệt hẳng lên.
Hội trường tuy khá rộng nhưng số học viên ở đây cũng đông không kém, dù chưa đến giờ nhưng lại tấp nập người chen lấn ai mong chiếm được chỗ tốt cho mình.
Đúng 8 giờ sáng, Từ Lăng Cách thản nhiên bước ra lạnh lùng ngồi xuống trong sự bàn tán ngạc nhiên của mọi người.
"Rốt cuộc anh muốn làm gì đây?" Lạc Vỹ Trân không thể nhịn nổi, hỏi người con trai trước mặt.
Vì đây là hội trường, laik trước bao nhiêu gương mặt đang dõi theo dưới kia cô không muốn bản thân trở nên đanh đá làm trò cười cho thiên hạ nên đành nhỏ nhẹ, làm bộ dáng đáng thương, ngây thơ.
"Tôi phải hỏi cô mới đúng, cô đang làm gì trong mấy ngày qua vậy?" Từ Lăng Cách không nặng không nhẹ cất tiếng trầm ổn khiến người khác không hiểu nổi tâm trạng anh lúc này.
"Anh còn muốn hỏi em hay sao? Chẳng lẽ sau khi chơi đùa tình cảm với em, anh liền muốn phủ bỏ tất cả?" Lạc Vỹ Trân cất tiếng uất ức, nước mắt cũng không kìm được rơi xuống làm bao người ở đây không khỏi xót thương.
"Cô diễn hay lắm." Từ Lăng Cách cũng không phiền cho cô ta một tràn vỗ tay khích lệ.
"Diễn? Sự thật rành rành như thế mà anh còn bảo em diễn hay sao? Mọi người ở đây chắc hẳn đã thấy đoạn clip kia rồi, mọi người hãy làm chủ cho tôi đi." Lạc Vỹ Trân ngốc nghếch quay về phía kháng đài muốn lấy sự đồng cảm ép buộc Từ Lăng Cách.
"Từ thiếu gia này thật quá đáng."
"Sao lại có thể đối xử với Lạc tiểu thư như vậy chứ?"
"Tra nam, đúng thật là tra nam."
Sau đó là không ngớt lời chỉ trích vang lên khiến cô ta thật hả dạ, đắc ý.
"Yen lặng nào. " Từ Lăng Cách vẫn bình thản nhẹ nhàng cất tiếng áp chế đám đông đang cuồng nhiệt, nụ cười như có như không nở trên gương mặt lạnh lùng có chút tàn nhân khiến Lạc Vỹ Trân có chút lo sợ.
"Mọi người tôi có thứ chứng minh mình vô tội." Từ Lăng Cách vẫn phong thái nhẹ nhàng cất tiếng nhưng những gì ánh điều gây ra ảnh hưởng lớn.
Mọi người lại tiếp tục bàn tán xôn xao nhưng nhìn thấy Từ Lăng Cách giưo tay ý bảo im lặng thì cũng ngoan ngoãn chấp hành như mệnh lệnh tối cao.
"Vào đêm hôm ấy quả thật tôi có vào Club Win uốn rượu giải sầu, và cũng có gặp cô Lạc đây, nhưng khi đó là do cô chủ động bước đến, nhân viên quán có thể làm chứng, hoặc đơn giản là camera ở quán."
Từ Lăng Cách sau khi nói xong thì giơ một chiếc USB lên, nhấc tay ý bảo người mang đi trình chiếu.
Ở phía dưới bắt đầu lên tiếng chỉ trích Lạc Vỹ Trân, làm cô ta tức tối, lớn tiếng nói với anh.
"Dù vậy, nhưng cũng không thể nói anh không có quan hệ với tôi." Cô ta nhanh trí nghĩ ra lời phản biện.
"Đúng vậy, nhưng còn thứ này là sao?" Từ Lăng Cách lấy từ cặp da ra một sấp giấy tờ, tất cả đều là giấy tờ của bệnh viện đưa cho anh.
"Anh có ý gì đây?" Lạc Vỹ Trân sợ hãy đến run run, cất tiếng hỏi.
"Thật ra hôm đấy tôi uống say rồi nhanh chóng láy xe ra về nên mới bị tay nạn, ngày tháng vẫn còn ghi rõ ràng mời mọi người xem." Anh tiếp tục đưa sấp giấy tờ cho người gần đấy truyền nhau cho mọi người cùng xem.
Lạc Vỹ Trân không dễ dàng gì mới làm ra chuyện này, không thể dễ dàng tha cho anh được.
"Dù vậy, cũng không chứng minh được, hôm ấy anh uống rất nhiều, có khi quan hệ xong với tôi rồi vẫn còn chưa tỉnh hẳn mới xảy ra tay nạn. "
"Anh mở thông tin đoạn video này lên cho tôi.
Chi tiết đoạn dữ liệu:
Tên: abcdef.ghi.
Độ dài: 1: 35: 26.
Ngày, giờ: 17/5/20XX, 22:15:59.
"Còn đây là thông tin của camera hành trình." Anh lại tiếp tục đưa cho người xử lý.
Chi tiết đoạn dữ liệu:
Tên: klmnop.qst.
Độ dài: 0:07:03.
Ngày, giờ: 17/5/20XX, 21:59:35.
"Mọi người hãy nhìn đây" Vừa nói Từ Lăng Cách vừa đưa tay chỉ lên hai số dữ liệu.
"Đoạn clip của Lạc tiểu thư bắt đầu vào lúc 22:15:59, còn khi tối bị tai nạn là vào lúc 21:59:35, sớm hơn thời gian mà tôi cũng cô ấy vui vẻ, thử hỏi một người bị đụng xe sao còn có thể nổi máu dục vọng nam nữ lên được?" Từng lời anh nói ra đều chắc nịch không chút sơ hở.
"Vả lại nếu người trong đó là tôi, vậy tại sao lại không có một chút vết thương mà còn sung sức như vậy?" Từ Lăng Cách đặt ra một cây hỏi nhưng lại làm sáng tỏ sự việc rất nhiều.
/126
|