Đoạt Xá Thành Thê

Chương 28 - Chương 27.2

/130


Mọi người đến nhà ăn đúng giờ cơm, binh lính dưới tay Tống Trường Lâm đều đang xếp hàng đến lấy cơm, nhìn thấy bên cạnh trung đội trưởng có một cô gái lịch sự, cho dù mọi người có nghe nói là vợ của trung đội trưởng đến thăm người thân, nhưng vẫn có người mang theo hi vọng chạy đến hỏi: “Trung đội trưởng, đây là em gái của anh hay sao ạ?”

Giọng Tống Trường Lâm có chút cứng ngắc: “Đây là vợ của tôi, mấy cậu phải gọi chị dâu.”

Thằng nhóc kia thấy phải gọi chị dâu thì lòng bàn chân cũng như được thêm máu mà nhanh chóng chạy trốn.

Một lúc sau, lại thêm một thằng nhóc khác vui vẻ chạy đến, gương mặt vui sướng nói: “Trung đội trưởng, em nghe nói chị dâu muốn đến thăm anh, không ngờ em gái anh cũng đến sao ạ?” Nói xong, thằng nhóc này cũng đỏ bừng mặt nhìn trộm về phía Trương Xảo Phương, đồng thời trên mặt thằng nhóc cũng hiện lên sự chờ mong trung đội trưởng tốt bụng giúp đỡ giới thiệu.

“Tôi không có em gái, đây là chị dâu của cậu.” lần này, không chỉ giọng nói của Tống Trường Lâm cứng ngắc mà ngay cả mặt anh cũng đen lại, anh già đến vậy sao? Tại sao mấy tên nhóc này đều nhìn hai người họ thành anh em chứ?

Trên mặt thằng nhóc hiện lên vẻ không dám tin, trong lòng mang theo tâm trạng buồn bã, chào một tiếng chị dâu rồi sau đó ảm đạm rời đi.

Trương Xảo Phương thấy một đám nhóc đứng đằng xa nhao nhao lên muốn thử, lại thấy mặt chồng cô đã biến thành than, cô cười giơ tay ra dịu dàng giúp chồng cô sửa lại cổ áo, nhẹ nhàng nói: “Anh chưa gấp gọn cổ áo này.” Nói xong, cô ngẩng đầu nhìn anh cười, trong mắt tràn đầy tình ý.

Tống Trường Lâm vốn còn đang tức nhưng cũng lập tức bay mất, cho dù anh có lớn tuổi lại có chút đen thì thế nào? Đây là vợ anh, vợ anh vẫn yêu anh nhất.

Hai người dịu dàng đưa tình, như muốn chọc mù mắt mọi người, trực tiếp đâm nát một đống nhân tâm. Mọi người đều nghĩ Tống Trường Lâm việc này làm mà không nói, đều ở một chỗ đợi, trong bộ đội này tình trạng thế nào còn không biết sao? Nói đến những người tham gia quân ngũ tròn ba năm, nói heo mẹ thắng Điêu Thuyền, Tống Trường Lâm lại trước mặt cả đám nhóc hiến ân ái, ai mà tin được chứ?

Tống Trường Lâm một chút cũng không ngại, bởi vì ngay từ đầu anh cũng không chú ý đến những người này, anh lấy đồ ăn cho vợ anh, giới thiệu cho vợ anh hai người bạn tốt, anh vội vàng nhưng lại vô cùng vui vẻ.

Rốt cục trước mặt bao nhiêu người, trong ánh mắt hổ đói rình mồi, mấy người cũng ăn xong cơm chiều, Tống Trường Lâm trong lòng chỉ có kích động mà sung sướng, đuổi hết những phiền não quấy nhiễu, anh đưa vợ anh về phòng.

Anh lấy chút nước ấm để vợ anh rửa mặt rửa chân rồi nghỉ ngơi, lúc anh quay lại phòng, vô cùng cảnh giác khóa kĩ cửa, anh đã quyết định, mấy ngày vợ anh ở đây lúc nào anh cũng phải khóa cửa, nếu thật sự để mấy thằng nhóc kia nhìn thấy cái gì không nên nhìn thì anh bị thiệt lớn rồi.

Trong phòng, Trương Xảo Phương đang kiểm tra tủ của chồng cô, Trường Lâm hàng năm không ở nhà, cô không biết anh lại thiếu nhiều đồ như vậy, nhìn tủ quần áo không lớn nhưng để quần áo bốn mùa của chồng cô lại quá dư dả, cô quyết định mấy ngày nay nếu chồng cô có thời gian hai người sẽ cùng nhau ra ngoài mua thêm cho anh mấy bộ quần áo, quần áo trong cũng phải mua thêm hai bộ, nếu không lúc nào mệt quá không muốn động thì ngay cả quần áo tắm rửa anh cũng không có.

“Trường Lâm, bao giờ thì anh được nghỉ phép? Hai chúng ta cùng nhau ra ngoài đi dạo một ngày được không?” Cô đóng tủ lại, cô cảm thấy cũng không cần nhìn nữa, chồng cô cũng không phải là thiếu quần áo, nhưng nếu không phải là bộ đội phát quần áo theo mùa thì chồng cô có thể đã phải cởi trần từ sớm rồi.

“Xảo Phương, xin lỗi em, hai ngày gần đây có kì đặc huấn, chắc anh sẽ không có thời gian đi cùng em, nếu không anh tìm chị Tú Liên ra ngoài đi dạo cùng em được không?” Tống Trường Lâm cẩn thận quan sát vẻ mặt của vợ anh, anh rất sợ làm cô không vui, trước đó thật sự anh không biết mấy ngày nay có đặc huấn khẩn cấp. Nếu biết anh sẽ không để vợ anh đến đây vào tối nay. Buổi chiều hôm nay lãnh đạo mới ký quyết định khẩn cấp, ngày mai anh lại bắt đầu bận rộn rồi.

“Không cần đâu anh, em cũng đến đây rồi còn có thể ra ngoài đi dạo mà lạc mất sao? Em chỉ muốn cùng anh đi dạo ở bộ đội chút thôi, anh không có thời gian thì thôi, cũng không cần phải làm phiền người khác đâu anh.” Cô thật sự không có thói quen đi bộ với người khác, tự cô chậm rãi đi bộ cũng tốt.

Tống Trường Lâm vừa nghe vợ anh nói như vậy, trong lòng anh bắt đầu thấy khó chịu, vừa rồi anh còn sợ vợ anh nháo lên với anh, khi cô thật sự không làm ầm lên thì anh lại cảm thấy rất xin lỗi vợ, Xảo Phương đi từ quê nhà xa xôi đến thăm anh, còn anh thì ngay cả ở bên cô một ngày cũng không được.

Trương Xảo Phương thấy gương mặt khó xử của chồng cô, cô cười nói: “Được rồi, cũng không phải là em không biết tình trạng của anh, anh phải làm gì thì cứ làm cái đó đi, em có thể chăm sóc cho mình thật tốt.” Nói xong, cô bắt đầu đổ nước rửa mặt, thật ra cô muốn tắm rửa một cái, nhưng cô sợ chỗ này thật sự không có điều kiện. Ai, thôi, dù sao cũng không tiện, một tí nữa tự cô nghĩ cách thôi.

Nhưng lời nói này của cô khiến Tống Trường Lâm cảm thấy trong lòng nóng lên, thấy cô


/130

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status