Đoạt Xá Thành Thê

Chương 35 - Chương 33

/130


Tống Trường Lâm nghe Triệu Dũng nói vậy anh mới phát hiện ra anh quên một vấn đề rất quan trọng: Nếu anh đi học, cuộc sống trong nhà phải làm sao bây giờ? Vợ anh phải làm sao bây giờ? Anh không phải sợ không có tiền, anh ở bên ngoài có cắn màn thầu ăn dưa muối cũng có thể kiên trì đến cùng, nhưng vợ anh tốt như vậy, anh không thể để cô cùng nhau ăn dưa muối với anh được.

Tống Trường Lâm lo lắng trong khi anh không hề biết, vợ anh ở nhà còn đang ăn thịt gà kìa, nghĩ nghĩ, anh cảm thấy việc này anh nên nói rõ ràng với vợ anh thì tốt hơn, anh cũng không uống rượu chúc mừng nữa mà xoay người ra ngoài gọi điện thoại cho vợ anh.

Lúc này, Trương Xảo Phương đang ở nhà uống nước trứng gà, cô luôn kiên trì cố gắng cho gà ăn, mỗi ngày cô đều uống nước trứng gà, bây giờ từ một ngày một quả trứng đã tăng lên thành hai quả trứng trong một ngày rồi. Trương Xảo Phương ngây ngất hấp thu linh khí trong trứng gà, cô đưa tay lên sờ sờ mặt mình, cô cảm thấy da cô bây giờ còn tốt hơn trước kia nhiều, đây cũng không phải là công lao của linh khí, mà chắc là do đồ ăn tốt hơn, vì có linh khí, đồ ăn của cô đều là đồ ăn tươi mới, vậy nên làn da cô muốn không tốt nên cũng khó.

“Sau khi Trương Xảo Phương nghe được thông báo, nhanh chóng đến hội trường thôn nghe điện thoại. Sau khi Trương Xảo Phương nghe được thông báo, nhanh chóng đến hội trường thôn nghe điện thoại.” Thông báo của loa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, nghĩ nghĩ, có lẽ là Trường Lâm lo lắng cho người nhà Trường Vinh sao? Cô đang chuẩn bị để lát nữa phải nói như thế nào, vội vàng khóa kỹ cửa rồi chạy đi nghe điện thoại.

“Alo, Trường Lâm?” Trương Xảo Phương cầm lấy điện thoại lập tức theo quan tính mà dịu dàng gọi một tiếng Trường Lâm, sau đó cô mới phát hiện ra bên cạnh cô còn có con gái của chủ nhiệm đang mở to hai mắt nhìn cô, cô đỏ mặt lên, xoay người đi, con gái của chủ nhiệm cũng nghẹn cười, nhẹ nhàng đi ra ngoài, thậm trí còn tốt bụng giúp cô đóng cửa.

Trương Xảo Phương nghe chồng cô dịu dàng quan tâm qua điện thoại, cô ngồi trên ghế cười tủm tỉm trả lời, sau đó cô nói lại một lần chuyện của gia đình Trường Vinh, rồi mới nghe thấy chồng cô nói đến chuyện chính.

“Trường quân đội?” nguyên chủ quả thật không biết chuyện này, cho nên đồng chí Trương Xảo Phương cũng không hiểu, cô không hiểu tại sao chồng cô lớn vậy rồi mà còn muốn đến trường học?

“Xảo Phương, là thế này, ở bộ đội muốn thăng chức đều phải xem bằng cấp, anh không phải từ trường học ra, cho nên sau này mặc dù làm bao nhiêu năm thì cũng chỉ là đội trưởng, cho nên đây là một cơ hội tốt, từ trường quân đội ra, ít nhất anh cũng tăng được một bậc, sau này muốn tăng chức cũng dễ dàng hơn một chút. . .” Tuy rằng anh cũng không muốn vợ anh phải chịu khổ với anh, nhưng Tống Trường Lâm cũng không cam lòng buông tha cơ hội lần này, lqd, đây là một cơ hội khó có được, anh tin tưởng anh có thể lăn lộn một phen, sau này anh sẽ có khả năng mang đến cho vợ anh một cuộc sống tốt hơn.

Tăng chức? Trương Xảo Phương vừa nghe xong lập tức cao hứng, chồng cô có tiền đồ tất nhiên cô cũng vui vẻ. Cô cười nói: “Đây là chuyện tốt mà anh, Trường Lâm, đây là một cơ hội khó có được, anh nhất định phải học tập thật tốt.” Một bộ đội cũng chỉ có hai danh ngạch, có thể thấy được nó khó khăn đến thế nào, a, Trường Lâm nhà cô thật ưu tú.

Tống Trường Lâm nghe thấy vợ anh cũng duy trì cho anh, tất nhiên anh cũng vui vẻ, nhưng mà: “Xảo Phương, anh muốn vào trường quân đội còn có chút khó khăn. . .” Tống Trường Lâm nghĩ đến hai năm tiếp theo anh phải để vợ anh ăn mặc tiết kiệm, anh đột nhiên không biết phải mở miệng như thế nào? Thậm chí, anh có chút do dự, bản thân anh tranh thủ cơ hội này là đúng hay sai đây?

Khó khăn? “Anh ơi có chuyện gì khó khăn thế ạ? Có rất nhiều người muốn được danh ngạch lần này sao anh?” Cho nên cần phải tặng lễ để lấy người giúp sao? Trương Xảo Phương lo lắng trong lòng, cô có nên đến bên chồng cô một lần nữa không đây, giúp anh nghĩ cách đuổi những người muốn cướp danh ngạch kia đi? Tuy rằng cô chưa bao giờ dùng đến những thủ đoạn này, nhưng sự việc này liên quan đến tương lai của chồng cô, thỉnh thoảng cô làm một lần cũng không ảnh hưởng đến toàn cục đi?

“Ách, không phải, danh ngạch đã định xuống, chính là. . .” Tống Trường Lâm do dự một chút cuối cùng vẫn nói ra: “Xảo Phương, lần này anh vào trường bộ đội thì không mất tiền học phí, nhưng sau này những trợ cấp bình thường đều không có, mỗi tháng cũng chỉ có 30-40 đồng tiền lương chính, cho nên, hai năm sau cuộc sống của chúng ta sẽ vất vả hơn một chút. . ..” Tuy rằng sau hai năm cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều, nhưng anh vẫn cảm thấy rất xin lỗi vợ anh.

“Em còn tưởng là chuyện gì chứ?” Hóa ra là vì tiền? Trương Xảo Phương đuổi những âm mưu quỷ kế trong lòng đi: “Trường Lâm, không sao đâu anh, bức tranh em đang thêu cũng gần xong rồi, em còn đang nghĩ mấy ngày nữa mang đi bán, nhìn xem có thể giúp được Trường Vinh không đấy, anh cũng nói là mặc kệ họ thì em cũng không quản nữa, cho nên anh cũng không cần lo lắng cho cuộc sống của hai năm sau, còn có em mà.”

Một câu nói “có em mà” của vợ khiến Tống Trường Lâm cảm thấy trong lòng anh như nóng bừng lên, tuy rằng một người đàn ông mà để vợ phải nuôi gia đình có chút mất mặt, nhưng cảm giác thời khắc mấu chốt có người ủng hộ thật tốt.

Tống Trường Lâm giải quyết xong vấn đề lớn nhất, anh nắm chặt thời gian, nói thêm mấy câu với vợ anh, sau đó quẳng điện thoại xuống, không còn chút lo lắng nào đi về, vừa vào cửa anh phát hiện Triệu Dũng đã chuẩn bị tốt rượu đang chờ anh về, thấy anh vào cậu ấy vội vàng đứng dậy hỏi: “Cậu bàn bạc sao rồi? Em dâu có đồng ý không?” Tuy rằng ai cũng biết đây là chuyện tốt, nhưng hai năm không có tiền cho gia đình, quả thật là việc khó làm người khác đồng ý được.

Tống Trường Lâm đặt mông ngồi xuống đầu giường, cầm lấy bình rượu đổ một chén cho mình, sau đó đầy mặt đều là tươi cười nói với Triệu Dũng: “Vợ mình nói, cô ấy thêu hoa còn có thể kiếm được chút tiền, bảo mình không cần lo lắng cho trong nhà, còn có vợ mình lo.” Anh nhớ đến lời nói của vợ, trong lòng chỉ cảm thấy ngọt ngào.

“Ha ha, mình đã nói cậu là thằng nhóc có phúc mà, bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, không cần phải buồn bã nữa, đến nào, cạn. . .” Triệu Dũng cười ha ha giơ ly rượu trong tay lên.

“Cạn. . .” Tống Trường Lâm cũng giơ ly rượu nên chào đón.

Đúng vậy, anh cưới được người vợ như Xảo Phương, quả thật đây chính là phúc của anh, sau này anh nhất định phải cố gắng hơn nữa, tranh thủ để vợ anh được thơm lây.

Trương Xảo Phương vừa về nhà đã bị Tống Trường Hà ngăn: “Xảo Phương, Trường Lâm tìm


/130

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status