Một đêm này, Bộ Tranh ngửa mặt nhìn lên sao trời, mà lúc này hắn đang tắm, hôm nay hắn đặt bồn tắm thẳng dưới cửa sổ ở mái nhà, hiển nhiên là không sợ bị người khác nhìn lén.
Cũng đúng, nơi này cũng chỉ có mỗi mình hắn và lão nhân Liễu Nhất Kiếm kia, hơn nữa, Liễu Nhất Kiếm chưa bao giờ từ bên trên nhòm xuống, nhất là buổi tối, ông chưa bao giờ tiếp cận phòng đúc kiếm, xem như là tạo cho Bộ Tranh một cái không gian riêng.
Liễu Nhất Kiếm đều là vào ban ngày mới tiến vào phòng đúc kiếm xem Bộ Tranh đúc kiếm, đây là quang minh chính đại đi vào nhìn, điểm này ông ta làm không tệ, vẫn tương đối tôn trọng Bộ Tranh .
Bên dưới trời sao, Bộ Tranh đắm chìm trong sự yên lặng, hai mắt dần dần mê man, trên người nhẹ nhàng phát ra một loại hào quang, lúc này Bộ Tranh cũng không nhận ra dị tượng này, chỉ ngơ ngác nhìn sao trên trời.
Gần đây hắn rất thích nhìn trời sao, có lẽ bởi vì đây là hình thức giải trí duy nhất mà hắn có, may mắn là hắn có thể nhìn ra bên ngoài, điều này khiến hắn không có cảm giác bị giam giữ mà giống bế quan hơn.
Có đôi khi con người chỉ cần như vậy, chỉ cần có thể nhìn thấy bầu trời bên ngoài, thì sẽ vẫn cảm thấy mình còn tự do, có lẽ đây chỉ là một loại tâm lý.
Bộ Tranh cũng không biết có phải do nhân tố này tác động hay không mà khi nhìn thấy sao trời, hắn liền cảm giác được trong tinh không có một loại quy luật thần bí, khi còn bé hắn cũng đã phát hiện ra, chẳng qua lúc đấy hắn cũng không biết quy luật này dùng để làm gì, đương nhiên, lúc này cũng không biết, nhưng mà, trong đầu hắn lại cảm giác được quy luật này hữu ích đối với mình.
Chẳng qua, đây vẫn chỉ là cảm giác, còn chưa tới mức có thể sử dụng trong thực tế, có thể nói, hắn vẫn chưa lĩnh ngộ được quy luật trong đó.
Có lẽ cả đời này cũng khó có khả năng lĩnh ngộ, nhưng dù sao thì điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của Bộ Tranh, bây giờ hắn chỉ muốn nhìn tinh không, chỉ cần có thời gian là hắn lại ngắm nhìn tinh không, có đôi khi hắn nằm ở phía dưới, vừa vận công tu luyện vừa ngắm sao trời.
Bộ Tranh có thể vận công tu luyện ở bất kỳ tư thế nào, giống như hiện tại, hắn vừa tắm vừa vận công tu luyện. Đôi lúc cũng giống như bây giờ, dần dần chìm vào trong tu luyện, quên hết mọi chuyện xung quanh.
Nhưng mà, lúc này dường như hắn có chút bất đồng, thời điểm hắn đang nhìn tinh không, giống như bắt được cái gì đó, nội lực trong cơ thể chậm rãi bắt đầu sản sinh một vài biến hóa. Cả người bắt đầu sáng dần lên, hào quang này chỉ mờ ảo nên cũng rất khó nhận ra.
Hiện tại Bộ Tranh đã là tứ mạch cửu trọng thiên, giờ đây hắn đang dần đột phá, người khác cần rất lâu mới có thể đột phá, có người thậm chí cả đời đã bị ngăn lại ở giai đoạn này, đương nhiên cũng có người thậm chi bị ngăn lại ở tứ mạch. Dù cho là nơi này cũng có người bị mắc kẹt giống vậy.
Mặc dù thời gian bị mắc kẹt không phải quá lâu nhưng bét nhất cũng phải ba đến năm tháng, nếu hôm nay Bộ Tranh đột phá, thì hắn từ tứ mạch tam trọng thiên đột phá đến cảnh giới ngũ mạch cũng chỉ mất ba tháng, tốc độ này khiến cho người khác hâm mộ đến sôi gan.
Riêng điều này thôi đã làm cho người khác hâm mộ muốn chết, nhưng cái này còn chưa hết. Bộ Tranh còn một mặt khác mà người ngoài càng ghen tị hơn.
Bộ Tranh đang đắm chìm trong một loại trạng thái kỳ diệu, hắn dung nhập quy luật tinh không vừa nắm bắt được vào công pháp của mình, hình thành ra một loại lực lượng đặc thù, tạm gọi nó là tinh thần lực, mà loại tinh thần lực này có tác dụng gì, tạm thời còn không biết, mà Bộ Tranh cũng không biết chính mình có được loại lực lượng này.
Thời gian chầm chậm trôi đi, sao trời đang chuyển động một cách thần bí, mà trong cơ thể Bộ Tranh lại đang tiến hành một loại biến hóa kỳ diệu, một biến hóa mà người khác mơ ước.
Nước trong thùng dần dần bốc hơi, mực nước ngày càng thấp…
"A, sao lại thế này, như thế nào lại hết nước thế này, ta đã tắm mất bao lâu?" Thời điểm Bộ Tranh tỉnh lại, hắn chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, vô cùng thoải mái, chỉ muốn hét lên một tiếng thật to.
Rất nhanh, hắn phát hiện ra nước tắm trong thùng đều cạn sạch, cứ tưởng là mình đã tắm rất lâu, nhưng lại không biết kỳ thật thời gian tắm cũng không lâu, so với thời gian hắn tu luyện bình thường thì nhanh hơn một chút.
"Thật là thoải mái, không ngờ ta đã đột phá đến ngũ mạch cảnh giới, cứ tưởng cần ít nhất một tháng nữa, nơi này linh khí nhiều hơn bên ngoài rất nhiều, tốc độ tu luyện nhanh hơn không ít, nếu như ta ở chỗ này từ trước, có lẽ bây giờ đã là Lục mạch cảnh giới." Bộ Tranh xem xét lại tình huống của mình, có chút cảm thán, nguyên lai mình đã đột phá ngũ mạch cảm giới.
Lúc này, hắn vẫn nghĩ nguyên nhân chủ yếu khiến mình thăng cấp là do linh khí ở nơi này, mặc dù cái này là thiết yếu, nhưng cũng không có quan trọng như hắn tưởng, nếu không những người ở chỗ này, đều đã sớm trở thành cường giả Lục mạch.
Hiện tại lực lượng trung kiên của đỉnh thiên thần giáo chính là đệ tử Lục mạch cảnh giới, chỉ cần đạt tới Lục mạch, đều sẽ trở thành lực lượng trung kiên.
"Làm sao mà trên người mình lại bẩn thế này, quên đi, lại tắm lại vậy!" Bộ Tranh rất nhanh cảm giác được trên người có chút nhớp nhúa, giống như mồ hôi với bụi bẩn quyện lại, cảm giác ngứa ngáy khó chịu.
Hắn cũng không biết điều này có quan hệ với đột phá cảnh giới, bởi vì từ trước đến giờ khi đột phá cảnh giới cũng không có hiện tượng như vậy, ngay cả trong lúc tu luyện thì hiện tượng như vậy cũng không có.
Không quản là nguyên nhân gì, quan trọng nhất bây giờ là tẩy rửa sạch sẽ, thu dọn thùng tắm, Bộ Tranh bọc quanh người một cái khăn tắm rồi đi về phía nhà tắm, cái khăn tắm này không phải khăn tắm thường dùng nhưng chức năng vẫn giống nhau.
"Hôm nay phải luyện bách hoa chủy đả pháp cho tốt!" Bộ Tranh vừa tắm, vừa nghĩ tới nhiệm vụ hôm nay, hắn đã bắt đầu quen thuộc với sinh hoạt hàng ngày như vậy, mỗi ngày đều học tập đúc kiếm thuật.
Hiện tại hắn cảm thấy đúc kiếm thuật cũng rất thích hợp với hắn, bởi vì đúc kiếm thuật này không cần dùng đến văn tự, chỉ cần học thủ pháp là được, những người có xuất thân dân thường giống như hắn đều có thể học được, nếu so ra, trận pháp và luyện đan đều phức tạp hơn nhiều lần.
Đúc kiếm thuật cũng rất có tác dụng đối với tu hành nội lực và tăng trưởng lực lượng, luyện khí và luyện đan đều là gia tăng nội lực tu vi, mà lực lượng thì không, lực lượng thân thể của vũ giả cũng là rất trọng yếu, những người có thiên hướng chuyên về nhất mạch thể tu còn hay được gọi là ngoại tu vũ giả.
Những người tu hành nội lực còn lại thì gọi là nội tu, đương nhiên, loại vũ giả nào cũng tốt, chỉ là phân biệt thiên hướng tu luyện của vũ giả, cũng không phải là buông tha tu luyện một mặt khác.
Lực lượng tăng cùng nội lực, sẽ khiến chiêu thức có uy lực trở nên lớn hơn nhiều lần
"Kì quái, vì sao ta lại cảm giác không giống với lúc trước?" Thời điểm Bộ Tranh bắt đầu sử dụng bách hoa chủy đả pháp, phát hiện ra khi đập một búa xuống, lực lượng có cảm giác không giống với lúc trước.
Khi mới bắt đầu, Bộ Tranh còn tưởng rằng là do chưa thuần thục phương pháp này, sau khi điều chỉnh một chút rồi tiếp tục luyện tập, cũng không lâu sau liền luyện thành thủ pháp này, hiệu quả so với suy nghĩ ban đầu của mình tốt hơn nhiều.
Lúc sau, hắn nhận thấy còn có một số tài liệu dư lại còn dùng được cho nên liền dùng một loại thủ pháp mà bản thân đã luyện thành trước kia luyện thử một chút, kết quả hắn phát hiện cảm giác lại khang khác, tuy rằng rất nhanh có thể điều chỉnh lại nhưng chung quy vẫn là không giống lúc trước.
Đồng thời vào lúc này Bộ Tranh cũng phát hiện, không phải là thủ pháp của hắn xảy ra vấn đề, mà chính là nội lực của mình xuất hiện sự khác biệt, bởi vì sự điều chỉnh chỉ có phương diện nội lực, hơn nữa biên độ điều chỉnh trên căn bản là giống nhau, giống như là nội lực của bản thân có biến hóa.
Là do thực lực tăng lên ngũ mạch hay sao? Bộ Tranh có chút hoài nghi, lúc trước đột phá mấy trọng thiên đều có cảm giác giống nhau, tại sao lúc này lại xảy ra vấn đề?
Vì thế, Bộ Tranh phải xem xét lại nội lực của mình, phóng xuất nội lực ra để điều tra rõ tình huống, lúc này hắn phát giác ra được vấn đề khá lớn, nội lực hình như đã thay đổi, thời gian phóng xuất rõ ràng cũng có biến hóa.
Để chứng thực biến hóa này, Bộ Tranh bắt đầu triển khai thân pháp, đồng thời cũng thi triển ra kiếm pháp, biến hóa này càng lộ ra rõ ràng hơn, thân pháp lần này nhanh hơn rất nhiều, mà kiếm pháp lại có uy lực lớn hơn hẳn, hơn nữa khi phóng ra kiếm khí, uy lực kiếm khí này lớn hơn trước gấp mấy lần, có một loại cảm giác thực chất, sắc bén vô cùng.
"Sao giờ này ngươi lại luyện kiếm, A..."
Vừa vặn lúc đó, Liễu Nhất Kiếm đi vào, chứng kiến hình bóng Bộ Tranh mờ ảo xen kẽ cùng kiếm ảnh, tức thì liền biết Bộ Tranh không có luyện tập đúc kiếm thuật, mà là đang luyện kiếm.
Lúc này thì Liễu Nhất Kiếm cũng không có ý trách cứ Bộ Tranh, quả thật sự cố gắng học tập đúc kiếm thuật của Bộ Tranh đã vượt qua sự tưởng tượng của ông, ngẫu nhiên thả lỏng một chút cũng không thành vấn đề gì, ông chẳng qua là có chút kỳ quái mà thôi.
Mà lúc này, hắn phát hiện ra một chuyện, bỗng nhiên thân hình của hắn chợt lóe, biến mất tại chỗ, sau đó hiện ra trước mặt Bộ Tranh, lấy ngón tay thay kiếm, công thẳng về phía Bộ Tranh.
Bộ Tranh nhìn thấy công kích, lập tức sử dụng thân pháp né qua, sau đó một kiếm đánh trả, động tác như nước chảy mây trôi không có chút nào đình trệ, mà quan trọng nhất là tốc độ của hắn rất nhanh, nhanh đến làm cho người bình thường căn bản không nhìn thấy động tác, chỉ có thể chứng kiến được tàn ảnh.
Đương nhiên, công kích của Bộ Tranh không uy hiếp được Liễu Nhất Kiếm, chỉ thấy Liễu Nhất Kiếm dùng một ngón tay hơi chạm nhẹ lên kiếm Bộ Tranh, ngay lập tức Bộ Tranh cảm thấy tay mình run lên, nhưng vẫn có thể tấn công thêm một lần nữa, cũng không có dừng lại.
Liễu Nhất Kiếm cũng không tính toán lập tức chấm dứt, ông chuyên tâm chiến đấu với Bộ Tranh, mà càng chiến đấu, ông lại càng cảm thấy ngạc nhiên, tuy rằng hiện tại ông có thể thoải mái đánh bại Bộ Tranh, nhưng xuất phát từ tò mò cùng tự ái, ông cũng không làm như vậy.
Mà ông không làm thế, lại không có nghĩa là Bộ Tranh cũng như thế, Bộ Tranh có đôi khi phát ra những chiêu thức dồn ông đến tử lộ, nếu không phải nếu không phải cảnh giới của ông cao hơn Bộ Tranh rất nhiều thì ông hoàn toàn có thể bị kiếm pháp của Bộ Tranh đánh bại rồi.
Tuy rằng ông còn có thể nắn bóp Bộ Tranh, nhưng so với trước kia thì hiện tại khác biệt là rất lớn, trước kia Bộ Tranh không hề có năng lực chống đỡ, mà hiện tại Bộ Tranh có thể nói đã có khả năng phản kháng, đây là do năng lực của Bộ Tranh tăng lên, biến hóa này cũng rất rõ ràng.
Chẳng qua đối với Liễu Nhất Kiếm thì trình độ này dù có tăng lên thì vẫn là quá yếu.
Nhưng nếu để cho Bộ Tranh tiếp tục phát triển như vậy, thì việc tiểu tử này đuổi kịp cước bộ ông cũng sẽ không lâu, đồng thời ông cũng hiểu được, thiên phú của Bộ Tranh tốt hơn so với ông, không phải bởi vì Bộ Tranh đột nhiên tiến vào ngũ mạch cảnh giới, mà là năng lực hiện tại của Bộ Tranh.
"Chân khí, không ngờ ngươi luyện ra chân khí!"
Cũng đúng, nơi này cũng chỉ có mỗi mình hắn và lão nhân Liễu Nhất Kiếm kia, hơn nữa, Liễu Nhất Kiếm chưa bao giờ từ bên trên nhòm xuống, nhất là buổi tối, ông chưa bao giờ tiếp cận phòng đúc kiếm, xem như là tạo cho Bộ Tranh một cái không gian riêng.
Liễu Nhất Kiếm đều là vào ban ngày mới tiến vào phòng đúc kiếm xem Bộ Tranh đúc kiếm, đây là quang minh chính đại đi vào nhìn, điểm này ông ta làm không tệ, vẫn tương đối tôn trọng Bộ Tranh .
Bên dưới trời sao, Bộ Tranh đắm chìm trong sự yên lặng, hai mắt dần dần mê man, trên người nhẹ nhàng phát ra một loại hào quang, lúc này Bộ Tranh cũng không nhận ra dị tượng này, chỉ ngơ ngác nhìn sao trên trời.
Gần đây hắn rất thích nhìn trời sao, có lẽ bởi vì đây là hình thức giải trí duy nhất mà hắn có, may mắn là hắn có thể nhìn ra bên ngoài, điều này khiến hắn không có cảm giác bị giam giữ mà giống bế quan hơn.
Có đôi khi con người chỉ cần như vậy, chỉ cần có thể nhìn thấy bầu trời bên ngoài, thì sẽ vẫn cảm thấy mình còn tự do, có lẽ đây chỉ là một loại tâm lý.
Bộ Tranh cũng không biết có phải do nhân tố này tác động hay không mà khi nhìn thấy sao trời, hắn liền cảm giác được trong tinh không có một loại quy luật thần bí, khi còn bé hắn cũng đã phát hiện ra, chẳng qua lúc đấy hắn cũng không biết quy luật này dùng để làm gì, đương nhiên, lúc này cũng không biết, nhưng mà, trong đầu hắn lại cảm giác được quy luật này hữu ích đối với mình.
Chẳng qua, đây vẫn chỉ là cảm giác, còn chưa tới mức có thể sử dụng trong thực tế, có thể nói, hắn vẫn chưa lĩnh ngộ được quy luật trong đó.
Có lẽ cả đời này cũng khó có khả năng lĩnh ngộ, nhưng dù sao thì điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của Bộ Tranh, bây giờ hắn chỉ muốn nhìn tinh không, chỉ cần có thời gian là hắn lại ngắm nhìn tinh không, có đôi khi hắn nằm ở phía dưới, vừa vận công tu luyện vừa ngắm sao trời.
Bộ Tranh có thể vận công tu luyện ở bất kỳ tư thế nào, giống như hiện tại, hắn vừa tắm vừa vận công tu luyện. Đôi lúc cũng giống như bây giờ, dần dần chìm vào trong tu luyện, quên hết mọi chuyện xung quanh.
Nhưng mà, lúc này dường như hắn có chút bất đồng, thời điểm hắn đang nhìn tinh không, giống như bắt được cái gì đó, nội lực trong cơ thể chậm rãi bắt đầu sản sinh một vài biến hóa. Cả người bắt đầu sáng dần lên, hào quang này chỉ mờ ảo nên cũng rất khó nhận ra.
Hiện tại Bộ Tranh đã là tứ mạch cửu trọng thiên, giờ đây hắn đang dần đột phá, người khác cần rất lâu mới có thể đột phá, có người thậm chí cả đời đã bị ngăn lại ở giai đoạn này, đương nhiên cũng có người thậm chi bị ngăn lại ở tứ mạch. Dù cho là nơi này cũng có người bị mắc kẹt giống vậy.
Mặc dù thời gian bị mắc kẹt không phải quá lâu nhưng bét nhất cũng phải ba đến năm tháng, nếu hôm nay Bộ Tranh đột phá, thì hắn từ tứ mạch tam trọng thiên đột phá đến cảnh giới ngũ mạch cũng chỉ mất ba tháng, tốc độ này khiến cho người khác hâm mộ đến sôi gan.
Riêng điều này thôi đã làm cho người khác hâm mộ muốn chết, nhưng cái này còn chưa hết. Bộ Tranh còn một mặt khác mà người ngoài càng ghen tị hơn.
Bộ Tranh đang đắm chìm trong một loại trạng thái kỳ diệu, hắn dung nhập quy luật tinh không vừa nắm bắt được vào công pháp của mình, hình thành ra một loại lực lượng đặc thù, tạm gọi nó là tinh thần lực, mà loại tinh thần lực này có tác dụng gì, tạm thời còn không biết, mà Bộ Tranh cũng không biết chính mình có được loại lực lượng này.
Thời gian chầm chậm trôi đi, sao trời đang chuyển động một cách thần bí, mà trong cơ thể Bộ Tranh lại đang tiến hành một loại biến hóa kỳ diệu, một biến hóa mà người khác mơ ước.
Nước trong thùng dần dần bốc hơi, mực nước ngày càng thấp…
"A, sao lại thế này, như thế nào lại hết nước thế này, ta đã tắm mất bao lâu?" Thời điểm Bộ Tranh tỉnh lại, hắn chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, vô cùng thoải mái, chỉ muốn hét lên một tiếng thật to.
Rất nhanh, hắn phát hiện ra nước tắm trong thùng đều cạn sạch, cứ tưởng là mình đã tắm rất lâu, nhưng lại không biết kỳ thật thời gian tắm cũng không lâu, so với thời gian hắn tu luyện bình thường thì nhanh hơn một chút.
"Thật là thoải mái, không ngờ ta đã đột phá đến ngũ mạch cảnh giới, cứ tưởng cần ít nhất một tháng nữa, nơi này linh khí nhiều hơn bên ngoài rất nhiều, tốc độ tu luyện nhanh hơn không ít, nếu như ta ở chỗ này từ trước, có lẽ bây giờ đã là Lục mạch cảnh giới." Bộ Tranh xem xét lại tình huống của mình, có chút cảm thán, nguyên lai mình đã đột phá ngũ mạch cảm giới.
Lúc này, hắn vẫn nghĩ nguyên nhân chủ yếu khiến mình thăng cấp là do linh khí ở nơi này, mặc dù cái này là thiết yếu, nhưng cũng không có quan trọng như hắn tưởng, nếu không những người ở chỗ này, đều đã sớm trở thành cường giả Lục mạch.
Hiện tại lực lượng trung kiên của đỉnh thiên thần giáo chính là đệ tử Lục mạch cảnh giới, chỉ cần đạt tới Lục mạch, đều sẽ trở thành lực lượng trung kiên.
"Làm sao mà trên người mình lại bẩn thế này, quên đi, lại tắm lại vậy!" Bộ Tranh rất nhanh cảm giác được trên người có chút nhớp nhúa, giống như mồ hôi với bụi bẩn quyện lại, cảm giác ngứa ngáy khó chịu.
Hắn cũng không biết điều này có quan hệ với đột phá cảnh giới, bởi vì từ trước đến giờ khi đột phá cảnh giới cũng không có hiện tượng như vậy, ngay cả trong lúc tu luyện thì hiện tượng như vậy cũng không có.
Không quản là nguyên nhân gì, quan trọng nhất bây giờ là tẩy rửa sạch sẽ, thu dọn thùng tắm, Bộ Tranh bọc quanh người một cái khăn tắm rồi đi về phía nhà tắm, cái khăn tắm này không phải khăn tắm thường dùng nhưng chức năng vẫn giống nhau.
"Hôm nay phải luyện bách hoa chủy đả pháp cho tốt!" Bộ Tranh vừa tắm, vừa nghĩ tới nhiệm vụ hôm nay, hắn đã bắt đầu quen thuộc với sinh hoạt hàng ngày như vậy, mỗi ngày đều học tập đúc kiếm thuật.
Hiện tại hắn cảm thấy đúc kiếm thuật cũng rất thích hợp với hắn, bởi vì đúc kiếm thuật này không cần dùng đến văn tự, chỉ cần học thủ pháp là được, những người có xuất thân dân thường giống như hắn đều có thể học được, nếu so ra, trận pháp và luyện đan đều phức tạp hơn nhiều lần.
Đúc kiếm thuật cũng rất có tác dụng đối với tu hành nội lực và tăng trưởng lực lượng, luyện khí và luyện đan đều là gia tăng nội lực tu vi, mà lực lượng thì không, lực lượng thân thể của vũ giả cũng là rất trọng yếu, những người có thiên hướng chuyên về nhất mạch thể tu còn hay được gọi là ngoại tu vũ giả.
Những người tu hành nội lực còn lại thì gọi là nội tu, đương nhiên, loại vũ giả nào cũng tốt, chỉ là phân biệt thiên hướng tu luyện của vũ giả, cũng không phải là buông tha tu luyện một mặt khác.
Lực lượng tăng cùng nội lực, sẽ khiến chiêu thức có uy lực trở nên lớn hơn nhiều lần
"Kì quái, vì sao ta lại cảm giác không giống với lúc trước?" Thời điểm Bộ Tranh bắt đầu sử dụng bách hoa chủy đả pháp, phát hiện ra khi đập một búa xuống, lực lượng có cảm giác không giống với lúc trước.
Khi mới bắt đầu, Bộ Tranh còn tưởng rằng là do chưa thuần thục phương pháp này, sau khi điều chỉnh một chút rồi tiếp tục luyện tập, cũng không lâu sau liền luyện thành thủ pháp này, hiệu quả so với suy nghĩ ban đầu của mình tốt hơn nhiều.
Lúc sau, hắn nhận thấy còn có một số tài liệu dư lại còn dùng được cho nên liền dùng một loại thủ pháp mà bản thân đã luyện thành trước kia luyện thử một chút, kết quả hắn phát hiện cảm giác lại khang khác, tuy rằng rất nhanh có thể điều chỉnh lại nhưng chung quy vẫn là không giống lúc trước.
Đồng thời vào lúc này Bộ Tranh cũng phát hiện, không phải là thủ pháp của hắn xảy ra vấn đề, mà chính là nội lực của mình xuất hiện sự khác biệt, bởi vì sự điều chỉnh chỉ có phương diện nội lực, hơn nữa biên độ điều chỉnh trên căn bản là giống nhau, giống như là nội lực của bản thân có biến hóa.
Là do thực lực tăng lên ngũ mạch hay sao? Bộ Tranh có chút hoài nghi, lúc trước đột phá mấy trọng thiên đều có cảm giác giống nhau, tại sao lúc này lại xảy ra vấn đề?
Vì thế, Bộ Tranh phải xem xét lại nội lực của mình, phóng xuất nội lực ra để điều tra rõ tình huống, lúc này hắn phát giác ra được vấn đề khá lớn, nội lực hình như đã thay đổi, thời gian phóng xuất rõ ràng cũng có biến hóa.
Để chứng thực biến hóa này, Bộ Tranh bắt đầu triển khai thân pháp, đồng thời cũng thi triển ra kiếm pháp, biến hóa này càng lộ ra rõ ràng hơn, thân pháp lần này nhanh hơn rất nhiều, mà kiếm pháp lại có uy lực lớn hơn hẳn, hơn nữa khi phóng ra kiếm khí, uy lực kiếm khí này lớn hơn trước gấp mấy lần, có một loại cảm giác thực chất, sắc bén vô cùng.
"Sao giờ này ngươi lại luyện kiếm, A..."
Vừa vặn lúc đó, Liễu Nhất Kiếm đi vào, chứng kiến hình bóng Bộ Tranh mờ ảo xen kẽ cùng kiếm ảnh, tức thì liền biết Bộ Tranh không có luyện tập đúc kiếm thuật, mà là đang luyện kiếm.
Lúc này thì Liễu Nhất Kiếm cũng không có ý trách cứ Bộ Tranh, quả thật sự cố gắng học tập đúc kiếm thuật của Bộ Tranh đã vượt qua sự tưởng tượng của ông, ngẫu nhiên thả lỏng một chút cũng không thành vấn đề gì, ông chẳng qua là có chút kỳ quái mà thôi.
Mà lúc này, hắn phát hiện ra một chuyện, bỗng nhiên thân hình của hắn chợt lóe, biến mất tại chỗ, sau đó hiện ra trước mặt Bộ Tranh, lấy ngón tay thay kiếm, công thẳng về phía Bộ Tranh.
Bộ Tranh nhìn thấy công kích, lập tức sử dụng thân pháp né qua, sau đó một kiếm đánh trả, động tác như nước chảy mây trôi không có chút nào đình trệ, mà quan trọng nhất là tốc độ của hắn rất nhanh, nhanh đến làm cho người bình thường căn bản không nhìn thấy động tác, chỉ có thể chứng kiến được tàn ảnh.
Đương nhiên, công kích của Bộ Tranh không uy hiếp được Liễu Nhất Kiếm, chỉ thấy Liễu Nhất Kiếm dùng một ngón tay hơi chạm nhẹ lên kiếm Bộ Tranh, ngay lập tức Bộ Tranh cảm thấy tay mình run lên, nhưng vẫn có thể tấn công thêm một lần nữa, cũng không có dừng lại.
Liễu Nhất Kiếm cũng không tính toán lập tức chấm dứt, ông chuyên tâm chiến đấu với Bộ Tranh, mà càng chiến đấu, ông lại càng cảm thấy ngạc nhiên, tuy rằng hiện tại ông có thể thoải mái đánh bại Bộ Tranh, nhưng xuất phát từ tò mò cùng tự ái, ông cũng không làm như vậy.
Mà ông không làm thế, lại không có nghĩa là Bộ Tranh cũng như thế, Bộ Tranh có đôi khi phát ra những chiêu thức dồn ông đến tử lộ, nếu không phải nếu không phải cảnh giới của ông cao hơn Bộ Tranh rất nhiều thì ông hoàn toàn có thể bị kiếm pháp của Bộ Tranh đánh bại rồi.
Tuy rằng ông còn có thể nắn bóp Bộ Tranh, nhưng so với trước kia thì hiện tại khác biệt là rất lớn, trước kia Bộ Tranh không hề có năng lực chống đỡ, mà hiện tại Bộ Tranh có thể nói đã có khả năng phản kháng, đây là do năng lực của Bộ Tranh tăng lên, biến hóa này cũng rất rõ ràng.
Chẳng qua đối với Liễu Nhất Kiếm thì trình độ này dù có tăng lên thì vẫn là quá yếu.
Nhưng nếu để cho Bộ Tranh tiếp tục phát triển như vậy, thì việc tiểu tử này đuổi kịp cước bộ ông cũng sẽ không lâu, đồng thời ông cũng hiểu được, thiên phú của Bộ Tranh tốt hơn so với ông, không phải bởi vì Bộ Tranh đột nhiên tiến vào ngũ mạch cảnh giới, mà là năng lực hiện tại của Bộ Tranh.
"Chân khí, không ngờ ngươi luyện ra chân khí!"
/258
|